Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 513: Một bí mật

Chương 513: Một bí mật
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Dung
----------------------
Sirio rất đắc ý, hơn nữa cậu ta rất tự tin đối với tốc độ của mình, nếu như lúc trước không phải bị Phương Minh đánh lén ngoài ý muốn, sao cậu ta có thể bị tên đáng giận này bắt lại được kia chứ? Lấy tốc độ của tộc Gnome (1) bọn họ, không có mấy người có thể đuổi kịp cậu ta.
(1): tộc địa tinh.
Chỉ là ngay khi Sirio xoay người chạy tới vị trí cách cửa chỉ còn 1m, đột nhiên cả người chao ôi một tiếng, sau đó liền ôm bụng lăn lộn trên mặt đất.
"Chao ôi, đau chết tôi rồi, bụng của tôi..."
"Bụng của tôi làm sao vậy, tôi cảm giác nó muốn nổ tung..."
Mộng Cơ đang ở salon thấy rõ ràng bụng của tên Sirio đang lăn lộn trên mặt đất kia từ từ phình lên, thật giống như một kinh khí cầu bị người không ngừng bơm khí vào bên trong, lúc này Sirio ngược lại thật sự biến thành một kinh khí cầu.
"Đúng là một tên ngu xuẩn, ngay cả bị người ta hạ chú nguyền rủa lúc nào cũng không biết."
Mộng Cơ mắng thầm ở trong lòng, tuy rằng cô không biết Phương Minh đã hạ chú nguyền rủa nào trên người của Sirio, thế nhưng hành động mờ ám của Phương Minh cô đã nhìn rõ rõ ràng ràng, loại thuật pháp dựa vào nguyền rủa để khống chế người khác như thế này, ở trong Hội Nghị Hắc Ám cũng không hiếm thấy.
"Sao không chạy?"
Phương Minh cười híp mắt đi đến cửa sảnh lớn, nhìn Sirio nằm trên mặt đất hai tay ôm chặt bụng lăn lộn, ôn nhu hỏi.
"Tôi sai rồi, đại ca, tôi thực sự sai rồi, xin cậu giơ cao đánh khẽ bỏ qua cho tôi đi, tôi sẽ không chạy trốn nữa."
Sirio cũng đã hiểu rõ bản thân mình bị Phương Minh nguyền rủa rồi, hẳn là có liên quan với cái thứ cậu ta vừa uống vào kia, nhưng lúc trước cậu ta vì cố ý qua mặt đối phương cho nên mới ngoan ngoãn nghe lời uống nó vào, lúc này trong lòng Sirio tràn đầy hối hận.
Trên mặt Phương Minh hiện lên nụ cười lạnh: “Nói thật cho mày biết, tao đã hạ nguyền rủa ở trên người của mày, đây là lời nguyền rủa cổ xưa nhất, ngay khi mày tự nguyện uống máu của mình thì cũng là lúc lời nguyền rủa này có hiệu lực, chỉ cần tôi khẽ niệm chú thì mày sẽ sống không bằng chết, đồng thời sinh tử của mày cũng sẽ bị tao khống chế luôn."
Nói xong Phương Minh lại thay đổi thế tay, bụng của Sirio chậm rãi nhỏ lại, chẳng qua còn không đợi Sirio vui vẻ, cậu ta liền phát hiện đầu của mình đột nhiên đau nhức, bên trong đầu hình như có đồ vật gì đó muốn chui ra khiến đầu cậu ta đau muốn nứt.
"Đại ca, tôi tin tưởng lời của anh, tôi cũng không dám làm trái lời của anh nữa, xin anh tha tôi."
Sirio đau tới chảy nước mắt nước mũi thì Phương Minh lúc này mới thôi, tiếp tục nói: "Kỳ thực tao cũng không cần mày làm chuyện nguy hiểm gì, chỉ cần bây giờ mày đi ra nói cho những người đó biết, tao đã bị mày giết rồi."
Mộng Cơ ở nghe được lời nói của Phương Minh, trong nháy mắt hai mắt trừng thật lớn, cô hiểu dụng ý của Phương Minh.
Nếu như đám người Zarke biết thần tử đã chết, như vậy đương nhiên sẽ không lại cùng đám người Elfa chiến đấu đổ máu, dù sao nếu như tiếp tục chiến đấu nói không chừng ngay cả cái mạng nhỏ cũng phải ném ở nơi này , trên đời này không ai không tiếc mệnh.
Người này là muốn dùng loại biện pháp này khiến đám người Zarke thối lui, mặt khác nói khó nghe một chút, đám người Zarke cho dù trong lòng còn có nghi ngờ cũng sẽ không đi nghiệm chứng ngay lúc này, ngược lại nếu như là giả dối, đến lúc đó tự nhiên là có Sirio đứng ra chịu tội.
Mộng Cơ hiểu rõ ràng điểm lợi và hại ở trong này, điều này làm cho ánh mắt cô nhìn về phía Phương Minh mang theo một tia kiêng kị, thần tử đến từ phương Đông do giáo hội phát hiện này tâm cơ thật sự là quá sâu, thời gian ngắn như vậy mà có thể đoán được tâm tư của tất cả mọi người.
Nói cách khác, trong kế hoạch này người bị hại duy nhất chính là Sirio.
"Yên tâm, chỉ cần mày hoàn thành chuyện tao giao phó, đến lúc đó cô ấy sẽ là của mày, mang theo nữ thần của mày chèo thuyển du hồ, ẩn cư ở trong núi rừng, trải qua cuộc sống chỉ có hai người thần tiên quyến lữ thật tốt biết bao nhiêu..."
Phương Minh dùng giọng điệu mê hoặc nói với Sirio, điều này làm cho Mộng Cơ tức giận vô cùng, rốt cuộc thì cô cũng biết người đàn ông này có ý định gì rồi, mà Sirio tên ngu xuẩn này không chừng thật sự sẽ đồng ý.
Quả nhiên sau khi nghe được lời nói của Phương Minh, trong mắt Sirio có tia sáng lóe lên, trên mặt có vẻ do dự, một lúc sau cậu ta lại cắn răng, đáp: "Tốt, tôi đáp ứng."
Đối với Sirio đến nói, thứ nhất cậu ta sợ chết, nếu như cậu ta không đáp ứng thì cậu ta đừng mong có thể còn sống mà rời khỏi đây, cậu ta đây là đã lâm vào đường cùng rồi, mà nếu như làm theo lời Phương Minh nói, chí ít cậu ta còn có một chút hi vọng sống.
"Người thông minh, tôi thích nói chuyện với những người thông minh, không hổ là chủng tộc Gnome được xưng IQ cao nhất trên thế giới."
Phương Minh tán dương một câu, chẳng qua lập tức sắc mặt lạnh lẽo: “Thế nhưng chuyện xấu phải nói từ trước, trong vòng nửa ngày nếu như không có tao hóa giải lời nguyền rủa này giúp mày, kết cục của mày chính là chảy máu thất khiếu mà chết. Mặt khác nguyền rủa này trừ tao ra không ai có thể giải, nếu có người mạnh mẽ phá giải mày sẽ chết bất đắc kỳ tử ngay, tin hay không thì tùy mày."
Sau khi Sirio nghe được lời của Phương Minh, vẻ mặt biến ảo chập chờn, thật ra cậu ta cũng suy nghĩ đó, sau khi rời khỏi nơi này liền đi tìm trưởng lão trong tộc giúp mình hóa giải lời nguyền, nhưng bây giờ chỉ có thời gian nửa ngày, điều này khiến cậu ta không dám mạo hiểm, thời gian nửa ngày trưởng lão trong tộc căn bản là không thể chạy tới kịp.
"Yên tâm, gia tộc Gnome một lời nói một gói vàng, tuyệt đối sẽ không nuốt lời."
Cuối cùng Sirio vỗ ngực một cái, trên mặt lộ ra vẻ kiêu ngạo, điều này làm cho Mộng Cơ trợn trắng mắt xem thường, tộc Gnome nổi danh tham lam cùng ham sống sợ chết, lại còn một lời nói một gói vàng, trong hội nghị hắc ám ai cũng biết, lời nói của tộc Gnome là không thể tin được đấy.
"Đương nhiên tôi tin tưởng tộc Gnome, đi đi thôi."
Phương Minh vỗ vỗ vai của Sirio, cười híp mắt nhìn Sirio bò vào động ngầm vừa mới đào được, thẳng đến khi thân thể Sirio hoàn toàn biến mất ở chỗ sâu trong địa động, lúc này cậu mới quay đầu nhìn về phía Mộng Cơ.
"Cô nghĩ cậu ta sẽ làm theo lời tôi nói sao?"
Mộng Cơ không muốn trả lời lại Phương Minh, thế nhưng nghĩ đến nắm đấm của Phương Minh, buộc lòng phải vội vàng gật đầu, khuất phục dưới quyền uy của Phương Minh.
"Ngồi chờ tin tức đi."
Phương Minh lần thứ hai ngồi về trên ghế salon, những chuyện nên làm cậu đều đã làm, nếu như người của hội nghị hắc ám không tin thì cậu cũng không có cách nào.
Mười lăm phút sau động tĩnh bên ngoài nhỏ đi, trong mắt Phương Minh có tia sáng, xem ra Sirio đã làm theo lời cậu nói, hội nghị hắc ám từ bỏ tiến công.
"Giáo chủ đại nhân, người của hội nghị hắc ám đình chỉ tiến công."
"Không nên buông lỏng cảnh giác, người của hội nghị hắc ám nhất định là đang chuẩn bị để nổi lên công kích cuối cùng, nói cho tất cả mọi người chuẩn bị phản kích, nói chung, cho dù chết cũng không thể khiến người của hội nghị hắc ám bước vào lâu đài."
Thấy hội nghị hắc ám đình chỉ tiến công, Elfa chẳng những không có thả lỏng, ngược lại vẻ mặt càng khẩn trương hơn, bởi vì trước khi bão tố đến vĩnh viễn là bình yên nhất, theo hắn ta thấy đây là khúc nhạc dạo trước khi hội nghị hắc ám tổng tiến công.
Thẳng đến sau khi hai giờ trôi qua, hội nghị hắc ám vẫn không có động tĩnh, Elfa lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, chẳng qua sau đó Elfa dường như là nghĩ tới điều gì, liền vội vàng xoay người đi vào phía trong lâu đài, nhưng mới bước được vài bước đã đụng phải quản gia đang đi ra.
Ngoại trừ quản gia vẫn còn có mấy người hầu, những người làm này trên tay bưng một bộ đồ ăn.
"Giáo chủ Elfa, ông chủ của chúng tôi biết chư vị khổ cực, cố ý để tôi mang lên một số bánh ngọt để mọi người ăn khuya."
Nghe được lời nói của quản gia Elfa sửng sốt một chút, lập tức hỏi: "Thần tử không gặp phải nguy hiểm gì chứ?"
"Ông muốn nói ông chủ nhà chúng tôi sao? Lúc này cậu ấy đang trong sảnh lớn xem báo chí, không gặp phải nguy hiểm gì."
Elfa thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi đột nhiên ông ta muốn đi vào lâu đài là vì ông ta nghĩ tới một khả năng khiến người của hội nghị hắc ám lui binh, ông ta sợ người của hội nghị hắc ám đã xông vào trong lâu đài ra tay giết chết thần tử đồng thời còn thành công, lúc này mới lựa chọn thối lui.
Lúc nghĩ tới khả năng này, sau lưng Elfa ướt đẫm, mồ hôi lạnh trên trán không ngừng túa ra, nếu thật là như vậy hắn ta đúng là có chết cũng không hết tội, không cách nào ăn nói với giáo hoàng còn có giáo hội.
Hiện ở nghe được lời nói của quản gia, xác định thần tử không bị giết hại, Elfa liền thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần thần tử không bị giết hại vậy thì hắn ta an tâm rồi, cũng không cần đi vào làm gì.
"Vậy thì cám ơn thần tử điện hạ."
Elfa cảm tạ một tiếng, một lần nữa quay ra bên ngoài, bắt đầu đề phòng.
Trong sảnh lớn, Phương Minh vẫn ung dung ngồi ở chỗ kia, Mộng Cơ vẫn bị cột, cũng không lâu lắm, thân thể của Sirio lại một lần nữa xuất hiện ở cửa sảnh lớn, co đầu rúc cổ đi đến.
"Tôi đã làm theo lời anh nói, hiện tại mọi người đã rút lui, anh cũng nên hết lòng tuân thủ lời hứa của anh rồi."
Ánh mắt của Sirio mang theo vẻ tham lam đánh giá Mộng Cơ, Mộng Cơ thấy ánh mắt này của Sirio tức tới trong lòng bốc lửa, nếu như lúc này cô không bị trói buộc nhất định cô sẽ giết chết hai thằng cha này.
"Đây là đương nhiên, tôi cũng là người hết lòng tuân thủ lời hứa."
Phương Minh gật đầu, cho Sirio một vẻ mặt để cậu ta tùy ý, Sirio cười cười đi về phía Mộng Cơ, sau khi đi tới trước mặt Mộng Cơ liền cố sức bật người nhảy lên đùi của Mộng Cơ.
"Mộng Cơ, tôi nói tôi là kỵ sĩ của cô, hiện tại tôi liền tới cứu cô sau đó đưa cô đi."
Mộng Cơ không nói gì, nói chung hiện tại quan trọng nhất là thoát khốn, trước hết để cho Sirio đưa mình đi, sau đó cô lại thu thập Sirio.
Nghĩ vậy nên Mộng Cơ thu hồi vẻ tức giận, trên mặt lộ ra nụ cười quyến rũ, thậm chí còn chớp chớp mắt với Sirio, nhưng mà Sirio lại làm ra một động tác khiến Mộng Cơ phát điên, ngay cả diễn cũng không diễn nổi nữa.
Sirio nhảy lên trên ngực Mộng Cơ, đồng thời lấy tay nhanh chóng cởi hết quần áo trên người Mộng Cơ, lộ ra một mảnh trắng lóa như tuyết.
"Dựa theo truyền tống của tộc Gnome chúng tôi, phải lưu lại ấn ký trên người người phụ nữ mình thích, Mộng Cơ, tôi muốn lưu lại ấn ký thuộc về tôi ở ngay đây."
Phanh!
Mộng Cơ không nhịn được trực tiếp vùng dậy, vốn đứng ở một nơi không bằng phẳng, lúc này Mộng Cơ cực lực lay động khiến Sirio như gặp phải sóng to gió lớn, trực tiếp rơi xuống.
Ô ô!
Cùng lúc đó, Mộng Cơ mở to hai mắt nhìn nhìn về phía Phương Minh, trong miệng phát ra thanh âm ô ô, hiển nhiên là muốn nói cái gì đó với Phương Minh.
"Thế nào, có cái gì muốn nói cùng tôi sao?"
Lúc này Phương Minh mới tới lấy tờ báo trong miệng Mộng Cơ xuống.
"Đuổi tên đáng ghét này đi rồi tôi sẽ nói cho cậu một bí mật, bằng không mà nói cho dù cậu thật sự là thần tử thì cũng sống không được bao lâu, bí mật này toàn bộ thế gian không ai biết ngoài tôi, mà đây cũng không phải uy hiếp tới từ hội nghị hắc ám của chúng tôi, mà là tới từ bên trong giáo hội."
Trong miệng đã không bị tờ báo ngăn chặn, Mộng Cơ gần như nói một mạch không chút ngừng nghỉ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận