Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 578: Cứ để tôi xử lý

Chương 578: Cứ để tôi xử lý
"Khẩu khí lớn thật đấy!"
Trước cửa cục cảnh sát, bóng dáng Phương Minh và Gamma xuất hiện. Mặt Phương Minh không chút thay đổi, ngay cả Gamma cũng tỏ ra giận dữ. Lấy thực lực hai người dù chưa bước vào cục cảnh sát nhưng họ đã nghe được cuộc đối thoại bên trong, cũng biết được đã xảy ra chuyện gì.
Curz nhìn ra cửa, khi thấy Phương Minh và Gamma thì hơi sửng sốt, lập tức trên mặt liền hiện lên vẻ nghi hoặc. Hai gương mặt xa lạ này là ai, chẳng lẽ là người mấy cô gái này tìm tới giúp đỡ?
Nhưng khi nhìn thấy gương mặt phương Đông xa lạ của Phương Minh, trong lòng hắn liền thở phào. Người phương Đông lăn lộn ở Anh chẳng có gì phải sợ cả, hơn nữa người phương Đông bình thường cũng không dám gây chuyện, đôi khi gặp chút chuyện chủ yếu đều sẽ nhịn. Điều đó có quan hệ với tư tưởng giáo dục họ được nhận từ nhỏ.
Lui một bước trời cao biển rộng, nhịn một khắc gió êm sóng lặng, còn có gì mà lấy ơn báo oán gì gì đó. Nhưng Curz thấy, mấy cái này thật vô nghĩa. Cái này giống như ở nước ngoài, nếu có người dám xông vào nhà ăn trộm sẽ bị cho một phát súng chết ngay tại chỗ. Nhưng ở bên phương Đông lại chỉ có thể bắt lấy tên trộm, cũng không thể cho tên trộm đó mấy cú, nếu làm hắn bị thương sẽ phải bồi thường tiền.
Về người phương Đông, truyền thông phương Tây có một câu rất chuẩn xác, đây là một dân tộc ngầm chịu đựng. Dân của dân tộc này chỉ khi lâm vào một loại tình huống mới đứng lên chống lại, chính là không có cơm ăn, chỉ cần có một miếng cơm, những người dân này sẽ trưng vẻ mặt biết ơn, là dân dễ quản lý nhất thế giới.
Chịu đựng thời gian làm việc dài nhất thế giới, đã vậy còn vì ông chủ cuối năm khen thưởng mà cảm kích hết mực, trên lưng gánh số nợ vay mua nhà, đã vậy còn cảm ơn ngân hàng đã cho vay, sau đó dùng ba mươi năm còn lại liều mạng làm việc để trả nợ.
Theo đuổi tự do? Hưởng thụ cuộc sống?
Nói đùa, sau khi kết hôn mua nhà, nếu không tìm được công việc tiếp theo, ngay cả xin nghỉ việc cũng không dám, trước kia là kế hoạch hoá gia đình về già quốc gia nuôi, hiện tại là ráng sinh thêm con thứ hai nuôi người già giúp quốc gia.
Suy nghĩ của Curz cứ bay xa, đương nhiên những điều này cũng là do hắn ta biết được từ một luật sư đến từ phương Đông, là khi vị luật sư này xả bực với hắn ta.
“Anh Tần!"
Thấy Phương Minh đã đến, Sherley và Ashley đều tỏ ra kinh ngạc lẫn vui mừng. Sherley nhìn thấy Phương Minh đến giống như nhìn thấy người tâm phúc, cô thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Ashley cũng vậy. Cô còn biết nhiều chuyện về Phương Minh hơn cả Sherley, dù sao lần trước ở trước cửa nhà thờ cô đã phối hợp diễn với Phương Minh, còn biết thân phận thần tử giáo hội có ý nghĩa gì. "Yên tâm đi, cứ để tôi xử lý."
Phương Minh cho Sherley một ánh mắt trấn an. Curz nghe Phương Minh nói vậy thì cũng chắc chắn phán đoán trong lòng, chỉ nở một nụ cười lạnh khinh thường. Xử lý, một người phương Đông như mày có bản lĩnh gì mà xử lý?
Không quan tâm đến nụ cười lạnh của Curz, Phương Minh nhìn thẳng về phía cảnh sát trưởng: "Muốn biết chân tướng rất đơn giản, cho dù máy camera quan sát đã bị hủy, nhưng nếu con dao này không phải do người chết mang tới, vậy trên cán dao chắc chắn không có dấu vân tay của người chết. Còn nếu do người chết mang tới, vậy trên cán dao sẽ có dấu vân tay người chết, từ đó có thể suy ra người chết cầm dao đến hành hung, Michelle chẳng qua chỉ là tự vệ mà thôi."
Cảnh sát trưởng khẽ biến sắc, quả thật đúng như lời Phương Minh nói, chỉ cần cảnh sát muốn thật sự điều tra, cho dù không có camera quan sát vẫn rất dễ điều tra lại chân tướng sự việc. Vụ án này căn bản là không cần điều tra sâu.
Nhưng điểm mấu chốt là, ông không dám điều tra sâu, vụ án này có liên quan đến Bò Cạp Đen. Một tổ chức khổng lồ như vậy, không phải một cảnh sát trưởng nhỏ bé như ông có thể đắc tội được.
"Tự vệ chính đáng, còn là người phương Đông khờ khạo, nhưng tôi tin ông sẽ nhanh chóng có kết quả."
Curz vẻ mặt khinh thường, bởi vì hắn ta tin cảnh sát trưởng đã biết nên làm gì lúc này. Đã không còn máy camera quan sát, kết luận của vụ án này chỉ có thể dựa vào nghiệm chứng của cảnh sát, chỉ cần dàn xếp được với cảnh sát trưởng thì sẽ dàn xếp được vụ án này.
Rốt cuộc ánh mắt Phương Minh cũng nhìn về phía Curz, nhưng cùng lắm chỉ là nhìn lướt qua mà thôi. Bên kia, di động cảnh sát trưởng chợt vang lên. Sau khi nhìn số điện thoại, trên mặt ông tỏ vẻ nghi hoặc.
Số điện thoại này là của văn phòng thị trưởng gọi tới. Ông lập tức nhận điện thoại. Ngay sau đó điện thoại của Phương Minh cũng vang lên.
"Anh Tần, tôi vừa mới nói chuyện với thị trưởng thành phố Chatter, đối phương tỏ ý sẽ nghiêm túc xử lý."
Điện thoại là Vương Hâm gọi tới. Phương Minh đi trực thăng đến, trực thăng này trên danh nghĩa vẫn thuộc về ông, vậy nên ông cũng phải đến cục Hàng Không xin phép, nhờ đó ông mới biết nguyên nhân Phương Minh đến thành phố Chatter. Phương Minh xuất phát chưa được bao lâu thì ông cũng gọi điện cho thị trưởng thành phố Chatter.
"Về gia tộc Bò Cạp Đen, ông Vương ông biết được bao nhiêu?" - Phương Minh đợi Vương Hâm nói xong mới mở miệng hỏi.
"Gia tộc Bò Cạp Đen?"
Vương Hâm phía bên kia đầu dây hơi sửng sốt. Dường như ông đang sắp xếp lại từ ngữ, cả buổi sau mới đáp: "Đây là một tổ chức tội phạm lớn của nước Anh, nhưng cao tầng của tổ chức này rất thông minh, cho dù là cảnh sát cũng không bắt được nhược điểm của họ. Thành viên tổ chức này đều rất cứng miệng, cho dù bị bắt cũng không khai gì về cấp trên của chúng."
Nghe Vương Hâm nói tới đây, Phương Minh đại khái cũng đã hiểu.
Đối với một chính phủ, tấn công xã hội đen là để ổn định và giữ gìn trật tự quốc gia, nhưng nếu không tìm được chứng cứ về căn cứ tổ chức xã hội đen này thì sao?
Các quan chức thành phố vì không muốn phạm vi mình quản lý xuất hiện nhiều vụ án bạo lực, vì vậy ngầm giao ước với xã hội đen, tôi không bắt anh, anh cũng đừng gây chuyện vượt quá giới hạn, mọi người nhường nhịn nhau một chút.
Dù sao, mũ quan làm bằng sắt viên quan như nước chảy, không cần phải sống chết với xã hội đen, đó là chưa nói có viên quan vốn đã có quan hệ với xã hội đen.
"Anh Tần, đối phương có phải là người của Bò Cạp Đen không? Nếu là Bò Cạp Đen, anh Tần cần phải cẩn thận một chút. Tổ chức này đã quen thói không kiêng nể gì cả, chỉ sợ sẽ làm một số chuyện điên cuồng."
"Ừm, tôi biết rồi."
Tắt máy với Vương Hâm, trong mắt Phương Minh hiện sát khí. Có thể làm cả thị trường Vương Hâm kiêng kị, có thể đoán ra tổ chức Bò Cạp Đen ở Anh quốc càn rỡ cỡ nào.
"Gamma, ông biết gì về tổ chức Bò Cạp Đen này?" - Phương Minh hỏi Gamma.
"Một đám côn đồ mà thôi, tôi cũng không biết nhiều lắm, nhưng nhắc tới Bò Cạp Đen làm tôi nhớ đến một trăm năm trước bên hội nghị hắc ám có một chủng tộc, tôn thờ chính là bò cạp đen. Thế nhưng thế lực chủng tộc này rất nhỏ, giáo hội căn bản không hề quan tâm."
Gamma tỏ ra khinh thường, giáo hội là đẳng cấp nào, một tổ chức xã hội đen căn bản chẳng là cái đinh gì. Không nói chuyện khác, ngay trong giáo hội đã có không hề ít tín đồ là các ông trùm xã hội đen, nhưng cho dù là ông trùm, khi bản thân họ ra đời hay con cháu ra đời đều phải đưa đến giáo hội làm lễ rửa tội.
Nghe Gamma nói vậy, Phương Minh đã hiểu, lập tức gật đầu, ngay sau đó, cũng làm một chuyện khiến tất cả mọi người trong cục cảnh sát bất ngờ.
“Bốp!”
Phương Minh đá thẳng một cước về phía Curz, tốc độ nhanh đến nỗi Curz căn bản không kịp phản ứng, cả người đã bay ra ngoài, đụng phải cảnh sát trưởng ở phía sau, kéo cảnh sát trưởng cũng bị bay theo.
Tất cả mọi người đều sững sờ trước hành động bất ngờ của Phương Minh, ngay cả mấy cảnh sát cũng không kịp phản ứng.
Trong những người có mặt, duy chỉ có mỗi Gamma là không hề thấy kinh ngạc, chỉ khẽ nói một câu: "Thần tử điện hạ, lấy thân phận tôn quý của ngài, người như thế sao xứng để ngài động thủ? Cứ giao cho Gamma tôi là được rồi."
"Tấn công cảnh sát, các người dám tấn công cảnh sát!"
"Ở cục cảnh sát đánh người, đúng là nghịch trời mà."
Vài giây sau, các cảnh sát mới phản ứng. Cảnh sát trưởng và Curz cũng đứng lên giận dữ hét.
“Gamma, chuyện ở đây ông có thể giải quyết không?" - Phương Minh hỏi Gamma hỏi.
"Thần tử điện hạ yên tâm, chuyện ở đây cứ để tôi xử lý. Thần tử điện hạ không ngại thì cứ chờ ở bên ngoài là được."
Gamma vô cùng tự tin. Thế lực giáo hội rất lớn, vì vậy chính khách các quốc gia đều kiêng kị, bình thường giáo hội cũng sẽ không khiêu chiến đến dây thần kinh mẫn cảm của những chính khách này. Thế nhưng chuyện này lại khác, xã hội đen lại khi dễ trên đầu thần tử điện hạ. Nếu chính phủ nước Anh không thể cho giáo hội một lời giải thích, vậy giáo hội cũng không ngại vận dụng một chút lực lượng của mình.
Phương Minh cho Sherley một ánh mắt, tiếp nhận Alice trong lòng Sherley, rồi đi ra khỏi cục cảnh sát. Mấy cảnh sát kia muốn ngăn cản, nhưng họ phát hiện khi đối diện với ánh mắt nhìn chăm chăm của ông già tên Gamma kia, đừng nói là ngăn cản, thậm chí ngay cả ngón tay cũng không dám động.
"Trước khi tôi đến Vantican, tôi không hy vọng tổ chức Bò Cạp Đen này còn tồn tại."
Trước khi ra khỏi cửa, Phương Minh đưa ra lời dặn. Gamma kinh ngạc, trên khuôn mặt già nua cũng có sát khí. Nếu thần tử điện hạ đã nói vậy, vậy ông đã biết chuyện này nên làm như thế nào rồi.
Chỉ là một tổ chức xã hội đen, sở dĩ có thể tồn tại đến bây giờ, đó là vì họ không đắc tội với người không thể đắc tội, một khi đã đắc tội, vậy việc tổ chức này không thể tồn tại nữa là điều đương nhiên.
"Anh!"
Alice thấy Phương Minh, khuôn mặt nhỏ nhắn liền nở nụ cười ngọt ngào, cả người giống như gấu Koala ôm lấy cổ Phương Minh.
"Có nhớ anh không?"
Phương Minh xoa đầu Alice, nhìn Alice không hiểu sao cậu lại nhớ đến Tần Tuyết, cô gái nhỏ ngoan ngoãn hiểu chuyện.
"Nhớ."
Alice nũng nịu đáp.
Phương Minh không nói nữa, chỉ nhìn Alice đánh giá một hồi. Khi mới bước vào cục cảnh sát, cậu còn sợ Gamma sẽ phát hiện thân phận Huyết tộc của Alice, nhưng trên thực tế cậu đã lo hơi quá, Gamma chỉ nhìn Alice một cái thì không nhìn nữa, hiển nhiên là không phát hiện manh mối.
Nửa năm đã trôi qua, hơi thở của Alice đã thay đổi, hoàn toàn không còn cảm nhận được hơi thở của Huyết tộc, chỉ như một cô gái nhỏ bình thường. Nếu không phải Phương Minh biết chuyện của Alice cũng sẽ không ngờ một cô bé đáng yêu như vậy lại mang trong mình máu của gia tộc thân vương Huyết tộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận