Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1789. Cứu Ngươi Một Lần


Đánh dấu
Ào ào!
Một đống đồ linh tinh rơi xuống dưới đất.
Sợi tơ đen trên tay Cố Thanh Sơn lập tức bay ra ngoài, quấn quanh một thứ ở trong đó.
Thứ này là một mảnh vỡ to khoảng nửa ngón tay, cũng không biết được làm từ gì nữa mà sáng lung linh, trông rất đẹp mắt.
Cố Thanh Sơn đưa tay ra, hút mảnh vỡ kia vào trong tay hắn.
Trên Giao diện Chiến Thần liên tục xuất hiện hai hàng chữ nhỏ:
[Phát hiện mảnh vỡ Lục Đạo Định Giới thần kiếm.]
[Xin chú ý, ngài cần thu thập tất cả mảnh vỡ, mới có cơ hội đúc lại thanh thần kiếm này.]
Cố Thanh Sơn cảm thấy yên ổn.
Đúng, chính là thứ này.
Mình từ Hang Sâu Vạn Thú tới đây, cuối cùng cũng tìm được một mảnh vỡ đầu tiên của Lục Đạo Định Giới thần kiếm.
Chỉ cần Thần kiếm khôi phục như trước, mới có thể phong ấn mộ lớn, giải cứu toàn bộ Hang Sâu Vạn Thú ra khỏi sức ép của tận thế.
"Tô đạo hữu, ngươi tìm được thứ này ở đâu?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Thứ này sao? Mấy ngày trước ta nhặt được nó bên cạnh một dòng suối, lúc đầu ta cảm thấy đây là một viên ngọc quý, đang định xem xét một vài quyển sách về luyện khí để xem thứ này là thứ gì, thế nhưng mấy ngày nay bị người mưu hại nên ta không có hứng thú tìm hiểu nó."
Cố Thanh Sơn nói: "Tô đạo hữu, thứ này chính là thứ mà ta cần tìm."
"Ngươi lấy đi, dù sao ta sắp chết rồi, cũng không dùng tới thứ này." Tô Tình nói.
"Cám ơn."
Cố Thanh Sơn cất mảnh vỡ Thần kiếm đi.
Cũng vào lúc này, sợi tơ đen trên tay của hắn cũng biến mất như sương mù, sau đó lại ngưng tụ thành một sợi tơ mới.
Sợi tơ màu đen nối tới tòa thành khổng lồ bên kia.
Mảnh vỡ thứ hai, có lẽ là ở trong thành.
Cố Thanh Sơn liếc nhìn Tô Tình rồi ôm quyền nói: "Vậy... Tô đạo hữu, tạm biệt."
"Ừ, ngươi đi đi, ta cũng sắp phải chết rồi." Tô Tình nói.
Cố Thanh Sơn gật đầu, quay người rời đi.
Sau lưng hắn, Tô Tình giơ cao dao găm, dùng toàn lực đâm vào ngực của chính mình.
Cố Thanh Sơn đi được vài bước, hơi suy nghĩ rồi đột nhiên nói:
"Ngăn hắn lại."
Keng!
Một tiếng kim loại va chạm vang lên.
Một thanh kiếm sắc bén đã ngăn trước mũi dao găm.
Tô Tình hỏi với vẻ kinh ngạc: "Đạo hữu, ngươi làm gì vậy?"
Cố Thanh Sơn đứng im tại chỗ, một lúc lâu sau mới thở dài.
Hắn quay trở về, đứng trước mặt Tô Tình.
"Tô đạo hữu, thực ra thì cách làm của ngươi cũng không thể trả thù đám người kia được."
"Tại sao?" Tô Tình hỏi.
"Bởi vì bọn họ thật sự rất muốn giết chết ngươi, ngươi mà chết thì rất hợp ý bọn họ, đúng không?" Cố Thanh Sơn hỏi lại.
"Thế nhưng khi ta chết đi thì đạo viện sẽ tổn thất rất lớn." Tô Tình nói.
Cố Thanh Sơn nói: "Thế nhưng người chết sẽ không thể tạo ra bất cứ lợi ích nào nữa cả, như vậy sẽ mất đi giá trị. Không ai sẽ vì một người chết mà làm to chuyện cả, ngoại trừ người nhà của ngươi."
"Ta... không còn người nhà, bậc cha chú đều chết trong chiến dịch ác quỷ lần trước rồi." Tô Tình nói.
Cố Thanh Sơn than nhẹ, rồi nói: "Nếu là như vậy thì ngươi chết, thực ra cũng chỉ là chết vô ích mà thôi."
Tô Tình hơi hoang mang.
Cố Thanh Sơn tiếp tục nói: "Ngươi đã tặng ta bảo vật, hiện tại ta sẽ giúp ngươi một lần, xem như là quà cảm ơn, như thế nào?"
Tô Tình lắc đầu, nói: "Thế lực của bọn chúng rất mạnh, trong đó còn có mấy quý công tử từ trên trời đưa xuống nữa, cho nên không thể làm gì được cả."
Cố Thanh Sơn cười cười.
Hắn vỗ vai Tô Tình, nói: "Đối mặt với sự thương tổn từ người khác, có người sẽ bị phá vỡ, vĩnh viễn sống trong đau khổ, có người sẽ lợi dụng sự đau đớn này mà nhịn nhục, cuối cùng biến thành một cường giả có thể nắm giữ vận mệnh của chính mình."
Tô Tình nhìn Cố Thanh Sơn với ánh mắt kinh ngạc, hỏi: "Ngươi rất giỏi nhịn nhục sao?"
Cố Thanh Sơn hơi xấu hổ, nghĩ một lát rồi nói:
"Đạo lý chỉ là đạo lý, ngươi không cần áp dụng nó lên người của ta. Tính cách của ta rất nóng nảy, cũng không dễ trêu, khi giết người chưa bao giờ nương tay cả."
Tính tình nóng nảy?
Khi giết người thì rất tàn nhẫn?
Sau khi Tô Tình nghe xong, hỏi lại Cố Thanh Sơn: "Đạo hữu, xin hỏi tên của đạo hữu là gì?"
"Cố Thanh Sơn."
Cái tên rất lạ lẫm nha.
Gần đây mình cũng không nghe nói có ma đầu nào xuất thế mà.
Tô Tình suy nghĩ một lát rồi hỏi tiếp: "Cố đạo hữu, vừa rồi ta thấy ngươi sử dụng phi kiếm, ngươi là kiếm tu sao?"
"Đúng." Cố Thanh Sơn thừa nhận.
Tô Tình gật đầu, nói: "Đám kiếm tu các người chỉ cần khó chịu với ai là rút kiếm chơi đấu sinh tử, đương nhiên là không ai dám trêu chọc rồi. Thế nhưng ta lại là một thuật tu, sở trường nghiên cứu và sáng tạo pháp thuật, không am hiểu việc đánh nhau, nên mới bị chèn ép."
Cố Thanh Sơn cười cười.
Kiếm tu thường cảm thấy, cách giải quyết mọi chuyện tốt nhất chính là làm cho người khác ngậm miệng rồi không dám tiếp tục.
Cũng có rất nhiều cách làm cho người khác ngậm miệng.
Mà cách kiếm tu sử dụng lại là cách trực tiếp nhất.
Không nghĩ tới ở trong thế giới này cũng là như vậy.
Cố Thanh Sơn nói: "Tô đạo hữu, hiện tại ngươi muốn làm gì, nói ra xem xem, có khi ta sẽ giúp được."
Tô Tình thở dài, nói: "Cố đạo hữu, sau khi nghe những lời của ngươi thì ta cũng không muốn chết nữa, thế nhưng ta lại không thể thay đổi được cục diện sắp tới."
"Cục diện gì? Bị trưởng lão phê bình sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Tô Tình: "Đúng, sau khi hừng đông thì Giới Luật trưởng lão sẽ tổ chức đại hội toàn viện, toàn bộ người trong đạo viện đều tập trung, bọn họ sẽ đuổi ta ra khỏi đạo viện."
Cố Thanh Sơn trở nên nghiêm túc, hỏi: "Là kẻ nào muốn đuổi ngươi ra?"
"Ta không rõ, ta chỉ biết bọn họ là một đám ghen ghét ta, mà thế lực của bọn họ lại rất lớn." Tô Tình nói.
"Quan hệ của bọn họ với Giới Luật trưởng lão là như nào?" Cố Thanh Sơn hỏi tiếp.
"Ai mà biết được, ta chưa bao giờ quan tâm mấy chuyện như này." Tô Tình trả lời.
"Ngoài Giới Luật trưởng lão ra, những trưởng lão trong đạo viện có cái nhìn thế nào về chuyện này?" Cố Thanh Sơn hỏi tiếp.
"Bình thường ta đều dành thời gian cho việc nghiên cứu pháp thuật, làm sao mà biết được mấy chuyện này." Tô Tình lắc đầu, trả lời.
Khóe miệng Cố Thanh Sơn hơi giật, thế nhưng vẫn cố gắng không nói cái gì xúc phạm đối phương.
Cái gì cũng không biết...
Vậy ngươi bảo ta phải làm cách nào đây?
Cố Thanh Sơn thở dài một hơi.
Mà lúc này, Tô Tình cũng nói: "Cố huynh, ta cũng biết là chuyện này rất khó, nếu không thì để ta tự sát đi. Tới kiếp sau, ta chắc chắn sẽ sống tốt hơn kiếp này."
Sau khi nói xong thì hắn ta giơ dao găm lên.
"Chờ đã..." Cố Thanh Sơn nói.
Đối phương đã đưa mảnh vỡ Lục Đạo Định Giới thần kiếm cho mình, mà mình cũng đã nói muốn giúp đối phương một lần.
Hơn nữa, có thể đi vào nơi tu hành, cũng là cách nhanh nhất để hiểu rõ thế giới này.
Vẫn nên nghĩ cách khác đi.
Cố Thanh Sơn trầm tư suy nghĩ, rồi nói: "Hiện tại chúng ta không có bất kỳ tin tức tình báo nào cả, làm cho chuyện này trở nên rất khó khăn, thế nhưng ta vẫn có một cách cuối cùng..."
"Cách gì?" Tô Tình hỏi.
"Thu thập tình báo tại chỗ, sau khi hiểu rõ mọi chuyện thì ứng biến tùy tâm." Cố Thanh Sơn nói.
Tô Tình cũng không phải người ngu, hỏi lại: "Ý của ngươi là, ta cần nghĩ cách ngay trong buổi đại hội phê bình ta?"
"Đúng, lúc muốn đuổi ngươi ra khỏi đạo viện thì chắc chắn sẽ có rất nhiều tin tức được phơi bày ra, khi đó chân tướng sẽ rõ ràng." Cố Thanh Sơn nói.
Tô Tình hơi nhăn nhó, nói: "Ta sợ không thể nghĩ ra cách nào cả."
Cố Thanh Sơn nhìn hắn ta từ trên xuống dưới, nói: "Ngươi là một người chuyên nghiên cứu pháp thuật, đối với những hoạt động bẩn thỉu này chưa từng chú ý, cũng không thèm để ý. Mà đối phương lại muốn đuổi ngươi ra khỏi đạo viện, đã chuẩn bị rất nhiều thủ đoạn, cho nên ngươi chắc chắn sẽ không đỡ được."
Rồi Cố Thanh Sơn không biết nghĩ tới điều gì, nói: "Mà ngày thường ngươi lại ham chơi, phong lưu, mặc dù không có ý xấu, thế nhưng hành vi lại rất dễ bị người lên án, điều này thật giống với sư huynh của ta, haiz, sư huynh của ta là một người rất tốt, chỉ là không thích tu đạo mà thôi. Thôi được rồi, ta sẽ cứu ngươi một lần."
Bạn cần đăng nhập để bình luận