Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 983: Lúc nhỏ tốt chắc gì lúc lớn cũng tốt

Chương 983: Lúc nhỏ tốt chắc gì lúc lớn cũng tốt
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
---------------------
Tông Thánh Cung đang vui vẻ nhưng hai vị trưởng lão nhà họ Phương lại mặt trầm như nước, nhất là khi nhìn thấy nguyên một đám đệ tử nhà họ Phương đi tới, nhiều nhất cũng chỉ mới thu được sáu đạo khí vận đại đạo, sắc mặt càng thêm khó coi.
Bình tĩnh mà xem xét, nếu như đổi lại bất kỳ một lần nào trước đây, thu được sáu đạo khí vận đại đạo đã không tính là ít, thậm chí có thể xếp vào hàng đầu, nhưng tình huống lúc này rõ ràng không giống với mấy lần trước, quan trọng nhất là còn có đệ tử của Tông Thánh Cung thu được mười bốn đạo khí vận đại đạo phía trước.
Nhà họ Phương cùng Tông Thánh Cung vẫn âm thầm cạnh tranh rất kịch liệt, nếu như Tông Thánh Cung không có đệ tử thu được mười bốn đạo khí vận đại đạo từ đó để vị kia của Hóa Phong Tông đạt được vị trí thứ nhất, hẳn trưởng lão nhà họ Phương sẽ chỉ cảm thấy tiếc nuối mà không cảm thấy căm tức như thế.
Cái này cũng giống như hai câu lạc bộ AC Milan cùng Inter Milan cùng một thành phố, chỉ cần không phải đối phương đoạt được giải quán quân thì mọi chuyện đều dễ nói.
"Mọi người mau ra đây chơi đi."
"Còn có sáu người chưa xuất hiện, không phải sáu người này đã gặp phải ngoài ý muốn rồi đó chứ?"
"Chớ nói nhảm, khẳng định là còn có người sắp ra, đừng quên thiên tài nổi bật nhất của nhà họ Phương còn chưa ra đấy."
"Đúng đúng đúng, vị kia là Địa Cấp đại viên mãn, làm gì có người nào có thể giết hắn ở trong ấy chứ? Người khác có thể chết ở bên trong, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không."
"Các ngươi nói vị kia có thể thu được bao nhiêu khí vận đại đạo?"
"Cái này khó mà nói được, có lẽ năm sáu đạo, có lẽ có thể còn nhiều hơn cả vị kia của Tông Thánh Cung."
Sau khi đoàn người khiếp sợ lại bắt đầu xì xào bàn tán, mà trên mặt hai vị trường lão nhà họ Phương đều lộ ra vẻ kỳ vọng, đúng vậy, lúc này đệ tử kiệt xuất nhất của nhà họ Phương bọn họ là Phương Minh còn chưa ra đây.
Thằng nhóc chết tiệt này luôn biết... sáng tạo kỳ tích nhất, không chừng lần này lại sẽ mang đến một kinh hỉ cho mọi người.
Không chỉ có hai vị trưởng lão nhà họ Phương nghĩ như vậy, lúc này những người khác cũng đều nhìn chăm chú vào mây mù trong sơn cốc, bọn họ hiện đang chờ đợi, chờ đợi vị này dĩ vãng sáng tạo ra mấy lần kỳ tích, được xưng giới tu luyện trăm năm bất thế xuất thiên tài, lần này rốt cuộc có thể có bao nhiêu thu hoạch.
Mà không để bọn họ phải chờ lâu, chỉ mấy hơi thở sau, bóng dáng Phương Minh xuất hiện từ trong mây mù, mà trong nháy mắt khi Phương Minh đi ra, ở đây lại truyền đến một mảnh xôn xao.
Mọi người lại một lần nữa bị chấn kinh.
Chỉ là lần này nguyên nhân khiến bọn họ khiếp sợ không phải vì số lượng quang trạch vòng quanh trên người Phương Minh, không đúng, nói đúng ra thì cũng là vì số lượng quang trạch, bởi vì quanh thân Phương Minh không có lấy một đạo quang trạch nào.
Điều này cũng đồng nghĩa với lần này Phương Minh không hấp thu một chút khí vận đại đạo nào bên trong Long Môn bí cảnh.
"Làm sao có thể, tất cả người đi ra ngoài ít nhất cũng đều hấp thu được một đạo, vì sao người này lại không có đạo nào như thế được?"
"Lão phu có chút không dám tin vào hai mắt của mình, làm sao cậu ta có thể làm được?"
Biểu hiện của Phương Minh khiến đám người ở đây khiếp sợ, kết quả này thật sự khiến người khác không thể tin tưởng nổi.
"Có thể là cuối cùng khí vận của người này cũng đã dùng hết, cho nên lần này mới không có bất kỳ thu hoạch gì bên trong Long Môn bí cảnh."
"Cũng không phải là không có khả năng này, đã từng có một vị thiên tài bước chân vào cảnh giới Địa Cấp tầng chín từ lúc bốn mươi tuổi, nhưng cho tới khi vị thiên tài ấy được một trăm tuổi vẫn không thể đột phá đến cảnh giới Thiên Cấp, ngược lại những người bạn cùng lứa tuổi trước đây có tốc độ tu luyện không bằng hắn ngược lại có thể đột phá trước hắn một bước."
"Lúc nhỏ tốt, chắc gì lúc lớn đã tốt."
Ừm, trong mắt những cường giả Địa Cấp hậu kỳ cùng cường giả Thiên Cấp ở đây, hai ba mươi tuổi thực sự có thể coi là đứa bé.
Sắc mặt hai vị trưởng lão nhà họ Phương càng thêm khó coi, Phương Minh cũng nghe được tiếng nghị luận của đám người ở đây, chẳng qua cậu ngược lại không để ý chút nào, bởi vì chỉ có bản thân cậu mới biết giờ khắc này ở bên trong bảo tháp có chừng sáu mươi đạo khí vận đại đạo.
Nếu dựa theo những lời Phương Bảo Bảo đã nói, tại thời đại của cậu bé ba đạo thiên địa pháp tắc đã có thể coi là không tồi, năm đạo có thể xưng là thiên tài, bảy đạo có thể tính là thiên tài siêu cấp, vậy hiện tại cậu chính là người chen giữa thiên tài và thiên tài siêu cấp.
Sở dĩ cậu có thể thu hoạch nhiều khí vận đại đạo như vậy đó là bởi vì ở mấy giờ cuối cùng, trên mấy đại lục mà Phương Minh bước lên nhiều thì có hơn mười đạo khí vận đại đạo, ít cũng có bảy tám đạo.
Kỳ thực không chỉ có Phương Minh trải qua tình huống như vậy, ở đây cũng không thiếu người gặp được đại lục có hơn mười đạo khí vận đại đạo, nhưng mấu chốt là những người này chỉ có thể hấp thu từng đạo khí vận đại đạo một, trong thời gian mấy giờ ấy lại có thể hấp thu bao nhiêu đạo đây?
Ánh mắt Phương Minh nhìn vị đệ tử kia của Tông Thánh Cung, người này có thể hấp thu mười bốn đạo khí vận đại đạo đã có thể nói rõ một điểm, đối phương có bản lĩnh đặc thù trên phương diện hấp thu khí vận đại đạo, vì thế mới cần thời gian hấp thu ngắn hơn những người khác, bằng không dựa vào thời gian ngắn như vậy căn bản không thể làm được.
Vẻn vẹn chỉ vì một điểm này, Phương Minh đã có chút kính phục đối phương, nói cho cùng thì không phải ai cũng có thể mở chế độ auto như mình.
Chẳng qua Phương Minh kính phục đối phương nhưng điều đó không có nghĩa rằng đối phương cũng sẽ đáp trả cậu bằng vẻ mặt tốt, cảm thụ được ánh mắt của Phương Minh, trên mặt lão già hơn tám mươi tuổi này lộ ra vẻ khinh thường, nhẹ trào phúng:
"Lúc còn trẻ lại dùng hết khí vận của mình cũng không phải chuyện tốt gì, hậu tích bạc phát mới là căn bản của tu luyện."
Rất hiển nhiên, ông lão này đang ám chỉ Phương Minh.
Phương Minh vuốt vuốt mũi, dường như bản thân mình không trêu chọc đối phương gì thì phải, chẳng qua cậu cũng không biện giải với đối phương làm gì, dù sao chuyện bản thân mình có sáu mươi tư đạo khí vận đại đạo thật sự là quá dọa người, vẫn nên âm thầm phát tài lớn thì hơn.
"Đi!"
Hai vị trưởng lão nhà họ Phương đã không muốn ở chỗ này ở lại thêm một phút giây nào nữa, nguyên nhân là vì tất cả mọi người đều đang quay qua chúc mừng Tông Thánh Cung, nhất là trước đây Phương Chiến bại bởi đệ tử của Tông Thánh Cung, mà bây giờ Tông Thánh Cung lại một lần nữa dẫn trước, trong lòng không ít người đã động tâm tư.
Lẽ nào Tông Thánh Cung thật sự muốn quật khởi sao?
"Hai vị đạo hữu, một tháng sau Tông Thánh Cung chúng ta sẽ cử hành đại điển Đạp Thiên, đến lúc đó đừng quên tới tham gia đấy." Cung chủ Tông Thánh Cung cười rất vui vẻ, hướng phía bóng lưng hai vị trưởng lão nhà họ Phương đang rời đi, nói.
Bát trưởng lão nhà họ Phương quay đầu, ngoài cười nhưng trong không cười đáp: "Yên tâm, nhà họ Phương ta sẽ không vắng mặt."
Với tư cách là gia tộc lớn nhất trong giới tu luyện, cho dù lần này nhà họ Phương có thua nhưng mặt mũi vẫn phải giữ gìn cẩn thận, chỉ là sau khi lưu lại những lời này, hai vị trưởng lão nhà họ Phương lập tức dẫn theo đệ tử nhà họ Phương rời đi.
...
Rời khỏi sơn cốc, đoàn người Phương Minh đều rất yên tĩnh, chủ yếu là hai vị trưởng lão nhà họ Phương vẫn duy trì im lặng, bầu không khí này khiến những người khác đều không dám lên tiếng, chỉ có thể yên lặng chạy đi.
Chẳng qua Phương Minh lại không thèm để ý, ngược lại còn thích ý thưởng thức phong cảnh Tần Lĩnh, về phần hấp thu khí vận đại đạo, vẫn nên chờ tới lúc trở lại nhà họ Phương rồi nói sau.
Thần Nông Giá cách Tần Lĩnh không gần, nhưng lấy thực lực của đám người Phương Minh, không tới nửa ngày đã chạy về tới.
"Những người đã lấy được khí vận đại đạo theo lão phu đến tổ phong..."
Thất trưởng lão nhà họ Phương nói xong lời này, đột nhiên tầm mắt rơi vào trên người Phương Minh, bởi vì lần này nhà họ Phương có nhiều người đi vào Long Môn bí cảnh như vậy nhưng chỉ có một mình Phương Minh không hấp thu dược khí vận đại đạo.
"Mà thôi, cậu cũng đi theo đi."
Sau khi hấp thu khí vận đại đạo, đương nhiên những trưởng lão nhà họ Phương này sẽ dạy cho bọn họ cách để có thể vận dụng khí vận đại đạo đột phá đến cảnh giới Thiên Cấp, vốn dĩ đây là chuyện không có quan hệ gì với Phương Minh, thế nhưng nghĩ đến tuổi của Phương Minh, cuối cùng hai vị trưởng lão nhà họ Phương vẫn quyết định dẫn theo cậu lên.
Dù thế nào đi nữa cậu cũng là thiên tài trẻ tuổi nhất nhà họ Phương, chuyến đi này coi như là cho cậu một bài học đi, chí ít như vậy có thể mài giũa ngạo khí của cậu, nói cho cùng thì thuận buồm xuôi gió quá cũng không phải là chuyện tốt gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận