Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2488. Đánh lén


Đánh dấu

Có cường giả cả đời cũng không thể nhìn thấy thế giới tướng vị, cũng chưa nói tới chuyện học được cách sử dụng sức mạnh của thế giới, phóng thích Linh kỹ thậm chí triệu hồi linh.
Mà đây cũng chỉ là sức mạnh cơ sở của Kỳ Quỷ Trắc mà thôi.
Càng nhiều thứ không cách nào tưởng tượng, người bình thường căn bản không thể hiểu được, cũng chưa bàn đến chuyện phân chia rạch ròi thứ bậc sức mạnh trong đó nữa.
Mỗi một văn minh chỉ có thể coi những thứ này đều quy về một phía.
—— Kỳ Quỷ Trắc.
Đây thật sự là một vấn đề không nói đạo lý.
Tựa như sâu mùa hạ không thể gặp được rét lạnh.
Cố Thanh Sơn thở dài, lắc đầu nói: "Nàng sẽ trở nên rất mạnh, thế nhưng trừ nàng ra, toàn bộ Thị Tộc Người Vượn sẽ có mấy ai có thể đạt tới loại trình độ này?"
Lão yêu tinh cũng khá đồng ý, lão nói: "Trong toàn bộ hư không, kẻ có thể triệu hồi linh chỉ đếm được trên đầu ngón tay —— Nàng muốn lấy Kỳ Quỷ Trắc làm nền tảng của văn minh, có vẻ không quá hiện thực."
Trên sàn gỗ, sắc mặt Vũ cũng hơi đổi một chút.
—— Hiển nhiên nàng cũng ý thức được vấn đề này.
Kỳ Quỷ Trắc mạnh thật đấy.
Đây là chuyện không hề nghi ngờ.
Thậm chí nàng đã suy nghĩ thấu đáo kế hoạch bồi dưỡng mọi người, từ lợi dụng tài nguyên đến phân chia năng lực, thậm chí đã cụ thể đến từng giai đoạn.
—— Nhưng toàn bộ thị tộc, không có người nào có thể làm được trình độ như nàng cả.
Điều này là phiền toái.
"Giải tán."
Vũ mang sắc mặt tái nhợt mà nói.
Nàng nhẹ nhàng vọt lên.
Con chim nhỏ màu xanh kia hóa thành một con ưng khổng lồ, trong tiếng kinh hô của mọi người, nó chở nàng cưỡi gió bay đi.
"Theo sau quan sát xem." Cố Thanh Sơn nói.
"Ừm." Lão yêu tinh nói.
Hai người lặng lẽ biến mất vào trong hư không, đi theo đằng sau Vũ từ xa xa, đi thẳng một mạch tới nơi sâu trong rừng rậm nguyên thủy.
Nơi này có một tòa núi cao.
Vũ nhẹ nhàng rơi xuống đỉnh núi cao chót vót đó, yên lặng nhìn chăm chú vào thế giới dưới chân.
"Nàng đang làm gì?" Lão yêu tinh hỏi.
"Suy nghĩ tương lai của người vượn." Cố Thanh Sơn nói.
Trời dần dần trở tối.
Màn đêm buông xuống, tia nắng ban mai lại ló dạng, một ngày đã trôi qua.
Lại qua hai ngày.
Vũ cứ như vậy mà đứng trên đỉnh núi, cứ mãi trầm tư.
—— Lựa chọn con đường văn minh nói thì dễ nghe.
Cố Thanh Sơn nhịn không được âm thầm thở dài, vung tay lên, phóng ra mấy chục loại chúc phúc lần nữa.
Trong lúc vô hình, trên người Vũ có thêm rất nhiều loại sức mạnh.
Nàng vẫn còn đang trầm tư.
Lại qua mấy ngày.
Gương mặt Vũ bỗng nhiên giật giật.
Nàng như đã suy nghĩ thông suốt điều gì, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ, lại xen lẫn do dự và bi thương.
Cố Thanh Sơn tự nhiên phát hiện biến hóa của nàng, không khỏi lẩm bẩm nói:
"Ngươi đã suy nghĩ ra cái gì. . ."
Chỉ thấy Vũ thò tay về phía sau rút ra thanh chủy thủ làm bằng đá mang theo bên mình, miệng thì im ắng đọc một cái gì đó.
Cố Thanh Sơn đang yên lặng quan sát, đột nhiên, dị biến nảy sinh ——
Từng hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi đột nhiên nhảy ra ngoài, nhanh chóng hiện ra trong hư không:
[Chú ý!]
[Có người tăng thêm một điều trong quy tắc của Lục Đạo Tranh Hùng.]
[Tất cả các Thánh Tuyển giả nhất định phải tiến hành một lần rút thăm.]
[Người bị rút trúng sẽ lập tức bỏ dở tiến trình văn minh, nhất định phải tiến vào trạng thái chiến tranh.]
[Sau năm phút, rút thăm sẽ bắt đầu!]
Cố Thanh Sơn xem hết, trong lòng lập tức hiểu được.
—— Đây là thủ đoạn của Thiên Đế!
Bởi vì quy tắc của Lục Đạo Tranh Hùng bị mình sửa lại, cho nên hắn ta nhất định đã biết mình tiến vào nhân gian mộ.
Nhưng Thiên Đế không cách nào xác định mình đang ở chỗ nào.
Càng không cách nào đến diệt trừ mình được.
Cho nên hắn lại tăng lên một quy tắc nữa!
Văn minh của mình đã bình yên vượt qua mấy tháng.
Cho nên quy tắc này không thể nói là không công bằng được!
Suy nghĩ lướt nhanh trong lòng Cố Thanh Sơn, hắn quay qua nói với lão yêu tinh: "Ngươi phải ở lại đây đừng đi đâu cả, một hồi ta sẽ đi rút thăm xong lại trở lại."
Nói xong hắn cũng sửng sốt một chút.
"Hả? Không phải ngươi muốn đi rút thăm sao? Sao còn chưa đi nữa chứ?" Lão yêu tinh kinh ngạc hỏi.
Cố Thanh Sơn yên tĩnh mấy giây, do dự nói: ". . . Thiên Đế tiền nhiệm này, mỗi lần ra tay đều đứng ở thế bất bại, cho nên mưu tính của hắn ta nhất định không đơn giản như vậy. . ."
"Ngươi có cách đối phó gì hay không?" Lão yêu tinh hỏi.
Cố Thanh Sơn nhìn về phía nó, cười nói: "Ngươi chính là đối sách của ta."
"Ta?" Lão yêu tinh chỉ vào cái mũi của mình mà nói.
"Đúng, ngươi được ta dẫn vào trong Lục Đạo, lại lấy phương thức chơi xấu tiến vào tranh hùng —— nói cách khác, ngươi chính là nhân tố không thể đoán được kia."
"Ta lợi hại như vậy sao?" Lão yêu tinh lập tức vui vẻ lên.
"Đúng, chuyện rút thăm ngươi cứ đi đi, ta ở lại trong thế giới người vượn của chúng ta, để phòng bất trắc." Cố Thanh Sơn nói.
"Mấy chuyện như rút thăm thế này, yêu tinh bọn ta thích nhất đấy —— nhưng thân hình của ta quá nhỏ, so sánh với người khác thì không đủ phong cách —— chờ ta thay đổi một cái."
Lão yêu tinh nói xong thì dùng đoản trượng điểm lên trên người mình.
Một người khổng lồ hai đầu đột nhiên xuất hiện.
"Sao lại là hai đầu chứ?" Cố Thanh Sơn ngạc nhiên hỏi.
Cái đầu bên trái của người khổng lồ mang mặt mày hớn hở nói: "Mình cãi nhau với chính mình cực kỳ thú vị luôn, đợi lát nữa lúc rút thăm ta sẽ biểu diễn một chút với mọi người."
". . . Như thế có ý nghĩa gì không?" Cố Thanh Sơn thỉnh giáo.
Cái đầu bên phải của người khổng lồ đắc ý nói: "Một bên cãi nhau một bên lề mà lề mề chơi xấu, chết sống không chịu rút thăm, kéo một cái ba bốn mươi năm, tiện cho ngươi tranh thủ chút thời gian."
Cố Thanh Sơn yên tĩnh một giây.
—— Giờ khắc này, hắn chỉ cảm thấy mình tìm yêu tinh đến đây thật sự là một bước cờ kỳ diệu tới đỉnh cao.
Năm phút trôi qua.
Hai người bỗng nhiên giật mình.
Bọn họ đã cảm ứng được sự triệu hoán của Lục Đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận