Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 686: Thiên tài biến thái (1)

Chương 686: Thiên tài biến thái (1)
Về thánh tử Tông Thánh Cung, bên ngoài không phải chưa từng có tin đồn, tin đồn vị này từ hai mươi năm trước đã có được thực lực vấn đỉnh (1) Tứ Đại Công Tử, chỉ có điều cuối cùng không biết vì nguyên nhân gì lại bỏ qua, nhưng hai mươi năm trước, thánh tử Tông Thánh Cung cũng đã có được thực lực Địa Cấp trung kỳ.
(1) Vấn đỉnh: có thực lực để trở thành một trong Tứ Đại Công Tử
Không sai, thánh tử Tông Thánh Cung cũng không còn trẻ như mọi người đã thấy, phỏng đoán cẩn thận đã có chừng hơn bốn mươi tuổi, thậm chí có thể tuổi tác còn lớn hơn nữa, nhưng bởi vì tu luyện, cho nên tướng mạo thoạt nhìn cũng không tính là quá già.
Đương nhiên, đối với giới tu luyện đến nói, hơn 40 tuổi kỳ thực mới đang ở tuổi chủ đạo, trong mắt những cường giả thế hệ trước ở đây, giống Phương Minh cái tuổi này chỉ có thể coi là đứa bé.
"Hẳn là hắn đã bước chân vào Địa Cấp hậu kỳ rồi."
Có ông lão có chút không xác định đánh giá Kiều Hạo, hai mươi năm trước Kiều Hạo chính là Địa Cấp trung kỳ, mà lúc kia cái gọi là người đứng đầu trong Tứ Đại Công Tử cũng chẳng qua mới là Địa Cấp tầng ba, ai cũng không biết vì sao Kiều Hạo chọn buông tha tranh đoạt danh ngạch Tứ Đại Công Tử.
Mặc kệ vì sao, cũng không có người có thể phủ nhận thực lực cùng thiên phú khủng bố của Kiều Hạo, thời gian hơn hai mươi năm qua đi, bây giờ Kiều Hạo lại mạnh bao nhiêu, cho dù ở đây có không ít cường giả Địa Cấp hậu kỳ cũng đều không dám đoán chắc, chí ít những cường giả Địa Cấp tầng sáu cùng tầng bảy thực sự chưa dám xác định hiện tại mình có phải là đối thủ của Kiều Hạo hay không.
So sánh với sự khiếp sợ của mọi người dành cho Kiều Hạo, người nhà họ Mục nghi ngờ hơn chính là vì sao Kiều Hạo lại xuất hiện ở nơi này, Tông Thánh Cung với tư cách một trong Thập đại môn phái, lần này đương nhiên nhà họ Mục bọn họ cũng đưa tới thiếp anh hùng, chẳng qua căn bản nhà họ Mục không trông cậy vào Tông Thánh Cung sẽ phái người đến đây, cho dù có phái đoán chừng cũng chỉ phái một người cấp bậc trung tầng qua đây.
Không phải bởi vì Tông Thánh Cung sĩ diện, mà là đối mặt với mấy vị tổng giám mục phương Tây, chẳng qua chỉ là Địa Cấp hậu kỳ mà thôi, Tông Thánh Cung thật đúng là không để vào mắt, nếu thật sự phái Phong lão qua đây đó mới là hạ giá.
Điểm này chỉ cần chú ý những người của Thập đại môn phái tới đây từ trước sẽ thấy rõ, thực lực mạnh nhất cũng chẳng qua là một vị Địa Cấp tầng bảy, ngược lại những thế lực hơi kém một chút lại phái ra Địa Cấp tầng tám thậm chí là cường giả tầng chín.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, thập đại môn phái đã không cần bày ra thực lực của mình ở trong nước, không ai sẽ đi chất vấn thực lực của Thập đại môn phái, ngược lại là thế lực khác, bọn họ nghĩ thừa cơ hội này triển lộ một chút nhà mình thực lực.
Tuy rằng Kiều Hạo không phải người có thực lực cao nhất ở đây, nhưng bởi vì thân phận thánh tử Tông Thánh Cung siêu nhiên, trong nháy mắt trở thành người được chú ý nhất ở đây, thậm chí không ít người đã quên chuyện giữa Phương Minh cùng nhà họ Mục, đều đưa mắt về phía người đã từng là tuyệt thế thiên kiêu, muốn biết vị này đột nhiên hiện thân là vì nguyên nhân gì.
"Hơn hai mươi năm, bản thánh tử vẫn dừng lại ở núi Chung Nam tiềm tu, chưa từng xuống núi một bước, không nghĩ tới bây giờ giới tu luyện dĩ nhiên trở nên không chịu được như thế, chỉ tới cảnh giới như vậy thế mà cũng có thể trở thành người đứng đầu Tứ Đại Công Tử."
Kiều Hạo mở miệng, mà câu đầu tiên của hắn liền khiến ở đây một mảnh xôn xao, vị thánh tử Tông Thánh Cung vừa tới đã nhằm vào đệ nhất công tử Phương Chiến, trong lời nói còn mang theo ý khinh thường như vậy, chỉ sợ là lai giả bất thiện (1).
(2) Lai giả bất thiện: người tới không có ý tốt
Nhất là sau lưng Phương Chiến lại là nhà họ Phương, một cái là gia tộc truyền kỳ nhất giới tu luyện, một cái là Tông Thánh Cung chỉ xếp hạng dưới nhà họ Phương, Kiều Hạo nói ra lời này thế nhưng lại mang ý nghĩa không tầm thường.
Sắc mặt Phương Chiến cũng trở nên lạnh lẽo trong nháy mắt, với tư cách là đệ nhất công tử, vẫn luôn hưởng thụ thế nhân tán tụng, làm gì đã bị người khác trào phúng như thế bao giờ.
Nếu như đổi lại người khác, hắn đã sớm nổi giận, nhưng lúc này đây đối mặt với Kiều Hạo, cho dù hắn là có lửa giận cũng chỉ có thể đè xuống, lập tức hừ lạnh một tiếng biểu thị bất mãn của mình.
"Phế vật, mày có tư cách gì mà bất mãn, khi bản thánh tử ở tuổi này của mày đã là Địa Cấp tầng năm, chỉ một ngón tay đã có thể nghiền ép được phế vật như mày vậy."
Con ngươi Kiều Hạo ngưng lại, thả ra uy áp khổng lồ trực tiếp hướng về phía Phương Chiến, trong nháy mắt sắc mặt Phương Chiến trở nên tái nhợt, thân thể run lên không thể chịu nổi nữa.
"Người nhà họ Phương tôi há lại là Tông Thánh Cung các người có thể động."
Mắt thấy Phương Chiến sắp không thể chịu nổi nữa, thế nhưng đúng lúc này một tiếng quát nhẹ truyền đến, một bóng trắng cứ như vậy đột ngột xuất hiện ở trước mặt Phương Chiến, đối mặt với Kiều Hạo phía trước.
"Bác cả!"
Bóng người này xuất hiện, áp lực trên người Phương Chiến tiêu tán trong nháy mắt, lập tức ngẩng đầu nhìn về bóng người mặc đồ trắng phía trước, trên mặt lộ ra vẻ mừng như điên, lập tức kinh hô: "Bác cả."
Phương Chiến vừa gọi ra một tiếng bác cả này, những người tuổi trẻ kia còn đang nghi ngờ thân phận của vị này, thế nhưng những cường giả già đời trước lại bạo phát ra tiếng kinh hô giống như khi Kiều Hạo đến lúc trước.
Năm nay Phương Chiến đã hơn ba mươi tuổi, đại biểu cho người đứng đầu trong thế hệ trẻ nhà họ Phương, như vậy vị bác cả này của hắn chắc chắn là Phương Thiên, người đứng đầu thế hệ thanh niên nhà họ Phương, là tồn tại nổi danh như Kiều Hạo, tuyệt thế thiên kiêu năm đó chưa tới ba mươi liền tu luyện đến Địa Cấp trung kỳ.
Hơn nữa có một điều rất quỷ dị là, giống như Kiều Hạo, Phương Chiến cũng có thực lực tranh đoạt danh ngạch thần tử lần đó, nhưng cũng không đi tranh đoạt, hơn nữa sau khi đi lại mấy năm ngắn ngủi trong giới tu luyện liền trở về nhà họ Phương không hề ra ngoài.
"Hai người có thiên phú chân chính của nhà họ Phương cùng Tông Thánh Cung đều đã đến, tại sao tôi cảm thấy chuyện lần này dường như không đơn giản như vậy."
"Nhìn là được, nhà họ Phương cùng Tông Thánh Cung hai thế lực lớn vẫn luôn ở tranh đấu gay gắt nhiều năm như vậy, lần này hai người này đến, đoán chừng lại có một trận chiến lớn."
Kiều Hạo nhìn Phương Thiên, bĩu môi, hắn biết Phương Thiên sẽ xuất hiện, bởi vì nhà họ Phương bên kia, người duy nhất có thể chống lại hắn cũng chỉ có Phương Thiên, Phong Lão phái bản thân mình xuống núi, đương nhiên nhà họ Phương bên kia cũng sẽ để Phương Thiên xuất hiện.
Nhưng mà trên mặt Kiều Hạo rất nhanh lại treo lên nụ cười lạnh tràn đầy khinh thường, năm đó chính hắn cùng Phương Thiên thực sự là lực lượng ngang nhau, thế nhưng hơn hai mươi năm tiềm tu này, lại thêm tự mình lấy được kỳ ngộ, căn bản Phương Thiên sẽ không phải đối thủ của mình.
"Chỉ biết ỷ mạnh hiếp yếu, bắt nạt tiểu bối, Tông Thánh Cung các người chỉ còn lại những bản lãnh này sao?"
Ánh mắt Phương Thiên chỉ có Kiều Hạo, mà sau khi Kiều Hạo nghe thấy như thế lại cất tiếng cười lớn, "Tứ Đại Công Tử có tiếng mà không có miếng, hôm nay càng có hai đại ngu ngốc bị phế, bản thánh tử cảm thấy đây hẳn là thời gian một lần nữa quyết định danh ngạch Tứ Đại Công Tử."
"Thực sự là buồn cười, Tứ Đại Công Tử là trước đây Thiên Cơ lão nhân quyết định quy củ, làm sao người như anh có khả năng sửa đổi, một đời trẻ tuổi Tông Thánh Cung các người không người, lại còn trách ai."
Trên mặt Phương Thiên cùng lộ vẻ trào phúng, nhưng mà giờ khắc này vẻ mặt Kiều Hạo giống như sư tử bị dẫm phải đuôi, tức giận tím mặt, "Phương Thiên, người khác không biết vì sao một đời trẻ tuổi Tông Thánh Cung tôi không xuất thế, lẽ nào trong lòng anh còn không hiểu rõ?"
Kiều Hạo có lý do nổi giận, một đời trẻ tuổi Tông Thánh Cung không phải không có cường giả Địa Cấp tầng ba, tranh đoạt một vị trí Tứ Đại Công Tử là dư xài, mà sở dĩ mấy năm nay Tông Thánh Cung không có đệ tử kiệt xuất xuống núi đi lại, hoàn toàn bởi vì một bí mật năm đó.
Không chỉ Tông Thánh Cung bọn họ, còn bao gồm mấy môn phái lớn khác trong Thập đại môn phái cũng giống như vậy, này mới đưa đến danh ngạch Tứ Đại Công Tử rơi vào trên người dạng người như Mục Võ cùng Chu Thương.
Trong núi không hổ hầu tử xưng vương mà thôi.
Mà bí mật này có liên quan với nhà họ Phương, nếu như không phải do người kia của nhà họ Phương, bố cục của giới tu luyện bây giờ chỉ sợ đã thay đổi từ lâu.
"Kiều huynh nói không sai, Phương Thiên, nhà họ Phương các người được tiện nghi còn muốn làm ra vẻ thông minh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận