Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 406: Tình tiết máu chó (1)

Chương 406: Tình tiết máu chó (1)
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
----------------------
Nhà họ La, một gia tộc có mấy trăm năm lịch sử trong giới tu luyện, nhưng lúc ban đầu nhà họ La chẳng qua chỉ là gia tộc bình thường, tương truyền có một lần tổ tiên nhà họ La tiến nhập Thần Nông giá săn thú, ngoài ý muốn chiếm được công pháp truyền thừa do một cường giả lưu lại, cuối cùng mới bước lên con đường tu luyện.
Mà vị tổ tiên kia của nhà họ La cũng rất lợi hại, dựa theo công pháp mà tu luyện đến cấp độ Thiên Cấp, phải biết rằng bình thường trong giới tu luyện chỉ cần có một cường giả Địa cấp có thể xưng là gia tộc tu luyện, mà nhà họ La có một cường giả Thiên Cấp, do đó đã được tính là gia tộc mạnh mẽ trong số gia tộc tu luyện.
Mấy trăm năm qua, tuy rằng sau vị tổ tiên kia thì nhà họ La không còn xuất hiện cường giả Thiên Cấp nữa, nhưng nhờ có La Thiên Kim Đan mà thanh danh truyền xa trong giới tu luyện.
Toàn bộ người trong giới tu luyện đều biết, nếu muốn luyện chế La Thiên Kim Đan thì cần phải có La Thiên Quả, mà nhà họ La chính là có được một gốc La Thiên Quả như thế, nhưng về vị trí của La Thiên Quả, ngoại trừ người nhà họ La thì người ngoài không thể nào biết được.
Coi như là người nhà họ La, ngoại trừ cao tầng trong gia tộc thì những con em gia tộc bình thường cũng không biết vị trí của cây La Thiên Quả, chẳng qua dựa theo phỏng đoán của người trong giới tu luyện, cây La Thiên Quả của nhà họ La hẳn là ở tổ địa của nhà họ La.
Mà tổ địa của nhà họ La, có tin đồn chính là ở sâu trong Thần Nông giá, không có người nhà họ La dẫn đường thì người ngoài căn bản không thể tìm được.
"Dựa theo suy đoán của tôi, rất có thể tổ địa của nhà họ La gặp phải vấn đề gì đó, mà vấn đề này người nhà họ La không có cách nào giải quyết, cho nên cần phải mượn lực lượng từ bên ngoài, bằng không cho dù người nhà họ La muốn mượn cơ hội này để tặng cậu một viên La Thiên Kim Đan làm nhân tình, cũng không cần phải tốn công tốn sức lại còn có nguy cơ công khai vị trí của tổ địa."
Phương Minh nghe thấy lời nói của Niệm Dao Băng, trên mặt lộ ra vẻ suy tư, Niệm Dao Băng nói không sai, nhà họ La hiện nay có một vị cường giả Địa Cấp tầng chín tọa trấn, cho dù có bại lộ vị trí của tổ địa cũng không sợ thế lực khác cướp đoạt, thế nhưng đợi sau khi lão tổ này đi rồi thì sao? Đến lúc đó nếu như nhà họ La không có cường giả cùng cấp độ xuất hiện, tất nhiên sẽ có thế lực đánh chủ ý lên nhà họ La, hoặc là trực tiếp là xông vào tổ địa.
Cho nên bất kể từ góc độ nào đến nói, nhà họ La cũng không nên bại lộ vị trí của tổ địa với bên ngoài, trừ phi là có nguyên nhân bất đắc dĩ nào đó.
"Vậy ý của Niệm tiên tử là nói tôi tốt nhất không nên đi vào tổ địa của nhà họ La?" Phương Minh cười cười hỏi.
"Cậu người này thật là đa nghi, còn muốn lôi kéo thăm dò tôi nữa." Niệm Dao Băng trắng mắt liếc Phương Minh một cái: “Đương nhiên phải đi, cho dù nhà họ La có mạnh mẽ hơn nữa cũng không dám hãm hại đệ tử kiệt xuất của các thế lực môn phái lớn, huống chi sau lưng của cậu còn có một vị Chí Tôn, tôi đoán chừng nhà họ La hẳn là cần các cậu trợ giúp hoàn thành một chuyện nào đó, mà thù lao chính là La Thiên Kim Đan."
Vẻ mặt Phương Minh có chút hậm hực, đúng là cậu có ý thăm dò suy nghĩ của Niệm Dao Băng, sau khi bị Niệm Dao Băng xem thấu, ngoại trừ vẻ lúng túng thì phần nhiều là tán thưởng Niệm Dao Băng, người phụ nữ này đúng là chu đáo tỉ mỉ, trách không được có thể mạnh vì gạo, bạo vì tiền.
"Được rồi, tin tức tôi đã nói cho cậu biết, làm như thế nào liền là chuyện của cậu, chẳng qua trước khi đi tôi còn có một chuyện muốn nhắc cậu, trong số những đệ tử tới đây lần này, có không ít đệ tử được các thế lực môn phái lớn tỉ mỉ bồi dưỡng, mặt khác... Nhị công tử kia chỉ sợ sẽ không từ bỏ ý đồ."
Lúc nói một câu cuối cùng, Niệm Dao Băng ý vị thâm trường nhìn Phương Minh một cái, sau đó chậm rãi đứng lên, cự tuyệt Phương Minh đưa tiễn mà rời khỏi sân.
Nhìn bóng lưng Niệm Dao Băng rời đi, con mắt Phương Minh hơi nheo lại, cậu tin tưởng Niệm Dao Băng không chỉ đến báo tin cho cậu, có lẽ sau khi rời khỏi sân này liền đi đến nhà tiếp theo, nói tin tức này cho người kế tiếp.
Đây là một người mạnh vì gạo, bạo vì tiền, một người phụ nữ quảng kết lương duyên, nhưng Phương Minh không thể không thừa nhận, đối với người phụ nữ như Niệm Dao Băng, nếu có một ngày Niệm Dao Băng có thỉnh cầu gì, chỉ cần nằm trong giới hạn khả năng của bản thân cậu chắc sẽ ra tay giúp đỡ.
Bởi vì tin tức đối phương cung cấp quả thật có thể tính là một nhân tình.
"Ông chủ Phương, tôi đi ra ngoài một chút."
Ngay lúc Phương Minh ngồi trên ghế trong sảnh lớn tự hỏi chuyện nhà họ La, La Cẩm Thành từ sương phòng đi ra, hướng phía Phương Minh chào hỏi một tiếng sau đó rời khỏi sân.
La Cẩm Thành rời đi rồi, Phương Minh nghĩ một lát cũng không thể đoán ra được điều gì, cuối cùng đành bỏ qua, về gian phòng của mình bắt đầu đả tọa tu luyện.
Cũng không biết qua bao lâu, khi trong viện truyền đến tiếng bước chân, Phương Minh mở mắt đi ra khỏi phòng, vừa lúc thấy La Cẩm Thành từ ngoài cửa trở về.
"La huynh đã trở về."
Phương Minh cười cười chào hỏi, nhưng mà La Cẩm Thành lại cúi đầu, "ừm" nhẹ một tiếng sau đó liền trực tiếp đi về sương phòng của mình.
"Chuyện gì xảy ra?"
Phương Minh nhíu mày nhìn La Cẩm Thành đóng cửa phòng, trầm ngâm một lát cuối cùng vẫn đi tới, không có gõ cửa mà trực tiếp là đẩy cửa vào.
"La..."
Còn chưa nói hết lời đã đột nhiên im bặt, Phương Minh kinh ngạc nhìn La Cẩm Thành, thời khắc này La Cẩm Thành vừa cởi áo ngoài, trên lưng một khối xanh một khối tím, mấu chốt nhất là còn có từng vệt máu rõ ràng, lúc này anh ta quay đầu lộ ra gương mặt bầm tím khắp nơi.
"Ông chủ Phương, mới vừa rồi không cẩn thận té lộn mèo một cái."
La Cẩm Thành đối mắt giằng co cùng Phương Minh vài giây đồng hồ, sau đó mới đột nhiên giải thích nói.
"La huynh, có phải té ngã hay không tôi còn không nhìn ra được sao?"
Phương Minh lắc đầu, trực tiếp đi vào sương phòng: “Kỳ thực tôi đã sớm phát hiện La huynh có tâm sự, hơn nữa là từ khi tôi nhắc tới nhà họ La muốn tổ chức thịnh hội mới xuất hiện, mãi đến khi tới Tương Dương, ánh mắt của anh đã bán rẻ anh, La huynh, sợ rằng anh và nhà họ La này có chút quan hệ đi."
La Cẩm Thành nhấp miệng, rơi vào trầm mặc.
"Thật ra đây là bí mật của La huynh anh, tôi không nên hỏi, cho nên dù trong lòng tôi có suy đoán nhưng cũng không mở miệng hỏi đến, thế nhưng La huynh hẳn là vừa phát sinh xung đột cùng người nhà họ La đi."
Xung đột là cách nói uyển chuyển của Phương Minh, tình trạng trước mắt của La Cẩm Thành hẳn là bị người ta đánh.
La Cẩm Thành hiểu ý của Phương Minh, La Cẩm Thành anh là do tôi đưa tới, bây giờ anh ở đây bị người ta đánh thì không chỉ là chuyện của mình anh nữa, nó còn có quan hệ đến thể diện của Phương Minh tôi, cho nên tôi nhất định phải biết những gì đã xảy ra.
"Ông chủ Phương không đoán nhầm, tôi và nhà họ La đúng là có ân oán."
La Cẩm Thành dùng hai chữ "ân oán", Phương Minh cũng không tiếp lời mà chờ đợi La Cẩm Thành nói tiếp.
"Lúc đầu tôi nói với ông chủ Phương rồi, tôi là cô nhi, từ nhỏ được sư phụ mình nhận nuôi lớn lên ở đạo quan trên núi, điểm này cũng khá giống với ông chủ Phương, nhưng trên thực tế tôi cũng không phải cô nhi, cha tôi là người nhà họ La."
Nghe được lời nói của La Cẩm Thành, Phương Minh không cảm thấy kinh ngạc chút nào, điểm này cũng nằm trong suy đoán của cậu, sau khi La Cẩm Thành nghe thấy nhà họ La thì tâm trạng thay đổi hẳn, mà vừa vặn La Cẩm Thành cũng họ La, nếu nói La Cẩm Thành không có quan hệ gì với nhà họ La cậu mới cảm thấy kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận