Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 595: Không phải tầm thường

Chương 595: Không phải tầm thường
Vào đêm!
Ngôi sao đầy trời!
Đã nửa ngày trôi qua từ khi trận chiến Thiên Thê Bảng kết thúc, bài danh trên Thiên Thê Bảng đã được xác định, mà năm mươi danh ngạch nội bộ kia cũng đã được phân phối hoàn tất, toàn bộ phương Tây đều đang đợi phong ấn Cự Thạch Trận buông lỏng.
Oanh!
Một cỗ năng lượng kinh khủng đột nhiên từ Cự Thạch Trận lan tràn ra, tất cả những người đang vây quanh Cự Thạch Trận đều cảm nhận được, mà ngay cả Phương Minh đang ở bên trong lều của chính mình nghỉ ngơi cũng mở mắt ra, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
"Năng lượng giao động mạnh như vậy?"
Phương Minh vô cùng kinh ngạc, trong thời gian nửa ngày này cậu đã biết được tương đối đầy đủ thông tin về Cự Thạch trận từ trong miệng Gamma, mỗi một lần phong ấn Cự Thạch Trận buông lỏng đều sẽ có ba lần năng lượng giao động, lần sau lại khủng bố hơn lần trước, nhưng chỉ cần là người tu luyện tới Địa Cấp tầng hai sẽ có thể thừa nhận được.
Nhưng bây giờ mới là lần năng lượng giao động đầu tiên, trong khoảnh khắc mới vừa rồi nếu như không phải cậu có đề phòng, chắc chắn sẽ bị thương nhẹ, lúc này mới là luồng năng lượng giao động đầu tiên đã đạt đến Địa Cấp tầng hai, như vậy còn hai lần năng lượng giao động sau đó thì sao?
"Chuyện gì xảy ra, năng lượng tiết ra lần này dĩ nhiên sẽ mạnh như vậy?"
Toàn bộ xung quanh Cự Thạch Trận lúc này một mảnh xôn xao, phong ấn buông lỏng, có năng lượng tiết ra là chuyện rất bình thường, dựa theo như lời những cường giả đỉnh tiêm trước kia đã nói, những năng lượng giao động này tới từ chiến trường thượng cổ, dù sao nơi ấy đã từng phát sinh thần chiến, dù cho đã nhiều năm trôi qua nhưng vẫn tồn tại dư âm của trận đại chiến trước đấy, những năng lượng còn sót lại này tràn ngập chiến trường.
Giống như một khí cầu bên trong tràn đầy khí, nhưng nếu như miệng khí cầu đột nhiên buông lỏng một chút, khí ở bên trong dĩ nhiên sẽ tiết ra ngoài, chỉ là bởi vì miệng khí cầu hở ra không nhiều nên cũng sẽ không có quá nhiều khí tràn ra ngoài.
"Phong ấn năm mươi năm buông lỏng một lần, mà lần này lại sớm buông lỏng, năng lượng giao động có điểm khác biệt cũng rất bình thường."
"Không sai, chỉ là nếu cứ tiếp tục theo hướng này, lần này đối với đệ tử đi vào đến nói không biết là tốt hay xấu?"
Có ông lão trên mặt lộ ra vẻ lo lắng, trước đây những người đi vào có tỉ lệ tử vong gần như cố định, thế nhưng lần này chiến trường thượng cổ khẳng định sẽ có chút biến hóa, có lẽ tỉ lệ tử vong sẽ tăng cao.
"Cầu phú quý trong nguy hiểm, lần này bên trong chiến trường thượng cổ tất nhiên sẽ có cơ duyên lớn, bằng không mà nói Băng Tuyết Thần Điện còn có Chiến Thần Điện cùng với Hulk những người trước đây đều chưa từng xuất hiện này làm sao tự nhiên chạy tới đây."
"Không sai, chiến trường thượng cổ này được xưng là chiến trường thần linh, mà có tin đồn thần linh mà Băng Tuyết Thần Điện cùng Chiến Thần Điện thờ phụng chính là những thần linh đã từng chiến đấu trên chiến trường này, nếu bọn họ đều tới nói lên lần này mới là lúc chiến trường thượng cổ có cơ duyên chân chính."
"Chờ xem, lần này sẽ là long tranh hổ đấu chân chính, thực lực của năm mươi cường giả trên Thiên Thê Bảng cao hơn bất kỳ một lần nào trước đây, cũng đừng quên còn có năm mươi danh ngạch nội bộ kia, lần này tất nhiên cũng sẽ có không ít thế lực âm thầm vận dụng danh ngạch nội bộ cho những đệ tử có khả năng nhận được cơ duyên trong bóng tối."
Không thể không nói, cường giả của các thế lực lớn đều không phải người ngu, rất nhiều tin tức đều có thể đoán ra đây.
Oanh!
Mười lăm phút sau, đợt năng lượng giao động thứ hai kéo tới, lần này Phương Minh trực tiếp từ trong lều vải đi ra, thân ảnh nhanh chóng lùi về phía sau.
Rầm rầm rầm!
Toàn bộ xung quanh Cự Thạch Trận, tiếng kêu rên liên tiếp, không ít trướng bồng càng trực tiếp nổ bay, một số người trẻ tuổi, nhất là những thiên tài trẻ tuổi bị thua sau đó vẫn còn lưu lại ở lại nơi này dự định vây xem, lúc này sắc mặt tái nhợt, không ít người còn trực tiếp hộc máu, phải cần sự dẫn dắt của trưởng lão trong tộc mới có thể thoát ra ngoài.
Sau khi lui về phía sau trăm mét, Phương Minh mới đứng vững thân hình, mà ngay sau khi cậu vừa đứng vững thân hình liền thấy đám người Iveney vẻ mặt chật vật đi theo phía sau mấy vị tổng giám mục Gamma, rất hiển nhiên lần trùng kích vừa rồi đám người Iveney cũng không chịu nổi.
Thấy Phương Minh hoàn hảo đứng ở chỗ này, trên mặt đám người Iveney đều lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, bởi vì lần năng lượng trùng kích này trong nháy mắt đánh tới, căn bản không kịp lui lại, mà thần tử làm sao có thể làm được? Sớm dự đoán được sao?
"Hừ, thực sự là nhát như chuột, dĩ nhiên đã sớm chạy tới nơi an toàn."
Iveney vẻ mặt coi thường nhìn về phía Phương Minh, dưới cái nhìn của cô Phương Minh nhất định là sau khi trải qua lần năng lượng giao động đầu tiên liền lui lại đến nơi này, cho nên cô cho rằng Phương Minh thật sự là một người nhát gan như chuột.
"Iveney, làm càn!"
Gamma xụ mặt nghiêm túc quát lớn: "Đừng quên thân phận của cô, cô là thánh nữ của Giáo Hội, dám nói với thần tử điện hạ như vậy, chẳng lẽ cô muốn vào sở tài phán tông giáo?"
Nghe được sở tài phán tông giáo, trên mặt Iveney lộ ra vẻ sợ hãi, mặc dù cô là thánh nữ nhưng nếu như vào chỗ kia, đời này cũng đừng mong có ngày rời đi, nói cho cùng bất kỳ người nào cũng có cơ hội trở thành thánh nữ, nhưng thần tử chỉ có thể là một người.
Phương Minh nhìn về phía Iveney, trong lòng có chút nghi ngờ, ngay từ đầu Iveney luôn chống đối mình ở khắp mọi mặt trận, cậu nghĩ hẳn là vì cái địa vị thần tử này của mình xuất hiện, khiến cho địa vị thánh nữ cao cao tại thượng của Iveney bị uy hiếp, cho nên Iveney mới nhắm vào mình như vậy.
Cái này rất giống ở bên trong một gia đình, Iveney là đứa bé duy nhất, hưởng thụ sự quan tâm săn sóc của cha mẹ ông bà, nhưng đột nhiên có một ngày có người nói cho Iveney cô còn có một người anh trai, người anh trai này xuất hiện cướp đi sự sủng ái của tất cả mọi người trong nhà dành cho cô, cho nên Iveney tự nhiên sẽ không thích người anh này.
Nhưng bây giờ thấy hành động của Iveney, Phương Minh đột nhiên cảm thấy Iveney nhằm vào mình như thế dường như không đơn giản chỉ bởi nguyên nhân này, hẳn là còn có một nguyên nhân khác mà cậu không biết.
Phương Minh không để ý tới Iveney, thậm chí cũng không giải thích tại sao cậu phải sớm lui lại, bởi vì cái này quan hệ đến bí mật của riêng cậu.
Ngay khoảnh khắc trước khi đợt giao động năng lượng thứ hai tới, Vu Sư Chi Châu trong cơ thể hắn lại một lần nữa tự động vận chuyển, giống y hệt như cách nó vận chuyển khi thấy Thánh Bọ Cạp của tộc Bọ Cạp vậy, Vu Sư Chi Châu lại muốn khống chế thân thể của cậu đi về phía Cự Thạch Trận.
Chẳng qua, một lần này Vu Sư Chi Châu chuyển động không mãnh liệt như lần đó, mà Phương Minh cũng không tò mò đi về phía Cự Thạch Trận theo ý nó, ngược lại trực tiếp lựa chọn lui về phía sau, một lần thối lui này ngược lại bảo vệ chính cậu.
Đầu tiên là Thánh Bọ Cạp sau đó lại là Cự Thạch Trận này, trong lòng Phương Minh dâng lên nghi ngờ như sóng trào, truyền thừa Vu Sư này rõ ràng cho thấy xuất phát từ phương Đông, thế nào ở trong nước thì cậu không gặp phải những tình huống này, vừa đến nước ngoài Vu Sư Chi Châu lại có thể sinh động như vậy?
Trong lúc này Phương Minh đang tự hỏi, thế nhưng sự trầm mặc của cậu rơi vào trong mắt Iveney chẳng khác nào đang chấp nhận những lời cô vừa nói, ánh mắt nhìn phía Phương Minh càng thêm hèn mọn.
"Một lần này năng lượng giao động đã vượt qua dĩ vãng, uy lực của đợt thứ ba không cách nào tưởng tượng, vì ổn thỏa nên rút lui trước."
Vẻ mặt của Gamma nghiêm túc, trên mặt đám người Iveney càng thêm kinh hãi, ý trong mấy lời của tổng giám mục này chính là lần năng lượng giao động thứ ba sắp tới, mấy vị tổng giám mục cũng không nhất định có thể bảo vệ bọn họ, có thể nghĩ này lần năng lượng giao động thứ ba này sẽ đáng sợ tới cỡ nào.
"Năng lượng giao động càng lớn, cũng liền có nghĩa một lần này chiến trường thượng cổ càng không bình thường, có lẽ cơ duyên lớn nhất chính ở ngay một lần này, chuyện này với các người đến nói là một tin tốt."
Thấy vẻ mặt khó coi của mấy người trẻ tuổi Iveney, một vị tổng giám mục khác mở miệng an ủi.
Nghe được lời nói của tổng giám mục này, trên mặt đám người Iveney lại lộ ra vẻ chờ mong, bọn họ đều là tinh anh của Giáo Hội, tài nguyên tu luyện không cần lo, do đó luôn thấy chướng mắt với những cơ duyên bình thường, thứ bọn họ cần là cơ duyên lớn, lúc này tổng giám mục nói vậy làm sao có thể không khiến bọn họ phấn chấn?
Bạn cần đăng nhập để bình luận