Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 603: Đánh cuộc thành công

Chương 603: Đánh cuộc thành công
Loại thiết kế này đương nhiên là vì đề phòng có người chơi ở mãi một chỗ không động đậy, cũng là vì đẩy nhanh thời gian kết thúc của trò chơi, đương nhiên về vòng độc này, công ty trò chơi cũng đã cố ý thiết kế ban đầu độc khá nhẹ, thời gian càng dài thì độc càng lúc càng mạnh, thời gian người chơi có thể chịu đựng trong vòng độc cũng càng ngày càng ngắn.
Phương Minh mặc dù chưa từng chơi trò này, thế nhưng cậu đã nhìn thấy Hoa Minh Minh chơi, Hoa Minh Minh người này vốn là người không thể im lặng quá lâu, thấy Phương Minh ở một bên quan sát cho nên trực tiếp nói tất cả quy tắc của trò này ra.
Chính là Hoa Minh Minh lắm chuyện một phen thế nhưng đã cho Phương Minh một gợi ý.
Trò chơi kia vì để người chơi hội tụ đến một chỗ cho nên mới có vòng độc, nhưng sao lại giống với tình huống trước mắt của chiến trường thượng cổ này như thế?
Chiến trường thượng cổ có không gian rất lớn, lớn đến tình huống bình thường nếu như hai người không biết phương hướng của nhau rồi cố ý hội họp, sợ rằng thời gian ba tháng cũng không nhất định có thể chạm mặt, mà tất cả những người đã tiến vào chiến trường thượng cổ trước đây cũng đúng là như vậy, sau khi ba tháng trôi qua lúc có người rời khỏi chiến trường thượng cổ còn mang vẻ mặt mờ mịt, bởi vì ba tháng này hắn không hề gặp được bất kỳ một đối thủ nào.
Thế nhưng một lần này chiến trường thượng cổ rõ ràng khác biệt, cái màn sáng màu xanh kia xuất hiện hẳn là vì muốn khiến tất cả mọi người hội tụ ở thành cổ, hơn nữa vừa ra sân liền tạo ra biểu hiện cực kỳ khủng bố, chỉ cần hơi dính tới một chút xíu chắc chắn phải chết, lúc này mới làm cho tất cả mọi người đều hoảng loạn, căn bản không có tâm tư đi suy tính tỉ mỉ đặc thù của cái màn sáng màu xanh.
Duy chỉ có Phương Minh phát hiện cái màn sáng màu xanh này có một điểm đặc thù, đó chính là tốc độ di chuyển của màn sáng màu xanh càng lúc càng nhanh, giả thiết cái màn sáng màu xanh này chỉ là một màn ánh sáng, như vậy theo tốc độ di chuyển của màn sáng đẩy nhanh, mà cậu lại di chuyển ngược chiều của màn sáng này thì liệu có thể vượt qua được màn sáng hay không?
Cũng giống như vòng độc trong trò Hoa Minh Minh chơi, ngoại trừ khu vực an toàn tất cả những khu vực khác đều có độc, không cách nào chạy trốn, nhưng đây không phải trò chơi, thậm chí rất có thể còn thiết trí tương phản với trò chơi kia, màn sáng màu xanh này trải qua thời gian càng lâu thì uy lực càng nhỏ.
Đương nhiên đây cũng là một quyết định rất mạo hiểm, vốn dựa theo tính cách của Phương Minh hẳn sẽ không để bản thân mình đi thử những trò mạo hiểm nhưu vậy, nhưng lần này sở dĩ cậu chọn thử mạo hiểm là bởi vì cậu nghĩ tới một khả năng.
Đám người Iveney coi đám người ở chiến trường này là thần linh, mà tất cả mọi người đều cho rằng cổ thành này là thần linh chi thành, cho rằng truyền thừa của các thần linh ở bên trong tòa thành cổ này, thế nhưng chỉ có bản thân Phương Minh rõ ràng, ở đây có lẽ là chiến trường thần linh, nhưng cổ thành này tuyệt đối không phải cái gì thành cổ của thần linh, bởi vì thần linh đã sớm bị vị thí thần giả kia tru diệt toàn bộ.
Chính là bởi vì tin tức này, cho nên lúc này Phương Minh mới quyết định mạo hiểm thử một lần, mà hiện tại xem ra cậu thực sự đã đánh cuộc thành công.
Màn sáng màu xanh cũng không lấy mạng của cậu, lúc này để lại trước mặt cậu một mảnh thiên địa rộng lớn, toàn bộ chiến trường trừ cậu ra, những người khác đều bị vây vào trong tòa thành cổ kia.
Phương Minh quay đầu nhìn thành cổ bị màn sáng màu xanh bao vây, phỏng chừng những người đó lúc này còn đang cảm thấy may mắn vì có thể tiến vào thành cổ, do thành tường của thành cổ ngăn màn sáng màu xanh lại giúp bọn họ thoát khỏi nguy cơ tử vong.
Phương Minh đoán không lầm, lúc này bên trong tòa thành cổ, đám người Iveney thấy màn sáng màu xanh ngừng lại ở bên ngoài tường thành cổ không thể tiếp tục thu hẹp, cả đám đều thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần màn sáng màu xanh kinh khủng này không tiến thêm nữa, vậy bọn họ liền an toàn, cho dù không chiếm được cơ duyên, ở chỗ này đợi sau khi thời gian ba tháng kết thúc, cũng có thể an toàn đi ra ngoài.
"Thánh nữ, không tìm được tung tích của thần tử điện hạ, cũng không nghe ngóng được tung tích của thần tử từ trong miệng những người khác, thần tử điện hạ hẳn là không vào trong này."
Sau khi Hill đi thăm hỏi tất cả mọi người đã tiến vào thành cổ một lần, vẻ mặt ngưng trọng nhìn về phía Iveney, thần tử gặp chuyện không may, bọn họ dù có thể an toàn trở lại Giáo Hội cũng sẽ phải chịu trọng phạt.
"Vấn đề này không thể trách chúng ta, là chính bản thân cậu ta không đi cùng một chỗ với chúng ta." Iveney thấy sắc mặt mọi người ngưng trọng, mở miệng nói.
"Thánh nữ, tuy là vậy nhưng trước đây tổng giám mục Gamma cũng đã thông báo, nếu như thần tử gặp chuyện không may, chúng ta cũng có tội bảo vệ không chu toàn."
"Cho nên hiện tại càng cần mọi người đồng tâm hiệp lực hơn trong thời gian tới, tranh thủ cơ duyên lớn lần này, chỉ cần có được cơ duyên lớn, tôi tin tưởng tổng giám mục bọn họ cũng sẽ không nói cái gì, đến lúc đó tôi lại nói giúp cho mọi người trước mặt giáo hoàng bệ hạ, để mọi người không bị phạt."
Nghe được lời của Iveney, đám người Hill hai mắt sáng lên, thánh nữ là do giáo hoàng tự mình chọn lựa ra, xem như là đệ tử thân truyền của giáo hoàng, ngày bình thường rất được giáo hoàng yêu thích, nếu như lần này bọn họ thu được cơ duyên lớn, nói không chừng thật có thể được miễn phạt.
"Cơ duyên lớn, cơ duyên lớn lần này thuộc về Chiến Thần Điện của chúng tôi."
Cách cách đó không xa, ba người Chiến Thần Điện cười lạnh nhìn về phía đám người Iveney, mặc dù nói Giáo Hội bên này chiếm ưu thế về nhân số, nhưng ba người Chiến Thần Điện căn bản không sợ.
Chiến Thần Điện cùng Giáo Hội cũng có hận thù rất sâu sắc, trước đây khi Giáo Hội muốn mở rộng thế lực của mình trên bản đồ, đã giao phong tranh đấu không ít lần với Chiến Thần Điện ở Hy Lạp, Giáo Hội càng có thể nói là giẫm lên Đa Thần Giáo thượng vị.
"Tôi ngược lại thật ra nghĩ không bằng chúng ta ra tay đào thải hết những người này đi."
Người của Hắc Ám Hội Nghị cũng dùng ánh mắt không có ý tốt nhìn về phía đám người Iveney, hận thù giữa Hắc Ám Hội Nghị cùng Giáo Hội lại càng không cần phải nói, từ hình thức ban đầu khi xuất hiện của hai thế lực vốn đã đối lập lẫn nhau.
Sắc mặt Iveney có chút khó coi, nếu như Chiến Thần Điện thực sự liên thủ cùng người của Hắc Ám Hội Nghị, vậy bên phía cô ta thực sự sẽ gặp phải chút nguy hiểm, nhất là trong Hắc Ám Hội Nghị có một người đàn ông cả người bao phủ trong hắc bào, cho cô ta một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
"Chư vị, tôi cảm thấy được mọi người hay là tìm kiếm được cơ duyên lớn trong cổ thành này trước đã rồi nói sau, hiện tại bắt đầu ra tay, cũng đừng để cuối cùng tiện nghi cho những người khác."
Có người mở miệng, người mở miệng là đệ tử thiên tài thuộc về một thế lực khác, đối với hắn mà nói, đương nhiên hắn rất vui vẻ nhìn thấy mấy loại thế lực lớn như Giáo Hội cùng Hắc Ám Hội Nghị này có thể khai chiến, bởi vì khi đó hắn có thể ngư ông đắc lợi.
Nhưng mấu chốt là thế lực của hắn có quan hệ rất sâu với Giáo Hội, nếu như đám người Giáo Hội thật sự giao thủ cùng đám người Hắc Ám Hội Nghị, vậy hắn cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.
Trong suy nghĩ của hắn, các người muốn đánh đương nhiên có thể, chỉ cần đừng đánh trước mặt hắn là được, hoặc cho dù chỉ cách một con phố, các người có đánh tới chết hay tàn phế hắn cũng đều sẽ làm bộ không thấy.
"Thần linh thành cổ thần bí khó lường, rất dễ dàng gây ra một số cấm kỵ, các người nếu không sợ phiền phức có thể tiếp tục."
Người đàn ông mặc quần áo trắng của Băng Tuyết Thần Điện mở miệng, sau khi nói xong lời này trực tiếp cất bước đi về hướng trung tâm cổ thành, mà những người khác thấy thế cũng nhao nhao đuổi theo.
"Đi!"
Người đàn ông bên trong hắc bào của Hắc Ám Hội Nghị truyền ra thanh âm khàn khàn, ba người Chiến Thần Điện mặc dù có chút khó chịu, nhưng cũng biết lúc này quan trọng nhất là tranh đoạt truyền thừa.
"Coi như các người gặp may mắn."
Iveney nghe được lời của ba người Chiến Thần Điện, trên mặt mang theo nụ cười nhạt: "Những lời này hẳn nên trả lại cho các người mới đúng, chẳng qua hi vọng các người có thể sống đến cuối cùng, tới lúc đó tôi mới có thể trảm hết cái lũ dị đoan các người."
Tạm thời tránh được một trận chiến lớn, tất cả mọi người bên trong thành cổ khôi phục yên tĩnh ngắn ngủi, bắt đầu tìm kiếm cơ duyên, mà giờ khắc này Phương Minh ở ngoài thành cổ lại cũng không bình tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận