Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1966. Hóa Giải


Đánh dấu
Bỗng nhiên, toàn bộ mặt băng bắt đầu rung lên từng đợt, từng vết nứt đáng sợ xuất hiện trên mặt băng.
"Ý thức của nó đang mở rộng ra..."
Vạn Địa Chi Mẫu rên rỉ, hơn nửa người đều bị biến thành tro tàn. Nó phun máu, rồi hóa thành tia sáng bay về phía bầu trời, chỉ trong nháy mắt đã biến mất khỏi nơi đây.
"Không được, chúng ta cũng phải rời khỏi nơi đây thôi." Một tên quái vật hư không khác lau mồ hôi trên trán, hét lên.
"Đừng đi, nội dung trong khế ước của chúng ta còn chưa hoàn thành mà." Reneedol vội vàng ngăn cản.
"Chịu thôi! Reneedol, ngươi phải hiểu rằng mấy người chúng ta quá mạnh, cho nên nó đã có địch ý mơ hồ đối với chúng ta rồi... Nhưng chỉ như vậy thôi cũng đã có thể giết chết chúng ta!" Kẻ Phán Xử Vận Mệnh Chúng Sinh hét.
Reneedol cũng ngạc nhiên, bèn gọi hai nữ thần Vận Mệnh trở về, đứng cạnh mình để bảo vệ.
"Còn nói cái gì nữa, đi thôi..." Một con quái vật khác nói.
Vù vù vù!
Bọn chúng biến thành tia sáng, phóng lên trên trời, đánh vỡ bầu trời rồi biến mất hoàn toàn.
Cùng lúc đó, mặt đất chấn động cực mạnh, sau đó yên tĩnh như ban đầu.
"Đúng vậy, đúng là cảm giác này, nếu ai dám chọc giận nó thì nó sẽ bùng nổ ngay lập tức." Đại Ca yên lặng cảm ứng, rồi truyền âm nói cho Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nói với giọng nghiêm túc: "Có lẽ đã tới lúc... Đại Ca, đi ra đi."
Đại Ca là nhân vật sáng suốt như nào chứ, chỉ cần chuyện không liên quan tới Reneedol thì đều phản ứng rất nhanh.
"Cho ta một thứ có thể gửi hồn, ta lập tức đi ra." Đại Ca đáp.
Cố Thanh Sơn: "Ta có một quyền trượng."
"Không được..." Đại Ca quả quyết: "Ta không thể hòa linh hồn của mình vào trong vũ khí, phải là vật sống mới được."
"Phải là vật sống phụ thuộc vào ta sao? Ta chỉ có một con chó đen mà thôi." Cố Thanh Sơn nói.
"Thời gian rất gấp hay sao?" Đại Ca cũng phát hiện điều gì đó, hỏi.
Cố Thanh Sơn liếc qua đồng hồ máu, rồi truyền âm: "Chúng ta chỉ còn lại một phút, nếu vượt qua khoảng thời gian đó thì mọi thứ đều sẽ hủy diệt."
Đại Ca cũng gấp, nói: "Không quan tâm được gì nhiều nữa, trở về trước rồi tính sau... ngươi triệu hoán chó đen ra đi, ta có thể để nó chia ra làm hai bộ cơ thể, rồi ta tạm thời gửi hồn vào trong một con."
Cố Thanh Sơn thả một ngọn lửa đen ra và biến nó thành một con chó đen.
Đại Ca vội vàng lật Sách Vận Mệnh, xé bốn trang sách trong đó ra rồi ném về phía chó đen.
Bốn trang sách đó quay xung quanh chó đen một vòng, hấp thu khá nhiều lửa hắc ám trên người nó và hóa thành một con chó đen khác.
Ngay sau đó, Đại Ca niệm chú cực nhanh.
Hư ảnh của Đại Ca bay ra khỏi cơ thể của Mạc, rơi vào cơ thể con chó đen vừa tạo thành kia.
Mạc đứng tại chỗ, hơi lắc đầu rồi nhìn xung quanh, nói với vẻ giật mình: "Hả? Chuyện gì đang xảy ra vậy, Rod? Tại sao lại có nhiều quái vật như vậy?"
Cố Thanh Sơn nhìn Mạc, rồi lại nhìn về phía chó đen.
"Ta cũng không biết, hình như đã có biến cố gì đó."
Cố Thanh Sơn nhìn Mạc, nói nhỏ.
Thiếu niên trước mặt là Đại Ca lúc còn trẻ.
Mạc sẽ tiếp nhận quá khứ của Đại Ca, trải qua mọi chuyện mà Đại Ca phải trải qua, tới tận một ngày nào đó...
Bị Reneedol giết chết, rơi vào trong Vực Sâu Vĩnh Hằng, cuối cùng phải chạy nạn tới Chín trăm triệu tầng thế giới, còn được mình dùng bảo vật kỳ quỷ cứu vớt.
Thế nhưng những chuyện này là chuyện tương lai rất rất lâu về sau.
Mạc bây giờ buộc phải ở cùng với một trái tim lạnh lẽo, trải qua vô số chuyện trong cuộc sống.
Điều này rất không công bằng.
Thế nhưng lịch sử chính là như vậy.
Cố Thanh Sơn hít một hơi thật sâu, rồi rống to:
"Reneedol!"
Reneedol vẫn đang nhìn chằm chằm về phía bên này, cho nên những chuyện vừa rồi nàng ta đều thấy rõ.
Tíc tắc... tíc tắc...
Thời gian chỉ còn lại năm mươi ba giây.
"Rod, ngươi đang định giở trò quỷ gì?" Nàng ta hỏi với giọng cảnh giác.
Rod vừa mới giết chết hai quái vật hư không cực kỳ mạnh mẽ, sau đó lại để một người khác rời khỏi cơ thể của Mạc.
Cái tên Rod này quá thần bí, hoàn toàn không thể nhìn rõ át chủ bài của hắn là gì.
Cố Thanh Sơn vỗ vai Mạc, nói: "Ta có một thứ muốn đưa cho Mạc."
Mạc lắc đầu, nói với vẻ chân thành: "Rod, ta đã có Sách Vận Mệnh, lại còn có được rất nhiều bảo vật mà Chúa tể Ánh Sáng để lại, thế nhưng ngươi lại không có thứ gì tốt... Ngươi đường đường là Tử Thần cơ mà, có đồ gì tốt thì nên giữ lại để dùng đi."
Cố Thanh Sơn nhếch miệng, cố cười cười, sau đó lấy một chiếc chìa khóa tản ra ánh sáng thần bí.
Chìa khóa được vạn thần đồng ý.
Đây chính là bảo vật mà Laques dùng để che giấu sự thật.
Bên trong Thần điện Vận Mệnh, Cố Thanh Sơn đã tự mình thử nghiệm đặc tính của nó trước mặt Reneedol.
Quả nhiên...
Khi chiếc chìa khóa này vừa được lấy ra, thì ánh mắt của Reneedol liền nhìn chằm chằm vào nó.
Nàng ta cứ dán mắt vào nó như vậy, ánh mắt không thể chuyển qua nơi khác.
Cố Thanh Sơn âm thầm cười lạnh rồi nhét chìa khóa vào trong tay Mạc.
"Đây là chìa khóa được vạn thần đồng ý..." Hắn nói lớn: "Chỉ có thần linh tự do, không bị Chúa tể Nguyện lực Vô Tận điều khiển thì mới có thể dùng chiếc chìa khóa này, đi tới thế giới Phủ Bụi lấy lại thần khí của Nữ thần Vận Mệnh Laques."
"Nữ thần Vận Mệnh? Laques?" Mạc nói với giọng kinh ngạc.
"Đúng, nếu như không phải là thần linh tự do thì dù cho người khác cầm nó, nó cũng sẽ trở lại tay của thần linh tự do trước đó." Cố Thanh Sơn nói.
"Không không không, thứ quý trọng như vậy ngươi cứ cầm đi." Mạc nói.
Cố Thanh Sơn đè tay Mạc lại, nói: "Ta phải đi, về sau, ngươi sẽ là thần linh tự do cuối cùng cũng là duy nhất trên thế giới này."
"Ngươi muốn đi đâu?" Mạc hỏi lại với vẻ lo lắng.
Tíc tắc... tíc tắc...
Chỉ còn lại hai mươi giây cuối cùng!
Cố Thanh Sơn nói: "Một ngày nào đó, chúng ta sẽ gặp lại."
Con chó đen ở cạnh hắn cúi đầu thấp xuống.
Bịch!
Bỗng nhiên, Cố Thanh Sơn ra tay, chặt nhẹ vào cổ của Mạc, khiến hắn ta ngất đi.
Cố Thanh Sơn nhìn về phía Xích Hộc và Tiểu Tịch, truyền âm nói: "Nhớ kỹ, về sau các cô hãy ở cạnh Mạc, không có việc gì đâu."
Tiểu Tịch hơi mê mang, chưa kịp phản ứng lại. Còn Xích Hộc thì lặng người đi.
"Ngươi... định đi đâu?" Nàng hỏi.
Cố Thanh Sơn hơi thở dài, rồi nói: "Tại một thời đại nào đó trong tương lai, khi Hỗn Loạn và Trật Tự tranh đấu, Vực Sâu Vĩnh Hằng và Ác Quỷ đạo chiến đấu..."
Mười lăm giây cuối cùng!
Trong hư không, có một giọng nói vang lên:
"Thật sự không thể tin nổi! Không thể tin được! Ngươi vậy mà lại làm được, giờ thì đi mau, nếu kéo dài thêm sẽ không kịp nữa!"
Đó là giọng nói của Thi thể khổng lồ.
Cùng lúc đó, một chiếc lệnh bài bằng ngọc rơi xuống, nằm gọn trong tay Cố Thanh Sơn.
Một dòng chữ nhỏ sáng lên:
[Ngài nhận được sáu Phong Ấn Chương.]
[Đoạn lịch sử trong quá khứ bị sương mù che phủ đã được cố định hoàn toàn.]
[Ngài sắp trở về tương lai!]
Mười hai giây cuối!
Trong nháy mắt, sáu Phong Ấn Chương hiện ra toàn bộ và bay lên trên trời, phá ra một lỗ rất lớn.
Chó đen biến thành ngọn lửa, nhập vào trong cơ thể của Cố Thanh Sơn.
Cơ thể hắn rung lên, bị cái lỗ trong hư không hút lại.
Ngay khi hắn sắp đi vào trong lỗ đen hư không thì Reneedol phản ứng lại.
Năm quái vật hư không mạnh mẽ đã rời đi.
Thi thể bị đóng băng thì nửa tỉnh, trở nên cực kỳ nguy hiểm.
Chìa khóa để lấy thần khí vận mệnh lại ở trên tay Mạc, cũng chỉ có Mạc mới có thể dùng.
Mà Mạc lại là người trông coi phong ấn của thi thể bị đóng băng, nếu như Mạc gặp chuyện gì không may thì tất cả mọi người đều sẽ chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận