Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 874: Tìm được căn nguyên

Chương 874: Tìm được căn nguyên
Trong phòng làm việc của Lăng Mộ Mai!
Trần Khiết bởi vì vô cùng kích động mà quên gõ cửa, trực tiếp đẩy cửa đi vào, mà hai mẹ con Lăng Mộ Mai cùng Tiêu Ngọc Nhi cũng vừa trò chuyện xong, viền mắt của hai người vẫn đỏ bừng, lúc này đều ngẩng đầu nhìn về Trần Khiết đang đứng ở cửa.
"Tổng giám đốc Lăng!"
Trần Khiết biết mình không gõ cửa là có chút không lễ phép, nhưng trong lòng cô ấy vẫn cảm thấy ủy khuất, phải biết rằng ngày thường Lăng Mộ Mai đối xử với cô ấy rất tốt, dù sao thì hai người cũng đều là nữ, hơn nữa lúc đó Lăng Mộ Mai còn chưa tìm được Phương Minh cùng Tiêu Ngọc Nhi, trong lòng bà gần như đã đối đãi với Trần Khiết như đối đãi với một vãn bối của mình, dùng cái này để đền bù trống rỗng trong lòng.
"Trần Khiết, làm sao vậy?"
Lăng Mộ Mai hơi kinh ngạc, không phải mình đã nói Trần Khiết dẫn theo con trai mình đi thăm quan mấy phòng ban khác trong công ty sao? Thế nào Trần Khiết lại mang bộ dạng bản thân đã bị ủy khuất lớn như vậy quay về? Trong công ty, hẳn là không người nào dám không nể mặt cô ấy mới đúng.
"Tổng giám đốc Lăng, tôi... Tôi..."
Vốn là Trần Khiết muốn trực tiếp nói rõ ra, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt quan tâm của Lăng Mộ Mai, trong lòng cô ấy lại run lên, tổng giám đốc Lăng đối xử với mình rất tốt, nhưng nếu bản thân mình nói con trai bà ấy như vậy sợ rằng có chút không ổn lắm, dù sao tổng giám đốc Lăng cũng có thể xem như có ơn bồi dưỡng mình…
Ơn bồi dưỡng...
Đột nhiên Trần Khiết nghĩ tới điều gì, cô ấy nhớ tới cách đây không lâu, tổng giám đốc Lăng còn nói muốn bồi dưỡng mình trở thành người nối nghiệp của bà ấy, đương nhiên Trần Khiết cũng không quá để ở trong lòng, bởi vì loại xí nghiệp gia tộc như tập đoàn Nghiễm Niên này, đương nhiên sẽ không để người ngoài cầm quyền.
Nhưng vì chuyện này mà Trần Khiết nghĩ đến một loại tình huống, ở trong nước có không ít có đả công hoàng đế xuất hiện, những đả công hoàng đế này không quá thông minh tài giỏi, nhưng lại quản lý xí nghiệp lớn, có thể nói đây đã là cực hạn mà người thường có thể làm được, dù sao thì thời đại tự bản thân xây dựng cơ nghiệp trở thành tư bản đã qua lâu rồi…
Nhưng trong lòng Trần Khiết rất rõ ràng, sở dĩ những đả công hoàng đế này có thể quản lý được xí nghiệp lớn như vậy, không chỉ dựa vào năng lực đơn giản như vậy, có bao nhiêu nữ tổng giám đốc được gọi là “nữ cường nhân” trên thương trường, nhưng trên thực tế họ chính là tình nhân cùng tiểu tam của những gia tộc lớn kia.
Lẽ nào tổng giám đốc Lăng cũng muốn mình làm tiểu tam của sắc lang kia?
Nghĩ tới khả năng này, sắc mặt Trần Khiết thay đổi trong nháy mắt, chỉ dựa vào tên sắc lang kia làm sao có thể lọt vào mắt của cô ấy, nếu như tổng giám đốc Lăng thật sự có ý nghĩ như vậy, cô ấy kia cũng chỉ có thể lựa chọn từ chức.
Nhìn vẻ mặt không ngừng biến hóa của Trần Khiết, Lăng Mộ Mai cũng mang vẻ mặt nghi hoặc, không biết Trần Khiết làm sao vậy? Phải biết rằng sở dĩ bà chọn Trần Khiết làm phụ tá, đồng thời còn dồn nhiều sức lực để bồi dưỡng cô ấy như vậy, cũng là vì năng lực của Trần Khiết rất mạnh, hơn nữa cũng rất bình tĩnh đúng mực khi xử lý công việc, nhưng bây giờ Trần Khiết lại giống hệt một cô gái mới ra xã hội, mọi vui buồn hờn giận đều biểu lộ trên mặt.
Giữa lúc Lăng Mộ Mai chuẩn bị mở miệng hỏi thăm thời gian, điện thoại di động của cô ấy lại vang lên, liếc nhìn dãy số hiện trên màn hình, không hề nghĩ ngợi liền nhấn xuống nút trả lời.
Sau một phút, Lăng Mộ Mai cúp điện thoại, khi bà ngẩng đầu lần nữa, ánh mắt nhìn về phía Trần Khiết liền có chút cổ quái, làm người cầm quyền của một tập đoàn đa quốc gia, bản lĩnh phỏng đoán lòng người của bà đương nhiên không kém, từ điện thoại của con trai mình lại đến vẻ mặt ủy khuất của Trần Khiết trước mắt, trong thoáng chốc Lăng Mộ Mai đã hiểu quá trình cụ thể của tất cả chuyện này.
Hẳn cô gái Trần Khiết này đã hiểu lầm con trai mình rồi.
Đương nhiên Lăng Mộ Mai cũng biết vì sao Trần Khiết sẽ có ý nghĩ như vậy, đoán chừng đã nhìn thấy quá nhiều chuyện ẩn trong nghề này.
"Anh con nói chúng ta tới hồ bơi một chuyến, có chút việc muốn nói với chúng ta một chút, Trần Khiết, cô hiểu lầm Tiểu Minh rồi, quên đi, một hồi nữa cô sẽ biết."
Lời của Lăng Mộ Mai vừa ra khỏi miệng, một bụng oán hận của Trần Khiết không biết nên nói như thế nào, chỉ càng thêm tức giận, trong lòng cô ấy đã cho rằng nhất định là tên sắc lang Phương Minh này ác nhân cáo trạng trước, cố ý gọi điện thoại cho tổng giám đốc Lăng, chính là sợ mình nói cậu cái gì đó.
"Hiểu lầm gì vậy? Anh trai tôi làm sao vậy?"
Sau khi trò chuyện một hồi, Tiêu Ngọc Nhi cũng giải khai khúc mắc, nhận người mẹ ruột là Lăng Mộ Mai này, cho nên lúc này nghe thấy những lời mẹ mình nói, cũng có chút tò mò hỏi.
"Trần Khiết có chút quá nhạy cảm thôi, có thể cô ấy cảm thấy anh con có suy nghĩ gì đó với cô ấy."
Nghe được tổng giám đốc nhà mình nói, Trần Khiết bĩu môi, cái gì gọi là bản thân mình quá mẫn cảm, cho dù tổng giám đốc muốn nói giúp cho con trai mình cũng phải nói đạo lý chứ, tên sắc lang con trai bà kia đã lộ sự háo sắc của bản thân ra ngoài vậy rồi, nếu không phải mình chạy trốn nhanh, không chừng còn có thể bị cậu cưỡng ép cũng nên.
Tiêu Ngọc Nhi ngược lại đánh giá Trần Khiết vài lần, đoán chừng người phụ nữ này chỉ khoảng hơn ba mươi tuổi, cả người tản ra một cỗ phong tình mê người, đây là một loại ý vị thành thục, mà loại ý vị này đối với rất nhiều đàn ông đến nói có sức hấp dẫn trí mạng.
Rất nhiều người cảm thấy đàn ông đều thích người trẻ tuổi, điểm này quả thật không sai, nhưng trên thực tế phần lớn người đàn ông đều không thích loại con gái ngây thơ đáng yêu, nhất là những người đàn ông hơi lớn tuổi đã có gia đình đầy đủ rồi.
Đối với loại đàn ông này đến nói, phụ nữ bọn họ yêu thích đều là loại phụ nữ giống Trần Khiết này, thành thục, quyến rũ, giống như một quả đào mật chín mọng, làm cho người mơ màng.
Trần Khiết cũng biết mị lực của mình, mỗi lần thay mặt công ty tiếp xúc với mấy tổng giám đốc hơn bốn mươi tuổi của những công ty khác, đương nhiên cô ấy có thể phát hiện được ánh mắt nóng rát của mấy tổng giám đốc này.
Nhưng dưới cái nhìn của Tiêu Ngọc Nhi, chị gái này thật sự là có chút quá tự tin, anh mình có thân phận gì? Người đứng đầu trong một đời tuổi trẻ của giới tu luyện, nói không khoa trương chút nào, nếu như mình anh muốn, chỉ cần hơi nhếch miệng, số phụ nữ các thế lực khác đưa tới có thể nói là nhiều như nước sông Hoàng Phổ.
Hơn nữa còn có thể có đủ mọi loại hình, thậm chí những thế lực này còn không yêu cầu xa vời rằng những cô gái này có thể trở thành chính thất, cho dù chỉ làm tiểu thiếp cũng đã rất may rồi.
Ba vợ bốn nàng hầu là một chuyện rất bình thường trong giới tu luyện, mượn ông nội Tiêu Ngọc Nhi là Tiêu Vọng đến nói, chính bản thân ông ấy đã có ba người vợ.
Nghĩ tới đây, Tiêu Ngọc Nhi không chút do dự mở miệng nói: "Chị Trần, em cảm thấy nhất định là chị đã hiểu lầm rồi, anh trai em cũng không phải là người như vậy, hơn nữa anh ấy cũng khinh thường làm vậy."
Trần Khiết nghe thấy những lời Tiêu Ngọc Nhi nói quả thực là muốn khóc, cô ấy rất muốn nói người một nhà các người quá bắt nạt người khác, chỉ bởi vì các người là người thân , cho nên các người chỉ tin tưởng sắc lang kia nói mà không tin tôi nói.
"Tốt rồi, Trần Khiết, cô yên tâm, một hồi tôi sẽ nói Tiểu Minh giải thích với cô, nếu quả thật chuyện như cô nói, nhất định tôi sẽ phạt nặng nó."
Lăng Mộ Mai đứng lên, dù sao thì Trần Khiết cũng đã theo bà nhiều năm, bà vẫn phải an ủi một chút đấy, mà Trần Khiết nghe được tổng giám đốc nhà mình nói như vậy, cũng chỉ có thể kiềm chế lửa giận trong lòng, chỉ cần tổng giám đốc không có ý nghĩ như vậy, cô ấy cũng yên lòng.
Dù sao thì với dáng vẻ bất học vô thuật của sắc lang kia, đoán chừng cũng sẽ không quản lý công ty, mình cũng không cần quá để ý cậu ta, nếu như tổng giám đốc thực sự giao công ty cho sắc lang kia, đến lúc đó cô ấy lại từ chức là được.
Ra khỏi phòng làm việc của tổng giám đốc, ba người Lăng Mộ Mai vào thang máy đi tới hồ bơi, mà đợi khi mấy người đi tới hồ bơi, Phương Minh đang đứng ở nơi đó, ánh mắt ngắm nhìn hồ bơi, đang suy tư điều gì.
"Tiểu Minh, con nói hồ bơi này có vấn đề, có vấn đề gì vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận