Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 240: Tiền mua mạng

Chương 240: Tiền mua mạng
Nếu có một ngày, ngươi nhặt được 100 ngàn sẽ như thế nào?
Dĩ nhiên vui vẻ.
Nếu như nhặt được mười vạn, một triệu thì sao?
Không phải kinh hỉ mà là run như cầy sấy.
Đúng vậy, khi Chu Hồng Cương nhìn thấy số dư trong tài khoản, trong lòng không phải là vui sướng, mà là run như cầy sấy.
Một triệu, đây là con số mà có cho anh ta cũng không dám nghĩ tới, cứ như vậy xuất hiện trong tài khoản, mà tài khoản còn mang tên của anh ta.
Cũng có thể nói, một triệu này chính là của anh ta rồi, chỉ cần anh ta muốn, muốn lấy tiêu lúc nào cũng được.
Là ai, rốt cuộc là người nào đưa cho mình nhiều tiền như vậy?
Chu Hồng Cương mê mang, hắn không biết tiếp theo nên làm gì nữa?
Một triệu này anh ta không có dám tiêu xài, nhưng sang ngày thứ hai, điện thoại di động của anh ta lại truyền tới tin nhắn thông báo trong thẻ lại có thêm một trăm vạn.
Bốn triệu rồi, chỉ cách một ngày, tài khoản lại biến thành 2 trăm vạn.
Chu Hồng Cương cơ hồ là muốn phát điên, anh ta tin rằng từ xưa tới nay chưa từng có ai tự chê mình nhiều tiền, nhưng lúc này đây hắn thật là sợ, sợ tài khoản lại ngày càng nhiều tiền.
Mình là một người bình thường sinh ra trong một gia bình thường, ai lại cầm mấy triệu tới để đùa giỡn hay là nhắm vào mình?
Chu Hồng Cương không nghĩ ra, dù nói khó nghe thì đem hắn đi bán cũng không đáng giá 2 triệu.
Một công ty chuyển rửa tiền chuyển sai địa chỉ?
Hay là hệ thống ngân hàng xảy ra vấn đề?
Nhưng nếu là vì hai nguyên nhân này thì hơn một trăm.ngàn đồng tiền mặt lúc trước là sao?
Một ngày, hai ngày...
Một tuần lễ đi qua, không có bất kỳ người nào tìm tới, cuộc sống của anh ta cũng không có bất kỳ thay đổi nào, thay đổi duy nhất chính là số tiền trong tài khoản ngân hàng đã tăng lên con số hàng triệu.
Bảy ngày này, Chu Hồng Cương không đi làm, bởi vì anh ta căn bản là không muốn đi làm, anh ta chỉ làm duy nhất một việc là đem hết số tiền dành dụm được trong mấy năm nay đi mua một ngôi nhà trong một tiểu khu cao cấp.
Ngày thứ tám,
Chu Hồng Cương rốt cục không nhịn được, hoặc có lẽ anh ta cảm thấy sắp.phát điên rồi, mặc kệ tiền này là của ai cho, nếu đối phương không xuất hiện, anh ta sẽ tiêu số tiền này, tiêu đến khi nào người đó xuất hiện mới thôi.
Mặc kệ đối phương có mục đích gì, thì cũng không thể ngồi yên nhìn mình tiêu sạch sành sanh số tiền này.
Lúc đầu, Chu Hồng Cương không dám dùng nhiều, liền lấy gần một vạn khối đi mua một chiếc Iphone, nhưng sinh hoạt vẫn là không có bất kỳ thay đổi nào, mười giờ sáng ngày thứ hai, số dư trong tài khoản vẫn tiếp tục tăng thêm một triệu.
Một vạn không đủ, vậy hắn sẽ tiêu nhiều hơn.
Ngày thứ hai chu Hồng Cương cầm thẻ đến trung tâm thương mại điên cuồng mua sắm, chỉ riêng xa xỉ phẩm đã mua chừng mười món, hơn một vạn tiền quần áo,thắt lưng bằng da hàng hiệu mấy vạn, còn có đồng hồ Vacheron Constantin mấy trăm ngàn.
Nhưng mà, tiêu xài bao nhiêu cũng không bằng số tiền tăng lên trong tà khoản của ngày tiếp theo.
Ngày thứ ba, chu Hồng Cương tiếp tục mua sắm, lúc này đây hắn mua một chiếc xe thể thao trị giá hơn ba triệu.
Ngày thứ tư...
Ngày thứ năm...
Số tiền này tiêu xài một phát chính là không thể vãn hồi, không đến mấy ngày, Chu Hồng Cương đã tốn hết gần nghìn vạn, nhưng số tiền trong tài khoản vẫn đều đặng tăng mỗi ngày 100 vạn.
Đến lúc này, cChu Hồng Cương không còn sợ hãi, bởi vì anh ta đã trở nên bất cần, hơn nữa lúc có tiền thật là quá sung sướng.
Bình thường không dám tới mấy chỗ sang trọng, bình thường không dám dòm ngó mấy cô nàng thành thị, nhưng còn bây giờ thì sao, nhân viên tại mấy tụ điểm sang trọng tiếp đón anh ta như thượng đế, những cô nàng thành thị xinh đẹp bám theo hắn như sam, mỗi ngày đều lái xe thể thao rồi hưởng thụ ánh mắt hâm mộ của mọi người.
Cuộc sống như thế đối với Chu Hồng Cương trong quá khứ mà nói cũng chỉ có ở trong mơ, hiện tại thực sự được sống trong vàng son xa xỉ, anh ta làm sao.có thể cam lòng vứt bỏ.
“Minh Minh, sở dĩ tôi dùng tiền hào phóng như vậy, cũng là bởi vì tôi có số tiền này quá dễ dàng, cho nên tôi căn bản không để tâm ngược lại mỗi ngày số tiền trong tài khoản lại càng nhiều hơn. “
Chu Hồng Cương nhìn về phía Hoa Minh Minh, mà Hoa Minh Minh lúc này cũng đã trợn tròn mắt, loại chuyện như vậy hắn căn bản cũng không dám tưởng tượng, chuyện gì vậy, đây chẳng phải túi tiền từ trên trời rơi xuống sao, hơn nữa còn là một túi tiền không đáy.
“Vì sao mình không gặp được chuyện tốt như vậy? “
Hồi lâu sau, Hoa Minh Minh nói ra cảm tưởng trong lòng, hắn ta vừa nói xong, Phương Minh liền nói.
“Chuyện tốt sao, loại tiền mua mạng ngươi cũng muốn? “
Hoa Minh Minh ngây ngẩn cả người, còn Phương Minh thì nhìn Hồng Cương, hắn nhớ tới một chương trình trên mạng.
Một vị phú hào cho ngươi một triệu để cho ngươi ăn một đống cứt ngươi có ăn hay không?
Rất nhiều người trả lời là có thể ăn đến khi hắn ta phá sản.
Đúng vậy, một triệu ăn một đống cứt, sợ rằng rất nhiều người đều sẽ chọn bằng lòng.
Nhưng nếu như, một triệu mua một năm tuổi thọ của ngươi thì sao?
“Tài vận của mỗi người đều có một giá trị tuyệt đối, số mệnh của một người không thay đổi, tài phú lại tăng một cách khủng bố như vậy, vượt qua tài phú định sẵn trong số mệnh của hắn, sẽ không phải là một chuyện tốt rồi.“
“Tài vận tăng, tất nhiên là sẽ dẫm tới những phương diện khác giảm thiểu, thường thấy nhất chính là thay đổi tuổi thọ, cho nên dân gian câu có ngạn ngữ là: Hữu tiền trám tiểu tâm một mệnh hoa. “
Chu Hồng Cương nghe Phương Minh nói xong liền ngơ ngẩn, sắc mặt trở nên tái nhợt.
“Một triệu đổi lấy một năm thọ mệnh, đối với một vài thanh niên mà nói bọn họ sẽ đồng ý, bởi vì chết sớm mấy năm không coi vào đâu, nhưng đây không phải là lựa chọn của anh ta, một ngày đồng ý, chỉ cần đối phương trả thù lao, như vậy tất cả thọ mệnh đều sẽ bị bán đi. “ Phương Minh từ tốn nói.
“Tiền mua mạng sao, dường như tôi có nghe sư phụ của tôi nói qua, cũng từng có người bỏ tiền mua tuổi thọ của người khác, nhưng dường như mua được mười năm tuổi thọ của người cũng chỉ đổi được một năm tuổi thọ của mình
La cẩm thành cũng nói theo, trước đây khi sư phó hắn còn sống đã từng nói với hắn, trên đời này đúng là tồn tại chuyện mua mạng, nhưng điều kiện thành công rất hà khắc, ngoài ra, mua được mười năm thọ mệnh cũng chỉ có thể là cho mình thêm một năm thọ mệnh.
Cũng có thể nói, cho dù là mua được một trăm năm thọ mệnh, cũng nhiều nhất là chỉ có thể sống lâu thêm mười năm mà thôi.
Phương Minh gật đầu, “Uhm, tỉ lệ 10-1, bất quá dù vậy, đối với một ít kẻ có tiền mà nói cũng không coi vào đâu, hoàng đế cổ đại vì truy cầu trường thọ mà sẵn sàng trả một con số khổng lồ. Còn như điều kiện, đó chính là bát tự của hai người phải giống nhau, chỉ có thỏa mãn điều kiện này, mới mua mạng của người ta được. “
“Tôi hiểu rồi, cũng có thể nói có một người cùng năm cùng ngày cùng tháng sinh thậm chí cùng một giờ sinh đã bỏ ra mấy triệu mua thọ mệnh của Cương Tử. “ Hoa Minh Minh rốt cục cũng tỉnh ngộ.
“Không nhất định phải cùng năm cùng ngày cùng tháng. “ La Cẩm Thành lắc đầu, “Chúng ta tính bát tự là dựa theo Thiên can, mà Thiên can tính theo thời gian là 60 năm lặp lại một lần. Có một vài người bát tự của họ cứ cách 60 năm sẽ xuất hiện một dạng bát tự giống nhau, dài nhất chắc là hai trăm bốn mươi năm, bất quá hai trăm bốn mươi năm nhất định là không tồn tại. “
Mọi chuyện đã rõ ràng, Chu Hồng Cương bị người ta lấy tiền mua mạng rồi, người mua mạng của Chu Hồng Cương phải lớn hơn anh ta 60 tuổi chu Hồng Cương năm nay hai mươi lăm, đối phương khoảng 85, cái tuổi này có thể xem là thọ.
Chu Hồng Cương bình thường thọ mệnh chỉ có thể sống đến hơn năm mươi tuổi, mà đối phương đã trả ba chục triệu, tương đương với mua được ba mươi năm thọ mệnh của anh ta, chỉ để lại cho chu Hồng Cương có bảy ngày.
“Bây giờ tuổi thọ của con người không còn đáng giá nữa sao, một triệu có thể mua một năm sao? “ Hoa Minh Minh lẩm bẩm một câu, nếu là hắn, tuyệt đối sẽ không bán.
“Gía trị của tuổi thọ tính theo tài vận. Như vậy có thể xem là trả gấp đôi rồi, Chu Hồng Cương cả đời tích lũy cũng không hơn năm trăm ngàn, cho nên một năm tuổi thọ có giá là một triệu.“
Phương Minh giải thích một câu, tiền mua mạng cũng là xem người. Giống như người tài vận hanh thông, nếu muốn mua tuổi thọ của bọn họ, giá cả sẽ là một con số khổng lồ.
Chu Hồng Cương có tài vận bình thường, so với người bình thường cũng tàm tạm, đời này của hắn bình thường, hàng năm thu nhập đại khái là năm chục ngàn, trừ đi các loại chi tiêu, hàng năm có thể để dành được hai ba chục ngàn, như vậy đến khi hắn hơn năm mươi tuổi trên người cũng còn chừng năm trăm ngàn để dành được.
“Không có cách nào sao, nếu như trả lại tiền cũng không thể đòi lại được thọ mệnh? “
Hoa Minh Minh bộ mặt xám như tro của Chu Hồng Cương, trong lòng có chút không đành lòng, bất kể nói thế nào hai người chơi chung nửa tháng rồi, hắn cũng không muốn thấy Chu Hồng Cương cứ như vậy chờ chết.
“Tiền mua mạng một khi đã tiêu thì không trả lại được, huống chi, anh ta có tiền để trả sao? “
Phương Minh nhìn về phía chu Hồng Cương, bất chợt giàu nhanh như chớp, hơn ba nghìn vạn đều bị anh ta tiêu xài gần một nửa, lấy cái gì trả lại cho người ta?
“Bỏ tiền mua mạng người cũng là việc làm thiếu đạo đức, đoán chừng là biết nếu như nói rõ chắc chắn sẽ không bán, cố ý dùng loại hình thức này tới dụ dỗ cạu, bất quá ta nghe sư phụ nói qua, người bỏ tiền mua thọ mệnh, sau khi chết đến cõi âm sẽ bị trừng phạt gấp mười lần số thọ mệnh đã mua. “
La cẩm thành cũng hơi xúc động, bất quá Phương Minh chỉ mỉm cười, hắn hiểu tâm tính của thứ người như vậy, đối với loại người này mà nói, ở dương gian sống được thêm một ngày cũng tốt rồi, ai thèm lo đến chuyện sau khi chết làm gì.
Hơn nữa có thể tiêu ba chục triệu mua ba năm tuổi thọ, tất nhiên là người có tiền trong xã hội làm gì có chuyện cam lòng buông tha quyền thế chốn dương gian.
“Thực sự không có biện pháp nào? “ Hoa Minh Minh có chút không cam lòng.
“Cũng không phải không có. “ Phương Minh nhìn về phía chu Hồng Cương, “Ngươi bây giờ còn dư lại bao nhiêu tiền? “
“Còn có 2340 vạn, tôi đã tiêu hết bảy trăm sáu mươi vạn. “ Chu Hồng Cương vội vã đáp.
“Hơn 23 triệu, cũng chính là 23 năm thọ mệnh, nếu như cậu chọn trả lại, và nếu đối phương đồng ý, cậu cũng chỉ có thể sống lâu thêm khoảng hai năm và năm tháng nữa. “
Sống bảy ngày hay sống thêm hai năm, đây là một sự lựa chọn.
Lần này ngay cả Hoa Minh Minh cũng không nói, bởi vì đây là một lựa chọn rất khó khăn, Chu Hồng Cương nếu như chọn chỉ sống bảy ngày, đem hơn hai chục triệu để lại cho người nhà, có thể cho người nhà mình một cuộc sống rất thoải mái, còn nếu như chọn tả lại tiền để sống lâu thêm hai năm, thì trên người không còn một đồng nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận