Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1062: Dùng hết lá bài tẩy

Chương 1062: Dùng hết lá bài tẩy
Chín vị cường giả Thiên Cấp đều thất bại.
Lúc này tất cả mọi người ở đây đều biết vì sao bàn tay lớn của một vị cường giả thiên vương lại đột nhiên xuất hiện, nếu như vị cường giả thiên vương này không ra tay, phỏng chừng chín vị cường giả Thiên Cấp kia đều sẽ chết hết.
Không thấy chỉ có sáu vị trốn ra được ấy ư, hơn nữa còn chật vật không chịu nổi như vậy, trong đó còn có một vị mặt đã bị gọt mất phân nửa.
"Làm càn!"
Một tiếng hét như sấm vang lên, ngay sau đó mọi người lập tức phát hiện có một lão già xuất hiện ở đây, trên người lão ta có rất nhiều đạo lực lượng pháp tắc quanh quẩn, chính là vị cường giả thiên vương đã ra tay lúc trước.
Ở đây một mảnh im lặng, một ánh mắt của cường giả Thiên Cấp đã có thể giết chết bọn họ, chớ nói chi là cường giả thiên vương.
Một tiếng làm càn này là cố ý nói Phương Minh.
Sắc mặt Phương Minh lại tái nhợt thêm một phần, nhưng trên mặt lại không có chút sợ hãi nào, ngược lại cậu chỉ cười lạnh nói: "Thế nào, tông phái ẩn thế lại không thể thua nổi như thế ư? Nhỏ không được thì già đến sao?"
Nghe được lời của Phương Minh, đám người ở đây đều lau mồ hôi thay cậu, mặc dù Phương Minh đã triển lộ ra thực lực phi phàm, nhưng nói cho cùng cậu vẫn chưa bước vào cảnh giới thiên vương, dám nói với một vị cường giả thiên vương như thế, nếu không may chọc đối phương giận dữ đột ngột ra tay, ở đây không ai có thể cứu cậu được.
Ông lão cũng không trả lời, thứ nhất là vì vấn đề này quá khó trả lời, bởi quả thật một đời trẻ tuổi của tông phái ẩn thế đều đã thất bại, một nguyên nhân còn lại là vì hắn khinh thường, hắn đường đường là cường giả thiên vương không cần phải giải thích với một cường giả Thiên Cấp, cho dù hắn có ra tay giết Phương Minh cũng không có ai dám nói gì.
Oanh!
Ông lão giơ bàn tay lớn lên, trực tiếp vỗ về phía Phương Minh, chẳng qua còn không đợi bàn tay này rơi xuống trên người Phương Minh, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một bàn tay lớn khác, hai bàn tay lớn va chạm, ông lão lui về phía sau một bước.
"Phương Minh là đệ tử nhà họ Phương ta, các hạ tùy ý ra tay, chẳng lẽ cho rằng nhà họ Phương ta dễ bắt nạt lắm sao?"
Bên cạnh Phương Minh cũng có một ông lão xuất hiện, thấy ông lão này, Phương Minh sửng sốt một chút, ngay sau đó hành lễ nói: "Bái kiến lão tổ."
Người tới chính là lão tổ nhà họ Phương.
Trên thực tế, sở dĩ Phương Minh có thể đối mặt với cường giả thiên vương vẫn không kiêu ngạo không siểm nịnh, không phải là vì cậu biết lão tổ nhà mình sẽ xuất hiện, mà là vì cậu còn một cọng tóc cuối cùng của sư phụ mình, cho dù là cường giả thiên vương thì thế nào? Chọc tới cậu cậu sẽ trực tiếp dùng sợi tóc cuối cùng của sư phụ..
"Lão tổ nhà họ Phương? Đã sớm nghe nói nhà họ Phương có một lão tổ tọa trấn, là cường giả cấp bậc thiên vương, chỉ là trước đây ta còn cho rằng đó chỉ là truyền thuyết, không nghĩ tới nhà họ Phương thật sự có lão tổ."
"Nói nhảm, có thể yên ổn ngồi vững vị trí gia tộc lớn nhất giới tu luyện, làm sao có thể không có cường giả thiên vương tọa trấn, trưởng lão của chúng ta đã từng nói, không chỉ có nhà họ Phương mà Tông Thánh cung cũng có, dường như tất cả môn phái lớn trước năm đều có một vị cường giả cấp bậc thiên vương."
"Nhà họ Phương muốn nhúng tay vào vấn đề này, chẳng lẽ định toàn diện khai chiến với tông phái ẩn thế sao?"
"Toàn diện khai chiến? Nếu ngươi đã muốn nghĩ như vậy, vậy cũng không phải là không thể."
Lão tổ nhà họ Phương cực kỳ khí phách, mà sau khi nghe thấy những lời hắn nói, cường giả thiên vương của tông phái ẩn thế ngược lại có chút im lặng, bởi vì thái độ của lão tổ nhà họ Phương đã nằm ngoài dự liệu của hắn.
Tông phái ẩn thế đã từng thảo luận nội bộ, dưới cái nhìn của bọn họ, chắc chắn giới tu luyện không dám toàn diện khai chiến với bọn họ, cho nên việc bọn họ cần phải làm chính là lần lượt xâm chiếm loại bỏ từng thế lực lớn một trong giới tu luyện, tuy đạo lý môi hở răng lạnh này ai cũng hiểu, nhưng đa số người vẫn sẽ lựa chọn tự quét tuyết trước cửa nhà mình.
Mà trên thực tế các thế lực lớn trước mười trong giới tu luyện cũng thực sự làm như thế, đối mặt với sự xâm lấn của tông phái ẩn thế bọn họ, chỉ cần không xâm phạm đến lợi ích của bọn họ, bọn họ đều lựa chọn ẩn nhẫn.
Lão già này cũng không biết, sở dĩ lão tổ nhà họ Phương có thái độ kiên quyết như vậy, ngoại trừ vì lão tổ biết rõ sớm muộn gì nhà họ Phương cũng phải chiến một trận với tông phái ẩn thế, còn vì một nguyên nhân khác chính là lão ta đã động tới Phương Minh.
Ở trong mắt lão tổ nhà họ Phương, nhà họ Phương có thể suy bại, thậm chí có thể nhường ra vị trí gia tộc đứng đầu, nhưng Phương Minh tuyệt đối không thể xảy ra vấn đề gì, bởi vì Phương Minh mới là hi vọng của nhà họ Phương, không chỉ là hi vọng giữ gìn địa vị của nhà họ Phương, mà cậu còn là hi vọng có thể đưa nhà họ Phương lên một tầm cao mới.
Tông phái ẩn thế xuống tay với Phương Minh, đã đụng chạm tới ranh giới cuối cùng của hắn.
"Tốt, nhà họ Phương rất tốt, lão phu ngược lại phải nhìn xem nhà họ Phương ngươi có bản lãnh này hay không."
Dột nhiên lão già của tông phái ẩn thế cười lạnh một tiếng, sau đó quát lên: "Các vị đạo hữu đều hiện thân đi."
Nghe thấy những lời ông lão nói, người ở đây đều sửng sốt một chút, nhưng ngay sau đó khi bọn hắn nhìn thấy năm sáu bóng người như ẩn như hiện trên bầu trời, nguyên một đám cảm thấy tê cả da đầu.
Sáu vị cường giả thiên vương, này... lực lượng này đã đủ để quét ngang toàn bộ giới tu luyện rồi.
"Lão tổ."
Phương Minh nhìn về phía lão tổ nhà họ Phương, vẻ mặt lão tổ nhà họ Phương ngược lại không chút thay đổi, dường như đã dự liệu được loại tình huống này, chỉ nhìn về phía bầu trời thốt lên một câu: "Nếu người ta đã dự liệu tới vậy rồi, chúng ta cũng nên biểu diễn một chút."
Theo giọng nói của lão tổ nhà họ Phương truyền ra, ở một bên khác trên bầu trời cũng có mấy bóng người hiện lên, là bốn vị cường giả thiên vương hiện thân, đây là bốn vị cường giả thiên vương trong giới tu luyện, chỉ có một vị còn chưa tới chính là vị lão tổ của Tông Thánh cung.
"Lấy sáu đánh bốn, các ngươi không có bất kỳ phần thắng nào."
"Đúng không, chẳng qua lão phu cảm thấy tay chân lẩm cẩm của lão phu vẫn có thể quấn quít lấy một hai người, ít nhiều gì muốn lôi kéo một người làm đệm lưng cũng vẫn không phải chuyện khó khăn." Lão tổ nhà họ Phương không thèm để ý chút nào, cười ha hả đáp.
"Đều đã tay chân lẩm cẩm còn không ở lại trong tộc dưỡng lão, dám chạy đến nơi này, cẩn thận cái mạng già khọm ấy không được chôn cất đàng hoàng."
Lão tổ nhà họ Phương cùng lão già kia đối chọi gay gắt, sau một khắc bóng dáng hai người đồng thời biến mất tại chỗ, xuất hiện trên bầu trời, đã tới cảnh giới này, nếu bọn họ chiến đấu trước cửa Vọng Nguyệt cung sợ rằng toàn bộ Vọng Nguyệt cung sẽ bị san bằng.
Trên bầu trời, mấy vị cường giả thiên vương trực tiếp đánh lại một chỗ, mà quả thật lão tổ nhà họ Phương có thể lấy một chọi hai, một mình đánh với hai vị cường giả thiên vương của tông phái ẩn thế, mấu chốt nhất là còn không rơi vào thế hạ phong.
Cường giả thiên vương cũng có phân chia mạnh yếu.
Ở trước cửa Vọng Nguyệt cung, Phương Minh nhìn chằm chằm mấy vị cường giả Thiên Cấp trước mắt, nếu giới tu luyện cùng tông phái ẩn thế đã triệt để khai chiến, vậy cậu cũng không cần phải lưu tình.
"Phía trên đang so tài, chúng ta cũng nên tiếp tục thôi."
Trong mắt Phương Minh có sát khí, nhìn sáu vị cường giả Thiên Cấp này, mà sau khi sáu vị cường giả Thiên Cấp này nghe thấy những lời Phương Minh nói, trong nháy mắt vẻ mặt thay đổi, bọn họ không nghĩ tới lúc này Phương Minh còn có tâm tư tiếp tục ra tay.
Lẽ nào Phương Minh không sợ sau khi mấy người lão tổ nhà họ Phương thất bại, mấy vị đại nhân thiên vương kia sẽ tìm cậu tính sổ sao?
Tinh Thần Đồ hiện lên sau lưng, Phương Minh động thủ trước, không để sáu tên này có cơ hội chạy, Tinh Thần Đồ lại chuẩn bị bao phủ sáu người này vào bên trong.
"Được rồi!"
Chỉ là, vào thời khắc này, nhất giọng nói vang lên như sét đánh ngang tai, giọng nói này khiến Phương Minh tê cả da đầu, trong lòng tự nhiên sinh ra một cảm giác cực kỳ nguy hiểm, gần như là không có chút do dự nào, Phương Minh trực tiếp quăng cọng tóc cuối cùng của sư phụ mình ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận