Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1069: Phương Minh có tâm sự? (1)

Chương 1069: Phương Minh có tâm sự? (1)
"Trương Tư Hàn?"
Từ phòng vệ sinh đi ra, Trương Tư Hàn rửa mặt xong đang muốn quay về ghế lô, kết quả lại nghe được có người gọi tên mình, quay đầu nhìn lại lại phát hiện có một cô gái đứng trước một ghế lô khác, lúc này cô ta đang kinh hỉ nhìn mình.
Chỉ là, bản thân mình biết cô ta sao?
"Trương Tư Hàn, thật sự là cậu, mình là Lý Giai Kỳ, chúng ta là bạn học cùng lớp."
Nghe cô bé tự giới thiệu, Trương Tư Hàn tỉ mỉ hồi tưởng lại, hình như bản thân mình đã từng nhìn thấy cô gái này trong lớp, chỉ là khi đó vì trường học mới vừa khai giảng, mà cậu ta chỉ tới phòng học để kiểm tra, ngồi trong phòng đợi không đến 10 phút lại rời đi, vì thế bản thân cậu ta không có ấn tượng gì nhiều với các bạn học trong lớp.
Học viện tu luyện không giống các học viện khác, toàn bộ học sinh trúng tuyển vào học viện tu luyện đều phải tiến hành kiểm tra vào ngày tựu trường, sau khi kiểm tra xong lại được thư giãn một tuần lễ, trong thời gian một tuần này các giáo viên sẽ căn cứ vào kết quả kiểm tra thiên phú của bọn họ để sắp xếp giáo trình thích hợp.
Cho nên, trên thực tế vào ngày kiểm tra thiên phú không chia lớp, lớp học chân chính phải đợi tới khi các giáo viên trong trường học sắp xếp dựa vào thiên phú của bọn hắn.
Trương Tư Hàn không quá quan tâm chuyện bản thân mình sẽ được sắp xếp vào lớp nào, nguyên nhân là vì thiên phú cậu ta khảo nghiệm ra được là A+, mà học viện lại chia thiên phú của học sinh thành năm cấp bậc SABCD, đương nhiên cấp S là cao nhất, mà chính các thầy cô giáo trong học viện cũng đã thừa nhận, học sinh có thiên phú cấp S sẽ trực tiếp được các môn phái tu luyện lớn nhận làm đệ tử, sẽ không dừng lại trong học viện tu luyện.
Cho nên, với tư cách là người có thiên phú cấp A+, cậu ta hoàn toàn không cần lo lắng bản thân sẽ bị phân phối đến lớp kém, tất nhiên các thầy cô giáo giảng dạy cho cậu ta cũng là những người giỏi nhất trong trường học.
"Bạn học Lý, chào bạn."
Mặc dù cậu ta không thích ánh mắt trắng trợn của cô gái này nhưng nếu đã là bạn học, Trương Tư Hàn cũng sẽ không quá lạnh lùng cao ngạo rời đi ngay, tuy rằng cậu ta không thích xã giao, nhưng điều đó không có nghĩa là cậu ta sẽ cao ngạo không coi ai ra gì, ngay cả một chút đạo lý đối nhân xử thế cũng đều không hiểu.
"Trương Tư Hàn, vừa vặn giáo viên trường chúng ta cũng đang ở nơi đây, hôm nay chú mình mở một bữa tiệc chiêu đãi giáo viên, cậu vào ngồi chung đi."
Ghế lô mà Lý Giai Kỳ ngồi cũng không đóng cửa, cho nên Trương Tư Hàn cũng nhìn thấy bên trong có mấy vị đang ngồi, ngoại trừ một ông lão còn có ba bốn người đàn ông trung niên, một người đàn ông trung niên trong đám người chính là giáo viên có trách nhiệm khảo nghiệm thiên phú trong trường.
Nếu như đổi lại lúc khác, nhất định Trương Tư Hàn sẽ đi vào, bởi vì cậu ta rất rõ ràng chuyện tu luyện không giống với đi học làm bài tập như bình thường, đi học rồi làm bài tập còn có thể tự học để nâng cao kiến thức, có thể lên web tra tư liệu, thế nhưng con đường tu luyện lại không thể tra được bất kỳ thông tin gì trên web, nhất định phải có danh sư chỉ đạo.
Mà giờ khắc này Trương Tư Hàn cũng không phải rất muốn đi vào, bởi vì cậu ta hiểu văn hóa bàn rượu của người trong nước, cho dù là người tu luyện cũng không ngoại lệ, nếu bản thân mình mời từng giáo viên đang ngồi trong ghế lô ấy mỗi người một ly chắc chắn bản thân sẽ không chịu nổi mà gục ngã ngay, cậu không muốn bản thân say khướt trở lại ghế lô có anh Tiểu Tuyết, đây là hành động không tôn kính Tần Tuyết.
"Người trẻ tuổi kia, hình như cậu là một trong những người khảo nghiệm được thiên phú A+ trong trường đúng không? Lý huynh, cháu gái của huynh quen biết cậu ta sao?"
Trong ghế lô, người giáo viên kia cũng nhìn thấy Trương Tư Hàn, trên thực tế lấy thực lực của bọn họ, bọn họ có thể nghe được rõ ràng đoạn đối thoại của Lý Giai Kỳ cùng Trương Tư Hàn đang ở ngoài cửa, mà thấy vẻ mặt của Lý Giai Kỳ, đám người trong phòng đều là cáo già đã thành tinh đương nhiên hiểu rõ rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.
Thiếu nữ ôm ấp tình cảm luôn tràn đầy sức sống.
Lý Hạ Tiêu nghe nói như thế, trên mặt lộ ra nụ cười có ẩn ý sâu xa, hắn rất rõ ràng người giáo viên này đang âm thầm tiết lộ cho hắn biết thiên phú của người trẻ tuổi bên ngoài kia rất cao, là một người có tiềm lực.
"Giai Kỳ, cháu gặp được bạn học à, nếu được thì cứ gọi bạn học của cháu cùng vào chung, trong này cũng không có người ngoài gì, đều là giáo viên trong học viện."
Lý Hạ Tiêu cười tủm tỉm mở miệng, dưới cái nhìn của hắn sở dĩ lúc trước người trẻ tuổi kia không đến là vì xấu hổ, mà hiện tại chủ nhà như hắn đã đích thân mở miệng, chỉ cần người thanh niên này không ngốc chắc chắn sẽ không buông cơ hội có thể chung đụng với giáo viên trong trường.
Nói cho cùng thì có thiên phú chỉ là một chuyện, nếu không có giáo viên dốc lòng truyền dạy thực lực muốn tiến bộ cũng không dễ dàng gì, mà con đường tu luyện này kỳ thực giống hệt với một số ngành nghề cổ xưa, sư phụ vô cùng nghiêm khắc trong việc chọn đồ đệ, trừ phi có thể xác định các phương diện như nhân phẩm… đều tốt cả, nếu không chắc chắn sẽ giấu tuyệt chiêu đặc biệt của mình không dạy.
"Còn có người thân đang chờ tôi trong một ghế lô khác, ngày hôm nay hay là thôi đi, hôm khác tôi sẽ thỉnh tội với các thầy cô giáo sau."
Trương Tư Hàn lắc đầu, thứ nhất là vì cậu ta không muốn uống rượu trong một ghế lô khác, thứ hai là vì cậu ta nhìn ra được có lẽ cô bé trước mắt này có ý với mình, chẳng qua trong lòng của cậu ta chỉ có một mình Tần Tuyết, không thể chứa được những người khác, vì thế chỉ cần là nữ sinh có ý với cậu ta cậu ta sẽ lập tức cự tuyệt ngay.
Nghe thấy những lời Trương Tư Hàn nói, trên mặt Lý Giai Kỳ lộ ra vẻ thất vọng cùng không cam lòng, mà sắc mặt Lý Hạ Tiêu đang ngồi trong ghế lô lại trầm xuống, tự bản thân mình đã nể tình gọi thằng nhóc này vào, không nghĩ tới đối phương thật sự không biết tốt xấu.
Sắc mặt mấy vị giáo viên kia cũng có chút khó coi, thân là học sinh gặp được giáo viên không ngờ lại dám không muốn đi vào, đây không phải là cố tình không đặt mấy giáo viên như bọn họ vào mắt sao?
Nếu như đổi lại là người có bối cảnh thì cũng thôi, nhưng khi học viện tuyển nhận học sinh đã điều tra rõ ràng toàn bộ bối cảnh của học sinh, học sinh có bối cảnh chỉ có chừng vài người, mà những người đó bọn hắn đều quen biết, hiển nhiên người thanh niên đang ở ngoài cửa kia không nằm trong số đó.
"Giai Kỳ, quên đi, cháu đi vào đi, xem ra người ta không hề đặt chú cùng mấy giáo viên ở đây vào mắt, người ta còn đang muốn tới chỗ một người càng quan trọng hơn chúng ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận