Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 828: Cá cược

Chương 828: Cá cược
Từ Huy tốt nghiệp đại học danh tiếng, khiêm tốn hữu lễ, lại có một người chú là lãnh đạo thành phố, năng lực giao tế của bản thân cũng rất lợi hại, ở trong mắt rất nhiều người của cơ quan đơn vị, tiềm lực của người này tuyệt đối là tiền đồ vô lượng.
Nhưng mà những người này lại không biết, cha ruột của Từ Huy chính là người chú kia của hắn, năm đó vì trốn tránh kế hoạch hoá gia đình, sau khi cha Từ Huy sinh hắn ra, đã đăng ký tên cho đứa bé trên hộ khẩu của anh trai mình, cho nên mặc dù trên danh nghĩa hai người là chú cháu, nhưng trên thực tế lại lcha con.
Mà thư ký Từ, vị cha ruột của Từ Huy này, lại là người có chút mê tín, trong quá trình một đường thăng quan, mỗi khi tới thời điểm mấu chốt hắn lại tìm nhờ trụ trì của Kim Long Tự tính toán mấy quẻ cho hắn.
Cũng chính bởi vì điểm này, đối với tiền đồ cùng hôn sự của con trai mình, cha Từ Huy cũng rất để ý, mà có một lần khi Tào Hà cùng mẹ của cô ấy đi Kim Long Tự thắp hương, trụ trì của Kim Long Tự liền nhìn ra Tào Hà là người phụ nữ có tướng vượng phu hiếm thấy, sẽ có trợ giúp thật lớn đối với sự nghiệp vận thế của chồng.
Trụ trì của Kim Long Tự moi ra lai lịch của nhà họ Tào từ trong miệng mẹ Tào Hà, sau đó nói chuyện này cho vị thư ký Từ kia, lúc này Từ Huy mới được sắp xếp tới nhậm chức ở đơn vị hiện tại cha Tào đang công tác, mục đích đúng là vì tiếp cận cha Tào, từ đó tán đổ Tào Hà.
Đương nhiên, Từ Huy sẽ phối hợp như vậy ngoại trừ bởi vì bản thân hắn cũng là người mê làm quan, còn một điều chính là Tào Hà lớn lên cũng rất đẹp, một người phụ nữ vừa xinh đẹp lại có thể mang đến trợ giúp to lớn cho sự nghiệp của mình, đương nhiên hắn sẽ không cự tuyệt.
Ngay cả trụ trì của Kim Long Tự cũng có thể nhìn ra tướng mạo của Tào Hà, trên thực tế lần đầu tiên Phương Minh nhìn thấy Tào Hà cũng đã nhìn ra, cho nên cậu mới có thể đưa ra món quà quý giá như phù bình an ngay từ lần đầu tiên gặp mặt.
Có phù bình an ở, nếu như Tào Hà gặp phải nguy hiểm gì nó có thể cứu cô ấy một mạng, nhưng sở dĩ Phương Minh không nói chuyện tướng mạo của Tào Hà cho Trương Tiểu Long cùng với Trương Diệu Huy, cũng là vì cậu không muốn chuyện này ảnh hưởng tới thái độ của Trương Tiểu Long đối với Tào Hà, biến thành trở nên công lợi.
Ái tình, vẫn nên thuần túy một chút thì tốt hơn.
"Từ Huy, Tiểu Long bôi nhọ chửi bới Kim Long Tự khi nào? Vật này là bạn tốt của Tiểu Long tặng cho tôi đấy, trong lòng tôi, nó còn quý giá hơn cái phù bình an của trụ trì Kim Long Tự gì gì kia nhiều."
Nghe được bạn gái mình bảo vệ bản thân mình như thế, Trương Tiểu Long rất cảm động, cũng không uổng mình vẫn ra vẻ đáng thương ở trước mặt cha mẹ bạn gái, cũng bởi vì thái độ của A Hà đối với chính mình, dù cho cha mẹ A Hà có lạnh nhạt trào phúng bản thân mình thế nào đi nữa, mình cũng phải nhịn xuống.
Chẳng qua đó là đối với cha mẹ của bạn gái mình, đối với cái loại người muốn đào góc tường mình này, đương nhiên Trương Tiểu Long sẽ không khách khí, tới tượng đất còn có ba phần nóng giận, đào góc tường nhà mình ở ngay trước mặt bản thân mình, tặng quà cho bạn gái mình, đây rõ ràng là không đặt bản thân mình vào trong mắt.
"Quả thật Kim Long Tự rất nổi danh, nhưng phù bình an này của bạn tôi cũng không kém một chút nào, chí ít tôi cảm thấy phải tốt hơn tấm phù bình an trên tay anh nhiều." Trương Tiểu Long nhìn Từ Huy, lạnh lùng nói.
"Anh bạn này, thím của tôi là Phật tử thành kính, nếu như anh tức giận vì tôi tặng quà cho Tào Hà thì tôi có thể xin lỗi anh, nhưng anh nói lời này không khỏi có chút quá đáng rồi, chẳng lẽ người bạn kia của anh còn cao siêu hơn phật hiệu Từ Quang đại sư?"
Từ Quang đại sư, chính là trụ trì của Kim Long Tự.
"Được rồi, Trương Tiểu Long cậu đừng nói nữa, một người không tôn kính đối với Phật tổ, nhà của chúng tôi không chào đón cậu."
Lúc này mẹ Tào cũng phẫn nộ rồi, bởi vì bà ấy cũng là một tín đồ của Phật giáo, hàng năm đều tới Kim Long Tự thắp hương, trong lòng bà ấy trụ trì của Kim Long Tự chính là một vị cao tăng hữu đạo chân chính, không cho phép bị người chửi bới.
Trương Tiểu Long cũng hít sâu một hơi, áp chế lửa giận trong lòng sau đó quay qua nói với mẹ Tào: "Dì, dì chờ cháu một chút."
Sau khi nói xong lời này, Trương Tiểu Long trực tiếp xoay người đi về phía cửa, Tào Hà đang đứng bên cạnh thấy thế liền muốn đi theo qua.
"A Hà, em đừng vội, không phải anh muốn rời đi, anh chỉ muốn gọi điện thoại cho anh Minh, hỏi anh ấy một số chuyện thôi."
Nghe được lời giải thích của Trương Tiểu Long, lúc này Tào Hà mới dừng bước, quả thật cô ấy đang sợ bạn trai mình không chịu nổi mấy lời châm chọc khiêu khích của ba mẹ mình, trong cơn tức giận rời khỏi đây luôn, chẳng qua dù vậy cô ấy vẫn nói: "Tiểu Long, nếu anh muốn đi thì cứ nói cho em biết, em đi cùng với anh."
Trương Tiểu Long cho cô ấy một ánh mắt khẳng định, sau đó đi ra khỏi phòng, lấy di động ra bấm số điện thoại của Phương Minh.
"Anh Minh, là em, vừa rồi em gặp phải chút chuyện nhỏ..."
Trương Tiểu Long không hề giấu giếm bất kỳ thứ gì, nói hết những chuyện vừa mới xảy ra với Phương Minh, kể cả chuyện mất mặt như bản thân bị cha mẹ bạn gái ghét bỏ, bị tình địch tìm tới tận cửa… Cũng nói hết ra.
Trên xe lửa, nghe Trương Tiểu Long kể ra con mắt Phương Minh cũng hơi híp, một quan nhị đại lại điên cuồng theo đuổi một người phụ nữ đã có bạn trai như Tào Hà không bỏ, Trương Tiểu Long không rõ là bởi vì sao, thế nhưng làm sao cậu có thể không rõ, đây hẳn là vì mệnh cách của Tào Hà mà đến.
"Cậu chờ tôi một phút đồng hồ."
Phương Minh cúp điện thoại của Trương Tiểu Long, sau đó nhấn dãy số của bộ môn A, đợi sau khi điện thoại được tiếp thông trực tiếp hỏi: "Từ Quang pháp sư, trụ trì Kim Long Tự ở Nhạc Dương là người tu luyện sao?"
"Tốt, tôi biết rồi, không sao."
Sau khi cúp điện thoại của người bộ môn A, Phương Minh lại bấm số điện thoại của Trương Tiểu Long, lần này cậu chỉ đáp lại một câu: "Vậy hãy để cho Từ Quang pháp sư kia tự mình đứng ra đánh giá đi, nhớ kỹ, nói cho vị Từ Quang pháp sư kia, phù bình an này là do một người trẻ tuổi họ Phương chế luyện."
Từ trong miệng người của bộ môn A, Phương Minh đã biết Từ Quang pháp sư thực sự là người tu luyện, nhưng cảnh giới cũng không cao, cho nên Phương Minh rất có lòng tin đối với phù bình an tự mình chế ra, mà sở dĩ để Trương Tiểu Long nói họ của mình cho Từ Quang pháp sư, đây là vì cảnh cáo Từ Quang pháp sư một chút, không nên trợn mắt nói lời bịa đặt.
Kỳ thực nếu như vị Từ Quang pháp sư kia không ngốc, sau khi thấy phù bình an liền sẽ biết, người có thể chế luyện ra phù bình an cấp bậc này không phải người mà hắn có khả năng đắc tội.
Đương nhiên cũng không thể loại trừ khả năng Từ Quang pháp sư quan hệ rất sâu với nhà họ Từ, từ đó cố ý nói bậy, vì vậy cậu mới để Trương Tiểu Long nói ra họ của mình, trong giới tu luyện, họ Phương đại biểu cho cái gì, hẳn là trong lòng Từ Quang pháp sư rõ ràng, cũng biết kết cục của việc nói láo.
...
Một bên khác, sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn của Phương Minh, trong mắt Trương Tiểu Long cũng có tia sáng, trên thực tế trong lòng cậu ta cũng có suy nghĩ giống như Phương Minh, cha mẹ của bạn gái mình có cái nhìn phiến diện đối với chính mình, dù cho chính mình nói ra tác dụng của phù bình an này, bọn họ cũng sẽ không tin tưởng, đã như vậy vậy hãy để cho vị Từ Quang pháp sư kia tự mình đứng ra nhận xét đi.
Đương nhiên, không chỉ là vì chứng minh phù bình an này của mình rất tốt, mà cậu ta cũng muốn lợi dụng cơ hội lần này đánh đuổi Từ Huy.
Một lần nữa đi trở về nhà họ Tào, Trương Tiểu Long cũng không nói chuyện cùng cha Tào mẹ Tào, mà là trực tiếp nhìn về phía Từ Huy, nói: "Nếu anh Từ cho rằng phù bình an này của anh tốt, mà tôi lại cho rằng phù bình an của tôi tốt hơn, chúng ta ai cũng không thuyết phục được ai, không bằng như vậy, chúng ta cùng đi tìm Từ Quang pháp sư, để tự bản thân Từ Quang pháp sư đứng ra đánh giá, tôi tin tưởng cao tăng như Từ Quang pháp sư nhất định là không biết nói láo."
Nghe thấy những lời Trương Tiểu Long nói, Từ Huy giật mình, ánh mắt nhìn về phía Trương Tiểu Long giống như đang nhìn một kẻ ngu si, để tự bản thân Từ Quang đại sư đánh giá, không phải đầu óc của thằng này bị úng nước rồi đó chứ? Nhất định Từ Quang đại sư sẽ đứng về phía hắn đấy!
"Tiểu Long?"
Tào Hà đang đứng bên cạnh ngược lại có chút lo lắng, mặc dù cô ấy đã nhìn thấy bản lĩnh của Phương Minh, nhưng danh khí của Từ Quang đại sư vang dội ở khắp thành phố Nhạc Dương, hơn nữa tuổi tác của Từ Quang đại sư cũng lớn hơn Phương Minh rất nhiều, tựa như tiểu thuyết võ hiệp viết, cao thủ cũng phải cần có thời gian tu luyện đó.
Nhưng mà Tào Hà lại quên một điểm, đó chính là mặc dù vai chính trong tiểu thuyết võ hiệp đều trẻ tuổi, nhưng cuối cùng công lực của người nào cũng vượt lên trước những cường giả già đời.
"A Hà, tin tưởng anh."
Trương Tiểu Long cho Tào Hà một ánh mắt yên tâm, theo sau, ánh mắt mang vẻ trào phúng nhìn về phía Từ Huy, hỏi: "Thế nào, anh Từ không dám sao?"
"Đương nhiên tôi dám." Từ Huy không cần suy nghĩ đáp nói.
"Tốt, vậy bây giờ chúng ta lập tức lên đường, chẳng qua tôi có một điều kiện, nếu như đáp án cuối cùng là phù bình an của tôi tốt hơn, tôi hy vọng sau này anh Từ đừng quấy rầy bạn gái của tôi nữa, cũng mời anh rời khỏi cục giám sát, tôi tin tưởng lấy quan hệ của anh Từ, muốn điều tới một đơn vị khác tốt hơn trong thành phố cũng không phải chuyện khó khăn gì.”
Trương Tiểu Long nói lên yêu cầu, mà nghe được yêu cầu của Trương Tiểu Long, Từ Huy còn chưa phản ứng lại, thế mà cha Tào đã là người đầu tiên không mặc kệ, thật vất vả mới có thể cùng đường với thư ký Từ, làm sao hắn cam tâm buông tha dễ dàng như vậy.
"Cậu ở đây nói bậy bạ gì đó, Từ Huy đi làm ở đơn vị nào, đó là do tổ chức quyết định, cậu cho rằng quan trường là nhà của cậu sao? Nói chuyển liền chuyển?"
Trương Tiểu Long không trả lời cha Tào, mà là đưa mắt nhìn về phía Từ Huy, mà Từ Huy cũng không do dự quá nhiều, trực tiếp gật đầu đáp ứng, bởi vì dưới cái nhìn của hắn đây là một thế cục chắc thắng, không có gì đáng sợ cả.
"Chẳng qua nếu anh đã đưa ra yêu cầu, tôi đây cũng nói ra một yêu cầu, nếu như tôi thắng, tôi hy vọng có thể có cơ hội cạnh tranh công bằng, cùng nhau theo đuổi Tào Hà."
"Tôi không đáp ứng." Tào Hà lập tức cự tuyệt.
"Tất cả chớ ồn ào." Lúc này cha Tào cũng phẫn nộ trách mắng: "Các người đã muốn cược, vậy sau này phe thua đừng bao giờ tìm tới con gái của tôi nữa, đối với hai phe đều công bình."
"Cha, công bình chỗ nào?"
Tào Hà không mặc kệ, vốn là mình và Từ Huy không có gì, căn bản là cho dù Từ Huy không tới tìm mình nữa thì hắn cũng không tổn thất gì, nhưng nếu là Tiểu Long thua...
"A Hà, không có chuyện gì đâu, anh sẽ không thua." Trương Tiểu Long cầm tay Tào Hà, trên mặt có vẻ kiên định.
Tào Hà cũng hiểu rõ bạn trai mình, biết nếu bạn trai mình đã nói như vậy tuyệt đối sẽ không thay đổi, chẳng qua trong lòng cô ấy cũng đã quyết định, dù sao cũng là Tiểu Long đáp ứng không tìm đến mình, thế nhưng không hề nói bản thân mình không được đi tìm Tiểu Long.
"Nếu đều ước định xong, vậy bây giờ chúng ta lập tức cùng tới Kim Long Tự, để Từ Quang đại sư phán đoán."
Biểu tình trên mặt cha Tào rất nghiêm túc, nhưng trong lòng cũng mừng thầm, ước định này thoạt nhìn công bình, trên thực tế lại là vô cùng có lợi đối với Từ Huy, hơn nữa phần thắng của Từ Huy trong lần đánh cuộc này gần như là một trăm phần trăm.
"Thật là một tên nhóc ngu xuẩn, cho dù phù bình an này của cậu thực sự tốt hơn, nhưng quan hệ của Từ Quang pháp sư cùng thư ký Từ vốn rất tốt, nhất định sẽ đứng bên phía thư ký Từ, để Từ Quang pháp sư đứng ra phán đoán, nhất định là cậu ta phải thua. Một thằng nhóc ngu xuẩn như thế sao có thể để cậu ta lấy con gái mình, xem ra quyết định của chính mình là không sai."
Với tư cách là người quanh năm chìm nổi ở quan trường, cha Tào tự nhận bản thân mình rất thấu hiểu nhân tính, cũng lại càng chướng mắt Trương Tiểu Long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận