Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 382: Phá vỡ bố cục (2)

Chương 382: Phá vỡ bố cục (2)
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
----------------------
"Bất quá, nếu muốn ta giúp ngươi cũng không phải là không thể, nhưng ngươi phải đồng ý với ta một điều kiện."
Quỷ sai đột nhiên đổi ý, trong măts Phương Minh có tia sáng, nhưng cũng không đặc biệt vui mừng, mà là trầm giọng hỏi:"Quỷ sai đại nhân mời nói."
"Yêu cầu của ta rất đơn giản, trong mười năm tiếp theo, mỗi một năm ngươi đều phải bắt mười con quỷ hồn trở về, mà tệ nhất cũng phải ngưng tụ ra thực thể quỷ hồn mới được."
Nghe quỷ sai nói, khóe miệng Phương Minhco quắp một cái, ngưng tụ ra thực thể quỷ hồn, ít nhất cũng là tương đương với địa cấp cường giả, lấy cảnh giới bây giờ của hắn đi bắt thứ quỷ hồn này, đây không phải là bắt quỷ, mà là đi chịu chết.
"Có đồng ý hay không ngươi tự cân nhắc, bất quá ta có ý tốt nhắc nhở ngươi, thời gian còn lại của ngươi đã không còn nhiều lắm, không quá một canh giờ nữa, nơi đây sẽ hoàn toàn bị âm khí bao trùm."
Con ngươi Phương Minh co rụt lại, hắn biết quỷ sai không nói chuyện giật gân, mà đợi đến lúc đó mà nói, đừng nói là hắn, coi như là phong thuỷ tông sư thậm chí là thiên cực cường giả đến sợ rằng đều không làm nên chuyện gì.
"Tôi đồng ý."
Không trầm ngâm lâu, Phương Minh trực tiếp nhận lời, dù cho biết đây là một cái nguy hiểm khổ sai, nhưng lúc này hắn không có lựa chọn nào khác.
"Bất quá tôi có chút ngạc nhiên, quỷ sai đại nhân vì sao muốn gặp tôi nói điều kiện như vậy?"
Lúc này quỷ sai trầm mặc, một lúc sau đột nhiên mắng một câu,"Còn không phải là do con quỷ hồn nhiều chuyện đó sao, quỷ hồn này hồn được điện hạ coi trọng, sau đó còn đề xuất cái gì mà khảo hạch KPI."
Lúc này đây, đến phiên Phương Minh trầm mặc, hắn hiểu được ý tứ của quỷ sai, một lão già quản lý doanh nghiệp sau khi chết xuống cõi âm, bị người quản lý cõi âm nhìn trúng, sau đó bày mưu tính kế đưa ra khảo hạch KPI.
Ai bắt được nhiều quỷ hồn ở dương gian nhất, sẽ có công trạng khảo hạch hạng nhất, mà bắt được quỷ hồn càng mạnh, công trạng cũng càng cao.
Chỉ có thể nói, cõi âm cũng rất thức thời a.
"Được rồi, nếu điều kiện đạt thành, ta sẽ giúp ngươi đóng cửa Âm Minh thông đạo, nhưng Âm Minh chi khí lọt ra ngoài, vẫn là cần chính ngươi đi giải quyết."
"Làm phiền quỷ sai rồi."
Phương Minh gật đầu, trước tiên đem thông đạo đóng lại là chuyện quan trọng nhất trước mắt..
. . .
Cách cao ốc Hoàn Cầu Kim Dung vài dặm, bên ngoài một tòa nhà lớn, lúc này có mấy bóng người đứng bên cửa sổ quan sát.
"Rốt cục cũng thành công rồi."
"Người Trung Quốc tự mua dây buộc mình, ngược lại còn giúp chúng ta, thông đạo của cõi âm đã được mở ra, nơi đây sẽ nhanh chóng biến thành luyện ngục."
"Mấy năm nay, Ma Đô phát triển cực nhanh, khiến đế quốc tài chính của chúng ta bị một số người quên lãng, đợi đến khi nơi đây bị hủy diệt, đế quốc tài chính của chúng ta tất nhiên sẽ trở thành trung tâm tài chính của châu Á."
"Thương mộc quân nói cực phải, hơn nữa long mạch bị hủy, người Trung Quốc không thể phục hưng, đế quốc chắc chắn dựa vào một cơ hội này lại một lần nữa quật khởi."
Mấy người này đều là người Nhật Bản, lúc này thần tình trở nên kích động, mà một ngưòi trong đó là một lão già hưng phấn đeens mức uống sạch ly rượu trong tay,"Tìm cách nhiều năm như vậy, vì thế mà hao phí trên mười tỉ, hiện tại rốt cục đến lúc thu hoạch rồi, mọi người tôi đề nghị tất cả cùng nâng chén, cùng ăn mừng nào."
"Thiên hoàng bệ hạ muôn năm!"
" Đế quốc Nhật Bản muôn năm!"
. . .
Bãi đậu xe dưới đất của trung tâm Hoàn Cầu Kim Dung, Tần Lỗi rõ ràng có thể cảm nhận được nhiệt độ tănv cao, bất quá cho dù là cao tới đâu, cũng chỉ tương đương với nhiệt độ của ngăn rau củ trong tủ lạnh.
Một khắc đồng hồ sau, giọng nói cảu quỷ sai vang lên lần nữa,"Được rồi, ta đã đóng cưat Âm Minh thông đạo rồi, thế nhưng trước mắt, âm khí lọt ra ngoài cũng đủ để hủy diệt thành phố này rồi."
Phương Minh biểu tình trở nên nghiêm túc, hướng phía đám may đen ôm quyền,"Đa tạ Âm Sai đại nhân."
Bước đầu tiên trong kế hoạch đến đó xem như là thành công, đóng cửa Âm Minh thông đạo, cũng sẽ không có âm khí xuất hiện nữa, nói như vậy hắn có thể rảnh tay suy nghĩ làm sao để giải quyết những âm khí lọt ra ngoài này.
"Đường tiên sinh, để đám người Vương lão vào đi."
Khi Phương Minh dùng bộ đàm nói xong lời này, không bao lâu sau, một nhóm người từ bên trên đi xuống, dẫn đầu chính là người lính già mà Phương Minh gặp được khi ở thủ đô - Vương Chấn Hổ.
Ngoại trừ Vương chấn hổ, phía sau hắn còn có mấy trăm người nữa, những người này tất cả đều là người già, tuy là thân hình gầy yếu, nhưng từ tư thế có thể thấy, đã từng đi lính.
"Phương tiểu hữu."
"Vương lão, khí sắc so với lúc trước tốt hơn nhiều rồi."
So với Vương Chấn Hổ lúc trước ở kinh thành bị quỷ ảnh quấn thân Vương chấn hổ bây giờ cả người thần khí sung mãn.
"Đây đều là nhờ ơn Phương tiểu hữu."
Phương Minh lắc đầu, không dám. Đợi lát nữa rỗi rãnh trò chuyện tiếp,"Vương lão, lúc này đây ngài đã biết nguyên nhân mời ngài đế chưa?"
"Không rõ lắm, chỉ là biết người Nhật Bản âm mưu phải phá hủy Ma Đô, sau đó chỉ biết là phương tiểu hữu cậu tìm tôi. \" sau khi nói đến đây, Vương chấn hổ biểu tình cũng trở nên nghiêm túc,"Có gì cần, phương tiểu hữu xin cứ việc phân phó, chúng ta sẽ toàn lực chống đỡ."
Phương Minh biểu tình cũng là trở nên nghiêm túc, ánh mắt nhìn về phía những người lính già sau lưng Vương Chấn Hổ"các vị, ở bên dưới cao ốc này, chôn thi cốt củ những binh lính Nhật Bản năm đó xâm chiếm Trung Hoa, mà bây giờ người Nhật Bản lợi dụng thi cốt của những binh lính này làm chuyện ác, mưu toan hủy diệt Ma Đô, hiện tại cần mọi người hỗ trợ để đập nát âm mư của người Nhật Bản."
"Tiên sinh trực tiếp phân phó là được rồi, đánh lủ quỷ Nhật Bản chúng ta tuyệt đối nghiêm túc."
"Không sai, năm đó lũ quỷ Nhật Bản chết dưới đại đao của ta không ba thì cũng cũng có năm tên."
"Bịn Nhật Bản còn dám tới xâm phạm, sẽ đánh chết bọn chúng."
Những lão binh này tâm tình cũng là trở nên có chút kích động, bởi vì bọn họ sống từ thời đại kia, bao nhiêu chiến hữu còn có thân nhân của bọn họ chính là bị người Nhật Bản giết chết.
Người trẻ bây giờ có thể nhạt nhòa đối với mối hận người Nhật Bản, nhưng đối với mỗi một người bọn họ mà nói, cả đời này cũng không thể quên, đây mới thật là kẻ thù truyền kiếp, không cách nào quên thương tổn.
"Được!"
Phương Minh thần tình cũng trở nên nghiêm nghị, tìm được những lão binh này cũng không dễ dàng, trong này ngoại trừ Vương Chấn Hổ là liên lạc được, còn lại đều là do Đường Trấn Quốc vận dụng quan hệ.
"Phương tiên sinh, hạ lệnh!."
Vương chấn hổ nhìn về phía Phương Minh, Phương Minh gật đầu, xoay người, hai tay bắt đầu bấm tay niệm thần chú, mà theo dấu tay của hắn biến hóa, toàn bộ cao ốc đột nhiên rung động, Tần Lỗi có thể cảm nhận rõ ràng được dưới chân tựa hồ là có vật gì muốn chui lên từ dưới đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận