Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1986. Tới Gần (2)


Đánh dấu
Quạ khoanh tay lại, nói với vẻ giận dữ: "Chiếc khẩu trang xấu xí này cũng rất tốt nha. Ta cũng đã quen rồi, trừ lúc ăn cơm có thể cởi ra chứ những lúc còn lại đều phải đeo nó, hừ, hiện tại ta cũng không muốn tháo nó ra làm gì cả."
Cố Thanh Sơn và Đại Ca liếc nhìn nhau.
... Đang bức xúc đó.
Vẻ mặt Cố Thanh Sơn thay đổi, nói với giọng chân thành: "Quạ, hiện tại chúng ta đã không còn cách nào khác cả, chỉ có ngươi mới có thể thay đổi tình trạng hiện tại mà thôi."
Đại Ca cũng nói: "Đúng, ngươi là một anh hùng chân chính, là một cao thủ duy nhất có thể thay đổi tình trạng hiện tại, ta và Cố Thanh Sơn có thể sống sót hay không cũng đều nhờ vào ngươi cả."
Cố Thanh Sơn nói tiếp: "Không chỉ mỗi chúng ta thôi đâu. Ngươi thấy đấy, Phi Nguyệt thành chủ thành Hư Không có mạnh hay không? Hung ma Tiểu Điệp có mạnh hay không? Thế nhưng các nàng đều không thể thay đổi tình trạng hiện tại, chỉ có ngươi... một người đàn ông chân chính, một thích khách mạnh mẽ được vô số người ca ngợi – Quạ Bạc Chết Đứng mới có loại năng lực này."
Cố Thanh Sơn và Đại Ca đồng thanh nói: "Quạ, hiện tại chỉ có thể dựa vào ngươi thôi!"
Quạ chầm chậm gỡ khẩu trang sắt ra, hếch cằm lên nói: "Nếu các ngươi thành tâm thành ý cầu xin, vậy thì ta sẽ giúp các ngươi một tay."
Hắn ta hít một hơi thật sâu.
Một giây...
Hai giây...
Ba giây...
Vẫn không có bất kỳ điều khác lạ nào xảy ra cả.
Ba người trừng mắt nhìn nhau.
"Đón May Tránh Rủi của ngươi đâu?" Cố Thanh Sơn không nhịn được mà hỏi.
Quạ xoa tay, nhảy nhót vài lần, rồi chạy vòng quanh bàn ăn một vòng.
"Ặc... năng lực của ta đâu? Tại sao lại không thấy?" Quạ ngoẹo đầu, hỏi.
Đại Ca hơi thở phào nhẹ nhõm: "Xem ra tạm thời vẫn không có việc gì."
Quạ nghe xong câu nói này thì toàn thân đều run rẩy, chậm rãi cúi đầu xuống, làm cho người khác không thể thấy được vẻ mặt hiện tại của hắn là như nào.
"... Không có... việc gì...?"
Quạ nói bằng giọng khàn khàn, ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào Đại Ca.
Đại Ca không trả lời. Bởi vì hắn ta đã cảm nhận được một loại khí tức nào đó trên người Quạ, vội vàng nháy mắt với Cố Thanh Sơn.
Hai mắt Quạ nhìn thẳng, dùng vẻ mặt kinh khủng và đáng sợ nhìn chằm chằm vào Đại Ca, quanh người Quạ xuất hiện rất nhiều lông chim màu đen.
"Quạ, cuối cùng thì có chuyện gì?" Cố Thanh Sơn hỏi với giọng nghiêm túc.
Bỗng nhiên, Quạ quay đầu nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Sơn.
Quạ giống như đang nhìn thấy một bộ thi thể của một quái vật kinh khủng nào vậy, sắc mặt trở nên sợ hãi.
Cố Thanh Sơn hít sâu một hơi, giọng nói chậm lại: "Thả lỏng chút, tạm thời chúng ta không có chuyện gì cả, ngươi đã nhận ra thứ gì, hiện tại có thể nói cho chúng ta biết."
Quạ bắt đầu nói chuyện, giọng nói sắc nhọn như tiếng kim loại ma sát với nhau vậy:
"Nàng ta bị Con mắt khổng lồ dồn tới con đường chết. Trước mắt, nàng ta đang hấp thu lực lượng của Thi thể đóng băng ẩn giấu trong mấy sợi tóc để triệu hoán tận thế còn khủng bố hơn gấp nhiều lần Đại hồng thủy."
"Toàn bộ thế giới được cất giấu trong di tích của Vạn Thần điện đều sẽ bị hủy diệt trong trận quyết đấu giữa hai loại tận thế này."
"Mọi thứ đều đang diễn ra."
"Vạn vật hủy diệt sắp tới rồi!"
Sau khi Quạ nói xong, tất cả dị tượng đều biến mất.
Sắc mặt Quạ khôi phục lại như thường, nói với giọng hơi rầu rĩ: "Làm sao bây giờ, hình như ta không thể phát động Đón May Tránh Rủi được."
"Chờ đã, ngươi không nhớ những gì ngươi vừa mới nói hay sao?" Đại Ca không nhịn được mà hỏi.
"Vừa rồi ta đã nói cái gì sao?" Quạ hỏi với vẻ khó hiểu.
Đại Ca nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn im lặng, nhìn chằm chằm mấy dòng chữ nhỏ xuất hiện trên hư không:
[Ngài nhận được lực lượng tiên đoán: Ảnh hưởng của Bãi Tha Ma.]
[Bãi Tha Ma: Có thể chính xác nhìn thấy sự kiện tử vong với quy mô lớn sắp diễn ra trong tương lai.]
Cố Thanh Sơn cảm thấy nặng nề.
Năng lực đầu tiên "Bia Mộ" của Quạ có thể thay đổi vận mệnh sắp sinh ra.
Cũng may là loại năng lực này vẫn ở trong tầm kiểm soát của Quạ, có thể tự mình khống chế nói câu sau để sửa đổi kết quả.
Mà rất hiếm khi nào Quạ kích hoạt năng lực tiên đoán thứ hai của mình... Bãi Tha Ma.
Bãi Tha Ma không thể thay đổi, nó có thể tiên đoán được tương lai chân thực sắp diễn ra!
Cố Thanh Sơn nói: "Đại Ca, chúng ta phải hành động nhanh hơn nữa, vừa rồi Quạ đã kích hoạt lời tiên đoán chân thực."
"Cái gì? Chẳng lẽ những tai nạn vừa rồi hắn ta nói sẽ chân chính xuất hiện?" Đại Ca nói.
"Đúng, chắc chắn sẽ diễn ra, không ai có thể ngăn cản."
Cố Thanh Sơn nói.
Chỉ một trận Đại hồng thủy cũng đã đủ để hủy diệt toàn bộ thành Hư Không. Nếu như Reneedol lại triệu hoán một tận thế còn khủng bố hơn cả Đại hồng thủy, vậy ai còn sống được nữa?
Cố Thanh Sơn thở dài.
"Chúng ta không thể chậm trễ, phải đi tìm Phi Nguyệt ngay lập tức!"
"Đi!"
Bóng người của ba người chớp động, biến mất khỏi đường hầm tăm tối.
...
Ở một bên khác.
Trong một hang động dưới nước, bên trong sông ngầm dưới mặt đất...
Dòng sông chảy qua đỉnh hang động, thế nhưng lại vẫn không chảy xuống dưới.
Trong động này có vài người đang ngồi.
Phi Nguyệt, Tiểu Điệp, tháp chủ Hung Ma tháp, Tu nữ mù.
"Quá nhiều người đã chết trận, chỉ còn lại chúng ta mà thôi." Tu nữ mù thở dài, nói.
"Ngươi sai rồi, trong tiên thuyền này có rất nhiều người tu hành nữa." Tiểu Điệp nói.
Tháp chủ Hung Ma tháp lắc đầu nói: "Tiên nhân của bọn họ đã chết trước đó rất nhiều năm rồi, thực lực của những người còn lại đều rất yếu."
Phi Nguyệt vẫn ngẩn người tại chỗ, đang suy nghĩ cái gì đó.
Tiểu Điệp lại gần, nói nhỏ: "Ngươi làm sao vậy, gần đây cứ có vẻ gì đó không đúng."
Phi Nguyệt không nói gì, chỉ là huơ tay một cái.
Vô số pháp tắc xuất hiện trong hư không, bay lượn xung quanh tay nàng rồi hóa thành một vòng ánh sáng tỏa ra hào quang lộng lẫy. Trên vòng ánh sáng, vẫn có thể chứng kiến một sợi tơ màu đen thuộc về vận mệnh đang quấn quanh đó, một đoạn quấn lấy đầu ngón tay của nàng, giúp nàng điều khiển tất cả pháp tắc.
Mấy người khác đều sợ ngây người.
"Lực lượng của ngươi... đã vượt qua chúng ta quá nhiều." Tháp chủ Hung Ma tháp nói lớn.
"Cũng không kém Reneedol chút nào cả."
Tu nữ mù cảm nhận được loại lực lượng mênh mông đó, bèn bình luận một câu.
Tiểu Điệp càng vui vẻ, vỗ nhẹ vai Phi Nguyệt: "Quá tốt, lần này đã có thể chống lại con ả chết tiệt kia rồi."
Phi Nguyệt nhìn chằm chằm vào vòng ánh sáng mà im lặng.
"Chẳng biết tại sao, ta luôn cảm thấy mình sắp chết."
Nàng nói nhỏ.
.....
Trong đường hầm tăm tối.
Reneedol mang theo mấy thủ hạ, dùng toàn lực bay về phía trước.
"Chủ nhân, ta lại cảm ứng được... nó đang chạy tới đây!"
Một thiên sứ mười hai cánh thông báo với vẻ hoảng sợ.
Reneedol bỗng quay đầu nhìn chằm chằm vào tên thiên sứ kia, nói với giọng lạnh lùng: "Ngươi chắc chứ?"
Tên thiên sứ mười hai cánh kia nói: "Chắc, tất cả pháp thuật loại mê hoặc và các lối rẽ mà chúng ta đã thiết kế đều không thể đánh lừa nó được!"
Reneedol hơi dừng lại, sau đó giọng nói trở nên dịu dàng:
"Phù Đô, ngươi là thiên sứ mạnh nhất trong số các nam thiên sứ, ngươi chắc chắn có thể ngăn cản nó để chúng ta có thêm thời gian để chạy trốn."
Rồi từ trên người nàng ta bay ra hai bóng mờ...
Nữ thần mở đầu vận mệnh - Kroto, Nữ thần kết thúc vận mệnh - Atropos.
Các nàng bay tới cạnh tên thiên sứ mười hai cánh tên là Phù Đô kia, lẩm bẩm vài câu chú ngữ vào tai hắn ta.
Sau khi niệm chú xong, hai nữ thần đều biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận