Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 889: Chôn cất tiên nhai (2)

Chương 889: Chôn cất tiên nhai (2)
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Vô Tà
--------------------
Lời Phương Bảo Bảo nói đã truyền tới một tin tức cho Phương Minh, mà về điểm này, Phương Minh cũng đã từng có suy đoán, bởi vì cho dù là tháp năng lượng tạo thần đã nhìn thấy ở phương Tây, hay là những gì cậu đã nhìn thấy trong núi Thiên Táng ở Nam Cương kia, hết thảy những chuyện này đều nói cho cậu, dường như thực lực của giới tu luyện đã xuống dốc vô cùng nghiêm trọng.
"Trong núi không cọp, hầu tử xưng vương, chính là câu dùng để nói về thời đại này của các ngươi."
Phương Minh trầm ngâm, đối với Phương Bảo Bảo trào phúng cậu cũng không thèm để ý, cậu để ý là Phương Bảo Bảo có thể khôi phục thực lực hay không?
"Ta biết trong lòng ngươi đang suy nghĩ gì, không có gì hơn ngoài chuyện sợ ta khôi phục thực lực sẽ làm tổn thương người nhà họ Diệp, điểm này ngươi có thể yên tâm, cho dù tiểu gia ta có khôi phục thực lực cũng sẽ không làm thương tổn người nhà họ Diệp."
Trên thực tế Phương Bảo Bảo cũng không nói cho Phương Minh, sau khi cậu bé thức tỉnh ký ức, vốn có thể lựa chọn âm thầm rời khỏi nhà họ Diệp, nhưng cuối cùng cậu bé lại không làm như vậy, bởi vì cậu bé luyến tiếc.
Đương nhiên, Phương Bảo Bảo sẽ không mở miệng thừa nhận bản thân mình không bỏ được, chỉ tức giận quay qua nói với Phương Minh: "Hừ, ta muốn ở lại nhà họ Diệp, đến lúc đó lại nói cho cô gái ngốc kia biết bộ mặt thật của ngươi, cho cô ấy biết ngươi cũng không phải một người đàn ông đáng tin."
Đối với “cô gái kia” trong miệng Phương Bảo Bảo, đương nhiên Phương Minh cũng biết cậu bé chỉ ai, nghĩ đến Diệp Tử Du, trong lòng cậu tràn đầy hổ thẹn, trong lúc nhất thời cũng không biết rõ nên đối mặt với Diệp Tử Du như thế nào.
"Cô gái kia thực sự là quá ngu ngốc quá đơn thuần mới có thể rơi vào ma trảo của ngươi, tiểu gia ta muốn ở lại bên người cô gái kia, bảo vệ cô ấy, miễn cho cô ấy bị người khác thương tổn."
Vẻ mặt Phương Bảo Bảo tràn đầy chính khí, tuy rằng cậu bé gọi Diệp Tử Du là mẹ, nhưng trên thực tế thời gian cậu bé và Diệp Tử Du chung đụng cũng không nhiều, đều bị Diệp Minh cùng dì Lương nuôi dưỡng.
Vậy mà mặc dù như thế, Phương Bảo Bảo vẫn rất ỷ lại Diệp Tử Du, trước đây khi ký ức còn chưa thức tỉnh, mỗi lần chỉ cần video call cùng Diệp Tử Du cậu bé đã cảm thấy rất thỏa mãn rất hạnh phúc.
Loại cảm giác hạnh phúc này, cho dù là sau khi ký ức thức tỉnh vẫn không thay đổi.
Vào ngày cậu bé thức tỉnh ký ức, Phương Bảo Bảo đã nghĩ tới chuyện rời khỏi nơi này, ngay tại lúc cậu bé chuẩn bị rời đi thì Diệp Tử Du lại gọi video về, không biết vì sao sau khi nói chuyện qua video call với cô gái kia, Phương Bảo Bảo lập tức quyết định không đi.
Ngay cả chính bản thân Phương Bảo Bảo cũng không biết tại sao bản thân mình lại làm ra quyết định như vậy, cô gái kia chỉ là một người bình thường, vậy mà bản thân mình lại xuất hiện cảm giác không muốn xa rời với một người bình thường như thế, thật sự là không thể tưởng tượng nổi.
Phương Minh tỉ mỉ nhìn chằm chằm mặt Phương Bảo Bảo, đánh giá một lát, đến cuối cùng cậu có thể xác định, quả thật là Phương Bảo Bảo sẽ không thương tổn người nhà họ Diệp, này mới khiến đáy lòng cậu được thả lỏng một chút.
"Đinh linh linh!"
Chẳng qua cũng đúng lúc này, điện thoại của Phương Bảo Bảo đột nhiên vang lên, tên nhóc cầm điện thoại di động lên liếc nhìn, đột nhiên quay qua giơ giơ lên di động lên với Phương Minh, trưng ra biểu tình tràn đầy khiêu khích, mà Phương Minh cũng mắt sắc phát hiện, trên màn hình điện thoại hiện lên Tử Du đang gọi video call tới
Tuổi của Phương Bảo Bảo không lớn lắm, vốn trẻ con ở độ tuổi này gia trưởng không nên cho cậu bé xài điện thoại sớm như thế, nhưng Phương Bảo Bảo không phải đứa bé bình thường, dựa vào việc giả đáng yêu khiến dì Lương mua cho cậu bé một chiếc điện thoại di động.
"Mẹ."
Nhận video call, Phương Bảo Bảo lập tức hóa thân dáng vẻ Tiểu Bảo Bảo đáng yêu, ngọt ngào gọi tên Diệp Tử Du ở đầu bên kia điện thoại.
"Bảo Bảo có nhớ mẹ không? Ở nhà có ngoan không đấy?"
Đầu bên kia di động, hẳn là Diệp Tử Du đang ở ngoài trời, cô mặc áo lông rất dày, tóc cũng bị gió thổi tán loạn, lúc này đang dùng tay vuốt lại mái tóc bị gió thổi bay kia.
"Muốn, Bảo Bảo rất nhớ mẹ, khi nào mẹ mới trở về vậy?"
Nghe giọng nói cố ý giả đáng yêu của Phương Bảo Bảo, Phương Minh có chút ác hàn, thế nhưng cậu vẫn thò đầu vào, xuất hiện ở trong video.
"Anh Phương Minh, vừa rồi mẹ em gọi điện thoại cho em nói Bảo Bảo khóc, có phải anh lại bắt nạt Bảo Bảo không?"
Diệp Tử Du biết giữa anh Phương Minh cùng Bảo Bảo có chút không hợp nhau, hai cha con này không khác gì kẻ thù luôn đối đầu với nhau, cô cũng có chút không biết nên nói cái gì.
"Vì sao anh lại bắt nạt cậu bé?"
Phương Minh cười rất trung hậu thành thật, Phương Bảo Bảo đang đứng bên cạnh lại bĩu môi, bởi vì cậu bé không cách nào nói chân tướng cho Diệp Tử Du, cho nên đương nhiên cũng không thể nói chuyện mới vừa phát sinh ra được.
"Ừm, anh phải ở chung với Bảo Bảo nhiều hơn đấy, đợi khoảng vài ngày nữa là hoạt động bên này kết thúc rồi, đến lúc đó em sẽ trở về."
Dường như bên phía Diệp Tử Du bề bộn nhiều việc, vì thế chỉ nói nói mấy câu sau đó lập tức cúp video, lúc này trong nhà họ Phương chỉ còn lại Phương Minh cùng Phương Bảo Bảo, cặp cha con trên danh nghĩa này.
"Ta muốn đến một chỗ, ngươi dẫn ta đến nơi ấy, ta có thể không nói chuyện này cho cô gái ngu ngốc kia."
Phương Bảo Bảo nhìn về phía Phương Minh, nhưng mà Phương Minh lại không tiếp lời.
"Đi tới chỗ kia mới có lợi đối với ngươi, có thể đề thăng tiềm lực của ngươi, nếu không cho dù ngươi bước chân vào Thiên Cấp, đó cũng chỉ là Thiên Cấp bất nhập lưu, ngươi có biết ở thời đại của chúng ta, cho dù trở thành cường giả Thiên Cấp cũng phân ra ba bảy loại."
Phương Bảo Bảo biết Phương Minh là loại người không thấy thỏ không thả chim ưng, nhưng hiện tại chính cậu bé không có thực lực để đến cái chỗ kia, chỉ có thể lựa chọn mượn lực lượng của Phương Minh, cho nên nhất định phải thuyết phục được đối phương.
"Có ý gì?" Phương Minh nhíu mày hỏi.
"Thiên Cấp là nhận được thiên địa đại đạo công nhận, nhưng người bình thường chỉ có thể nhận được một đạo thiên địa pháp tắc tán thành, mà loại người này chính là Thiên Cấp kém nhất ở thời đại của chúng ta, mà người hơi có chút thiên phú tối thiểu đã có thể có được ba đạo thiên địa pháp tắc tán thành."
"Một đạo thiên địa pháp tắc tán thành là bình thường, ba đạo thiên địa pháp tắc tán thành có thể coi là không tồi, năm đạo thiên địa pháp tắc tán thành mới có thể coi là thiên tài, còn nếu như có thể đạt tới bảy đạo thiên địa pháp tắc tán thành chính là thiên tài siêu cấp, chín đạo chính là thiên tài tuyệt thế, về phần có thể làm được có được mười đạo, toàn bộ thời đại chúng ta cũng chỉ có mấy người đếm được trên đầu ngón tay."
Nhìn vẻ mặt Phương Bảo Bảo tràn đầy biểu tình ngạo nghễ, Phương Minh lập tức biết rõ, hẳn thằng này chính là người có được mười đạo thiên địa pháp tắc tán thành.
"Thiên địa pháp tắc cùng khí vận đại đạo có gì khác nhau sao?"
"Đương nhiên là có."
Phương Bảo Bảo nhìn cậu như nhìn một tên ngu ngốc, nói: "Thiên địa pháp tắc là hoàn chỉnh, mà khí vận đại đạo lại là mảnh nhỏ, mười đạo khí vận đại đạo có thể ghép thành một đạo thiên địa pháp tắc hoàn chỉnh."
"Mười đạo khí vận đại đạo mới ghép thành một đạo thiên địa pháp tắc?"
Phương Minh có chút ngoài ý muốn, dựa theo những lời trước đây Cửu trường lão đã nói, chỉ cần đi vào Long Môn bí cảnh nhận được khí vận đại đạo có thể bước vào cảnh giới Thiên Cấp, hơn nữa cho dù là thu được một đạo khí vận đại đạo cũng đã có thể, dường như cách nói của hai người có chỗ mâu thuẫn.
"Khí vận đại đạo tương đương với phần dẫn, có một đạo khí vận đại đạo trong người, chỉ cần có đầy đủ thời gian tự nhiên có thể ngưng tụ thành một đạo thiên địa pháp tắc, đến lúc đó cũng có thể đột phá đến Thiên Cấp, nhưng dựa theo bình thường không có mười mấy hai mươi năm căn bản không thể ngưng tụ thành công."
Phương Bảo Bảo vừa giải thích lời này xong Phương Minh đã hiểu rõ, có khí vận đại đạo chẳng khác nào lấy được tấm vé trở thành cường giả Thiên Cấp, đến cuối cùng nếu muốn đi vào, còn phải đợi thêm một thời gian ngắn nữa.
Mà thiên địa pháp tắc cũng là tấm vé trở thành cường giả Thiên Cấp giống vậy, nhưng tấm vé này lại có thể lập tức bước chân trở thành cường giả Thiên Cấp, mà thiên địa pháp tắc càng nhiều, đẳng cấp của tấm vé này cũng càng cao, cũng giống như một buổi biểu diễn ca nhạc của mấy ca sĩ vậy, có chỗ ngồi dành cho khách quý cùng khách vip, cũng có hàng ghế thường ở phía sau.
"Địa phương ngươi muốn đi có thiên địa pháp tắc?"
"Đương nhiên, hơn nữa còn có trên trăm đạo thiên địa pháp tắc, chỉ cần ngươi có cơ duyên tốt hấp thu được một đạo trong đó, liền đủ để ngươi lập tức bước vào cảnh giới Thiên Cấp."
Giọng nói của Phương Bảo Bảo mang theo đầu độc, mà quả thật Phương Minh cũng đang tự hỏi, nếu thật sự như những gì Phương Bảo Bảo nói, đúng là cậu cũng muốn đến chỗ kia một chút.
"Chỗ kia ở nơi nào?"
"Tiên Táng Nhai!" Phương Bảo Bảo thở khẽ ra ba chữ kia.
"Tiên Táng Nhai?"
"Không sai, trong truyền thuyết nơi đó là nơi tiếp cận với Tiên nhất, cũng là một trong những cấm địa thần bí nhất trên thế giới này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận