Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1047: Vực chủ chiến (1)

Chương 1047: Vực chủ chiến (1)
Quét!
Trong nháy mắt một ngàn vị cường giả Ngũ phẩm phía Tây Vực đồng loạt ra tay, vây quanh đại quân Ngũ phẩm Nam Vực, đồng thời một nghìn vị cường giả Ngũ phẩm hàng thứ hai cũng đi ra theo.
Chỉ trong khoảnh khắc, hai chục ngàn đại quân Ngũ phẩm phía Nam Vực đã bị chia cách thành bốn vòng tròn nhỏ, sau đó lại hợp thành một vòng tròn lớn, một nghìn vị cường giả Ngũ phẩm còn lại của Tây Vực không ngừng lấp vào vị trí trong bốn vòng tròn nhỏ này.
Chỉ có năm nghìn quỷ tu lại dám bao vây hai chục ngàn đại quân, quan trọng nhất là đội hình còn không hề bị phân tán, hai phía cứ giằng co suốt như vậy.
"Trận hợp kích, không ngờ Tây Vực còn am hiểu trận pháp như thế!"
Đám cường giả Lục phẩm Nam Vực thấy tình huống trên chiến trường, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, bọn họ sống bao nhiêu năm như vậy nhưng vẫn chưa từng thấy loại trận pháp hợp kích như thế này, hơn nữa ở cõi âm cũng không có loại trận pháp hợp kích như thế, nếu có, không thể nào không truyền ra ngoài.
Có thể chỉnh hợp cường giả Ngũ phẩm tạo thành trận hợp kích, khiến năm nghìn đại quân đối kháng với hai chục nghìn đại quân mà không rơi vào thế hạ phong, nếu Tây Vực có loại trận pháp cao cấp như vậy, Vực chủ Tây Vực không thể nào không nói cho Vực chủ của bọn hắn biết.
"Xem ra cái người đến từ dương gian kia có không ít bản lĩnh."
Ánh mắt Tần Dương nhìn chằm chằm chiến trường, lúc này trên chiến trường chiến đấu rất kịch liệt, không ngừng có cường giả Ngũ phẩm bị thương ngã xuống, nếu tiếp tục như vậy, kết quả sau cùng chính là lưỡng bại câu thương.
Phía sau đột nhiên có tiếng trống truyền tới, tiếng trống này trực tiếp vượt qua Vị Hà truyền tới chiến trường, mà theo trống tiếng vang lên, tất cả cường giả Ngũ phẩm của Nam Vực mừng rỡ, không ngờ thực lực của bọn họ lại được tăng lên, toàn bộ trận pháp mơ hồ có xu thế muốn tan tác.
Chẳng qua, ngay khi trận hợp kích của cường giả Ngũ phẩm Tây Vực có dấu hiệu bị công phá, bên phía Tây Vực cũng có tiếng nhạc cụ truyền đến, nhưng không phải tiếng trống mà là tiếng tỳ bà với tiết tấu nhanh nhẹn.
Tiếng tỳ bà như mưa rào thưa thớt trực tiếp chống lại tiếng trống kia.
"Toàn bộ quỷ tu Lục phẩm nghe lệnh, giết!"
Giọng nói của một vị Vực sử truyền ra, hiển nhiên chuyện hai chục ngàn đại quân Ngũ phẩm không thể công phá được năm ngàn nhân mã của đối phương, khiến Vực chủ Nam Vực cảm thấy không thể ngốc đầu lên nổi, mà nghe thấy những lời Vực sử nói, hơn một trăm vị cường giả Lục phẩm ở đây sôi nổi giết thẳng về phía bên kia bờ sông.
Rầm!
Một vị cường giả Lục phẩm đấm thẳng một đấm về phía mấy vị cường giả Ngũ phẩm Tây vực, dưới một đấm này, mấy vị cường giả Ngũ phẩm Tây Vực trực tiếp hóa thành bột mịn.
Đây là uy lực của cường giả Lục phẩm, cho dù cường giả Ngũ phẩm có sử dụng trận hợp kích cũng không thể nào trở thành đối thủ của cường giả Lục phẩm.
Theo cường giả Lục phẩm Nam Vực gia nhập chiến trường, trong nháy mắt chiến cuộc đã thay đổi, trận pháp của cường giả Ngũ phẩm Tây Vực bắt đầu không ngừng tán loạn, những cường giả Lục phẩm này giống hệt như mãnh hổ xuống núi nhảy vào bầy dê, tùy ý đánh phá trên chiến trường.
Tiếng sáo bên phía Tây Vực lại một lần nữa vang lên, chẳng qua lần này lại là tiếng sáo lui về phía sau. Dưới tiếng sáo này, cường giả Ngũ phẩm Tây Vực chậm rãi lui về phía sau, tuy rằng đối mặt với cường giả Lục phẩm nhưng bọn họ không hề hốt hoảng chút nào, lúc lui về phía sau cũng có quy tắc thứ tự.
Mặc dù đại quân Tây Vực đã lui về phía sau nhưng đương nhiên Nam Vực sẽ không buông tha, đuổi theo không bỏ, Tần Dương cũng nằm trong đội ngũ truy đuổi này, chẳng qua bản thân cậu lại không ra tay quá nặng, chỉ đánh lui mấy vị cường giả Ngũ phẩm.
Đối với chuyện bản thân mình không xuất toàn lực, Tần Dương tuyệt không lo lắng Vực chủ Nam Vực sẽ trách cứ, bởi vì việc bản thân bảo tồn thực lực ngược lại sẽ có lợi đối với Nam Vực hơn, chí ít đợi đến lúc cần thiết lại có thể đánh đối phương không kịp trở tay.
Ngay khi đại quân Ngũ phẩm Tây Vực rút lui, bên phía Tây Vực đột nhiên có mấy bóng người xuất hiện, mấy bóng người này không xông vào chiến trường mà chỉ xuất hiện ở trên chiến trường, theo mấy bóng người này xuất hiện, bên phía Nam Vực cũng có mấy vị Sơn chủ bay ra, trong nháy mắt song phương đã lao vào giao chiến trên bầu trời.
Ầm ầm!
Uy áp của cường giả Thất phẩm khiến nhịp điệu chiến đấu phía dưới trở nên chậm chạm hơn, tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, bởi vì bọn họ biết, chiến đấu trên mặt đất không thể quyết định hướng đi của chiến cuộc, người có thể quyết định cuộc chiến chân chính chính là những vị đại nhân phía trên kia.
Song phương không hề nói nhảm gì, xông vào trực tiếp giao thủ, đây là chiến trường, không ba hoa cũng không trào phúng, song phương đều có một mục đích giống nhau, đó chính là đánh bại đối phương.
Chiến đấu trên bầu trời rất kịch liệt, bên phía Tây Vực có ba vị cường giả Thất phẩm lao ra, mà bên phía Nam Vực cũng có ba vị, nhưng Nam Vực còn có sáu vị cường giả Thất phẩm chưa vào chiến trường, nếu sáu vị này cũng giết vào chiến trường, chắc chắn chiến cuộc sẽ thay đổi trong nháy mắt.
"Lần này bọn ta chỉ tru sát Phương Chính, người nhập cư trái phép từ dương gian, nếu quỷ tu Tây Vực đầu hàng sẽ không bị giết!"
Một vị Vực sử Nam Vực quát lớn một tiếng, dưới cái nhìn của bọn họ, chắc chắn những đại quân quỷ tu Tây Vực này bị tên Phương Chính kia ép buộc nên mới phải tham chiến, vì thế sau khi hắn nói câu này ra chắc chắn sẽ có quỷ tu Tây Vực đầu hàng.
Nhưng kết quả lại khiến toàn bộ cường giả Nam Vực nghi ngờ, ở đây có nhiều quỷ tu Tây Vực như vậy nhưng không hề có quỷ tu nào đầu hàng, ngay cả những quỷ tu Tây Vực bị bắt làm tù binh trên chiến trường cũng không nói một lời, không hề có ý muốn đầu hàng chút nào.
"Gặp quỷ rồi, lẽ nào đám người Tây Vực này đã bị cái tên tới từ dương gian kia tẩy não hết rồi sao?"
Quỷ tu Nam Vực có chút buồn bực, rõ ràng bọn họ mới là người cùng một phe mà, cùng xuất thân từ cõi âm, mà vị kia chỉ là người nhập cư trái phép từ dương gian tới cõi âm thôi, vì sao những quỷ tu Tây Vực này lại có thể cam tâm tình nguyện bán mạng cho hắn?
Chiến đấu trên không trung cũng khiến người ta sốt ruột giống vậy, ở đây chỉ có mấy cường giả Lục phẩm như Tần Dương vẫn đang không ngừng tiến tới, bởi vì cường giả Lục phẩm Tây Vực còn chưa gia nhập chiến cuộc.
Chiến trường từng bước từng bước tiến về phía khu vực Tây Vực, đến sau này toàn bộ đại quân Nam Vực đã tiến hết vào chiến trường Tây Vực.
Nếu tiếp tục như vậy, Nam Vực có thể từ từ đánh tới khu vực trung tâm Tây Vực.
Một ngày, hai ngày, ba ngày...
Bảy ngày sau, đại quân Nam Vực đã thâm nhập vào thủ phủ Tây Vực, đương nhiên, bách tính Tây Vực bình thường đã sớm nhận được tin tức cũng sớm rút lui hết, mà đại quân Nam Vực cũng trực tiếp đi thẳng về một phương hướng, đó chính là Vực thành Tây Vực.
Dọc theo đường đi, song phương đều có thương vong, nhưng so sánh với Nam Vực, thương vong của Tây Vực lại càng nhiều hơn, đã có chừng hai ngàn vị cường giả Ngũ phẩm cùng hai mươi vị cường giả Lục phẩm chết trận, mà bên phía Nam Vực chỉ có một nghìn vị cường giả Ngũ phẩm cùng mấy vị cường giả Lục phẩm bị giết.
Từ một điểm này cũng có thể thấy được Nam Vực chiếm thế thượng phong trong trận chiến này.
Nhưng nếu quan sát kỹ lưỡng sẽ phát hiện một tổ hợp số liệu khá thú vị, mặc dù số lượng cường giả Tây Vực chết trận nhiều hơn Nam Vực, thế nhưng số lượng cường giả Nam Vực bị thương lại nhiều hơn Tây Vực rất nhiều, toàn bộ Nam Vực, số lượng cường giả Ngũ phẩm bị thương đã vượt lên hơn năm nghìn vị, trong đó còn có hai nghìn vị bị trọng thương, so sánh với bọn họ, số lượng cường giả Tây Vực bị thương quá ít, ít tới mức gần như có thể bỏ qua không tính.
Nói cách khác, cường giả bên phía Tây Vực hoặc là chết trận, hoặc là an toàn lui lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận