Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 374: Lễ gặp mặt giá trị kinh người

Chương 374: Lễ gặp mặt giá trị kinh người
Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
----------------------
Hoa Bác Vinh ngoài miệng nói rất tùy ý, nhưng mà Hoa Minh Minh đang đứng bên cạnh thấy lão gia tử nhà mình lấy ra hộp quà có kiểu dáng tinh xảo đẹp đẽ như vậy, trên mặt lộ ra vẻ nhức nhối.
Người khác không biết bên trong là cái gì, nhưng cậu tôi lại biết rõ, thậm chí trước đây cậu tôi vẫn còn hài hước hỏi, đây có phải quà gia truyền cha cậu tôi chuẩn bị cho con dâu tương lai hay không.
"Chú Hoa, cái này... Có chút không tốt lắm đâu."
Diệp Tử Du có chút khó xử, nếu như chỉ là một vật nhỏ hoặc là một bao lì xì gì đấy thì cô còn có thể nhận lấy, nhưng hộp quà này chỉ riêng vỏ hộp đều tinh xảo đẹp đẽ như vậy rồi, đồ vật bên trong không cần nghĩ cũng biết nó quý giá cỡ nào.
"Đúng vậy cha, nào có chuyện lần đầu tiên gặp mặt liền tặng quà."
Hoa Minh Minh là muốn để lão đầu tử nhà mình bỏ ý niệm này đi, không phải cậu ta keo kiệt mà là đồ vật trong hộp này quá quý hiếm, cậu ta vẫn còn trông cậy vào thứ này để tương lai đi lừa dối một cô dâu xinh đẹp trở về đấy.
"Con nói ít thôi."
Trong lòng con trai nhà mình cái gì Hoa Bác Vinh vô cùng rõ ràng, nếu như ông ta còn chưa gặp Phương Minh mà nói, thứ này đúng là ông ta giữ lại về sau tặng cho con dâu coi như quà gia truyền.
Sau khi trừng mắt nhìn con mình, trên mặt Hoa Bác Vinh tiếp tục mang theo nụ cười hòa ái khuyên nhủ: "Không việc gì đâu, đây chỉ là một chút tâm ý của trưởng bối là chú đây, cháu cứ mở ra xem trước đã, nếu như không thích thì lại đổi lại."
Diệp Tử Du có chút do dự đưa mắt nhìn về phía Phương Minh, Phương Minh gật đầu với Diệp Tử Du, cậu cũng có chút tò mò, chú Hoa rốt cuộc định tặng ra lễ vật gì mà lại có tự tin như vậy, khẳng định sau khi Tử Du xem xong liền không cách nào cự tuyệt.
Có Phương Minh gật đầu ra hiệu, Diệp Tử Du nói tiếng cám ơn rồi mới tiếp nhận hộp quà trên tay Hoa Bác Vinh, sau đó mở hộp quà ra. Khoảnh khắc khi cô mở hộp quà ra, cho dù với tầm mắt của Diệp Tử Du cũng không không chế nổi bị thứ trong hộp quà này hấp dẫn.
Đây là một đôi vòng tay, thế nhưng vòng tay này lại có bảy màu chưa từng nhìn thấy trên thị trường bao giờ, là vòng tay bằng ngọc thạch tinh khiết như lưu ly, phát ra đủ loại màu sắc.
Đừng nói là vòng tay đủ loại màu sắc như thế này, chính là ngọc thạch có màu sắc như vậy đám người Diệp Tử Du cũng chưa nhìn thấy bao giờ.
"Thất Thải Mãn Thiên Tinh là một loại ngọc thạch cực kỳ đặc thù, chỉ có ở dưới mặt đất cực kỳ đặc thù mới có thể hình thành, cần phải có hơn hai trăm loại khoáng thạch vật chất ngưng tụ tạo nên, hơn nữa những loại khoáng vật này đều có ích với cơ thể con người, đeo thời gian dài có thể tăng tuần hoàn máu..."
Hoa Bác Vinh thấy ánh mắt của mọi người đều bị hấp dẫn, bắt đầu giới thiệu vòng tay này đích lai lịch.
"Dựa vào ghi chép trong lịch sử thì vòng tay Thất Thải Mãn Thiên Tinh đã từng xuất hiện một lần, chính là vòng tay Dương quý phi đã từng đeo, chỉ có điều sau khi trải qua thời loạn lạc thì vòng tay đó cũng đã biến mất, đương nhiên vòng tay này cũng không phải vòng tay mà Dương quý phi đã từng đeo, vòng tay này đã được khai thác vào hai mươi năm trước, lúc đó chú có vận khí tốt, thu được nó khi đổ thạch với người ta."
Lúc nói đến đây, trong mắt Hoa Bác Vinh còn có chút đắc ý, đây là một trong những chuyện đáng kiêu ngạo của cuộc đời ông ta, hai mươi năm trước khi ông ta tìm mua nguyên thạch, kết quả cắt ra ngọc thạch Thất Thải Mãn Thiên Tinh hiếm thấy trên đời.
"Vòng tay này chú đã mời một đại sư điêu khắc để chế tạo nó, phát huy tác dụng của khối ngọc thạch này đến cực hạn."
Chỉ là mời vị đại sư kia thiết kế cùng điêu khắc ngọc thạch này liền tiêu tốn mất 500 ngàn của ông ta, chẳng qua đối với Hoa Bác Vinh đến nói đây đều là đáng giá, hiện tại cặp vòng tay này chắc chắn có giá trên trời.
"Cái vòng tay này quá quý báu, cháu không thể nhận."
Mặc dù đã nghĩ chú Hoa đưa ra lễ vật khẳng định không tầm thường, thế nhưng Diệp Tử Du vẫn bị chấn động, mãi một hồi lâu sau mới hồi phục tinh thần lại, liền vội mở miệng cự tuyệt.
"Tử Du, mấy thứ như vòng tay này không có gì mà quý với không quý, nếu như không ai đeo nó thì nó cũng chỉ là một tảng đá mà thôi, hơn nữa khí chất của Tử Du cháu rất phù hợp với vòng tay này."
Hoa Bác Vinh mở miệng khuyên bảo, Diệp Tử Du cũng mở miệng từ chối nhã nhặn, Lăng Mộ Mai đang đứng bên cạnh nhìn chằm chằm vòng tay kia, biểu tình trên mặt có chút cổ quái, lập tức lại là lần thứ hai nhắn tin trên di động.
"Tử Du, em nhận lấy đi, trưởng bối tặng quà không nên từ chối, đây là tấm lòng thành của chú Hoa."
Phương Minh mở miệng, chẳng qua sau khi nói xong lời này cậu lại đưa mắt nhìn về phía Hoa Minh Minh đang đứng bên cạnh, hơi hơi châm chọc: "Chẳng qua chỉ sợ trong lòng những người khác sẽ đố kị."
"Thằng nhóc này mà dám!"
Hoa Bác Vinh trừng Hoa Minh Minh một cái, Hoa Minh Minh gương mặt ủy khuất, chính mình đã nói cái gì? Chính mình thế nhưng cái gì cũng chưa nói nha, lão già tặng thứ đáng giá nhất trong nhà ra ngoài, cậu ta cũng không dám nói câu nào, thế nào lại bị nhìn chằm chằm rồi?
Cục cưng trong lòng khổ, thế nhưng cục cưng không nói ra.
Phương Minh cười một tiếng, mới vừa chẳng qua là cậu nói giỡn mà tôi, nguyên nhân cậu nói Tử Du nhận vòng tay này cũng khá đơn giản, vòng tay này dù có đắt đi nữa cũng cuối cùng là có thể định giá, ngày sau cậu sẽ trả lại nhà họ Hoa một món lễ lớn.
Nghe được lời nói của Phương Minh, Diệp Tử Du cuối cùng cũng nhận nó, chẳng qua cô không cũng không đeo mà trực tiếp đậy nắp hộp lại.
"Cũng gần tới giờ cơm rồi, hẳn là mọi người còn chưa ăn đúng không? Tôi đã đặt cơm ở một nhà hàng gần đây, chúng ta cùng qua đó đi."
Hoa Bác Vinh trước khi đến cũng đã đặt phòng ăn ở một nhà hàng, chẳng qua ngay khi mọi người chuẩn bị đi qua Lăng Mộ Mai lại mở miệng: “Chớ nóng vội, chúng ta chờ ở đây một chút đã."
Nghe được lời nói của Lăng Mộ Mai, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Lăng Mộ Mai, không biết Lăng Mộ Mai muốn bọn họ chờ cái gì.
"Cái kia… Sở Sở cũng muốn đến, phỏng chừng là đang đi trên đường rồi, chúng ta ở đây chờ con bé một lát."
Lăng Mộ Mai cũng không nói xạo, không tới mười phút, thân ảnh của Lăng Sở Sở đã xuất hiện ở cửa cửa hàng, trên tay còn mang theo một cái túi.
Mới gặp lại Phương Minh, vẻ mặt của Lăng Sở Sở có chút quái dị, cô ấy có nghĩ thế nào cũng không thể nghĩ tới, người thanh niên có bát tự không hợp với cô này dĩ nhiên lại là con trai của cô mình.
"Tử Du, bên người Phương Minh... Chậc chậc..."
Ở trong lòng đám người Trương Diễm, Phương Minh này thật là có nhân duyên khá tốt với nữ giới, ngay từ đầu đại minh tinh Hàn Kiều Kiều đến đã đủ làm cho các cô giật mình rồi, nhưng sau đó nhờ có Tử Du giải thích nguyên nhân nên bọn họ cũng liền có thể lý giải.
Sau đó lại có cô gái mặc đồ trắng tới, hiện tại lại thêm người này… Tất cả những cô gái này đều vô cùng xinh đẹp, nếu như đổi lại là các cô ấy sớm đã không có tự tin.
"Cô, đồ vật đã mang đến."
Lăng Sở Sở cùng Diệp Tử Du cũng có quen biết, sau khi gật đầu lên tiếng chào hỏi liền đưa túi đồ trong tay cho Lăng Mộ Mai, chẳng qua lập tức ánh mắt của cô ấy liền bị Hàn Kiều Kiều hấp dẫn, nữ minh minh đang hot như Hàn Kiều Kiều đương nhiên cô ấy cũng biết.
Hơn nữa, khi mấy cô gái xinh đẹp đối diện nhau thường sẽ phát sinh chuyện so sánh ganh đua, sau khi thấy dung mạo Hàn Kiều Kiều, trong lòng Lăng Sở Sở có chút mất mát, trước đây khi nhìn thấy Diệp Tử Du đã khiến tự tin của cô ấy bị đả kích lần thứ nhất, hiện tại nhìn thấy Hàn Kiều Kiều, lại bị đả kích thêm một lần nữa.
Trước đây Lăng Sở Sở nghĩ rằng, những đại minh tinh như Hàn Kiều Kiều đều phải qua chỉnh sửa đắp nặn các kiểu mới được như vậy đấy, người thật tuyệt đối không thể xinh đẹp như vậy, nhưng Hàn Kiều Kiều trước mắt lại chỉ trang điểm thanh nhã, thế nhưng dung mạo không những không thua kém trên ống kính chút nào, thậm chí còn là càng xinh đẹp hơn.
Lăng Mộ Mai cũng không có tâm tư cảm nhận suy nghĩ của cháu gái, sau khi tiếp nhận túi liền trực tiếp đưa tay lấy một sấp văn kiện ra.
"Tử Du à, lần trước hai dì cháu ta gặp mặt dì còn chưa tặng lễ gặp mặt cho cháu, lúc này dì xin bổ sung."
Đúng vậy, Lăng Mộ Mai lúc trước đã nhắn tin cho Lăng Sở Sở, để Lăng Sở Sở mang lễ vật qua đây.
Phương Minh là con trai của bà, mà bà cũng rất hài lòng với cô con dâu là Diệp Tử Du, lễ gặp mặt của trưởng bối này làm sao có thể để người khác giật đi được?
"Này... Dì Lăng..."
Diệp Tử Du cũng là giật mình, Phương Minh đã nói cho cô biết lão thần tiên ở sơn thôn kia có ân tình với Hoa Bác Vinh, thế nhưng dì Lăng này lại chỉ mới quen biết Phương Minh ở Ma Đô cách đây không lâu, cho dù có cảm thấy Phương Minh hợp ý tới mức nào đi nữa cũng không cần tặng quà gặp mặt cho mình nha.
Trong số mọi người ở đây, duy chỉ có Phương Minh vẻ mặt hơi đổi, bởi vì cậu đại khái có thể đoán được suy nghĩ trong lòng Lăng Mộ Mai.
Lăng Mộ Mai lấy văn kiện ra đưa cho Diệp Tử Du: “Tử Du, đây là lễ gặp mặt dì muốn tặng cháu, cháu nhìn xem có hài lòng hay không, nếu như không thích thì dì có thể đổi."
Phần văn kiện này khiến mọi người hiếu kỳ, mà lúc thấy được nội dung bên trên văn kiện, khóe miệng của Hoa Minh Minh cùng Trần Trạch đồng thời co quắp, mà Trương Diễm chúng nữ thì là lộ ra vẻ kinh ngạc, về phần Phương Minh, vẻ thâm thúy trong tròng mắt cậu càng sâu.
Văn kiện này là một phần hợp đồng nhà đất, là một tòa hoa viên biệt thự ở khu đất vàng của Ma Đô, tuy bên trên tờ đầu tiên không nói tới giá cả của biệt thự này, nhưng đối với loại người sống ở Ma Đô từ bé tới lớn như Hoa Minh Minh, ở khu nào có giá nhà như thế nào trong lòng anh ta rõ rõ ràng ràng.
"Hoa viên biệt thự ở chỗ kia, cho dù là biệt thự có diện tích nhỏ nhất thì cũng có giá hơn trăm triệu..."
Hoa Minh Minh gương mặt ước ao, hơn trăm triệu đó… Lại vẫn chỉ là một phần lễ gặp mặt, đây là do hiện tại con người nhiều tiền quá, hay vẫn là do bần cùng đã hạn chế trí tưởng tượng của cậu ta...
Suy nghĩ của Trần Trạch giống với Hoa Minh Minh, hai người tuy rằng đều là con nhà giàu có, thế nhưng một trăm triệu đối với bọn hắn đến nói vẫn là một khoản tiền lớn, mà đối với Trương Diễm chúng nữ đến nói, đây càng là một con số khổng lồ rồi.
Đôi mắt xinh đẹp của Hàn Kiều Kiều đảo qua đảo lại trên người Lăng Mộ Mai, sau đó lại rơi vào trên người Phương Minh, xem như cô cũng là người có hiểu biết tương đối về mối quan hệ giữa nhà họ Lăng và Phương Minh, nhắc tới Phương Minh dường như cũng không có quen biết gì mấy với nhà họ Lăng, vậy mà là Lăng đây vừa ra tay liền tặng lễ gặp mặt hơn trăm triệu, thật là có chút khó tin.
Diệp Tử Du lại một lần nữa bị kinh hãi, trong nhà cô tuy rằng cũng được tính là giàu có, nhưng chỉ có thể nói là giai cấp trung lưu mà thôi, loại biệt thự sang trọng như vậy cho dù có bán công ty của cha cô cũng không thể mua nổi.
"Cô thực sự là bất công, quả nhiên mọi người đều là trọng nam khinh nữ đấy, chỉ là tặng quà gặp mặt cho con dâu thôi cũng quý giá như vậy."
Lăng Sở Sở bĩu môi, nhưng cô ấy cũng biết địa vị của Phương Minh trong lòng cô mình, đừng nói là biệt thự, nếu như không phải sợ bại lộ, chỉ sợ bà ấy đã trực tiếp tặng cổ phần của công ty rồi.
Diệp Tử Du có chút không biết làm sao, bối rối nhìn về phía Phương Minh nhờ giúp đỡ, mà con ngươi của Phương Minh mang theo vẻ thâm thúy, hồi lâu sau khẽ gật đầu: “Tử Du, nếu là tâm ý của dì Lăng vậy thì em cứ nhận đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận