Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 277: Chu Tước bàn ngọa

Chương 277: Chu Tước bàn ngọa
Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
----------------
Cây cối trong rừng đã bị chặt đi hình thành một con đường, hẳn là do đoàn người Lữ Trí Thần làm ra, bởi căn bản người tới ngọn núi giữa hồ này đã ít, mà đi vào giữa ngọn núi có lẽ lại càng ít hơn.
Có đường cũng giảm bớt phiền phức cho đám người Phương Minh, lấy la bàn trong túi ra, Phương Minh vừa nhìn la bàn nhất vừa chú ý bốn phía.
Canh hướng, lai long khứ thủy(1) đều rất không tồi, trách không được những thầy phong thủy kia sẽ chọn huyệt ở nơi gần đây.
(1)Lai long khứ thủy: rồng tới nước đi
Phương Minh nhỏ giọng lẩm bẩm, đã đi được một vòng mà cậu vẫn không phát hiện ra vấn đề gì, nhưng nếu như không có vấn đề, chắc chắn Lữ Trí Thần sẽ không nói ra những lời như vậy.
"Chẳng lẽ còn có chi tiết nào mà mình không phát hiện ra?"
Phương Minh ngừng lại, cậu quyết định vận dụng một loại phương thức khác để xác định phong thủy của nơi này, một loại thủ đoạn không thuộc về thầy phong thủy.
"Cắm lá cờ này vào phía ngoài cùng bên trái ngọn núi, lá cờ này cắm ở bên phải, hai lá cờ còn lại cắm ở hai phía trước sau."
Phương Minh móc bốn lá cờ trong túi giao cho Hồ Quang Vinh, Hồ Quang Vinh lập tức sai bốn người thanh niên trẻ tuổi nhà họ Hồ làm theo những lời Phương Minh nói.
"Phương đại sư, còn chuyện gì cần làm thì cậu cứ giao cho tôi."
"Đúng là còn có chuyện cần ông làm, ông leo lên cây này đi, leo càng cao càng tốt."
Nghe được những lời nói của Phương Minh, khóe miệng của Hồ Quang Vinh co quắp một cái, nếu biết Phương Minh cần ông ta làm việc này thì ông ta đã lựa chọn đi cắm cờ rồi.
Leo cây, mặc dù lúc nhỏ ông ta đã từng leo không ít lần, thế nhưng hiện tại tới tuổi trung niên thân thể phát phì ra, nói ông ta leo cây không phải là muốn làm khó ông ta sao?
Chỉ là lời đã nói ra cũng như bát nước đổ đi, Hồ Quang Vinh nhìn cây cối xung quanh, cuối cùng cắn răng lựa chọn một cây, nhảy bật lên.
Thật đáng tiếc, đã thất bại.
Lần thứ hai, lần thứ ba…
Thẳng đến lần thứ tư, Hồ Quang Vinh mới leo được lên cây, sau đó vụng về trèo lên cao hơn. Mãi tới 5 phút sau rốt cuộc cũng đã leo được đến độ cao 5m.
Năm mét đã là độ cao tối đa rồi, nếu tiếp tục leo lên nữa sẽ tới ngọn mất, lúc này Phương Minh mới ra hiệu cho Hồ Quang Vinh ngừng lại.
Trong lúc Hồ Quang Vinh leo lên cây, bốn người trẻ tuổi nhà họ Hồ cũng chạy tới báo, bọn họ đã cắm xong bốn lá cờ theo như lời Phương Minh dặn.
Mọi thứ đều chuẩn bị ổn thỏa, từ độ cao của Hồ Quang Vinh có thể dễ dàng nhìn thấy bốn lá cờ kia.
"Phương đại sư, tôi tốt rồi."
Nghe thấy lời nói của Hồ Quang Vinh, Phương Minh gật gật đầu, thả la bàn xuống, bắt đầu lẳng lặng đứng yên ở nơi này, nhắm hai mắt lại. Mà cùng lúc đó, Vu Sư chi lực trong cơ thể cậu cũng bắt đầu vận chuyển.
Vu Sư chi lực đến từ chính ngôi sao trên trời, mà ở trong giới Phong Thủy có một câu nói như vậy: Địa sư hạng nhất xem tinh đấu, Địa sư hạng nhì xem cửa nước, Địa sư hạng ba cõng la bàn đi khắp núi.
Phong thuỷ không chỉ đơn thuần là dựa vào sơn thủy, quan trọng hơn chính là phải phù hợp với 28 chòm sao trên bầu trời, bởi vì địa thế của sông núi cuối cùng vẫn phải mượn lực lượng của ngôi sao đến dẫn động.
Mà biện pháp Phương Minh định dùng lúc này chính là lợi dụng tinh thần chi lực để đẩy ngược phong thủy ở nơi này.
Nói trắng ra chính là sử dụng một phương thức gian dối mà chỉ Phương Minh mới có thể làm được, có lẽ nói chính xác hơn là thủ đoạn mà chỉ có Vu Sư mới có thể thi triển, bởi vì chỉ có Vu sư mới có thể động đến lực lượng của tinh thần.
Vu Sư chi lực vận chuyển, ở trên trời cao, nơi mà với tầm mắt của con người thì không thể nhìn thấy được, sao Văn Khúc bắt đầu tỏa sáng lấp lánh, theo ánh sáng của sao Văn Khúc lóe ra, những vì sao trong hai mươi tám chòm sao đều xuất hiện tia sáng, chỉ có điều bởi vì cách rất xa, không ai có thể nhìn thấy.
Cùng với biến hóa của những vì sao này, cây cối ở bên trong ngọn núi nhỏ đột nhiên rung động xào xạc, người có cảm thụ rõ ràng nhất chính là Hồ Quang Vinh vẫn còn đang ở trên cây, đột nhiên một cơn gió thổi tới khiến ông ta vội vã ôm chặt cành cây, chỉ sợ bản thân sẽ lộn cổ xuống đất.
"Hồ Quang Vinh, nói cho tôi biết lá cờ phía nào đang lay động?" Phương Minh đột nhiên mở miệng hỏi.
"Phương đại sư, tôi… Nhìn... Nhìn, là phía nam, lá cờ phía nam lay động rồi."
"Bên trái, lá cờ bên trái cũng lay động theo rồi."
Hồ Quang Vinh nhìn lá cờ ở bốn phía, nói trình tự lay động của bốn lá cờ cho Phương Minh, nam, tây, bắc, đông, đây là trình tự lay động của bốn lá cờ.
"Thì ra là thế."
Trong mắt Phương Minh hiện lên tia sáng, bởi cậu biết vì sao Lữ Trí Thần lại nói phong thủy ở nơi này không ổn.
"Hồ Quang Vinh, ông có thể leo xuống được rồi."
Phương Minh ra hiệu cho Hồ Quang Vinh leo xuống, sau đó lại gọi mấy người thanh niên trẻ tuổi nhà họ Hồ trở lại, cậu cũng cất la bàn vào.
"Phương đại sư, vậy là được rồi sao?"
"Ừm, đã tìm được nguồn cơn vấn đề của phong thủy nơi này, trách không được lúc trước có nhiều thầy phong thủy nhìn sai phong thủy nơi này như vậy."
Phương Minh cảm thán một câu, thấy vẻ mặt khó hiểu của đám người Hồ Quang Vinh, cậu giải thích: "Dựa vào vẻ bề ngoài của nơi này thì đây là nơi có phong thủy tốt, bốn bề toàn núi, ở giữa giấu nước, Huyền Vũ cao vót, Chu Tước như cá chép chiếm giữ tiền phương, Thanh Long cao ngất, Bạch Hổ ngọa cư(1), mà thảm thực vật ở dãy núi rậm rạp, minh đường(2) trống trải."
(1)Ngọa cư: sinh sống
(2)Minh đường: trong phong thủy, nó là nơi trước huyệt có núi vây quanh, nhiều nước, tụ họp sinh khí
Đám người Hồ Quang Vinh như nghe thấy thiên thư vậy, mơ mơ hồ hồ, nhưng bọn họ có thể hiểu đây đều là những từ ngữ có ý khen ngợi.
"Thế nhưng nơi này sai ở điểm nó có nước, bởi vì nơi này có giấu giếm bố cục phong thủy Chu Tước bàn ngọa, Chu Tước thuộc hỏa, nếu như ở đây không có nước thì đất này sẽ là một nơi phong thủy bảo địa."
"Thế nhưng chính vì hồ nước này tương khắc trực tiếp cùng Chu Tước, dẫn tới Chu Tước không bay ra được, Chu Tước không bay ra được có ý nghĩa khí không thể tụ, nếu chôn cất người chết ở đây đương nhiên sẽ không nhận được điều gì tốt đẹp."
Phương Minh khe khẽ thở dài, mà đám người Hồ Quang Vinh cũng hiểu được đôi chút, nhưng vẫn có rất nhiều điểm còn mơ mơ hồ hồ.
"Lẽ nào những thầy phong thủy kia không ai có thể nhìn ra sao?” Hồ Quang Vinh hơi nghi hoặc hỏi một câu.
"Dựa vào địa hình cơ bản không thể nhìn ra nơi đây có Chu Tước, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì địa hình nơi này đã xảy ra thay đổi lớn, có lẽ là do cơn địa chấn hàng trăm năm trước, hoặc là một cơn lũ, cũng có thể là do đất đá sụp xuống… Có rất nhiều nguyên nhân có thể khiến địa hình nơi này thay đổi hẳn."
"Ở trong giới Phong Thủy câu có nói như thế này: Không chọn kỳ long quái huyệt, chính là chỉ những loại địa hình rất đặc thù này, bởi vì rất có thể ở mấy trăm năm trước, nơi đây từng là một vùng đất phong thủy tốt, thậm chí cũng đã từng có người chọn nơi này làm mộ huyệt."
Nghe được lời giải thích của Phương Minh, đám người Hồ Quang Vinh cuối cùng cũng có thể hiểu rõ hoàn toàn, đó chính là vùng đất này bề ngoài thì có vẻ rất tốt, nhưng bên trong thực ra lại rất xấu, không thích hợp hạ táng.
"Đã như vậy thì chúng ta đi tôi Phương đại sư."
"Đi, tại sao phải đi?" Phương Minh cười nhìn về phía Hồ Quang Vinh hỏi ngược lại.
"Không. . . Không phải Phương đại sư đã nói phong thủy của nơi này không tốt sao, vậy chúng ta còn tiếp tục ở đây lãng phí thời gian làm gì nữa?"
Hồ Quang Vinh cảm thấy khó hiểu, đã là nơi phong thủy không tốt thì tại sao lại còn chưa đi?
"Chu Tước bàn ngọa, đây chính đại địa(3) hiếm có, nếu như thì bỏ qua như vậy thì thật sự là quá đáng tiếc."
(3)Đại địa: chữ đại thường dùng để nhấn mạnh, ở đây ý chỉ một vùng đất tốt
Phương Minh nhếch miệng lên, trong mắt hiện lên tia sáng, có lẽ Lữ Trí Thần cũng nhìn ra bố cục phong thủy Chu Tước bàn ngọa này, cũng có thể anh ta không nhìn ra, thế nhưng cuối cùng anh ta lựa chọn buông tha mảnh đất này, điều đó không có nghĩa là cậu cũng sẽ buông bỏ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận