Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 641: Lần lượt từng bình một

Chương 641: Lần lượt từng bình một
Hiện trường, lặng ngắt như tờ!
Tề San San bị Hàn Kiều Kiều đập một bình rượu.
Trương Lượng bị Phương Minh đập một bình rượu.
Nhưng mà hết thảy này những chuyện này cũng không chấn động như chuyện Trương Nhân Cương bị Reed đập một bình rượu.
Trương Nhân Cương có thân phận gì? Tư bản cá sấu lớn nổi danh của nước Mỹ, lão đại sau màn của giới giải trí trong nước, người như vậy lại bị người đập bình rượu, chuyện này thật sự là không thể tưởng tượng nổi.
Ánh mắt của đám người đạo diễn Trương ở đây đảo qua đảo lại trên người Phương Minh cùng Reed, lập tức lại chuyển hướng nhìn đến trên người Hàn Kiều Kiều, giờ khắc này bọn họ đột nhiên nghĩ đến lúc trước Tề San San có nói một câu, câu nói kia đúng thật nói rất hay, rất có lý.
Người tụ theo loài vật tụ theo đàn!
Này đều là người nào vậy? Thế nào đều có sở thích bạo lực lấy bình rượu đập người như thế chứ?
Mấy vệ sĩ kia bị ánh mắt của Phương Minh dọa lùi, thấy ông chủ nhà mình bị đánh, ngay lập tức muốn xông tới, mà sau khi Trương Lượng kịp phản ứng, cũng phẫn nộ hô lên: "Bắt lấy lão già này cho tôi, dám đánh chú tôi, tôi muốn đích thân phế hắn."
Vốn Trương Nhân Cương bị hành động này của Reed làm cho bối rối ngơ ngác, sau khi nghe thấy lời cháu mình nói lập tức thanh tỉnh lại, nhìn vệ sĩ sắp muốn xông tới, vội vã hô lên: "Tất cả đứng lại cho tôi!"
Bị người đập bình rượu, nếu như đổi lại những người khác, Trương Nhân Cương tuyệt đối sẽ không bỏ qua hắn, nhưng lần này người lấy bình rượu đập mình chính là Reed, là gia chủ của gia tộc Morgan, hắn có thể làm sao?
Để vệ sĩ bắt Reed, nói đùa gì vậy? Chỉ sợ vệ sĩ vừa động tay, đến lúc đó ở đây liền có một đám khốn nạn cầm súng tự động xông lên, bắn mình bùm bùm bùm…
Không nên hoài nghi, ở nước Mỹ tài sản riêng cùng an toàn của bản thân đều là những thứ thần thánh không thể xâm phạm, cho dù có đập chết mình, gia tộc Morgan người ta cũng có thể đè ép chuyện này xuống, huống chi hắn cũng không phải người da trắng, mà nước Mỹ cũng không hưởng thụ được đãi ngộ đặc biệt gì.
Mặc dù nói hiện tại nước Mỹ có luật cấm phân biệt chủng tộc, nhưng trên thực tế đẳng cấp cao nhất ở nước Mỹ vẫn là người da trắng, sau đó mới là người da đen, mà xếp hạng phía sau cùng mới là người da vàng châu Á.
Mặc kệ hắn có bao nhiêu tiền, chỉ cần không phải người da trắng, vẫn sẽ bị kỳ thị ở nước Mỹ.
Quát lui vệ sĩ, Trương Nhân Cương cố nén đau đớn, trên mặt kéo ra dáng tươi cười, nhìn về phía Reed nói: "Ông Reed, có phải đã có hiểu lầm gì đó không, quỹ công ty dưới sự quản lý của tôi cùng quỹ Morgan Hedge Fund dưới cờ của quý gia tộc gần đây mới vừa có một hạng mục hợp tác."
"Có sao? Cho dù có, từ giờ khắc này cũng không còn nữa."
Reed căn bản không nể mặt Trương Nhân Cương, hơn nữa hắn cũng không dám nể mặt, toàn bộ gia tộc Morgan chính là quản lý tài sản thay Giáo Hội đấy, mà thần tử điện hạ có thân phận gì, đó là người thừa kế chức vị giáo hoàng trong thời gian tới, thằng này đắc tội thần tử điện hạ, còn nghĩ hợp tác cùng gia tộc Morgan bọn họ, trừ phi đầu óc mình toàn bã đậu mới có thể đáp ứng.
Trên bàn cơm, đám người đạo diễn Trương còn chưa kịp phản ứng ý trong lời Trương Nhân Cương đã nói, nhưng sắc mặt của Joseph thay đổi trong nháy mắt, mồ hôi lạnh trực tiếp chảy xuống.
Lúc trước, hắn đã cảm thấy người đi phía trước nhìn có chút quen mắt, hình như đã từng nhìn thấy ở nơi nào đó, hiện tại sau khi nghe được lời nói của Trương Nhân Cương, trong đầu lập tức hiện lên hình ảnh nhân vật từng ở trang bìa tạp chí Time kia.
Reed. Morgan, nhân vật thủ lĩnh một đời của gia tộc Morgan, một trong mười gia tộc tài chính lớn nhất trên toàn cầu, sản nghiệp dưới cờ trải rộng khắp nơi trên toàn thế giới, nhất là ở trong giới tài chính, càng là tồn tại cấp bậc bá chủ.
Trong lòng Joseph, nếu như tài phú của Trương Nhân Cương là dòng suối nhỏ mà nói, như vậy gia tộc Morgan chính là biển rộng, hai người căn bản không phải cùng một cấp bậc, gia tộc Morgan chỉ cần động động ngón tay, những tài sản kia của Trương Nhân Cương lập tức không thể giữ được nữa, về phần hắn, một người xuất phẩm của công ty giải trí và truyền thông, ở trong mắt người ta chả là cái cóc khô gì.
Xác nhận thân phận của Reed, Joseph không ngạc nhiên chút nào đối với hành động của Trương Nhân Cương, nếu đổi lại là hắn, sợ rằng còn không bằng cả Trương Nhân Cương, nửa đầu trái bị đập bình rượu, không chừng còn phải chủ động đưa bên phải tới cho người ta đập, chỉ cần đối phương có thể nguôi giận.
"Chuyện gì xảy ra, vì sao tôi cảm thấy có chút không đúng..."
"Hình như tổng giám đốc Trương rất sợ người nước ngoài kia, người nước ngoài kia có lai lịch thế nào vậy?"
"Quỹ Morgan Hedge Fund?"
Đạo diễn Trương cùng đạo diễn Lý cùng hơi lớn tuổi một chút liếc mắt nhìn nhau một cái, đều thấy được vẻ ngưng trọng từ trong mắt đối phương, một màn trước mắt này vượt khỏi nhận thức của bọn họ, sự tình đang phát triển theo một chiều hướng khác.
"Cái quỹ này tôi chưa từng nghe nói qua, thế nhưng gia tộc Morgan tôi nghĩ tất cả mọi người đã từng nghe nói tới."
Chị Chương mở miệng, trong đôi mắt đẹp có tia sáng kỳ dị, mà lời nói của chị ấy cũng nhắc nhở tất cả mọi người ở đây, Morgan, cho dù bọn họ không biết cũng nhìn quen mắt, bởi vì ở phía ngoài kia cách quán rượu không xa, có một ngân hàng của gia tộc Morgan.
"Gia tộc Morgan, một trong mười gia tộc tài chính lớn nhất trên toàn cầu?"
Biểu tình của tất cả mọi người trên bàn ăn cũng thay đổi, đây thật sự là một gia tộc đứng đầu mạnh mẽ chân chính, so sánh với người ta, tài phú của vị tổng giám đốc Trương kia căn bản không tính là gì.
"Tài phú của gia tộc Morgan cực kỳ kinh khủng, có người nói trong top 500 tập đoàn lớn nhất toàn thế giới có rất nhiều tập đoàn của gia tộc Morgan."
Đã từng có một nhà kinh tế học nói qua, trên đời này tài phú là ổn định không đổi, nhất là khi không có chiến tranh xuất hiện, tài phú vĩnh viễn được nắm trong tay một số ít người, mà những tài sản này sẽ giống hệt quả cầu tuyết càng lăn càng lớn.
Có thể rất nhiều người sẽ phản bác, nghĩ khi những nhà thương mại điện tử mới xuất hiện, xuất hiện từng nhóm tài phú tân quý, tỷ như song Mã trong nước (Jack Ma và Pony Ma), tỷ như Mark Zuckerberg ở nước ngoài, còn có rất nhiều nhà thương mại điện tử khác.
Nhưng trên thực tế, những người gọi là tân quý này cũng đều được những tập đoàn tài chính lớn kia nâng lên, nếu chịu khó nghiên cứu lịch sử đầu tư của những tân quý này sẽ thấy bóng dáng của mấy tập đoàn tài chính lớn kia.
Rất nhiều người khinh thường những tập đoàn tài chính đứng đầu cổ xưa kia, nghĩ những tập đoàn tài chính này đã quá thiếu sáng tạo cùng tầm nhìn chiến lược hạn hẹp, nhưng trên thực tế, đây chẳng qua là cảm giác ảo do những tập đoàn tài chính này cố ý gây nên mà thôi, bởi vì bọn họ căn bản không cần sáng tạo đổi mới.
Việc bọn họ phải làm chỉ có một, đó chính là đầu tư cùng thu mua, đầu tư cho những người tài giỏi có óc sáng tạo, để xí nghiệp của những tinh anh này lớn mạnh, mà bọn họ thì ở phía sau hưởng thụ ẩn hình chia hoa hồng.
Sở dĩ bọn họ phải làm như thế, thứ nhất là vì ổn định, nếu như những tập đoàn tài chính tiến hành chèn ép về mọi mặt đối với những công ty mới được thành lập kia, khiến những tinh anh mới xuất hiện không còn đường phát triển, rất dễ dàng khiến họ tuyệt vọng, mà khi đó không chừng họ sẽ lấy thủ đoạn cực đoan đến đánh vỡ trật tự bọn họ đã sáng lập.
Cho nên, những tập đoàn tài chính đứng đầu này cho những tinh anh có năng lực kia một tia hi vọng, chỉ có khi có hy vọng, trật tự tài chính bọn họ thành lập mới có thể ổn định, mà cái hi vọng này tới từ sự đầu tư của những tập đoàn tài chính đứng đầu kia.
Những người quen thuộc thương mại liền biết rõ, gần đây ở nhóm khởi nghiệp có một từ rất hot, là thiên sứ luân đầu tư, chính là những công ty mới thành lập vì thu hút vốn tài chính đầu tư rót vào mà bán ra cổ quyền của công ty mình.
Loại gia tộc và tập đoàn tài chính đứng đầu như gia tộc Morgan này, chuyện bọn họ cần làm chính là đầu tư.
Đầu tư, có thể cho tinh anh có năng lực có được tài phú cùng địa vị, hơn nữa cũng sẽ không xung đột lợi ích với bọn họ, đây là một cục diện cả hai cùng có lợi.
Cho nên nếu là người có chút hiểu biết với những xí nghiệp nổi tiếng mới được thành lập sẽ rõ, người sáng lập những xí nghiệp này không chiếm quá nhiều cổ phần, lão đại chân chính là những tập đoàn tài chính đứng đầu kia.
Trải qua một loạt công ty con dưới cờ cùng đủ loại công ty quỹ đầu tư, những tập đoàn tài chính đứng đầu này vẫn đang âm thầm khống chế được mạch máu toàn cầu như cũ.
Dùng một câu hình dung đó chính là: Những tập đoàn cùng gia tộc tài chính cao cấp nhất đầu tư cho những công ty cao cấp nhất, mà công ty cao cấp nhất lại đầu tư cho những công ty hơi kém hơn một chút, công ty hơi kém một chút lại đầu tư cho công ty kém hơn chút nữa, công ty hơi kém hơn chút nữa lại đi đầu tư cho những công ty mới khởi nghiệp.
Trương Nhân Cương, chính là thuộc về loại công ty hơi kém hơn chút nữa này, còn kém mấy cấp bậc so với gia tộc Morgan.
"Tôi biết gia tộc Morgan rất mạnh mẽ, thế nhưng cho dù người nọ là người của gia tộc Morgan thì tổng giám đốc Trương cũng không cần phải như vậy chứ, đây là một gia tộc, cũng không phải mỗi một thành viên trong gia tộc đều có năng lượng lớn như vậy."
Có minh tinh nhỏ giọng thầm thì, loại gia tộc lớn như gia tộc Morgan này, thành viên không biết bao nhiêu, khẳng định cũng có tranh đấu nội bộ, thành viên gia tộc bình thường ngoại trừ có tiền, phỏng chừng cũng không có quyền lực gì.
"Cô thì biết cái gì, gì mà thành viên bình thường của gia tộc, ông Reed. Morgan là người đảm nhiệm chức gia chủ nhiệm kỳ này của gia tộc Morgan, nắm trong tay toàn bộ gia tộc Morgan."
Joseph trực tiếp mắng chửi, tựa hồ chỉ có như vậy mới có thể đè nén sự sợ hãi trong lòng của hắn, nghĩ đến bản thân dĩ nhiên đắc tội với gia tộc Morgan, trong lòng hắn lập tức cảm thấy một mảnh lạnh lẽo.
Nếu như chỉ đắc tội bình thường, hắn còn có thể đi nhận sai với từng người một, nhưng tộc trưởng của gia tộc Morgan lại làm ra hành động lấy bình rượu đập người khác như vậy, Joseph liền biết rõ, chuyện lần này gia tộc Morgan sẽ không bỏ qua cho hắn, hắn xong đời.
Đạo diễn Trương cùng đám người đạo diễn Lý nghe được lời của Joseph, tất cả đều im lặng, ánh mắt nhìn về phía Reed mang theo vẻ kính nể, thậm chí ngay cả ánh mắt nhìn về phía Hàn Kiều Kiều đều mang sợ hãi.
"Cho dù là gia tộc Morgan thì thế nào, cùng lắm thì chúng ta về nước là được, tôi cũng không tin ở trong nước gia tộc Morgan có thể làm gì được chúng ta."
Trương Lượng vẫn không phục, bởi vì hắn biết tình huống chính trị trong nước, loại gia tộc như gia tộc Morgan này bất kể ở phương Tây có lực lượng mạnh mẽ dường nào, thế nhưng một khi ở trong nước tuyệt đối sẽ không dám làm chuyện phạm pháp gì, nguyên nhân vì quốc gia vẫn luôn theo dõi rất chặt đối với loại gia tộc tài chính như bọn họ này.
"Thực sự là ngu ngốc, anh cho rằng ông Reed sẽ để anh rời khỏi nước Mỹ dễ dàng như thế sao?"
Joseph nhìn Trương Lượng như nhìn một tên ngu ngốc, thậm chí càng nhìn càng tức giận, nếu như không phải vì người trước mắt này, làm sao hắn lại rơi vào bước đường cùng như thế này, lập tức khó nén lửa giận, cầm một chai rượu đỏ khác trên bàn còn chưa mở, trực tiếp đập về phía Trương Lượng.
Tiếng thủy tinh vỡ nát thanh thúy lại một lần nữa đưa tới chú ý của mọi người, còn lần này Trương Lượng trực tiếp bất tỉnh, Joseph cũng trở thành vai chính trong tầm mắt của mọi người.
Đám người đạo diễn Trương nhìn Trương Lượng đổ vào trên bàn, khóe miệng co quắp một cái, không biết nên nói cái gì cho phải, Trương Lượng này lại bị đánh một bình rượu rồi.
"Cái kia... Thằng này gan lớn dám mạo phạm cô Hàn, tôi đã sớm không nhìn nổi, đã sớm muốn đánh hắn, lúc trước chỉ là cố ý ẩn nhẫn."
Joseph dùng ánh mắt thương hại nhìn về phía Hàn Kiều Kiều, hy vọng Hàn Kiều Kiều có thể mềm lòng tha cho hắn một mạng, nhưng mà Hàn Kiều Kiều chỉ nở nụ cười gằn, không hề có ý mềm lòng chút nào.
Nếu như lần này không có Phương Minh hỗ trợ, sợ rằng người rơi vào bước đường cùng như vậy chính là cô ấy, mà những người này tuyệt đối sẽ không thương xót cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận