Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 854: Đại loạn tương khởi

Chương 854: Đại loạn tương khởi
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Vô Tà
---------------------
Phương Minh đã nghĩ rằng hẳn là bối phận của lão già thủ lăng này rất cao, bởi vì hắn nói hai trăm năm trước hắn đã gặp sư phụ mình, mà đại trưởng lão nhà họ Phương cũng chỉ mới có chừng một trăm năm mươi tuổi.
Thế nhưng Phương Minh không nghĩ tới, vậy mà vị này lại là lão tổ nhà họ Phương.
Lão tổ, đó chính là người đứng đầu năm đời, nói cách khác tối thiểu thì vị này cũng phải là người cùng lứa với đời tằng tằng tổ phụ của bọn họ, nếu tính toán như vậy, ít nhất cũng là người sắp tới ba trăm tuổi.
Ba trăm tuổi, tương đương với một lão ngoan đồng.
Chẳng qua so sánh với những thứ này, thứ khiPhương Minh để ý hơn chính là tin tức có liên quan tới sư phụ mình.
"Vào hai trăm năm trước, sư phụ của ngươi đã tu luyện đến cảnh giới Thiên Cấp, chỉ là dã tâm của sư phụ ngươi rất lớn, hắn còn muốn đi một con đường mà tiền nhân chưa từng đi, đó chính là ba lần luân hồi chuyển thế, về phần kết cục cuối cùng của con đường này ở nơi nào, lão phu cũng không rõ ràng lắm, nghĩ đến chỉ có tự thân sư phụ ngươi biết."
Lão tổ nhà họ Phương không thể giải thích nghi ngờ của Phương Minh, nhưng lại có nhắc tới một điểm, chính là có thể con đường này có quan hệ với trảm tam thi của Đạo giáo.
"Lần này có mười hai vị đệ tử bị lịch đại tổ tiên nhìn trúng, nghĩ đến các ngươi cũng phát giác ra được điểm không tầm thường."
Lão tổ nhà họ Phương bắt đầu trở về chính đề, mà lời của hắn khiến cho đám người đại trưởng lão cũng theo chân gật đầu, quả thật, một lần xuất hiện mười hai vị đệ tử, bọn họ cũng thoáng cảm thấy có chút không đúng.
"Bọn ta ngu dốt, còn mời lão tổ chỉ rõ." Đại trưởng lão cung kính đáp.
"Giới tu luyện, có thể sẽ không còn thái bình nữa."
Trong con ngươi thâm thúy của lão tổ nhà họ Phương lóe ra ánh sáng trí tuệ, nói: "Các vị tổ tiên liên tục hiển linh, đây là một loại điềm báo trước, giới tu luyện sẽ đại loạn, mà nhà họ Phương ta là gia tộc đứng đầu, tất nhiên cũng sẽ đứng mũi chịu sào, các vị tổ tiên làm vậy là đang cảnh báo cho chúng ta."
Nghe được lời lão tổ nhà mình nói, vẻ mặt đám người đại trưởng lão đều trở nên nghiêm túc lên, giới tu luyện không phải luôn gió êm sóng lặng, dĩ vãng cũng đã không ít cá nhân hay thế lực xuất hiện làm loạn giới tu luyện, nhưng còn chưa đủ để dao động đến nhà họ Phương bọn họ.
"Thiên Cơ Môn gấp gáp không thể chờ đợi nổi muốn mở Long Môn bí cảnh như vậy, điều này đã nói rõ vấn đề, dù sao thì lão tổ Thiên Cơ Môn cũng là người có thể Thần Đoạn thiên hạ, làm như vậy tất nhiên là có thâm ý riêng, nhà họ Phương chúng ta cũng phải sớm chuẩn bị sẵn sàng."
Cuộc nói chuyện giữa Vô Cực Tử cùng Cửu trường lão cũng không thể gạt được lão tổ nhà họ Phương, hoặc là nói chính xác hơn, toàn bộ chuyện xảy ra ở nhà họ Phương đều không thể giấu giếm vị lão tổ này đấy, chỉ cần hắn muốn biết.
Thiên Cơ Môn, am hiểu thuật thôi diễn, nếu như thật sự có chuyện sắp phát sinh với giới tu luyện, tất nhiên Thiên Cơ Môn sẽ là thế lực biết được sớm nhất, như vậy lần Long Môn bí cảnh mở ra này, chính là Thiên Cơ Môn cố ý chuẩn bị vì chuyện lớn sắp phát sinh kia.
"Lão tổ, chúng ta sẽ điều tra cặn kẽ những chuyện quái dị phát sinh trong giới tu luyện gần đây, đồng thời cũng sẽ tăng cường phòng bị."
Lão tổ nhà họ Phương lắc đầu, ngay cả hắn cũng không thể tìm thấy chút dấu vết gì, bọn họ có thể đi đâu để điều tra đây?
"Được rồi, tiếp tục đại điển tế tổ còn chưa xong đi, Phương Minh, ngươi lưu lại."
Nghe thấy lão tổ nói lời này, mấy người đại trưởng lão cũng không nói thêm gì nữa, nhao nhao cáo từ rời khỏi nhà đá, rất nhanh trong nhà đá này liền chỉ còn lại hai người, Phương Minh cùng lão tổ.
"Lão tổ có gì cần giáo huấn sao?"
Phương Minh thấy lão tổ cứ nhìn mình chằm chằm, nhìn chằm chằm tới mức trong lòng cậu có chút sợ hãi, đây chính là lão ngoan đồng sống tới hơn ba trăm năm đấy, ai biết cảnh giới của hắn đã đến trình độ nào, không chừng có thể nhìn ra bí mật trên người mình.
"Ngươi thật đúng là học đủ loạn, thân làm đệ tử của hắn, nhưng lại không hề học tập pháp thuật Đạo giáo, hơn nữa trên người còn có khí tức của cõi âm, lấy cảnh giới này của ngươi có thể nhấc lên liên hệ với cõi âm? Cũng thật hiếm thấy. Ngoài ra ta còn có thể cảm nhận được mấy hơi thở không tầm thường ở trên người của ngươi…”
Mấy lời lão tổ nhà họ Phương nói khiến đáy lòng Phương Minh run lên, trong số những người mà cậu từng gặp, đây là người đầu tiên có thể nhìn thấy nhiều bí mật trên người cậu như thế.
"Lão phu ngược lại phải nhìn xem, rốt cuộc là người nào muốn ngấp nghé thân thể của đệ tử nhà họ Phương ta."
Đang lúc Phương Minh do dự, đột nhiên lão tổ nhà họ Phương nở nụ cười gằn, sau đó đưa tay chộp về phía đầu Phương Minh, cả người Phương Minh giống hệt như đã bị định thân, không thể nhúc nhích, cũng chỉ có thể nhìn bàn tay lão tổ đánh vào trên Thiên Linh Cái của mình.
Đương nhiên, lão tổ nhà họ Phương cũng không định thẳng tay vỗ xuống một chưởng này, khi bàn tay cách thiên linh cái của Phương Minh chỉ còn một cm, một cỗ năng lượng từ lòng bàn tay hắn lộ ra, rót vào trong đầu Phương Minh.
Theo cổ năng lượng này tiến vào, Phương Minh cảm thấy đầu mình đau đớn như nứt toạc ra, sau một khắc liền trực tiếp ngã xuống bất tỉnh.
Theo Phương Minh ngất đi, ở nơi đỉnh đầu của Phương Minh đột nhiên hiện lên một bóng người, mà vẻ mặt của lão tổ nhà họ Phương cũng trở nên lạnh như băng, dưới cái nhìn của hắn, rõ ràng chính là một cường giả phụ thân vào trên người Phương Minh, mục đích hắn làm như vậy dĩ nhiên chính là vì đợi ngày sau đoạt xá.
"Xem ra Phương Minh có thể tu luyện đến Địa Cấp đại viên mãn nhanh như thế cũng là do có quan hệ với ngươi, chẳng qua ngươi quá nóng lòng, thời gian một năm từ Địa Cấp sơ kỳ đến Địa Cấp đại viên mãn, nếu không chọc người hoài nghi mới là kỳ quái."
Lão tổ nhà họ Phương hừ lạnh một tiếng, nhìn thân hình đang chậm rãi ngưng tụ, nhưng mà nụ cười này của hắn không giữ vững được bao lâu, sau một khắc giống như đã nhìn thấy một thứ gì đó không thể tưởng tượng nổi, tròng mắt gấp gáp co rút lại, cả người lui về phía sau mấy bước.
"Điều này sao có thể? Cảnh tượng này..."
Bởi vì khiếp sợ, lão tổ nhà họ Phương không còn nói năng mạch lạc như trước, chỉ là người đã tới cảnh giới như hắn này, còn có chuyện gì có thể làm hắn khiếp sợ đến nói năng lộn xộn như thế?
Bóng người trên đỉnh đầu Phương Minh kia tiêu tán rất nhanh, trái lại phải qua một thời gian lâu sau, lão tổ nhà họ Phương mới có thể bình ổn tâm thần, nhìn Phương Minh đã bất tỉnh, trong ánh mắt có vẻ phức tạp.
"Ôi, đối với ngươi mà nói cũng không biết là phúc hay là họa."
Sau khi thở dài một hơi, lão tổ nhà họ Phương điểm nhẹ một cái nơi mi tâm của Phương Minh, vài giây đồng hồ sau, Phương Minh khoan thai tỉnh dậy.
"Lão tổ, vừa rồi là…?"
Sau khi tỉnh lại, Phương Minh lập tức nhớ lại những chuyện đã xảy ra lúc trước, mang theo vẻ nghi hoặc nhìn về phía lão tổ nhà mình.
"Lúc trước ta hoài nghi có thể là ngươi bị cường giả nào đó phụ thân, cho nên cố ý dò xét một phen, chẳng qua bây giờ xem ra là lão phu quá lo lắng rồi."
Lão tổ nhà họ Phương không nói cho Phương Minh về cảnh tượng hắn đã nhìn thấy, không phải hắn không muốn nói, mà là hắn không dám nói, có nhiều thứ là cấm kỵ, là không thể nói ra miệng.
"Ah." Phương Minh lên tiếng, trực giác nói cho cậu biết dường như thái độ của lão tổ đối với mình đã thay đổi rất nhiều.
"Ngươi là tộc nhân đã thất lạc bên ngoài hơn hai mươi năm, trong thời gian này gia tộc không giúp được ngươi một chút nào, nay lão phu đồng ý với ngươi, chỉ cần là đồ của nhà họ Phương, ngươi vừa ý thứ gì thì có thể lấy thứ đó đi, đây cũng là gia tộc bồi thường cho ngươi."
"Đa tạ lão tổ."
Vẻ mặt Phương Minh ngược lại cũng không quá kích động, bởi vì mấy ngày qua cậu đã cướp sạch mấy vị đường chủ kia một lớp da, đương nhiên là có lời này của lão tổ, cậu có thể càng thêm không chút kiêng kỵ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận