Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2617. Quyền năng Thủy Thần thức tỉnh!



"Số lượng những quái vật kia cũng chừng mấy ngàn, cho dù là ta cũng phải cẩn thận ứng phó." Nguyệt Thần cẩn thận mà nói.
"Hắc hắc, xem ra quân vương có thể bị phái đi đóng giữ trong hư không, lại có thể sống sót từ đòn công kích của Thánh Giới, quả nhiên vẫn có một ít thủ đoạn đấy." Binh Đồng nói.
"Nếu như lần này hắn sống sót. . . Cũng coi như đủ tư cách tham gia chuyện thuộc cấp độ của chúng ta." Nguyệt Thần nói.
. . .
Cốt Lâm.
Những quái vật kia không thấy được Quân Vương Thống Khổ, lại phát hiện khắp núi đồi đều là những con rối đờ đẫn.
Bọn chúng lập tức bắt đầu công kích, diệt trừ hết mọi thứ trước mặt.
Mà Quân Vương Thống Khổ ——
Thì trốn trong một động quật.
Trong nháy mắt hắn xuất hiện, Trùng Giáp đã tung ra từ trên người hắn, lăn xuống mặt đất kêu rên.
"Đau nhức đau nhức đau nhức đau nhức đau nhức đau nhức!"
Côn trùng không chịu được mà rên rỉ.
"Là ngươi muốn làm áo giáp đấy, không thể trách ta được." Cố Thanh Sơn nói.
Côn trùng nhảy dựng lên mà nói: "Vừa rồi suýt một chút là ta đã chết rồi, Quỷ Vương Hoàng Tuyền, rốt cục ngươi có nắm chắc hay không vậy?"
"Không phải ngươi vẫn còn sống rất tốt hay sao?" Cố Thanh Sơn nói.
"Nghiêm chỉnh mà nói, ngươi có bị ngốc hay không vậy? Ở bên ngoài, nói không chừng hai Chủ Nhân Hư Không kia còn có thể trợ giúp một tay, hiện tại ngươi kéo hết đám quái vật tiến vào đây, không đến mười phút thì thế giới tướng vị này của ngươi cũng sẽ bị những quái vật kia phá nát không còn manh giáp nữa." Côn trùng lên tiếng.
Cố Thanh Sơn rút một tấm thẻ bài ra, thản nhiên nói: "Có vài thủ đoạn không thể để cho bọn chúng trông thấy."
Côn trùng nhìn về hướng bàn tay của hắn.
Chỉ thấy tấm thẻ kia chính là "Thế giới chúng thần " .
Côn trùng giật mình thốt lên: "Ngươi muốn —— "
Cố Thanh Sơn nói: "Cái tên đứng sau tấm màn kia muốn cường hóa tấm thẻ bài là ta, cho nên ta cứ suy nghĩ, vì sao ta không cường hóa thẻ bài chúng thần chứ?"
Năm đó bộ bài chúng thần có thể đánh một trận với các Chúa Tể Thanh Đồng, đã chứng minh giá trị của nó.
Hiện tại rốt cuộc tìm được một thời cơ cực kỳ khó được.
Là thời điểm khiến cho quyền năng của Tứ Thánh Trụ trở nên mạnh hơn.
Chỉ bàn về mức độ "Địa Thần Chùy" mà Thánh Trụ Địa thức tỉnh được thì đã có thể biến tất cả kiếm thuật trở thành Linh kỹ.
Đây quả thực là bước nhảy vọt vượt quá sức tưởng tượng.
—— Sức mạnh của thánh trụ mới thật sự là thứ kinh khủng!
Cố Thanh Sơn đưa ánh mắt về phía hư không.
Từng hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhanh chóng xuất hiện:
[Giờ này khắc này, người giật dây thẻ bài kỳ tích cũng không chú ý đến hành động của các ngươi.]
[Bản danh sách sẽ lưu ý tình huống của ngươi vào mọi thời khắc.]
[Ngươi có thể bắt đầu hành động của mình rồi.]
Cố Thanh Sơn ném thẻ bài ra ngoài.
Chỉ một thoáng, một thế giới tướng vị hoàn toàn mới đã xuất hiện.
—— Là thế giới chúng thần.
Cái thế giới này trực tiếp giáp biên giới với thế giới Cốt Lâm, trong nháy mắt đã hợp lại cùng nhau.
Cố Thanh Sơn lấy bộ bài Thủy Thần ra, nói khẽ:
"Cuộc chiến đã bắt đầu, đây là thời cơ khiến cho chúng thần mạnh lên lần nữa."
"Ta sẽ che chở chúng thần và phàm nhân —— "
"Chuẩn bị sẵn sàng, đi chém giết những quái vật kia đi, nhiệm vụ của các ngươi là tìm về vinh quang ngày xưa từ trong chiến đấu, tìm về con đường mạnh lên."
Vẻ mặt hắn nghiêm nghị, lại nói: "Từ giờ phút này trở đi, các ngươi đã tìm kiếm được căn nguyên bí mật của Tứ Thánh Trụ, biết được thế giới và chúng thần đều là do Thủy Thần thành lập, các ngươi cùng chúng sinh phải cùng nhau truyền tụng tín ngưỡng của Thủy Thần."
Hắn ném những lá bài chúng thần thẻ ra ngoài.
Tất cả thẻ bài thần linh bay lên không trung, bay về phía phương hướng Thần Sơn.
Thừa dịp những con quái vật kia chưa phát hiện ra thế giới chúng thần, Cố Thanh Sơn ngồi xổm xuống trên mặt đất, lấy tay đè lại mặt đất.
"Dựa vào sức mạnh Địa Thần của ta, giao phó cho tất cả thần linh và phàm nhân Thân Thể của Đất, khiến cho thân thể thủy chung không có chuyện gì!"
Một làn sóng vô hình phát tán ra từ trên người hắn, quét sạch toàn bộ thế giới.
Cố Thanh Sơn tiếp tục thì thầm:
"Dựa vào sức mạnh Thánh Trụ của ta, lệnh cho thân thể của tất cả những kẻ dám can đảm chống cự bị sụp đổ, tựa như cả gan ngỗ nghịch uy nghiêm của Địa Thần."
Gió lớn đột nhiên dâng trào từ trên người hắn, gào thét tàn phá về phía toàn bộ thế giới.
Cố Thanh Sơn vẫn không đứng dậy, hai mắt lại dần dần hóa thành đồng tử dựng thẳng màu vàng đậm, hắn nhỏ giọng ngâm lên:
"Ta có sức mạnh khiến cho tất cả chúng sinh kích phát sức mạnh bản nguyên, cộng minh với pháp tắc của các thế giới, năng lực chiến đấu thì được tăng lên hai mươi ba lần, tên gọi của nó là: Lời chúc phúc của Nhân tộc."
Mặt đất chấn động không ngừng.
Trong thế giới dần dần truyền đến các loại tiếng vang ồn ào lung tung.
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng đứng một bên quan sát mà tắc lưỡi, lắc đầu nói: "Hôm nay ta mới biết được, làm một tên phụ trợ chiến tranh, ngươi cư nhiên có thể làm được đến mức độ như vậy."
Cố Thanh Sơn nói: "Được rồi, vậy thì chúng ta xông lên."
Côn trùng lập tức bãi công, nó lên tiếng: "Ta đau quá rồi, lúc này bên ngoài nhìn không thấy, tự ngươi đi đánh đi."
Cố Thanh Sơn mặc kệ nó, trực tiếp cầm ra một bộ chiến giáp từ trong hư không, đưa tay nhẹ nhàng vỗ.
Cả bộ chiến giáp lập tức tản ra, hóa thành mười bộ phận nhỏ nhanh chóng dán lên trên người hắn.
—— Giáp toàn thân của Ma Vương Chân Cổ!
Cố Thanh Sơn gắn mặt nạ vào gương mặt, tay cầm song kiếm Thiên Địa, nói: "Ta đi giết một trận, trợ giúp chúng thần giảm chút độ khó xuống."
Thân hình hắn dần dần hư hóa, biến mất khỏi nơi đó.
—— Duy Độ Chi Vũ!
Vĩ độ không gian không cách nào ngăn cản hắn, cũng không có bất cứ chướng ngại nào có thể trở ngại bước đi của hắn.
Chỉ trong chớp mắt tiếp theo, hắn xuất hiện ở bên người một con quái vật, vung kiếm đã chém xuống.
Con quái vật sáu chân vừa bị chém đứt, hắn đã không thấy tăm hơi đâu, lại xuất hiện ở một phía khác, chém về phía một con quái vật lần nữa.
Mộng Cảnh Long chính là Truyền Thừa Chung Cực của nhân tộc, tự nhiên không thể bại lộ, nhưng ở nơi này thì cũng không sao.
Cố Thanh Sơn không ngừng thoáng hiện ở các ngõ ngách trong thế giới, chuyên chọn những quái vật đặc biệt lợi hại, tiện tay chém đến tình trạng hấp hối, sau đó mới rời đi.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Ước chừng nửa khắc sau.
Hắn thu song kiếm lại, lấy Lưu Tinh Chùy ra, nói với côn trùng: "Chúng ta cần phải đi."
"Mặc kệ nơi này à?" Côn trùng hỏi.
"Cũng đã gần hoàn thành rồi, chúng thần cũng cần một chút rèn giũa nữa." Cố Thanh Sơn nói.
Hết chương 2617.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2618
Bạn cần đăng nhập để bình luận