Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1172: Chức Năng Tình Báo Cá Nhân


Chương 1172: Chức Năng Tình Báo Cá Nhân
Thời gian trôi đi, càng ngày càng nhiều phi hành khí cỡ lớn ồ ạt xông lên trời, những cường giả phá vỡ hư không cũng ngày càng tăng lên.

Cứ như đã xảy ra chuyện gì kinh thiên động địa.

Lâm nhìn một hồi, sau đó thu ánh mắt lại, bắt đầu rèn luyện.

Lúc này Cố Thanh Sơn cũng trở lại.

"Có lẽ ta phải đi ra ngoài một chuyến."

Hắn nói với cô.

Lâm đang chậm rãi đánh một bài quyền, không hề quay đầu lại hỏi:

"Ngươi đi đâu?"

"Hình như có một người bạn đang ở thế giới nào đó gần đây, ta phải đi tìm được người ấy." Cố Thanh Sơn nói.

"Bạn rất thân?"

"Ừ."

"Là Trương Anh Hào hay là Diệp Phi Ly?"

"..."

Cố Thanh Sơn bỗng nhiên nhớ ra, cô đã từng đọc tâm niệm của mình.

"Trương Anh Hào."

Hắn dứt khoát nói hết mọi chuyện ra.

Lâm lẳng lặng nghe xong, lẩm bẩm nói: "Thì ra là như vậy… Hắn ta đang bị vây quét sao?"

Lúc này lại một tên cường giả bay lên trên không, tung một quyền mở ra mấy trăm thế giới, thân hình lướt vào trong đó, biến mất không thấy.

“Nhiều người tranh nhau rời đi như vậy, chắc đều vì giải thưởng của Thần linh.”

Cố Thanh Sơn nhìn cảnh tượng trên trời một l1c, nói.

Lâm khinh thường đáp: "Thần linh? Chỉ là Ma Long Vực Sâu thôi, nó đứng ở phía sau điều khiển hết mọi thứ."

Đánh xong một bài quyền, cô thu tư thế lại, xoay người nói:

"Ta đi cùng ngươi."

Cố Thanh Sơn chần chừ nói: "Đoán chừng tình huống sẽ tương đối nguy hiểm, ta sợ đến lúc đó không bảo vệ được cô."

Lâm nghĩ nghĩ, nâng tay trái lên, vẫy vẫy mấy cái.

"Vẫn nên đi cùng thì hơn." Cô quyết định nói.

Đang lúc nói chuyện, không khí phát ra từng tiếng rít trầm nặng theo động tác vẫy tay của cô.

... Sức mạnh vô cùng kinh khủng.

"Cô đã hồi phục tạm ổn?" Cố Thanh Sơn hỏi.

"Nhờ có dược liệu ngày hôm qua, hai tay đã khôi phục ba phần sức mạnh, đánh mấy kẻ địch như bá chủ không thành vấn đề, đụng phải những Bán Thần có năng lực đặc biệt kia cũng có phần thắng." Lâm nói.

"Tốt lắm, cùng đi thôi." Cố Thanh Sơn dứt khoát nói.

Hai người sắp xếp một chút, trả phòng, ra khỏi khách sạn.

"Không đi luôn sao?" Lâm hỏi.

"Không gấp, trước tiên cứ tìm hiểu tình hình đã."

Cố Thanh Sơn nói.

Lâm kỳ quái nói: "Nhiều người vây quét người đó như vậy, ngươi không sợ hắn ta sẽ bị giết?"

"Nếu như bị giết, anh ấy đã chết từ lâu rồi." Cố Thanh Sơn thản nhiên nói.

Hắn đưa Lâm đi vào một quán bar, đi tới trước quầy bar ngồi xuống.

"Hoan nghênh tới quán bar Bóng Đêm, hai vị uống gì?" Người phục vụ hỏi.

"Tôi muốn sữa bò nóng." Lâm nói.

Người phục vụ nhìn cô vẻ kì quái.

Cố Thanh Sơn truyền âm nói: "Đây là một cửa hiệu lâu năm chuyên bán tin tức trong chín trăm triệu thế giới. Bọn họ chỉ bán thông tin, ngoài ra nhiều lắm là cung cấp một ít rượu, không có đồ ăn sáng."

"Bảo sao quán bar mà buổi sáng vẫn mở cửa." Lâm khẽ gật đầu, nhìn người phục vụ tiếp tục nói: "Ngoài sữa bò nóng, tôi còn muốn một phần bữa sáng tốt nhất của mấy người."

Người phục vụ nâng cằm nói: "Hai vị tới để quấy rối sao."

"Không, tôi đói thật." Lâm đáp.

Ánh mắt người phục vụ híp lại.

Cố Thanh Sơn thấy vậy, chỉ đành thò một ngón tay ra, phóng ra một luồng kiếm khí sắc bén.

Kiếm khí truyền khắp toàn bộ quán bar, cắt đứt một cọng tóc của mỗi một người.

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên lại kinh sợ.

Người đang ngồi ở đây có không ít cường giả, có mấy người chỉ kém chút nữa là có thể trở thành bá chủ.

Nhưng không có một ai kịp phản ứng.

Nói cách khác, nếu như đối phương muốn, thì có thể cắt đứt đầu của mỗi một người ở đây bất cứ lúc nào.

... Đây là một tên bá chủ!

Hắn là cường giả chân chính!

Người phục vụ lập tức lộ ra vẻ cung kính, quay sang nói với một gã chạy vặt: "Đi, chuẩn bị cho vị nữ sĩ này một phần ăn sáng phong phú."

"Vâng, tôi lập tức đi mua."

Cơ thể gã chạy vặt biến mất tại chỗ, bay ra khỏi quán bar, chẳng biết đi đâu.

Người phục vụ nắm hai tay vào nhau, hơi cúi người chào nói: "Nữ sĩ, xin chờ một chút, tôi bảo đảm cô sẽ được thưởng thức bữa sáng thịnh soạn nhất của thế giới Ven Biển."

"Cảm ơn." Lâm liếc Cố Thanh Sơn một cái.

Cố Thanh Sơn hắng hắng giọng, nói: "Được rồi, bây giờ chúng ta nói chính sự."

Hắn đặt một túi tiền lên trên quầy.

"Tôi biết mấy người rất nổi danh ở trong chín trăm triệu thế giới, cho nên muốn mua vài tin tức."

"Ngài muốn loại tin tức nào?"

"Tin tức bao vậy diệt trừ. Ngàoi cái này ra, còn có thông tin gì quan trọng, cũng nói một phần cho tôi."

Người phục vụ cầm túi tiền lên mở ra nhìn, trên mặt nở nụ cười.

Mặc dù đối phương là một cường giả, nhưng là một cường giả rất tuân thủ quy tắc nghề nghiệp.

Người như vậy sẽ không tuỳ ý ỷ lại vào thực lực để quỵt nợ, càng không dùng đến biện pháp ép buộc để có được tin tức từ mình.

Cường giả như vậy mới thật sự là một khách lớn, đáng để cung cấp phục vụ hoàn hảo nhất.

"Chỗ bao vây cách chúng ta rất gần, xin ngài chờ một chút, tôi phải đi sắp xếp vài thứ... ngài có uống chút gì trước không?" Người phục vụ hỏi.

"Mang một ly rượu mạnh nhất ở chỗ mấy người ra thử xem." Cố Thanh Sơn nói.

"Được."

Người phục vụ rót một ly rượu cho hắn, sau đó cầm túi tiền, tạm thời rời khỏi quầy bar.

Cố Thanh Sơn uống rượu, lẩm bẩm nói: "Rất gần..."

Trong lòng hắn có chút cảnh giác.

Lúc này, tên chạy vặt kia đã trở lại.

Gã đặt một cái mâm thật to trước mặt Lâm, sau đó bưng lên một cốc sữa bò nóng.

"Để cô chờ lâu rồi." Gã cúi chào nói.

"Không sao."

Lâm nhìn Cố Thanh Sơn một cái.

Cố Thanh Sơn trả tiền bo.

Lúc này Lâm mới cầm chén đĩa lên, bắt đầu ăn bữa sáng.

Cô ăn rất chậm, thỉnh thoảng còn uống một hớp sữa bò.

"Ngươi không ăn sáng sao? Để bụng rỗng sẽ ảnh hưởng đến việc lưu thông khí huyết của cơ thể, dinh dưỡng cũng không đủ." Cô hỏi Cố Thanh Sơn.

Cố Thanh Sơn nâng ly lên, tỏ ý có cái này đã đủ.

Một lát sau.

Người phục vụ đã trở lại phía sau quầy bar.

Hắn ta đặt một pho tượng gà trống sắt to bằng một bàn tay lên quầy bar, giao cho Cố Thanh Sơn.

"Đây là?"

"Liên quan đến tin tức vây bắt lần này đều ở đây, chỉ cần ngài hỏi, thì nó sẽ nói."

Người phục vụ tiếp tục nói: "Trừ điều này ra, mỗi một tháng nó sẽ cung cấp cho ngài một tin tức."

“Được, cảm ơn.”

Cố Thanh Sơn khẽ vuốt pho tượng gà trống sắt, vẻ mặt bỗng nhiên khẽ động.

Trên giao diện Chiến Thần đang hiện ra một nhóm hàng chữ nhỏ:

[Nguồn tin tức: Gà Gáy Vang (cấp thấp).]

[Đồ vật này sẽ tự động lấy một vài tin tức trong mạng lưới tin tức dày đặc của hư không để ngài có thể tham khảo (mỗi tháng một lần).]

[Nói rõ: Mặc dù là nguồn tin tức cấp thấp nhất, nhưng cũng có những đặc trưng đầy đủ của nguồn tin tức.]

Cố Thanh Sơn nhìn gà trống bằng sắt kia, không nói gì.

Khó trách quán bar Bóng Đêm có thể làm kinh doanh lớn về tin tức ở trong chín trăm triệu thế giới.

Hoá ra bọn họ có năng lực tin tức như vậy.

Lúc này, trên giao diện Chiến Thần lại hiện ra mấy hàng chữ đom đóm nhỏ:

[Đồ vật phù hợp với yêu cầu tối thiểu của hệ thống Chiến Thần]

Trên võng mạc của hắn đột nhiên hiện ra một nhóm chữ đom đóm khác:

[Biên niên sử ngày tận thế đã hoàn thành tiến hóa.]

Từ khi đến thời đại Viễn cổ, “Biên niên sử ngày tận thế” đã bắt đầu tiến hóa, không ngờ đến hôm nay cuối cùng cũng đã hoàn thành.

Trên giao diện Chiến Thần, biểu tượng đại biểu cho Biên niên sử ngày tận thế từ từ biến mất.

Thay vào đó là một biểu tượng hình trục cuốn.

[Đã kích hoạt chức năng tình báo cá nhân]

[Bây giờ ngài có thể gắn chức năng tình báo cá nhân này lên một đồ vật chuyên cùng để truyền tin tức. Như vậy, những tin tức mà ngài có được đều là những tin có liên quan đến ngài]

Cố Thanh Sơn nắm pho tượng gà trống sắt trong tay, im lặng suy nghĩ.

"Đồ vật để truyền tin này, mấy người có loại cao cấp hơn không?" Hắn hỏi người phục vụ.

Người phục vụ bất ngờ nhìn hắn, nói: "Có thì có, nhưng giá cả đắt hơn."

"Mấy người có nhận thứ gì ngoài tiền mặt không?"

"Chỉ cần có giá trị tương xứng là được, ngài có gì muốn bán ra?"

"Ta cũng có một vài tin tức có thể bán."

“Vậy đương nhiên được, mời ngài đi theo tôi”

Thái độ của người phục vụ lại tốt hơn.

Thần Tộc

*
Bạn cần đăng nhập để bình luận