Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1973. Ám Sát Siêu Thời Không (2)


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn nhìn thẻ bài lơ lửng trước mặt, trong lòng nổi lên cảm giác quen thuộc.
“Sao vậy, cậu quen sao?” Đại Ca hỏi.
“Đúng vậy, đây là lá bài Huyết Hải, đến từ...”
Cố Thanh Sơn vươn tay, nhẹ nhàng cầm lấy thẻ bài kia.
Thẻ bài vừa chạm vào tay hắn đã lập tức kích hoạt, truyền ra một giọng nữ:
“Thanh Sơn, em và Nữ Thần Công Chính đã lén mượn sức mạnh tận thế mới có thể tạm thời trở về thời đại này.”
“Cái khác không thể nói, bởi vì rất có thể sẽ bị tận thế phát hiện. Nhưng anh nhất định phải nhớ kỹ, quái vật tận thế đang tìm cách trở về thời đại mà anh đang ở.”
“Chúng nó muốn ám sát anh, cướp đoạt sáu Phong Ấn Chương trên tay anh.”
Giọng nói kết thúc, chỉ nghe “roẹt” một tiếng, thẻ bài tan thành mảnh vụn, bay lả tả.
Cố Thanh Sơn đứng tại chỗ, không nhúc nhích.
“Đó là ai?” Đại Ca hứng thú hỏi.
“Tô Tuyết Nhi, hiện tại cô ấy hẳn là đang ở cùng với Nữ Thần Công Chính, đang tiến hành một loại tiến hóa đặc thù.”
Cố Thanh Sơn vừa nói vừa âm thầm suy nghĩ.
Nữ Thần Công Chính...
Từ tin tức lấy được từ thời đại Tuyên Cổ mà xem, cô ấy là tồn tại của Nhân gian trong Lục Đạo.
Có cô ấy che chở cho Tô Tuyết Nhi, nhất định sẽ không có vấn đề gì... Bọn họ thậm chí có thể lén mượn dùng sức mạnh của tận thế.
Như vậy...
Cố Thanh Sơn khẽ lật tay, sáu Phong Ấn Chương đã lặng lẽ nằm trong tay hắn.
“Loại vũ khí vừa nãy là gì vậy, lại có thể bắn trúng mục tiêu cách hơn nửa thế giới?” Đại Ca hỏi.
Trên mặt Cố Thanh Sơn hiện lên nét hoài niệm. “Trước đây thế giới mà tôi ở đã gặp phải rất nhiều tận thế, những thứ thuộc hệ khoa học kỹ thuật căn bản không thể phá vỡ tầng phòng ngự trên người những con quái vật đó. Về sau, chúng tôi cho rằng nguyên nhân là vì thế giới áp chế.”
Đại Ca chợt nói: “À... Tôi biết, thế giới quá mạnh, lại còn sức mạnh pháp tắc che chở chúng sinh. Khi bọn chúng giáng lâm xuống mấy thế giới cực kỳ nhỏ yếu, thương tổn phải chịu sẽ giảm đi đáng kể.”
Cố Thanh Sơn nói: “Không sai, lúc đó thế giới của chúng tôi đang thực hiện một đề tài nghiên cứu về áp chế thế giới cấp bậc cao. Sau khi đề tài này được giải quyết đã sinh ra một cây súng không chịu tác động bởi áp chế sức mạnh, nằm trong tay Tô Tuyết Nhi.”
Đây là sự việc xảy ra trong hành lang bí mật của thế giới Phủ Bụi.
Tô Tuyết Nhi vừa kiên trì chiến đấu vừa trông chừng thân thể của hắn, cuối cùng nhờ vào cây súng lục này, giết chết hai kẻ bám vào thần khí của Hoàng Tuyền đạo.
“Thảo nào lợi hại như vậy, chậc chậc.” Đại Ca thở dài nói.
Cố Thanh Sơn cúi đầu nhìn sáu Phong Ấn Chương trong tay.
Dòng chữ nhỏ nhấp nháy nhảy ra trên không trung.
[Phong Ấn Chương (thành phần: một, hai, ba, bốn, năm, sáu).]
[Vật hiếm có, thần khí.]
[Ngài phải nghe người chế tạo ra nó giải thích thì mới có thể hiểu rõ tác dụng của nó.]
Cố Thanh Sơn ngẩng đầu, nhìn chó đen ở phía đối diện.
“Đại Ca, hiện tại đã lấy về được sáu Phong Ấn Chương, rốt cuộc thì chúng có tác dụng gì?” Hắn hỏi.
Chó đen ho nhẹ một tiếng, giải thích:
“Tác dụng đầu tiên là ổn định những sự việc xảy ra trong lịch sử, khiến tất cả mọi chuyện không thay đổi gì. Tác dụng thứ hai... Nó là chìa khóa bí mật duy nhất, chỉ có nó mới trị được sức mạnh bí mật của thi thể nằm trong khối băng.”
Cố Thanh Sơn không nhịn được hỏi: “Con mắt khổng lồ chính là một bộ phận của thi thể kia?”
Chó đen ngóc đầu lên, nghiêm nghị nói: “Đúng vậy, nó đã sản sinh ý thức riêng của bản thân. Có điều, tôi đã đắn đo suy nghĩ nhiều hơn bất cứ người nào khác, nên trước đây chỉ đặt một con mắt và một ít tóc trong Vực Sâu Vĩnh Hằng.”
“Đều là của thi thể đó?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Đúng, tôi lợi dụng sức mạnh ẩn chứa bên trong những sợi tóc kia để chế tạo thể Vực Sâu, nhưng sức mạnh của con mắt kia quá nhiều, tôi chỉ có thể khiến nó duy trì trạng thái ngủ say.” Chó đen nói.
“Những bộ phận khác của thi thể thì sao?” Cố Thanh Sơn truy hỏi.
“Tất cả đều bị sáu Phong Ấn Chương phong bế lại, giấu ở một nơi không ai biết. Mà cho dù bị người ta tìm ra, không có Phong Ấn Chương thì cũng tuyệt đối không thể mở ra.”
Cố Thanh Sơn nghe xong, nhìn sang Giao diện Chiến Thần.
Quả nhiên, trên Giao diện Chiến Thần hiện lên lời thuyết minh tương ứng.
Thì ra là thế.
Reneedol phát hiện ra trong Vực Sâu Vĩnh Hằng chỉ có một con ngươi, bèn ép buộc Phi Nguyệt, muốn dùng thần kỹ vận mệnh “Quyến Luyến” để đi tìm những bộ phận khác của thi thể.
Rốt cuộc Reneedol muốn làm gì?
Đúng rồi, nàng ta có thể triệu hoán tận thế, mà thi thể đóng băng đó vốn là một loại tận thế.
Ở ngoài cánh cửa, có vô số tận thế cũng đang tìm nó.
Reneedol tha thiết muốn triệu hoán thi thể đóng băng.
Nếu như nàng ta làm được đến bước này, thử hỏi còn ai có thể đối phó nàng ta?
Mọi thứ, tất cả đều phải quỳ rạp dưới chân nàng ta!
Cố Thanh Sơn hiểu rõ triệt để, hỏi. “Đại Ca, thứ này ở trên tay chúng ta, chúng ta nên xử lý như thế nào?”
Đột nhiên...
Không gian vặn vẹo một chút, một con quái vật hiện ra trước mặt bọn họ.
Nó chỉ vừa vung lên một thanh đao xương trắng thật dài, toàn bộ thân thể đã bị cắt thành vô số khối, rơi hết xuống đất.
Từng đường ánh kiếm hiện ra xung quanh thân thể Cố Thanh Sơn và chó đen, sau đó dần dần biến mất.
Những đường ánh kiếm ấy dường như vẫn luôn tồn tại, chẳng qua căn bản nhìn không thấy mà thôi.
Trên Giao diện Chiến Thần hiện lên hai hàng chữ nhỏ:
[Ngài đã chém chết thích khách tận thế: Cái Bóng Của Xương Gãy.]
[Ngài thu được ba mươi ngàn điểm hồn lực.]
Cố Thanh Sơn nhìn thi thể nát vụn trên mặt đất, lạnh lùng nói: “Ngu xuẩn, nếu ta biết các ngươi muốn ám sát, đương nhiên sẽ không để xảy ra sơ suất.”
Chó đen rơi vào trầm tư., một lát sau mới lên tiếng: “Nhưng cứ tiếp tục như vậy cũng không phải cách hay, nếu như bọn chúng nhân lúc chúng ta ăn cơm hay đi vệ sinh để giết chết chúng ta, nói chung là cũng hơi ảnh hưởng tâm trạng.”
“Anh có ý tưởng gì hay?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Lúc này chúng ta không biết một chút gì về tình thế, tôi nghĩ cậu có thể suy nghĩ về chuyện kia.” Chó đen nói với vẻ thần bí.
“Chuyện gì?”
“Chuyện mà cậu rất am hiểu.”
Chó đen chạy về phía trước vài bước, đá đầu của con quái vật bị chém nát kia tới trước mặt Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn cúi đầu nhìn cái đầu đầy mắt ấy.
Quái vật tận thế, Vạn Mắt.
Đại Ca nói rất đúng, đó cũng là một cách.
Hiện tại Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí của mình đã tiến hóa đến trình độ cực cao, có thể hoàn toàn biến mình thành đối phương. Như thế, những thích khách này còn muốn tìm ta mình cũng không phải là chuyện dễ dàng, và mình có thể trà trộn vào trong đám quái vật tận thế để tìm hiểu tin tức.
Cố Thanh Sơn đưa tay ra, chạm nhẹ lên đầu lâu.
Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí, phát động!
Hắn dần dần biến thành quái vật với những con mắt dày đặc khắp toàn thân.
“Được rồi.”
Quái vật khó nhọc phun ra một câu, đứng lên, đi mấy bước.
“Không được, kẻ này toàn thân đều là mắt, tôi đi hai bước là choáng váng.” Cố Thanh Sơn nói.
“Thử cái khác xem?” Đại Ca đề nghị.
Cố Thanh Sơn biến trở về, đặt tay lên xác chết nát vụn.
Một giây sau, hắn biến thành một cái bóng hư vô... Đây chỉ thuần túy là quái vật do cái bóng tạo thành.
“Bây giờ cảm thấy thế nào?” Đại Ca hỏi.
“Hơi... phiêu, nhưng vẫn tốt hơn cái ban nãy, tôi thích ứng một chút là không sao rồi.” Cố Thanh Sơn nói.
Từ lượng hồn lực thu hoạch được, có thế thấy tên quái vật tận thế có tên “Cái Bóng Của Xương Gãy” này có đẳng cấp cao hơn “Vạn Mắt” một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận