Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 287: Mục đích thật sự của Tần lão gia

Chương 287: Mục đích thật sự của Tần lão gia
Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
--------------------
Trước trung tâm thương mại, mấy thợ hồ vẫn tiếp tục thi công, không bao lâu sau mặt gương hình thoi được cố định lên.
"Phương Minh, bây giờ chúng ta nên làm gì? "
Tần Tố Tố thấy cái gương hình thoi cố định lại, mở miệng hỏi, bởi vì lúc này cha cô còn có anh hai đều ở đây bên cạnh nhìn, lúc này không thể xuất hiện sai lầm.
"Đợi."
Phương Minh cho Tần Tố Tố một cái trả lời.
Nhưng mà, đợi một lần tới nửa tiếng.
Sau nửa tiếng, Tần Tùng bên cạnh không nhịn được: "Ba, tên nhóc này chỉ là một tên lường gạt, ba xem chúng ta đứng ở chỗ này nửa tiếng rồi, mà cậu ta không có một chút động tĩnh. "
"Không có cách gì thực hiện được, kéo dài thời gian mà thôi. "
Triệu Khang ở cạnh cũng mở miệng, lời của hai người làm cho gương mặt già nua của Tần lão gia nhíu một cái, nửa giờ, cũng là chịu đựng cực hạn rồi.
Tần Tố Tố thấy ba mình nhíu mày thì trong lòng căng thẳng, bởi vì cô biết ba mình mà có vẻ mặt này nói rõ nhẫn nại cực hạn rồi.
"Phương Minh... "
Thấy Phương Minh chỉ lẳng lặng đứng ở nơi đó, Tần Tố Tố vừa mở miệng, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn trầm mặc.
"Ba, chúng ta không thể cứ dây dưa ở chỗ này!" - Tần Tùng nhìn về phía Tần lão gia hỏi.
"Được rồi, lần náo loạn này cũng nên kết thúc. "
Tần lão gia lên tiếng, ông ta vừa thốt lời đó ra, trên mặt Tần Tùng lộ ra vẻ vui mừng, ông cụ lấy từ náo loạn để hình dung, vậy là nói rõ ông cụ đã thất vọng với em gái rồi, quyền kế thừa này chắc chắn thuộc về hắn rồi.
"Ba, chờ một chút đi, Phương Minh cậu ấy..." - Tần Tố Tố không cam lòng.
"Em gái, sao em vẫn không chịu hiểu, em hoàn toàn bị gạt, nói thật em dễ bị lừa như vậy, nếu như đến lúc đó để em quản lý toàn bộ công ty, thì công ty cách ngày đóng cửa không xa. "
Tần Tùng mang vẻ trêu chọc, Tần Tố Tố đang định phản bác, nhưng mà đúng vào lúc này, trước mặt đường cái lại có một trận gió thổi qua.
Gió này không lớn, nhưng mà đôi mắt khi cảm nhận được làn gió của Phương Minh nãy giờ vẫn đứng lẳng lặng cũng nhè nhẹ sáng ngời, sau đó, đi mấy bước tới trước tấm gương hình thoi.
Phương Minh đứng trước tấm gương hình thoi, chân phải nhẹ rung, không ngừng tăng nhanh tần suất giậm chân, nhưng do có cái gương chặn lại, cho nên mấy người Tần Tùng bên kia cũng không thể nhìn thấy.
Bên kia, Tần Tố Tố và Tần Tùng cũng ngừng đấu khẩu, thấy Phương Minh cuối cùng cũng có hành động, mặt Tần Tố Tố lộ ra sắc mặt vui mừng, mà Tần Tùng sau khi ngẩn người vài giây, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khang, thấy Triệu Khang ra hiệu yên tâm, lúc này mới yên lòng lại.
Ánh mắt Phương Minh nhìn chăm chú vào tấm gương hình thoi, cậu để Tần Tố Tố đợi, cũng không phải cố ý kéo dài thời gian, bởi vì cậu đúng là đang đợi, đợi cơn gió này đến.
Vạn sự đã chuẩn bị, chỉ còn thiếu gió đông!
Đương nhiên, đây chỉ là một ví dụ, gió này cũng không phải là gió thật, mà tới từ đường sát khí ở đối diện.
Tốc độ giậm chân của Phương Minh càng lúc càng nhanh, giống như mưa rào vậy, mà theo nhịp giậm chân của Phương Minh, gió càng lúc càng lớn, thổi mấy biển quảng cáo gần đó đến rung lên.
"Chuyện gì xảy ra, gió to nổi lên là trời sắp mưa? Ba, chúng ta đi vào trước đi. "
Tần Tùng cảm nhận được cuồng phong, gương mặt buồn bực, rõ ràng bây giờ mặt trời đang mọc, sao lại đột nhiên nổi trận gió lớn như, cũng không thấy trở trời.
Trong mấy người, duy chỉ có sắc mặt Triệu Khang thay đổi, bởi vì Triệu Khang là một thầy phong thủy, hơn nữa còn là thầy phong thủy có bản lãnh thật sự, cho nên vào giờ khắc này ông ta hiểu được gió này tới như thế nào.
"Lộ xông sát khí, cậu ta điên rồi, thế mà dẫn lộ xung sát khí tới. "
Triệu Khang líu ríu tự nói, sát khí phong thuỷ mọi người đều không kịp tránh, không có thầy phong thủy nào sẽ dẫn sát khí tới, nhưng vầy cũng tốt, dù sao phong thủy trung tâm thương mại này tốt hay không có liên quan gì tới ông ta, ông ta chỉ lấy tiền làm việc mà thôi.
Hơn nữa, dựa theo dự tính của ông ta, trung tâm thương mại này sau khi được ông ta sắp xếp bố cục thì sau này cũng sẽ đóng cửa, hiện tại đưa sát khí, cũng chỉ tăng nhanh thời gian đóng cửa mà thôi.
Hú!
Cuồng phong càng lúc càng lớn, lúc sau mấy người Tần lão gia mắt đều không mở ra được.
"Ba, chúng ta đi vào trung tâm thương mại trước dã. "
Tần Tố Tố vội vã đỡ Tần lão gia, đi về phía trung tâm thương mại, trong số mấy người, duy chỉ có thầy Triệu có thể mở mắt.
"Cậu rốt cuộc là muốn làm gì? "
Trong mắt Triệu Khang có vẻ chấn động vô cùng, toàn bộ lộ xung sát khí đã tăng không chỉ mười lần, loại sát khí kinh khủng này, có thể trực tiếp hủy diệt hoàn toàn khí tràng của trung tâm thương mại.
Quan trọng là Triệu Khang không phải không thừa nhận, dù là ông ta thì cũng không có cách tăng sát khí lên gấp mười trong thời gian ngắn ngủi, nếu không ông ta cần gì phải phiền toái như vậy phải mượn dùng máu chó và phù thúc âm để kích thích âm khí trả thù.
Đến giờ phút này rồi, Triệu Khang không dám khinh thường Phương Minh nữa, hơn nữa trực giác nói cho ông ta biết, lúc này đây ông ta có thể sai rồi.
"Còn chưa đủ! "
Cảm nhận được lộ xung sát khí, Phương Minh nói nhỏ một câu, việc cậu làm làm kỳ thực không khác mấy so với bố cục của Triệu Khang, Triệu Khang vâng lợi dụng âm khí trả thù tới hủy diệt phong thủy trung tâm thương mại này, mà cậu thì lợi dụng lộ xung sát khí tới hủy diệt khí tràng của trung tâm thương mại lúc này.
Nếu phong thủy của trung tâm thương mại này đã là bị hư, vậy thì hủy diệt nó hoàn toàn vậy.
Không phá thì không xây, phá rồi xây lại.
Đây mới là kế hoạch chân chính của Phương Minh.
Ầm!
Chân phải Phương Minh giẫm liên tục từng cái, không nên xem thường cái giậm chân này của cậu, mỗi một bước chân đều là đi theo tần suất của lộ xung sát khí, tác dụng của một cái giậm này có thể không ngừng tăng sát khí.
Tần suất, là một tồn tại đặc thù, bởi vì mọi thứ trên đời này đều có một tần suất, cũng như sau khi âm thanh đạt được một tần suất thì có thể làm vỡ ly thủy tinh.
Tần suất, sinh ra từ sự dao động, đối với Phương Minh mà nói, cậu dựa vào sự dao động để làm ảnh hưởng đến lộ xung sát khí, bởi vì sát khí cũng là một loại khí tràng, cũng có tần suất.
Trên thực tế âm thanh đạt tới tần suất nhất định có thể làm bể ly thủy tinh, chính là dựa vào sự dao động ảnh hưởng đến không khí, mà không khí xảy ra thay đổi sẽ đập vụn ly thủy tinh.
Thời xưa có khinh công đi trên mặt nước, rất nhiều người cảm thấy khong thể được, trên thực tế là do mấy cao thủ khinh công tìm được tần suất của nước, tốc độ ra chân đạt tới tần suất của nước, do đó kích phát khí tràng của nước cũng như của chính mình đạt tới cân bằng, thì sẽ không rơi xuống.
Đương nhiên Phương Minh từng nghe sư phụ mình nói qua, có thầy phong thủy mạnh tới mức giẫm chân một cái, bụi đất thành biển, sóng lớn ngập trời, cũng là giống như vậy.
Gấp mười, gấp mười hai lần, mười ba lần...
Khi lộ xung sát khí tăng lên gấp mười lăm, nét mặt Phương Minh cũng trở nên hơi có mệt, tần suất hơn mười lăm lần không nhiều lắm cực hạn mà cậu có thể làm được rồi, tăng thêm chút nữa, mỗi một lần giậm chân đều phải hao phí một mớ vu lực của cậu.
"Mười lăm lần còn chưa đủ, nhưng cũng may mình còn có chuẩn bị. "
Phương Minh không có lại tiếp tục giậm chân, sát khí bị cậu kích phát mười lăm lần đã đến cực hạn rồi, nhưng, mười lăm lần đã cực kỳ khủng bố rồi, chí ít trước cửa trung tâm thương mại lúc này ngoại trừ Phương Minh ra thì không còn bất kỳ người nào rồi, ngay cả Hàn Kiều Kiều cũng đi vào trung tâm thương mại sau khi được Phương Minh căn dặn.
Triệu Khang ngay từ đầu còn dựa vào mình cũng là thầy phong thủy nên đứng ở bên ngoài, nhưng khi sát khí mười lăm lần đánh tới, ông ta không chịu được nữa, râu mép đều bị thổi bay một nửa, quần áo trên người trực tiếp bị rách ra, lộ ra nửa người trên khô đét, đau đớn che cằm của mình hốt hoảng chạy vào trung tâm thương mại.
"Thầy Triệu, ông không sao chứ. "
Tần lão gia thấy hình dạng của Triệu Khang, khóe miệng co quắp một cái, Triệu Khang lúc này xấu hổ muốn tìm một kẽ đất chui xuống, đường đường là thầy phong thủy mà lại trần trên thân, đây quả thực là sỉ nhục.
"A Tùng, còn không cởi quần áo của con ra phủ lên cho đại sư. "
Tần lão gia liếc nhìn Tần Tùng, Tần Tùng "a" một tiếng, mùa hè hắn chỉ mặc một chiếc ngắn tay, bắt hắn cởi quần áo đưa cho thầy Triệu, đó không phải ý muốn hắn trần trên thân sao?
"A cái gì, còn không mau lên! "
Thấy ông cụ nhà mình trừng mắt, Tần Tùng chỉ thể lộ vẻ tức giận cởi áo, nhưng cũng may chính là, trong trung tâm thương mại có tiệm bán quần áo, hắn ra hiệu bảo nhân viên công tác mua một chiếc về cho hắn.
"Thầy Triệu, chuyện gì xảy ra, tại sao lại nổi gió lớn như vậy?" - Đến khi Triệu Khang mặc xong quần áo, Tần lão gia hiếu kỳ hỏi.
"Người này điên rồi, cậu ta lại dám điều động lộ xung sát khí, hơn nữa tăng sát khí lên mười mấy lần, đây là muốn hủy diệt trung tâm thương mại này, ông chủ Tần mau ngăn cản cậu ta đi. "
Triệu Khang vẻ mặt tức giận trả lời, nhưng Tần lão gia cũng không có lập tức tỏ thái độ, mà mắt lão nhìn ra ngoài cửa, lúc này ở ngoài cửa trung tâm thương mại, chỉ có một mình Phương Minh đứng ở nơi đó, bên ngoài cuồng phong gào thét, mà ngay cả tay áo của Phương Minh cũng không lay động.
"Ba, Phương Minh không hủy diệt trung tâm đâu, cậu ấy là bạn thân của con, làm như vậy nhất định là có nguyên nhân." - Tần Tố Tố vội vã giải thích.
Tần lão gia không nói gì, một lúc sau đột nhiên hỏi Triệu Khang: "Thầy Triệu, không biết ngài có thể làm được hay không? "
"Làm được cái gì?" - Triệu Khang không phản ứng kịp, hỏi.
"Chính là làm giống như người kia, điều động sát khí lên nhiều lần đó?"
Nghe được lời này của Tần lão gia, Triệu Khang ngây ngẩn cả người, một lúc sau chỉ có trầm mặt đáp: "Lão phu sẽ không làm loại chuyện như vậy. "
Tần lão gia tử nở nụ cười, không có hỏi nữa, trên thực tế trước khi hỏi câu này trong lòng ông ta đã có đáp án, làm một người chìm nổi trong thương trường mấy chục năm, trong lòng ông ta có phán đoán của mình.
Trong trận cuồng phong, quần áo Triệu Khang không còn nguyên vẹn, mà người thanh niên kia lại lại không thay đổi, vốn chỉ việc này cũng đủ nói rõ vấn đề.
Lúc này Tần lão gia không ngăn cản Phương Minh, bởi vì trong lòng của ông ta đã chắc chắn rồi, người thanh niên kia tuy tuổi nhỏ, nhưng bản lĩnh hẳn là trên thầy Triệu.
Trên thực tế, ba anh em Tần Tố Tố cũng không biết, khảo hạch Tần lão gia lập ra lần này, không phải thật sự muốn xem khả năng kinh doanh , doanh nghiệp đã phát triển tới độ này thì thứ người chèo lái cần không phải tài kinh doanh, mà là nhân mạch và thủ đoạn.
Ông ta chỉ muốn xem mối quan hệ giao thiệp và thủ đoạn của ba đứa con, còn về tài kinh doanh ư, chỉ cần có tiền, thì người tài loại gì mà không có được, người quản lí thì nhiều lắm.
Trên đời này, không bao giờ thiếu nhân tài, Tần lão gia muốn xem con gái mình trong việc giữ và quản lý nhân tài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận