Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 281: Hắc điểu lại đến

Chương 281: Hắc điểu lại đến
"Phương đại sư, ngài đã trở về. "
Vợ của Hồ Quang Vinh, Trương Thải Liên, nhìn thấy Phương Minh từ xe Audi bước xuống, vội vã ra ngoài cửa nghênh đón.
"Phiền Trương đại ca rồi. "
Phương Minh nhìn tài xế nói cảm ơn, nhìn Trương Thải Liên gật đầu.
"Gần đây lại muốn tới quấy rầy cô chú một thời gian."
"Phương đại sư, xem ngài nói kìa ngài không chỉ là quý khách của Hồ gia chúng tôi mà còn là đại ân nhân của chồng tôi, đừng nói mấy ngày, căn phòng này chúng tôi vẫn giữ lại cho ngài, chì cần ngài đến đây muốn ở tới khi nào cũng được. "
Trương Thải Liên vỗ ngực một cái, nghe được động tĩnh Hồ Quang Vinh từ phía sau đi ra, "Bà nói cái gì vậy, Phương đại sư không có chỗ ở sao? Chỉ sợ căn phòng này không xứng với thân phận của Phương đại sư thôi.. "
Phương Minh nghe Hồ Quang Vinh nói, cũng là có chút bất đắc dĩ, mặc dù nói hiện tại là thời dân chủ bình đẳng, nhưng tư tưởng phong kiến hơn một nghìn năm không dễ dàng trừ tận gốc sạch sẽ như vậy.
"Phương đại sư, tôi nghe anh họ của tôi nói, buổi chiều ngài và vị kia là. . . "
"Ông ấy là bạn học của trưởng bối trong nhà, xem như là thúc thúc của cháu, tìm cháu ôn lại chuyện cũ."
Phương Minh mỉm cười, trong đầu cũng hiện lên bối cảnh bữa cơm với Đường thúc thúc lúc đó, tuy là Đường thúc thúc không nói gì thêm, nhưng là từ thần thái của ông ấy Phương Minh đó thể thấy được, Đường thúc thúc nhất định là có chuyện muốn chính mình hỗ trợ.
Còn như là chuyện gì, Phương Minh trong lòng đại khái cũng biết, vị Đường thúc thúc này nhất định là biết được tranh chấp trước đây của Bàng gia và Hồ gia, đối với bản lãnh của mình chắc cũng là có chút hiểu biết, đoán chừng là có chuyện nào đó muốn tìm mình giúp đỡ.
Nhưng sau đó Đường thúc thúc đột nhiên nhận được một cú điện thoại, sau đó ngôn ngữ chính là thay đổi, chỉ là trò chuyện bình thường, với thính lực của Phương Minh, hắn mơ hồ nghe được một chút cuộc nói chuyện của Đường thúc thúc trong điện thoại di động, hình như là có một người nói cho Đường thúc thúc, có người tố cáo ông ấy, kêu ông ấy cẩn thận một chút, nếu như không muốn bị người ta bắt được cái đuôi, vậy cũng không nên dính líu quan hệ với thầy phong thủy.
Nghe đến đó Phương Minh trong lòng đại khái đã có tính toán, cây to đón gió, người giống như Đường thúc thúc nhất định là có rất nhiều người nhìn chằm chằm, một bước đều không thể đi sai, bởi vì ... trên đời còn có nhiều kẻ đỏ mắt thèm thuồng, thậm chí là đố kị, không biết ai tốt ai xấu.
Hồ Quang Vinh nghe Phương Minh nói, trên mặt lộ ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ, xem ra Phương đại sư không chỉ là bản lĩnh lợi hại, xem ra gia thế cũng không bình thường.
Bây giờ suy nghĩ một chút, bọn họ Hồ gia trước đây xuất ra như thế một khoản tiền có thể mời Phương đại sư tới, nhất định chính là vận may ngất trời, với bản lĩnh và thiên phú của Phương đại sư, khẳng định không phải là bởi vì tiền, chỉ là dùng tiền để khảo nghiệm Hồ gia bọn họ có thành ý hay không mà thôi.
Nếu như Phương Minh biết suy nghĩ của Hồ Quang Vinh, chỉ sợ là sẽ dở khóc dở cười, hắn thật sự là thiếu tiền, cho dù là đến bây giờ vẫn thiếu tiền, bởi vì để nâng cao chất lượng tắm thuốc, đối với dược liệu yêu cầu cũng càng ngày càng cao, để có thể ngâm nước dược liệu một lần, hiện tại quả thực cần chi ra gấp mười lần.
Tiền, tiêu như nước, tuy Quảng Niên Đường lấy hắn với cái giả rất rẻ bằng với giá mua vào, nhưng vẫn là một con số kinh khủng.
"Được rồi, sắc trời cũng tối rồi, ta về phòng trước nghỉ ngơi. "
"Ai, phương đại sư mời ngài. "
Hai vợ chồng Hồ Vinh và Trương Thải Liên vội vàng tránh đường ra, để cho Phương Minh lên lầu.
Lầu hai, vẫn là gian phòng kia, Phương Minh sau khi tắm xong, đi tới trên ban công ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu tiến nhập trạng thái tu luyện.
Thời gian từng giờ từng giờ trôi qua, mà theo Phương Minh tiến nhập trạng thái tu luyện, tinh huy rơi vào trên người của hắn, giống như là phủ thêm một chiếc áo khoác tinh quang.
Cùng lúc đó tại nơi cách đó không xa trong núi rừng, một bóng đen từ không trung bay tới, rơi vào lan can của ban công.
Đây là một con hắc điểu, chính là khí của đại địa mà trước đây Phương Minh từ trong nghĩa địa nắm được biến thành, tròng mắt hắc điểu chuyển động nhanh như chớp, trong tròng mắt có một vẻ vui thích bộc lộ ra ngoài.
Hắc điểu giống như lần trước, học theo cử động của Phương Minh, ngước cái đầu nhỏ nhìn lên bầu trời sao, híp cặp mắt nho nhỏ, trên mặt toát ra vẻ hưởng thụ.
Một người một chim vẫn duy trì tư thế như vậy. . .
Mấy giờ trôi qua,
Bóng tối tan dần, ở phía xa xa hiện lên bạch quang yếu ớt, hắc điểu mở mắt, đầu nhỏ chuyển động vài cái, cuối cùng giang cánh bay về núi rừng.
Chỉ là, lúc này hắc điểu bay vào núi không tới ba phút lại bay trở về, đậu vào trên lan can, đôi mắt nhỏ nhìn chằm chằm Phương Minh một hồi, thân thể từ từ di động, từng bước từng bước đi về phía Phương Minh.
Khi hắc điểu cách Phương Minh khoảng chừng một mét, Phương Minh đột ngột mở mắt, đồng thời tay phải giơ về phái trước.
Hắc điểu bị Phương Minh chộp trong tay, chấn kinh vỗ cánh muốn trốn khỏi, nhưng chỉ phí công vô ích.
"Là ngươi? "
Phương Minh hơi kinh ngạc, thân thể hắn mới vừa cảm ứng được có cái gì đang đến gần, liền tự động tỉnh lại.
Trước kia khi chưa thành vu sư bốn sao, Phương Minh lúc tu luyện luôn ở trong trạng thái không phòng ngự, nhưng khi đã đến bốn sao, vu lực có thể phóng ra ngoài, trong lúc tu luyện, vu lực tràn ngập trong khoảng cách một mét xung quanh, một khi có ngoại vật xông vào, hắn sẽ tỉnh lại ngay.
Nhìn thấy con chim nhỏ trong lòng bàn tay đang sợ hãi, Phương Minh buồn cười, con vật nhỏ này lần trước thả nó bay đi hiển nhiên là không hề rời khỏi khu vực này, nhưng lại dám đến bên cạnh mình.
Đại địa khí độ, nhất là đại địa khí độ sau khi thành hình, thì không cần ở cố định một chỗ, một khi biến hóa rồi, cũng có thể tìm vùng đất tốt hơn sau đó hấp thu tinh hoa của vùng đất đó, không ngừng làm bản thân mạnh lên.
Cho nên, đối với việc hắc điểu vẫn ở lại đây, Phương Minh hơi nghi hoặc một chút, càng làm cho hắn kinh ngạc chính là hắc điểu vẫn bay đến bên cạnh hắn.
"Ngươi, con vật nhỏ này, lần trước ta thả ngươi đi, ngươi bây giờ lại bay trở về, làm sao thế, nhớ ta sao? "
Phương Minh nửa nói đùa, bàn tay đưa ra, hắc điểu lập tức hướng phía xa xa bay đi, chỉ là, bay được khoảng năm thước, lại ngừng lại, hai tròng mắt chuyển động nhanh như chớp, nhìn chằm chằm Phương Minh.
"Thật không nỡ rời bỏ ta? "
Lúc trước Phương Minh bất quá là đùa giỡn, có thể bây giờ thấy cử động.của hắc điểu, hắn thật sự là hơi kinh ngạc, chẳng lẽ bị hắn nói đúng.
Hắc điểu bay một hồi, đột nhiên hướng phía Phương Minh lao xuống, sau đó, miệng chim mổ một cái vào tay Phương Minh, ngay sau đó lại bay đến trên lan can.
"A. "
Phương Minh liếc nhìn điểm đỏ trong lòng bàn tay, con hắc điểu này thật đúng là không cần khách khí a, bất quá khi hắn nhìn thấy dáng vẻ chim hét ngẩng cao đầu kiêu ngạo, lại là nhịn không được bật cười.
Bất quá, cười mới được vài giây, Phương Minh biểu tình đột nhiên trở nên cổ quái, bởi vì hắn phát hiện tại đan điền, bốn viên tinh huy châu liền tự động chuyển động, không bao lâu, mỗi một viên tinh huy châu đều vờn quanh một vệt sáng trên mặt.
"Chuyện này là sao? "
Biến cố đột nhiên này làm cho Phương Minh nghi hoặc, bất quá lập tức hắn liền ngẩng đầu nhìn về phía hắc điểu, tinh huy châu trong cơ thể mình biến đổi tuyệt đối là có quan hệ với hắc điểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận