Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 795: Bố cục của Đa Bảo quỷ sư

Chương 795: Bố cục của Đa Bảo quỷ sư
Hai mươi vị trại chủ cùng Quỷ sư đến từ mười bảy trại, lúc này đã tỏ thái độ ra mặt, bọn họ nhất định phải cướp đoạt được tấm bia đá kia.
Trên mặt Mạc Khả mang theo vẻ đau thương, kết cục này đã nằm trong dự liệu của sư phụ hắn, mà hắn cũng biết khi đi đến một bước này, sư phụ mình sẽ làm cái gì.
Chỉ là, cái hình ảnh kia cũng không phải kết cục hắn muốn thấy được.
"Tiểu tử, gọi Đa Bảo ra đi, bằng không đừng trách chúng ta tự mình đánh vào."
Một bà lão đã không kiên nhẫn được nữa, trước tiên phải lấy tấm bia đá ra khỏi cổ trại Ba Toa đã, sau đó lại quyết định rốt cuộc tấm bia đá đó sẽ thuộc sở hữu của trại nào trong số bọn họ.
"Phương Minh, anh giúp đỡ cổ trại Ba Toa đi." Trên núi, Lăng Duy cũng cảm nhận được bầu không khí nghiêm nghị, hướng phía Phương Minh khẩn cầu.
"Không có tác dụng đâu."
Phương Minh lắc đầu, tranh chấp giữa cổ trại Ba Toa cùng những cổ trại khác cậu không cách nào nhúng tay, đây là chuyện nội bộ của mười tám trại, không liên quan gì với cậu, một khi nhúng tay, ngược lại là cho các trại khác lý do toàn lực công đối phó cổ trại Ba Toa.
"Hiện tại chỉ có thể nhìn Đa Bảo quỷ sư có hậu thủ gì."
Nghĩ đến Đa Bảo quỷ sư, Phương Minh phát hiện có chút nhìn không thấu lão già này, có lẽ, hắn sẽ có biện pháp nào đó.
Ô ô!
Phương hướng tổ từ của cổ trại Ba Toa đột nhiên truyền đến tiếng kèn, tiếng kèn rất trầm thấp, mà giờ khắc này toàn bộ trại dân trong trại nghe được tiếng kèn tất cả đều chạy về phía tổ từ, tiếng kèn này, là tiếng hiệu triệu mọi người đi tới.
Khi Mạc Khả nghe thấy tiếng kèn này, biểu tình trên mặt biến hóa mấy lần, ánh mắt nhìn về phía những trại chủ cùng Quỷ sư trước mặt này tràn đầy hận ý, nhưng cuối cùng vẫn hít sâu một hơi, đè nén hận ý trong lòng, gương mặt không chút biểu cảm nói: "Sư phụ cho mời chư vị tiền bối tới trước tổ từ của trại tôi."
"Đa Bảo làm trò gì vậy?"
"Định diễn một màn không thành kế với chúng ta sao, vẫn cho rằng chúng ta không dám vào?"
Tuy rằng những trại chủ cùng Quỷ sư này hơi nghi hoặc một chút, nhưng vẫn cất bước đi về phía cổ trại, nếu bọn họ dám đến sẽ không sợ Đa Bảo quỷ sư có âm mưu quỷ kế gì, lấy thực lực của mấy người bọn họ, cho dù cổ trại Ba Toa là đầm rồng hang hổ cũng sắp bị san bằng.
Nhất lực hàng thập hội (1), trước mặt sự chênh lệch thực lực tuyệt đối, bất kỳ âm mưu đều vô dụng.
(1) Nhất lực hàng thập hội: một người chống mười người hợp lực
Trước tổ từ, đám trại dân cổ trại Ba Toa đều mang theo vẻ mặt cung kính đứng ở nơi đó, trước đây, chỉ khi tế tổ hay trại có chuyện gì đặc biệt quan trọng thì tiếng kèn này mới vang lên, mà cũng chỉ có trại chủ cùng Quỷ sư mới có thể thổi nó, sau khi mọi người nghe thấy tiếng kèn này, bất kể bản thân đang làm chuyện gì cũng đều phải buông xuống, lập tức chạy tới tổ từ.
Mạc Khả dẫn theo mấy trại chủ cùng Quỷ sư này tới trước tổ từ, sau khi trại dân cổ trại Ba Toa thấy những người này, trên mặt nguyên một đám đều lộ ra vẻ phẫn nộ, bởi vì bọn họ biết, những người này là tới cướp đoạt bảo vật trại chủ mới mang về giúp họ chống lại nguyền rủa.
"Làm càn, dám dùng loại ánh mắt này đến nhìn lão phu, quả thực là muốn chết!"
Một vị trại chủ đột nhiên ra tay, một tia sáng xanh trong tay áo bay qua, lập tức một trại dân đang đứng bên tay trái ngã xuống đất, thống khổ kêu rên, điên cuồng ôm lấy mặt mình, không bao lâu sau khuôn mặt đó đã bị cào tới không ngừng chảy máu.
"Nhanh bắt lấy tay hắn!"
Sắc mặt Mạc Khả thay đổi lớn, vội vã ra hiệu người bên cạnh nắm lấy tay trại dân, khi nhìn thấy gương mặt bị rách da chảy máu đen kia, sắc mặt Mạc Khả trở nên càng thêm khó coi, dường như không biết nên làm gì bây giờ.
"Mạc Khả, dùng tiểu đao móc gân tay trên tay phải hắn."
Đúng lúc này, giọng nói của Đa Bảo quỷ sư từ trong tổ từ truyền ra, Mạc Khả nghe nói như thế, trên mặt có chút khó xử, nhưng cuối cùng vẫn cắn răng một cái, từ trong tay áo lấy ra một thanh dao găm màu xanh biếc, trực tiếp đâm vào trên tay phải của trại dân.
Chủy thủ đâm vào, trại dân đau nhức tới hôn mê bất tỉnh, mà vết thương nơi cổ tay kia lúc này lại có thêm máu đen ồ ồ chảy ra, trong máu đen này còn có sợi tơ đang ngọ nguậy, nhìn kỹ mới phát hiện đây là một con rắn thật nhỏ.
"Rốt cục cũng lên tiếng rồi, phô trương thật lớn, nhiều người chúng tôi tới đây như vậy lão còn tự cao tự đại ẩn núp không ra ngoài."
Người vừa ra tay kia hừ một tiếng, sở dĩ hắn sẽ ra tay chính là vì bức Đa Bảo quỷ sư ra mặt, bằng không một trại dân bình thường căn bản hắn không có bất kỳ hứng thú gì, dù cho đối phương vẫn dùng ánh mắt cừu hận nhìn mình chằm chằm, sư tử sẽ để ý tới sự hận thù của một con dê sao?
"Chư vị, mời tiến đến đi."
Giọng nói của Đa Bảo quỷ sư lại truyền ra, trong thanh âm lộ ra uể oải, mà những trại chủ cùng Quỷ sư này nghe được lời của Đa Bảo quỷ sư, nhìn nhau vài lần, sau khi trao đổi ánh mắt, lúc này mới đi về phía cửa tổ từ.
"Ngược lại ta cũng thật muốn nhìn xem trong hồ lô của ngươi có bán thuốc gì?"
Đối với những trại chủ cùng Quỷ sư này đến nói, có lẽ Đa Bảo quỷ sư đã sắp đặt bẫy rập gì đó trong tổ từ, chẳng qua bọn hắn nhiều người như vậy, chẳng lẽ còn có thể sợ một mình Đa Bảo quỷ sư, cho dù bên trong có bẫy thì bọn họ cũng phải đi vào hủy nó đi.
Những trại chủ cùng Quỷ sư này nhao nhao bước vào tổ từ, mà theo bọn họ bước vào, cửa chính tổ từ đột nhiên tự động đóng lại, tất cả bên trong, người bên ngoài tuyệt đối không biết được.
Thời gian, từng giây từng phút trôi qua...
"Kỳ quái, không có bất kỳ năng lượng nào tiết ra ngoài, khí tràng của tổ từ cũng rất ổn định, lẽ nào Đa Bảo quỷ sư đang đàm phán cùng những người này."
Mặc dù cách tổ từ một khoảng cách, nhưng lấy cảnh giới hiện tại của Phương Minh, nếu như tổ từ bên kia bạo phát chiến đấu nhất định là cậu có thể cảm ứng đến, thậm chí cho dù chỉ có một trại chủ tiết lộ khí thế thôi cậu cũng có thể phát giác.
Cường giả Địa Cấp hậu kỳ, vẻn vẹn chỉ là uy áp thôi đã không phải chuyện đùa, tổ từ bên kia bình tĩnh như vậy, chỉ có thể nói rõ một điểm, trong tổ từ, Đa Bảo quỷ sư cùng đám cướp kia không bạo phát xung đột.
Ngoài cửa tổ từ, Mạc Khả trầm mặc đứng ở nơi đó, thỉnh thoảng nhìn về phía cửa chính tổ từ, trong ánh mắt có bi thương và thống khổ, bởi vì chỉ có hắn mới biết được, sư phụ mình làm cái gì ở bên trong.
Xèo xèo!
Sau nửa giờ, cửa lớn của tổ từ mở ra, những trại chủ cùng Quỷ sư kia nối đuôi nhau đi ra, vẻ mặt của mỗi người đều có chút khó coi, giống như là gặp phải chuyện vô cùng mất hứng gì đó vậy.
"Mệnh của cổ trại Ba Toa còn chưa tới tận cùng, đi!"
Một vị trại chủ trong đó liếc nhìn Mạc Khả cùng đám tộc nhân của cổ trại Ba Toa, sau đó muốn rời đi, chẳng qua đúng lúc này một bà lão lại mở miệng.
"Chậm đã, không vội, còn có một chuyện ta chưa làm xong."
Lời bà lão nói khiến cho những trại chủ khác đều dùng một loại ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía bà ta, không rõ tại sao lại nói lời như vậy, mặc dù nói rất nhiều trại đều có ân oán gút mắt cùng cổ trại Ba Toa, thế nhưng ở trong tổ từ, đã được hóa giải toàn bộ.
"Vấn đề này không liên quan gì tới cổ trại Ba Toa, cháu ngoại trai của lão thân bị người đả thương, nghe nói người đánh là chị của trại chủ đương nhiệm cổ trại Ba Toa, món nợ này hẳn cũng đã tới lúc nên tính toán."
Nghe thấy những lời bà lão nói, vẻ mặt các trại chủ khác trở nên cổ quái, rốt cục bọn họ cũng hiểu, vì sao lúc trước ở tổ từ, người này lại có thể đáp ứng Đa Bảo nhanh như vậy, thì ra là đang chờ đợi tới lúc này.
"Quỷ sư Abbe, dựa theo ước định của ngươi với sư phụ ta, không thể tiếp tục đối đầu với cổ trại Ba Toa." Mạc Khả nhíu mày, trầm giọng nói.
"Lão thân đồng ý Đa Bảo chuyện xóa bỏ ân oán giữa cổ trại Ba Toa và cổ trại Abbe, nhưng người đả thương cháu ngoại trai của ta cũng không phải trại người của cổ trại Ba Toa, người nọ thậm chí còn không được tính là người Miêu nữa. Thế nào, hắn có bản lĩnh đả thương cháu ngoại trai của ta, nhưng không có bản lãnh đi ra đúng không?"
Ánh mắt Quỷ sư Abbe nhìn lướt qua toàn trường, mà lúc này những trại chủ khác lại ngồi yên bàng quan, bọn họ đáp ứng Đa Bảo, không hề có ý đồ gì với tấm bia đá kia, nhưng điều kiện tiên quyết là tấm bia đá còn đang ở cổ trại, nếu như tấm bia đá không ở cổ trại Ba Toa, vậy bọn họ tranh đoạt không coi là vi phạm hiệp ước.
Nếu như Quỷ sư Abbe coi đây là lý do để cướp tấm bia đá kia đi, bọn họ rất vui vẻ nhìn thấy đấy, cho dù cuối cùng tấm bia đá này rơi vào trên tay cổ trại Abbe, nhưng bọn họ cũng sẽ đạt được chỗ tốt tương ứng từ cổ trại Abbe.
"Quỷ sư Abbe khinh người quá đáng, sư phụ ta đã tự sát ngay trước mặt các người, đồng thời tương lai ba năm cổ trại Ba Toa sẽ không có bất kỳ liên hệ gì cùng bên ngoài, hoàn toàn nguyện ý cung phụng tổ tiên mười bảy trại các ngươi, hưởng thụ đãi ngộ thần linh, các ngươi còn muốn thế nào?"
Rốt cục Mạc Khả cũng không thể nhịn nổi nữa, nói rõ chân tướng sự tình ra.
Trên thực tế, từ khi Lăng Duy mang theo tấm bia đá kia về, Đa Bảo quỷ sư cũng đã dự liệu được cục diện hôm nay, cũng nghĩ kỹ nên ứng đối như thế nào.
Hắn biết người của mười bảy trại khác nhất định sẽ để cướp đoạt tấm bia đá, cũng biết chỉ bằng một mình hắn tuyệt đối không thể cản được thế tranh đoạt của những người này, vì thế hắn chỉ có thể lợi dụng một điểm duy nhất, đó chính là sự mất đoàn kết của những trại này.
Cho nên, kế hoạch của Đa Bảo quỷ sư chính là một chữ: Kéo.
Ước hẹn ba năm, là thời gian trì hoãn dài nhất mà hắn có thể nghĩ ra được, hiệu lực của bia đá kia là ba mươi năm, nhưng nếu như không nhỏ máu tươi lên trên tấm bia đá, vậy chỉ có thể áp chế nguyền rủa ba năm.
Mà chuyện Đa Bảo Quỷ sư đã nói với mấy trại chủ Quỷ sư kia cũng khá đơn giản, cho cổ trại Ba Toa chúng tôi thời gian ba năm, ba năm sau các vị trở lại tranh đoạt, đến lúc đó nếu như cổ trại Ba Toa vẫn không thể bảo vệ được tấm bia đá này, đó chính là trời cao muốn diệt tuyệt cổ trại Ba Toa.
Đương nhiên, chỉ dựa vào nói là không thể nào thuyết phục những trại chủ này đấy, Đa Bảo quỷ sư cũng bỏ ra cái giá to lớn, đầu tiên là tự sát trước mặt những trại chủ này, cổ trại Ba Toa chỉ có một vị Quỷ sư là hắn tồn tại, cho dù là đồ đệ của hắn, nhưng bởi vì tư chất không tốt dẫn tới thực lực không đạt đủ yêu cầu làm Quỷ sư, về phần trại chủ mới Lăng Duy liền càng không cần phải nói, thời gian ba năm có thể nhập môn liền coi là tốt.
Đa Bảo quỷ sư lựa chọn tự sát, khiến cho những trại chủ này không có bất kỳ đề phòng gì với cổ trại Ba Toa nữa, thời gian ba năm bọn họ còn chờ nổi.
Đương nhiên, quan trọng nhất là bọn họ ai cũng không muốn liều mạng ngươi chết ta sống cùng Đa Bảo quỷ sư, đến lúc đó lại tiện nghi cho mấy đối thủ cạnh tranh khác, quan trọng hơn chính là, đơn đả độc đấu bọn họ không có bất cứ người nào tự nhận có thể đánh bại được Đa Bảo quỷ sư, nhất là đối mặt với một Đa Bảo quỷ sư muốn liều mạng với bọn họ.
Cũng chính bởi vì những yếu tố này, cuối cùng những trại chủ kia đã đáp ứng điều kiện của Đa Bảo quỷ sư, đương nhiên đồng thời cổ trại Ba Toa cũng bỏ ra cái giá khác, chính là phải cung phụng bài vị tổ tiên của những trại khác.
Không nên xem thường điểm này, từng trại đều có một tổ từ, nhưng chỉ có phía dưới tổ từ của cổ trại Ba Toa có pho tượng thần linh, có người nói pho tượng thần linh này đã thông linh từ lâu, nếu như có thể mang bài vị tổ tiên đặt chung một chỗ cùng pho tượng thần linh, khí vận của toàn bộ trại đều sẽ được tăng lên.
Về phần vì sao cổ trại Ba Toa có pho tượng của Thần Linh lại vẫn thảm như thế, vậy chỉ có thể trách tộc quy của cổ trại Ba Toa, không có máu mới xuất hiện thì làm sao có thể mạnh mẽ được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận