Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 730: Đồng ý tôi, miệng chỉ dùng để ăn cơm thôi được không?

Chương 730: Đồng ý tôi, miệng chỉ dùng để ăn cơm thôi được không?
"Phốc, nào có người nào như cậu, cho dù thực sự nghĩ như vậy, cũng không thể trực tiếp thừa nhận thế chứ? Dựa vào dạng tính cách này của cậu, sau này làm sao có thể tán gái được."
Lăng Huyên Huyên không hề tức giận, nguyên nhân vì lần đầu tiên cô ấy gặp Phương Minh, là ở mô hình máy bay (1), lần thứ hai là ở quán bar, cộng thêm lần này là lần thứ ba gặp mặt, mỗi một lần gặp mặt, đều là lúc mình đang làm mấy loại công việc không đàng hoàng này.
(1) Mô hình máy bay: dùng để chỉ người mẫu ảnh trong poster, tạp chí, tờ rơi
"Kỳ thực tôi vốn là sinh viên ngành nghệ thuật, hơn nữa còn là sinh viên ngành diễn viên, chỉ có điều sau lại bởi vì gia đình, tôi thôi học, đoạn thời gian kia mẹ của tôi sinh bệnh, tôi trở lại Tương Dương chăm sóc mẹ của tôi, nhưng mà cuối cùng mẹ của tôi vẫn đi, ngay vào tháng trước sau khi sắp xếp tang lễ cho mẹ xong, tôi mới đến thủ đô..."
Ở bên trong lời nói của Lăng Huyên Huyên, Phương Minh biết chuyện đã phát sinh trên người cô bé này.
Hai năm trước, Lăng Huyên Huyên còn là một sinh viên ngành diễn viên, có hoàn cảnh gia đình khá giả, cộng thêm gương mặt xinh đẹp, nếu như quả thật không có gì bất ngờ xảy ra, tương lai lăn lộn trong giới giải trí, chí ít cũng có thể trở thành một tiểu hoa đán.
Ngay tại hai năm trước, công ty cha Lăng Huyên Huyên kinh doanh bởi vì xuất hiện vấn đề dẫn đến phá sản, cha Lăng Huyên Huyên không chịu nổi loại đả kích này đã lựa chọn tự sát, nhảy xuống từ cao ốc công ty, mà vốn ban đầu thân thể của mẹ cô ấy đã không tốt lắm, sau thống khổ khi để tang chồng, bệnh một trận không dậy nổi.
Cha tự sát, mẹ bệnh nặng nằm trên giường, Lăng Huyên Huyên chỉ có thể lựa chọn tạm nghỉ học về nhà chăm sóc mẹ của mình, mà tiền trong nhà cũng đều bị những chủ nợ kia lấy mất, kể cả nhà cửa cùng xe cộ đều bị toà án bán đấu giá, Lăng Huyên Huyên chỉ là một học sinh, hơn nữa còn là một học sinh được nuông chiều từ bé, căn bản cô ấy không có bản lĩnh gì để kiếm tiền.
Lăng Huyên Huyên biết ưu thế duy nhất của mình chính là gương mặt cùng vóc người xinh đẹp, do đó cô ấy lựa chọn làm một mô hình máy bay, dựa vào việc làm người mẫu ảnh quay chụp một số quảng cáo đến kiếm tiền thuốc men cho mẹ.
Chẳng qua trong nghề người mẫu này cũng tồn tại không ít quy tắc ngầm, chỉ quay chụp một số quảng cáo căn bản không thể kiếm được bao nhiêu, trừ phi cô ấy nguyện ý buông bỏ chuẩn mực, cho nên rơi vào đường cùng Lăng Huyên Huyên chỉ có thể làm nhiều công việc một lúc.
Nhưng những công việc bình thường một tháng cùng lắm cũng chỉ kiếm được mấy ngàn tiền lương, mà mẹ cô ấy nằm trên giường bệnh, tiền thuốc men cùng tiền nằm bệnh viện mỗi tháng đều cao tới hơn vạn, rơi vào đường cùng, cuối cùng Lăng Huyên Huyên đã trở thành người tiếp rượu ở quán bar.
Một công chúa đã từng được cha mẹ nâng ở trong lòng bàn tay, biến thành một cô gái uống rượu mua vui cho khách trong quán bar, đối với Lăng Huyên Huyên đến nói đây quả thực là sỉ nhục, nhưng cuộc sống chính là tàn khốc như vậy, trừ phi cô ấy có thể buông bỏ mặc kệ mẹ mình.
Vậy mà mặc dù như thế, tháng trước, mẹ Lăng Huyên Huyên vẫn đi, không phải bởi vì bệnh tình xấu đi không cách nào cứu trị mà rời đi, mà là bà ấy lựa chọn tự sát ngay khi đang ở trong bệnh viện.
Bởi vì mẹ cô ấy không muốn liên lụy cô ấy nữa, không muốn khiến con gái phải gánh tránh nhiệm nặng nề trên lưng, con gái của bà ấy phải có cuộc sống của mình, có mục tiêu tự mình theo đuổi.
"Khi mẹ của tôi đi có lưu lại cho tôi một phong thơ, bà ấy nói nếu tôi thích diễn kịch, vậy thì nên theo đuổi giấc mộng của mình, còn nói đợi khi mộng tưởng thành thật, hãy tới trước mộ nói cho bà ấy biết, như vậy bà ấy mới có thể chân chính an tâm rời đi."
"Cho nên tôi liền đi tới thủ đô, tôi phải hoàn thành giấc mộng của tôi, sau đó nói cho mẹ tôi, con gái không để cho bà ấy thất vọng, bà ấy có thể an tâm đoàn tụ với cha ở dưới đó."
Sau khi nói xong, Lăng Huyên Huyên cầm chai bia lên cùng Phương Minh đụng một cái, sau đó mạnh mẽ uống ừng ực, đợi sau khi bia vào bụng mới để chai bia xuống quay qua tiếp tục nói chuyện với Phương Minh: "Anh nói một chút đi, anh làm nghề gì vậy? Không phải là lăn lộn trong giới xã hội đen sau đó đắc tội với người phải chạy trốn đó chứ?"
"Cô thấy tôi giống xã hội đen sao?"
"Không giống." Lăng Huyên Huyên lắc đầu, "Trên người cậu không có hình xăm, khẳng định không phải lăn lộn băng đảng, chẳng qua tôi đoán hẳn là cậu đã đắc tội với người khác, lấy tuổi tác này của cậu, hoặc là thiếu tiền chạy trốn, hoặc là câu dẫn người phụ nữ của đại ca sau đó chạy trốn, có phải là loại sau không? Nếu như là loại sau, tôi đây thật hâm mộ cậu."
Ách...
"Lẽ nào sức tưởng tượng của sinh viên nghệ thuật bây giờ đều phong phú như thế sao?" Trong lòng Phương Minh lẩm bẩm một câu.
"Quên đi, tôi không hỏi nữa, chẳng qua tôi thấy hẳn hiện tại cuộc sống của cậu cũng không tốt lắm đúng không? Chúng ta đây có thể coi là anh khổ em cũng khổ không?"
Sở dĩ Lăng Huyên Huyên sẽ cảm thấy cuộc sống của Phương Minh không được tốt lắm, đó là bởi vì quần áo của Phương Minh có chút nếp nhăn, mặt khác bên trên còn có bụi giấy, đây là bụi giấy từ giấy vàng Phương Minh đã đốt trong bệnh viện.
Đối với sự hiểu lầm của Lăng Huyên Huyên, Phương Minh không giải thích, mà Lăng Huyên Huyên cho là mình đã đoán đúng, vỗ vỗ bả vai Phương Minh nói: "Tôi nghĩ kỹ rồi, tôi chuẩn bị đi làm một hoạt náo viên, lấy giá trị nhan sắc của tôi đây, làm một hoạt náo viên vẫn là dư sức, hơn nữa cách màn hình, cũng không sợ những người đàn ông xấu xa kia có ý đồ xấu gì, đợi khi kiếm được tiền rồi tôi lại đi quay phim, tự tôi dốc tiền đầu tư, hắc hắc, đến lúc đó ngay cả đạo diễn đều phải nhìn sắc mặt tôi."
Kỳ thực vốn ban nãy Phương Minh nghe được giấc mộng của Lăng Huyên Huyên là diễn kịch, trong lòng cậu đã có dự định, chuẩn bị tìm Hàn Kiều Kiều, để Hàn Kiều Kiều dẫn dắt cô bé này, chẳng qua nghe được lời này của đối phương, cuối cùng cậu đổi chủ ý.
Trên đường theo đuổi ước mơ, nếu cô gái có thể hoàn thành bằng chính sức lực của bản thân, nghĩ đến hẳn lúc ấy cảm giác thành tựu sẽ càng nhiều hơn.
"Làm hoạt náo viên cũng không tồi, cô định làm hoạt náo viên ở đài nào?"
"Nền tảng trực tiếp YY, tôi biết có mấy cô gái dưới cờ chị Vương đã từng phát trực tiếp trên đài này, mà tôi cũng đã từng đăng ký tài khoản."
Nói đến mấy hoạt náo viên dưới cờ chị Vương, trên mặt Lăng Huyên Huyên có vẻ khinh thường, đều là mấy cô gái ngày ngày ăn mặc vô cùng gợi cảm sau đó đi trực tiếp, gần như muốn lộ cỡ nào thì có lộ cỡ đó, không khác gì bán thịt, hơn nữa mấy cô gái đó còn có ước định rõ ràng với người xem trực tiếp, thổ hào tặng quà tới giá trị bao nhiêu có thể cùng đi ăn cơm với cô ta, thậm chí càng tiến một bước...
"Nền tảng trực tiếp YY sao?"
Phương Minh cảm thấy tên đài trực tiếp này có chút quen tai, vài giây đồng hồ sau đó cậu đã nghĩ ra vì sao mình lại thấy quen tai, trước đây khi cậu hồn xuyên đến trên người Tần Dương, vì tiến hành tuyên truyền cho làng du lịch, đã mời bốn hot mạng là bốn hoạt náo viên, sau đó chỉ còn một mình Trần Mạn Mạn lưu lại, hình như cô ấy là hoạt náo viên ở nền tảng trực tiếp YY, hơn nữa dựa theo những lời Trần Mạn Mạn nói với mình, cô ấy là chị đại của nền tảng trực tiếp YY.
Mặc kệ Trần Mạn Mạn có phải là chị đại hay không, nhưng nếu đã nổi tiếng như vậy, cho dù không phải chị đại cũng tuyệt đối là hoạt náo viên trong top mười.
Liếc nhìn nickname trong đài trực tiếp trên màn hình điện thoại của Lăng Huyên Huyên, Phương Minh ghi tạc trong lòng, về phần nên làm như thế nào để trả ân tình của Lăng Huyên Huyên với mình lúc trước, cậu đã rõ ràng trong lòng.
Uống bia, ăn xiên nướng, có lẽ đã lâu rồi Lăng Huyên Huyên không được phát tiết như thế, một người dĩ nhiên uống hết tầm mười chai bia, uống cho tới khi mắt say lờ đờ mông lung, mặt mũi đỏ ửng.
"Ông chủ, lại mang thêm một thùng bia tới cho tôi."
"Quên đi, đã uống khá nhiều rồi, ngày hôm nay nên kết thúc ở đây thôi."
"Tôi còn chưa uống đủ đây, Phương Minh, tôi cho cậu biết, tửu lượng của tôi rất tốt... Thực sự, cậu xem bây giờ tôi còn có thể đi..."
Lăng Huyên Huyên lung la lung lay đứng lên, nhưng mà giữ vững chưa được một giây đã té ngã, Phương Minh thấy thế liền vội vàng tiến lên nâng cô ấy dậy, nói: "Cô uống say rồi, tôi đưa cô đi nghỉ ngơi trước."
Phương Minh dìu Lăng Huyên Huyên, cảm thụ được thân thể nóng bỏng còn có mùi thơm nhàn nhạt từ trên người cô gái, Phương Minh ngược lại không cảm thấy xúc động nhiều, nhưng mà cử động của cậu rơi vào trong mắt nam sinh mấy bàn khác, đổi lại ánh mắt tràn đầy hâm mộ và ghen tị.
Cầm thú, một thùng bia làm cho nữ thần người ta uống hết hơn một nửa, sau đó thừa dịp nữ thần uống say, bắt đầu lộ ra diện mục người sói.
"Đồng dạng đều là đàn ông, vì sao lại có chênh lệch lớn như vậy? Tôi mời nữ thần đi ăn cơm, đều là nữ thần uống một ly còn tôi uống một chai."
"Anh em, như cậu là còn may, cậu đã từng gặp chuyên gia ăn vặt cùng sát thủ mâm đựng trái cây chưa? Toàn bộ ghế lô, nữ thần chỉ ngồi ăn hết hoa quả bánh trái trên bàn, mà toàn bộ bia đều vào trong bụng tôi..."
"Ôi, nghĩ đến nữ nhân xinh đẹp như vậy, một hồi sẽ bị người thanh niên này không ngừng nhúng chàm, thật khiến tôi cảm thấy tan nát cõi lòng."
"Nữ thần, hãy hứa với tôi, miệng chỉ dùng để ăn cơm thôi có được không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận