Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 728: Dưới hoàng thành không có hủ bại (1)

Chương 728: Dưới hoàng thành không có hủ bại (1)
"Chị Vương, chị không nên nói lung tung, mười vạn này chính em sẽ trả lại cho chị."
Nghe được chị Vương muốn bắt Phương Minh trả tiền, Lăng Huyên Huyên lập tức mở miệng cắt đứt, cô ấy và đối phương căn bản không hề giao tình sâu đậm, làm sao có thể làm cho đối phương trả mười vạn này thay mình, tuy rằng cô ấy cũng biết hẳn đối phương là người rất có tiền, ban đầu ở quán bar vừa tiêu chính là hơn mấy ngàn.
Nhưng lập tức Lăng Huyên Huyên cũng nghĩ đến trước đây đối phương bị người đuổi bắt, hơn nữa nhìn quần áo cậu đang mặc trên người lúc này có chút nếp nhăn, hẳn cậu cũng là người lưu lạc đất khách, cuộc sống hằng ngày cũng không dễ dàng gì, mà sở dĩ cậu nói những lời vừa rồi, đều chỉ là vì có ý tốt muốn giúp mình.
"Tôi không quan tâm trong số các người ai mới là người trả tôi, nói chung nếu muốn đưa người đi thì phải đưa tiền, bằng không cô hãy ngoan ngoãn đi vào hát hò nhảy múa với tổng giám đốc Vương cho tôi."
Chị Vương khoanh tay, cười lạnh nhìn Lăng Huyên Huyên cùng Phương Minh, từ khẩu âm chị ta có thể nghe ra được Phương Minh cũng không phải người ở thủ đô, hai người trẻ tuổi tới phương Bắc phiêu bạt, căn bản chị ta sẽ không đặt vào mắt, dù sao ở vùng này, chị Vương là chị ta đã lăn lộn được vài chục năm, coi như là nhân vật có số má, hắc bạch hai nhà đều có người quen.
Phương Minh nhíu mày lại, đối với khiêu khích của người bình thường thực sự cậu không thể nhấc lên nổi một chút hứng thú, cái này cũng giống như chơi game vậy, đã là người chơi cao cấp ở bản đồ cao cấp, lại về thôn tân thủ đánh BOSS thôn tân thủ, đương nhiên sẽ không có một chút cảm giác thành tựu.
Đối phó dạng người như người trước mắt, dưới cái nhìn của Phương Minh vấn đề này giao cho Trần Trạch tới xử lý là được rồi, chẳng qua đúng lúc này, cách đó không xa lại có mấy cảnh sát đi tới, bởi vì có người vừa đi ngang qua nơi này thấy bên này xảy ra tranh chấp, vì thế mới báo cho cảnh sát.
Thủ đô là mảnh đất dưới chân thiên tử, có thể nói cảnh sát tuần tra rất thường xuyên, nhất là ở những dạ tràng, nơi dễ dàng nhất nảy sinh tai nạn ẩu đả đánh nhau nhất này, càng là đoạn đường tuần tra quan trọng của đám cảnh sát, cho nên mấy vị cảnh sát gần như rất nhanh đã chạy đến.
"Chuyện gì xảy ra, chuyện gì xảy ra?"
Thấy cảnh sát đi tới, trên mặt chị Vương có vẻ kinh ngạc, bởi vì trong số mấy người cảnh sát này một người chị ta quen biết, không lâu trước người cảnh sát đó còn ngồi uống rượu với chị ta, vào lúc đêm xuống chị ta còn sắp xếp một cô gái dưới cờ qua đêm với cảnh sát này.
Sở dĩ làm như vậy, đó là bởi vì chị Vương biết đạo lý quan huyện không bằng hiện quản (1), cô ấy dựa vào hợp đồng đe dọa những cô gái kia, có chút cô gái chọn báo cảnh sát, mà những án kiện bình thường này đều do cảnh sát khu vực phụ trách, giải quyết êm thấm bên phía cảnh sát, vậy cảnh sát chắc chắn sẽ làm bộ có ý tốt khuyên nhủ dọa nạt cô gái kia mấy câu, sẽ khiến cô gái kia bị hù dọa tới trong lòng rối loạn.
(1) Quan huyện không bằng hiện quản: khi bạn gặp phải vấn đề gì, tìm một người chịu trách nhiệm trực tiếp còn thực tế hơn là tìm một lãnh đạo cấp cao
"Người ta có hợp đồng ở đây, theo luật thì cô buộc phải bồi thường, đây là chuyện được pháp luật ủng hộ."
"Chuyện này cho dù cô có kiện lên tòa án cũng vô ích, dù sao bây giờ là xã hội pháp trị, có kiện lên tòa án cũng thua thôi, tôi thấy tốt nhất nếu có thể thì nên âm thầm giải quyết bằng cách hòa giải sẽ tốt hơn."
Cảnh sát làm bộ có ý tốt khuyên bảo, nhưng đối với một số cô gái đến nói bọn họ sẽ tin tưởng thật sự, bởi vì phần lớn cô gái đều không theo chuyên ngành luật, cũng không biết hợp đồng như thế nào mới là hợp pháp, chẳng qua cảm thấy ngay cả cảnh sát đều nói như vậy, vậy khẳng định là phải bồi thường tiền, cuối cùng khi đối mặt với phí bồi thường vi phạm hợp đồng, sẽ chọn thỏa hiệp.
"Trương sở, một chút chuyện nhỏ mà thôi."
Chị Vương vội vã đưa một điếu thuốc lá ra, mà Trương sở chị ta nói kia căn bản không phải là sở trưởng gì cả, chẳng qua chỉ là một cảnh sát bình thường, thế nhưng bệnh chung của xã hội này chính là như vậy, đối với nhân viên bên trong thể chế, khi xưng hô cũng sẽ mang theo một số chức vị rất cao.
Tỷ như chỉ là một thành viên bình thường của đội cảnh sát hình sự, khi xưng hô, hoặc là gọi lãnh đạo, hoặc chính là cái gì mà Trương đội, Lý đội... Bởi vì luôn không khả năng trực tiếp gọi tên người ta.
"Đừng hi hi ha ha."
Cảnh sát họ Trương không tiếp điếu thuốc, đầu năm nay thông tin quá phát đạt, ai biết liệu có thể có người nào đang cầm điện thoại chụp ảnh hay không, nếu như bị người truyền tới trên web, hắn ta cũng đừng nghĩ lại khoác lên người tấm da này. Người phụ nữ trước mắt thật sự không có một chút nhãn lực, nếu không phải dưới tay chị ta thực sự có mấy cô gái xinh đẹp, hắn ta đã bắt chị ta lại từ sớm.
"Dạ dạ, Trương sở nói đúng."
Chị Vương thu hồi điếu thuốc, chị ta cũng biết cử động vừa rồi của mình không thích hợp, mấy tên trong thể chế này chính là những người trong ngoài không giống nhau nhất, rõ ràng là ngụy quân tử nhưng bề ngoài vẫn phải giả trang ra một bộ dáng dấp đại công vô tư, nếu như không phải từ trên tay mấy cô gái nhà mình biết được một số việc u ám của Trương sở này, nhìn đối phương xụ mặt như vậy, chắc chắn chị ta sẽ tin tưởng hắn đang không hài lòng với mình thật.
Kỳ thực chị Vương cũng không phải người ngu, sở dĩ cô ấy sẽ nói như vậy, cũng là vì cố ý khiến Lăng Huyên Huyên cùng Phương Minh cảm thấy áp lực, thấy không, ngay cả cảnh sát tôi cũng biết, sao các người có thể đấu được với tôi?
"Các người đã có mâu thuẫn ngầm, vậy thì cứ nói chuyện cẩn thận với nhau, nhớ kỹ không nên làm chuyện phạm pháp gì, bằng không sẽ bắt hết các người vào cục."
Sau khi người tên Trương sở này lưu lại một câu quát lớn, liền dẫn mấy cảnh sát hỗ trợ lên xe tuần tra ở bên cạnh rời khỏi, chớ nhìn hắn ta chỉ là một người cảnh sát bình thường, thế nhưng đầu năm nay kỳ thực cảnh sát chính thức một đồn công an cũng không nhiều lắm, phần lớn đều là cảnh sát hỗ trợ, dĩ nhiên cảnh sát chính thức có địa vị rất cao.
"Thấy không, vị Trương sở này là bạn của tôi, nếu như các người không bồi thường tiền, đừng trách tôi không khách khí."
Nhìn xe tuần tra đi xa, chị Vương lấy ra một điếu thuốc ngậm ở bên miệng, sau đó châm lửa, vẻ mặt Lăng Huyên Huyên có chút tuyệt vọng, đối phương thực sự có quen biết cảnh sát, hơn nữa lại có hiệp ước, cô ấy lại không quen ai ở thủ đô, nghĩ tới đây, trong lòng nặng nề, cùng lắm thì để lão sắc quỷ kia ăn chút đậu hũ, mà thôi, coi như bị chó cắn một miếng là được.
Giữa lúc Lăng Huyên Huyên tuyệt vọng muốn chấp nhận, vốn là xe tuần tra đã được lái đi cuối cùng lại chạy trở về, chỉ có điều lần này là thoáng cái đến hai chiếc, một nhóm cảnh sát đông đảo từ trên xe ào ào xuống tới.
Thấy nhiều cảnh sát như vậy xuống tới, không ít người vây xem còn tưởng rằng là cảnh sát đến KTV kiểm tra theo thông lệ, nhưng mà khiến quần chúng vây xem không nghĩ tới là, những cảnh sát này dĩ nhiên trực tiếp vây đám người chị Vương lại.
"Trương sở?"
Chị Vương thấy mấy cảnh sát đã đi lại đột nhiên quay lại, vẻ mặt hoang mang, không biết chuyện gì xảy ra.
Chẳng qua lúc này vị "Trương sở" có quen biết chị ta lại cúi đầu không dám đối diện với chị ta, thậm chí ngay cả chính hắn ta cũng không biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, vì sao vừa rồi khi sở trưởng ở trên xe thấy camera hành trình của đồng nghiệp mình, lại đột nhiên dẫn người chạy tới?
"Đưa CMND ra để chúng tôi kiểm tra!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận