Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1105: Vu tổ (2)

Chương 1105: Vu tổ (2)
Nghe được từ ngữ nhục nhã phát ra từ miệng người khói xanh, nét mặt người đàn ông vẫn giữ vững không thay đổi, thật giống như người bị mắng không phải là hắn.
"Bị người ta sai sử như chó, không ngờ lại vẫn cam nguyện bị sai sử."
"Thật sự khiến Nhân tộc của chúng ta mất hết mặt mũi, người như thế căn bản không xứng được xưng là Nhân tộc."
Lúc này, toàn bộ người trên thế giới đều mắng mỏ người đàn ông kia, bị người ta làm nhục như vậy mà vẫn không phản kháng, người như thế căn bản không hề có chút cốt khí gì, căn bản không có tư cách làm người.
"Tốt rồi, tạm thời mang thứ đó trở về đi, thuận tiện truyền luôn cả tình huống phía bên này về đó luôn."
Người khói xanh nắm tháp năng lượng trong tay lập tức giơ tay lên, mà tháp năng lượng đó cũng lập tức bắn vào giữa cổng truyền tống, rất nhanh đã biến mất không thấy gì nữa.
"Khoách Thác, ở đây giao cho ngươi, ba người chúng ta rời đi trước."
"Tốt, đợi khi ta trở lại Mẫu tộc sẽ đi tìm đám các ngươi."
Người khói xanh ở lại đây gật đầu, mà ba người khói xanh kia cũng lập tức đi về phía cổng truyền tống, bước vào trong cổng truyền tống.
"Ba vị đại nhân, thế giới bên này có biến cố khiến lá chắn với bên ngoài cũng yếu hơn, xuất hiện một con đường đi thông tới thế giới bên ngoài. Vì thế ta mới cố ý chế tạo ra Cửa Vĩnh Hằng này để ngăn cản con đường đi thông tới thế giới bên ngoài kia, còn mời ba vị đại nhân ra tay, để tránh sau này lối đi ấy bị khuếch tán, khiến đám Nhân tộc có thể trốn ra thế giới bên ngoài."
Người đàn ông mở miệng, mà sau khi nghe thấy những lời người đàn ông nói, ba người khói xanh đồng thời dừng bước đưa mắt nhìn Cửa Vĩnh Hằng trên bầu trời, một lúc sau mới xoay người đi về phía Cửa Vĩnh Hằng.
"Thực sự có khí tức của thế giới bên ngoài, không hề kém so với Mẫu giới chút nào, mau vào xem, hay là mấy chủng tộc khác có ý tưởng gì rồi..."
Ba người khói xanh đứng ở lối vào Cửa Vĩnh Hằng trầm ngâm nửa ngày, cuối cùng cũng bước vào.
Thấy ba người khói xanh này cùng bước vào Cửa Vĩnh Hằng, lúc này toàn bộ dân chúng trên thế giới cảm thấy căm phẫn vô cùng, người thanh niên này khác gì hán gian đâu chứ? Thật là kẻ phản bội cả nhân loại.
"Hắn... Thật sự là kẻ phản bội sao?"
Giọng nói của khí linh bảo tháp có chút không xác định, mà đôi mắt của Phương Minh lại hơi nheo lại, bởi vì trực giác nói cho cậu biết sự tình không đơn giản như vậy, nếu không sư phụ mình đã không cố ý nói ra một phen như thế.
Oanh!
Gần như ngay sau khi ba người khói xanh bước vào Cửa Vĩnh Hằng, đột nhiên người đàn ông lập tức đánh một quyền về phía người khói xanh còn lại, một quyền này trực tiếp đánh tan số khói xanh quanh quẩn người trên người người khói xanh.
"Người chỉ bảo, ngươi muốn làm gì?"
Người khói xanh bị đánh tới trở tay không kịp, mà giờ khắc này tất cả mọi người ở đây đều vô cùng nghi ngờ nhìn biến cố đột nhiên xuất hiện kia.
"Muốn làm gì, đương nhiên là muốn đưa ngươi trở về hành tinh mẹ của các ngươi."
Oanh!
Khí thế ngất trời bộc phát từ trên người người đàn ông, toàn bộ thế giới cũng vì đó mà run rẩy, quan trọng nhất là tại thời khắc này, cho dù đang giữa thanh thiên bạch nhật nhưng không hiểu vì sao trên bầu trời lại xuất hiện đầy sao.
Cỗ khí thế này mạnh mẽ hơn người đá sống ba đời trước kia nhiều.
"Ngươi... Không ngờ ngươi dám phản bội tộc ta!"
Người khói xanh kinh sợ, thế nhưng người đàn ông lại chỉ cười lạnh một tiếng, trả lời rõ ràng từng chữ từng chữ một: "Ta là Vu tổ, chính là người tiên tri của Nhân tộc, từ đầu tới đuôi chủng tộc của ta cũng chỉ có Nhân tộc, vì sao có thể tồn tại chuyện phản bội như ngươi nói."
Xôn xao!
Nghe thấy những lời người đàn ông nói, toàn bộ dân chúng trên thế giới xôn xao một mảnh, nhưng ngay sau đó vẻ mặt bọn họ lại trở nên vô cùng phấn chấn, thậm chí có người còn lộ ra vẻ áy náy trên mặt, bắt đầu áy náy nói xin lỗi vì lúc trước bản thân mình đã hiểu lầm người ta.
"Ngươi... Thực lực của ngươi?"
Đối với chuyện Vu tổ phản bội, tuy rằng người khói xanh rất kinh ngạc nhưng lại không để trong lòng, thế nhưng điều khiến hắn ta khiếp sợ là thực lực của Vu tổ, không ngờ một con giun dế trong mắt hắn ta lại có thể chống lại hắn ta.
"Ngươi có biết hành động này của ngươi sẽ mang tới tai họa như thế nào cho Nhân tộc không? Chắc chắn tộc ta sẽ triệt để hủy diệt Nhân tộc các ngươi, mà Nhân tộc các ngươi ngay cả cơ hội được trở thành vật thí nghiệm cũng không còn."
Đối mặt với câu nói của người khói xanh, trên mặt Vu tổ lộ ra dáng tươi cười, nói: "Chắc hẳn cao tầng trong tộc các ngươi chỉ quan tâm tới tháp năng lượng mà thôi, chỉ cần có thể đưa đủ số lượng tháp trở về, sinh tử của các ngươi lại có ai sẽ để ý đây?"
"Ngươi... làm sao ngươi biết?"
Lần này người khói xanh không cách nào bình tĩnh nữa, bởi vì thân phận địa vị của hắn ta trong chủng tộc cũng không cao, trên thực tế thân phận địa vị của cả bốn người bọn họ đều không cao, nếu địa vị của bọn hắn cao rồi, cần gì phải đi tới cái hành tinh nát này? Ở đây, dù bọn hắn có tu luyện trăm năm cũng không bằng tu luyện mười năm ở Mẫu tinh.
"Bởi vì từ khi các ngươi chọn ta làm Người chỉ bảo, ta đã bắt đầu thu thập tin tức về các ngươi, tuy rằng mỗi một thế đều không thể thu được quá nhiều tin tức, nhưng qua nhiều thế như vậy cộng lại cũng đã đủ để suy đoán ra chân tướng."
Những lời Vu tổ nói khiến người khói xanh có chút kinh hãi, hắn ta mới chỉ phủ xuống thế giới này có một thế, nhưng Người chỉ bảo trước mắt này lại đã trải qua mười thế. Thực ra sau khi bốn người họ phủ xuống mới sẽ chọn ra một Người chỉ bảo, nhưng bởi những tộc nhân đã đến đây lúc trước nói rằng Người chỉ bảo này rất tiện dùng, cho nên hắn cũng không tiếp tục lựa chọn những người khác.
Sớm biết người trước mắt này đã trăm phương ngàn kế mưu đồ, trước đây hắn ta đã sớm tiêu diệt đối phương, một lần nữa lựa chọn một Người chỉ bảo khác.
"Cho dù ngươi có mưu đồ từ lâu nhưng kết cục của ngươi vẫn sẽ không thay đổi, ngươi không thể diệt được ta, hơn nữa bên trong cánh cửa kia còn có ba tộc nhân của ta, với thực lực của bốn người chúng ta thế giới này không ai có thể chống lại."
"Không ai có thể chống lại sao?"
Vu tổ đột nhiên ngửa mặt lên trời điên cuồng gào thét một tiếng, tiếng gào thét này tràn đầy bi phẫn.
"Ngươi có biết vì ngày này tộc chúng ta đã phải mưu tính bao lâu không? Ngươi có biết mỗi triều đại đã có bao nhiêu thiên kiêu của Nhân tộc vì ngày hôm nay mà cam nguyện hi sinh? Ngươi có biết cho dù đã trải qua vô tận năm tháng, thi hài của bọn họ vẫn tồn tại như trước?"
Trong tử thành, ngay sau khi Vu tổ hét lên những lời này, Phương Chính cũng chắp tay trước ngực, vẻ mặt nghiêm túc, trong giọng nói mang theo vẻ đau thương hô lên: "Tất cả nhân kiệt của Nhân tộc, hồi hồn đi."
Oanh!
Theo những lời này của Phương Chính hạ xuống, có vô số bóng người đi ra từ những căn nhà bên trong tử thành, những bóng người này giống hệt như những cái xác không hồn, nguyên một đám vượt qua bầu trời tiến thẳng về phía bên trong Cửa Vĩnh Hằng kia, sau đó từng người từng người đi vào trong Cửa Vĩnh Hằng.
"Chết tiệt, vì sao bọn họ có thể còn sống? Theo thế giới này bị hủy diệt, mọi thứ phải biến mất mới đúng!"
Giọng nói của người khói xanh thay đổi, không hề có vẻ cao cao tại thượng như trước, bởi vì tất cả những gì đang xảy ra trước mắt hắn ta vượt ra khỏi nhận thức của hắn ta.
Thế giới này là nơi thí nghiệm do bọn hắn chế tạo ra, mỗi khi thí nghiệm kết thúc sẽ bắt đầu tiến hành hủy diệt, mà sau khi hủy diệt thế giới này không còn bất kỳ thứ gì tồn tại mới đúng, ngoại trừ một số ít hạt giống bọn họ cố ý lưu lại cho thí nghiệm đời sau, tất cả đều đã bị hủy diệt.
Về phần đám người tưởng rằng có thể trốn thoát một kiếp kia, kỳ thực đều nằm trong sự khống chế của bọn họ, chỉ là thứ được bọn họ cố tình tha cho một con đường nhằm làm tăng thú tính của ván cờ thôi, bọn họ thích nhìn những con kiến hôi này vì sống sót mà liều mạng giãy giụa, nhưng kết cục, bọn họ phát hiện tất cả sự giãy giụa của bọn họ đều là phí công.
"Nếu là ở những thời đại khác đúng thật bọn họ sẽ không thể tồn tại, thế nhưng ở kiếp này lại không giống vậy, ở kiếp này, thế giới này đã không chỉ có tộc người khói xanh các ngươi."
Những lời Vu tổ nói khiến người khói xanh im lặng, hắn ta hiểu được ý của Vu tổ, Nhân tộc đã tiếp xúc với chủng tộc của thế giới khác, còn được chủng tộc của thế giới khác ủng hộ, trợ giúp.
"Đừng nói cuối cùng các ngươi không thể thành công, cho dù các ngươi có thể thành công thì các ngươi cũng chỉ có thể biến thành vật thí nghiệm của một chủng tộc khác mà thôi, ngươi cho rằng thực sự sẽ có chủng tộc nào khác có lòng tốt đi giúp đỡ cho các ngươi sao?"
Người khói xanh mang trên mặt vẻ châm chọc, không phải người cùng tộc chắc chắn sẽ có mưu đồ khác, ở chư thiên bách giới, mỗi chủng tộc lớn đều thù hận cùng ngấp nghé xâm chiếm các chủng tộc khác, nếu thực lực của chủng tộc nào đó yếu đi, việc các chủng tộc khác sẽ làm chắc chắn chỉ có một, đó chính là bỏ đá xuống giếng.
"Chuyện đó không liên quan gì với các ngươi."
Vu tổ vẫn chưa dừng công kích, ngôi sao đầy trời gia thân, mọi cử động của hắn đều có thể dẫn động toàn bộ năng lượng thiên địa trên thế giới này, mà rất rõ ràng năng lượng của người khói xanh không xuất phát từ thế giới này, nên hắn ta chỉ có thể bị động phòng thủ.
Bên phía Cửa Vĩnh Hằng, mặc dù không cách nào kiểm tra được tình huống chiến đấu bên trong, nhưng từ sự rung động của Cửa Vĩnh Hằng đã có thể nhìn ra, tất nhiên chiến đấu bên trong cũng vô cùng kích động.
Chiến đấu!
Lúc này chỉ còn cách chiến đấu, tất cả mọi người đều biết, nếu như cuộc chiến này thất bại đồng nghĩa với Nhân tộc sẽ hoàn toàn diệt vong.
Vu tổ chịu nhục lâu như vậy, không tiếc gánh tiếng xấu chó săn của dị tộc trên lưng cũng phải ngăn cản người khác tiến vào Cửa Vĩnh Hằng, chính là vì ngày hôm nay.
"Ta đi vào trợ giúp một tay!"
Tử thành có cường giả xung phong nhận việc nhảy vào bên trong Cửa Vĩnh Hằng, mà lời của cường giả này cũng nhắc nhở những cường giả khác, giờ khắc này mọi người không có một chút tư tâm nào, thậm chí còn bỏ qua sinh tử sôi nổi dũng mãnh lao vào bên trong Cửa Vĩnh Hằng.
Phương Chính không đi vào, bởi vì ông ấy phải khống chế tử thành, triệu hoán thi hài của cường giả Nhân tộc qua các thế mà Vu tổ đã thu thập được, triệu hoán thi hài của bọn họ tiến vào Cửa Vĩnh Hằng chiến đấu.
Phương Minh cũng không hành động, bởi vì cậu nhớ tới những lời sư phụ đã nói với mình, bây giờ còn chưa phải lúc, đám người Vu tổ còn lưu lại bố cục khác, mà điều này cũng đã nói rõ một điều, nguy hiểm của Nhân tộc tuyệt đối không chỉ đơn giản là bốn người khói xanh trước mắt này…
Bạn cần đăng nhập để bình luận