Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2093. Mưu tính của tận thế (2)


Đánh dấu
Trong lòng Cố Thanh Sơn thầm giật mình.
Bộ xương ánh sáng cười gằn, nói: “Những ác quỷ của Lục Đạo quá khứ các ngươi hiện đã không còn lực lượng gì nữa, tốt nhất vẫn nên tự tản đi, hà tất phải tới chỗ của ta tìm cái chết.”
Mấy tuyệt đại giai nhân nhìn Bộ xương ánh sáng với vẻ mặt đầy sầu bi, cùng cất tiếng hát:
“Lòng ta nào phải đá, không thể chuyển đi.”
“Lòng ta nào phải ghế ngồi, không thể xoay vòng.”
“Uy nghi rộng lớn khắp nơi, cũng không thể chọn.”
Các nàng liền hóa thành luồng khí đen, như quỷ ảnh hỗn loạn che kín khắp hư không, xông về phía Bộ xương ánh sáng.
“Muốn chết!” Bộ xương ánh sáng hóa thành mười mấy nhóm lửa trắng, bao phủ tất cả khí đen vào trong đó.
Chỉ thoáng sau, mọi luồng khí đen đều tan hết. Những đóa hoa trong hư không cũng héo rũ tàn úa, rơi lả tả từ hư không đen kịt xuống dưới.
Lửa trắng mờ đi một chút, lại hóa thành Bộ xương ánh sáng một lần nữa.
“Thật khó đối phó.”
Nó rơi xuống, trong giọng nói lộ ra một chút yếu ớt.
“Phong ấn đã mở, nhưng nơi đây còn có một người ngoài.” Tu sĩ ác quỷ nói.
Bộ xương ánh sáng nhìn về phía Triệu Cửu Hiên, thì thầm: “Hãy về với yên tĩnh, tội của ngươi liền được xóa bỏ hoàn toàn.”
“Lãnh đại ca, cứu...”
Triệu Cửu Hiên cảm thụ được cái chết đến gần, chỉ kịp kêu lên một tiếng, sau đó cả cơ thể chợt hóa thành bụi bậm, biến mất không thấy đâu.
Đôi mắt Ma Long bỗng nhiên mở ra. Hắn ta kinh ngạc nhìn bụi bặm bay tán loạn, hai mắt bỗng nhiên trở nên đỏ đậm.
“Ta chỉ tới lấy kiếm, các ngươi lại giết huynh đệ ta.” Hắn ta cắn răng nghiến lợi nói.
Trên trường kiếm truyền đến tiếng kêu khẽ: “Không phải, ngươi sai rồi. Từ hôm nay trở đi, ngươi đã không còn là chúng sinh phàm tục, không lẽ ngươi nên có thứ tình cảm này nữa. Hãy nhớ cho kỹ, ngươi là người được ta chọn, là chủ nhân của thần binh tận thế. Giờ đây, ngươi sẽ biết được tất cả.”
Vụt!
Trên người Ma Long bỗng nhiên bùng phát ra vô số ánh sáng, bao phủ hắn ta và trường kiếm hoàn toàn.
“A a a a a!”
Ma Long không cam lòng gào thét, nhưng chung quy cũng không thể phản kháng lại lực lượng ánh sáng này, rất nhanh sau đó liền rơi vào yên lặng.
Tu sĩ ác quỷ cùng Bộ xương ánh sáng lẳng lặng nhìn cảnh tượng ấy.
“Thời gian đã trôi qua quá lâu rồi, thần binh tận thế cuối cùng cũng trở lại danh sách.” Bộ xương ánh sáng nói.
Tu sĩ ác quỷ tiếp lời: “Có ngươi núp trong bóng tối âm thầm tương trợ, trận đối đầu giữa ta với Người nắm giữ Lục Đạo đã có phần thắng. Bây giờ lại chiếm được thần binh tận thế, chắc chúng ta có thể giết chết cô gái loài người kia chỉ trong một lần ra tay, hơn nữa còn có thể nhân cơ hội này đi hoàn thành sự kiện kia.”
Bộ xương ánh sáng nói: “Đúng vậy, đám chúng sinh buồn cười ấy đi trốn ở cánh cửa thế giới này, rơi vào trạng thái ngủ say. Giờ thì vừa hay, ngay cả cơ hội thức tỉnh cũng không cần cho bọn chúng.”
Tu sĩ ác quỷ đồng ý: “Bất kể là Người chờ đợi, hay là Đồ đệ giả chết của Lục Đạo, lần này cuối cùng cũng có thể tiêu diệt toàn bộ trong một lần!”
Trong lúc chúng nói chuyện, toàn bộ ánh sáng trên người Ma Long biến mất.
Hắn ta đứng ở nơi đó, hai mắt nhắm lại, có vẻ như đang lâm vào một trạng thái nào đó.
Tu sĩ ác quỷ bỗng nhiên giật mình, nói: “Con mắt của tận thế bí mật kia sắp đến thế giới này rồi.”
“Chúng ta đi thôi!” Bộ xương ánh sáng nói, sau đó hóa thành một luồng sáng trắng, bao lấy Ma Long và thanh kiếm kia, rồi xông thẳng lên không trung.
Tu sĩ ác quỷ gật gật đầu với Cố Thanh Sơn, nói: “Ở đây đã chẳng còn lại tác dụng gì nữa. Thời gian đã sắp tới, cánh cửa thế giới sắp mở ra, chúng ta cũng mau đi thôi.”
“Được.” Cố Thanh Sơn cúi đầu đáp.
Bóng dáng hai người khẽ rung lên, hóa thành hai tàn ảnh phóng lên cao.
Toàn bộ thế giới dưới lòng đất khôi phục yên tĩnh.
Đen, tối, không tiếng động, không còn bất luận linh thể lập loè gì nữa.
Ở nơi sâu trong vực thẳm, đám hoa vẫn phất phơ bay.
Từng đóa từng đóa hoa màu đen hòa vào với bóng tối, đã chết hẳn rồi.
Bỗng nhiên...
Ánh sáng rét lạnh nhoáng lên trong bóng đêm.
Đây là một loại ánh sáng thăm thẳm phát ra từ mắt của một sinh vật nào đó.
Mắt mèo.
Một con mèo quýt đang quanh quẩn đi đi lại lại trên mảnh đất hoang vu, tìm kiếm thứ gì.
Trên lưng nó đeo một thanh kiếm.
Trong kiếm truyền đến âm thanh của Lạc Băng Ly: “Chớ nóng vội, hình như công tử truyền âm với các nàng rồi. Chỉ cần còn một hơi thở thì ta có thể cứu.”
Mèo quýt lo lắng nói: “Nhưng công tử cũng nói, mấy thiên ma đó bị lực lượng phong ấn trói buộc nên chỉ có thể liều chết cùng tận thế, sợ rằng khó có kẻ nào sống sót.”
Bóng dáng mèo quýt rất linh hoạt, nó chạy qua chạy lại và nhảy qua từng viên đá một trong lòng đất.
Đáng tiếc, trong thần niệm của nó, mấy đóa hoa màu đen kia đã bị hủy diệt hoàn toàn.
Tất cả mọi đóa hoa đều đã chết, ngay cả một cành lá cũng không còn.
Mèo cam ủ rũ cụp tai.
Lạc Băng Ly cũng thở dài, nói: “Xem ra chỉ có thể dùng cách thứ hai mà hắn nói thôi.”
Mèo quýt gật đầu, sau đó lấy ra một vòng chuông nhỏ.
Chuông Thiên Ma.
Nó dùng hai móng cầm chuông, nhẹ nhàng lay động.
....
Bên trong một Thiên điện, Cố Thanh Sơn, Ma Long, Bộ xương ánh sáng và tu sĩ ác quỷ lặng lẽ xuất hiện.
Ma Long nhắm hai mắt lại, vẫn đang bị vây trong trạng thái ngơ ngác mông lung.
Trường kiếm trong tay hắn ta phát ra tiếng kêu to: "Còn khoảng bao lâu nữa thì cánh cửa thế giới mới mở ra được?"
Tu sĩ ác quỷ và Bộ xương ánh sáng nhìn nhau, cất tiếng: "Sắp rồi, con mắt khổng lồ sắp đi qua thế giới này, nó sẽ phát hiện nơi đây, sau đó giáng lâm xuống."
Bộ xương ánh sáng nói: "Bọn ta cũng không biết tình hình cụ thể, nhưng sau khi nó xuất hiện, hẳn cánh cửa thế giới sẽ nhanh chóng mở ra."
Trường kiếm nói: "Đã như vậy, không bằng hiện tại ta lập tức dẫn nó tới."
Tu sĩ ác quỷ vội vàng nói: "Không được, đoạn lịch sử này không thể động vào, khẽ động vào thôi sẽ xảy ra vấn đề lớn —— Bởi vì nó ẩn chứa một loại năng lực mạnh nhất lại mang tính độc quyền của thời gian."
"Là cái gì?" Trường kiếm hỏi.
Tu sĩ ác quỷ phun ra hai chữ: "Xuyên Tạc."
Trường kiếm im lặng một hồi.
"Xuyên Tạc..." Bộ xương ánh sáng trầm ngâm nói: "Cái này hình như là loại sức mạnh bá đạo nhất trong pháp tắc thời gian, nếu như chúng ta một mực đòi thay đổi gì, nó sẽ trực tiếp đá chúng ta ra khỏi lịch sử nơi này, để đảm bảo tính tiếp diễn của Xuyên Tạc."
"Rốt cuộc là ai đã phát động ra loại sức mạnh này?" Trường kiếm hỏi.
Bộ xương ánh sáng nghiến răng nghiến lợi nói: "Người kia gọi là Cố Thanh Sơn, trên người hắn ta có mảnh vỡ của chìa khóa thông hành, cho nên mới tạo thành cục diện như bây giờ."
Tu sĩ ác quỷ cũng nói: "Bọn ta vốn định giết chết hắn ta trong dòng sông thời gian, nhưng tộc Thời Gian lại trợ giúp hắn đánh bọn ta bị thương nặng."
"Đã vậy thì..." Tiếng nói của trường kiếm thấp đi, cuối cùng lại yên tĩnh.
Ma Long đã tỉnh lại.
Hắn ta mở hai mắt ra, lộ ra vẻ mặt coi thường tất cả, mở miệng nói:
"Chủ nhân đời này của ta tạm thời còn mang một chút tình cảm vô vị, nhưng bây giờ không còn kịp nữa rồi. Ta khống chế thân thể của hắn ta trước, để chuẩn bị cho những chuyện kế tiếp."
Ma Long giơ trường kiếm lên, thì thầm: "Kết giới Tướng Vị Tận Thế, triệu hồi!"
Một làn sóng vô hình phát tán ra từ trên trường kiếm.
Chỉ một thoáng, một thế giới tràn ngập cảnh hủy diệt vô tận đã xuất hiện, buông xuống dưới chân mọi người, đồng thời lan tràn ra bốn phía.
Trong thế giới này, ngoại trừ phế tích hoang tàn ra thì chỉ còn lại lửa cháy tận trời.
Thế giới không ngừng lan rộng ra, rồi đột ngột xuất hiện cảnh tượng tận thế.
Mặt đất khô cạn.
Bầu trời u ám.
Thế giới không còn sinh cơ.
Bộ xương ánh sáng vươn tay, sờ soạng về hướng hư không.
Hư không tỏa ra từng cơn sóng gợn, tràn về phía hai bên, hiển lộ ra cảnh tượng bên ngoài thế giới.
—— Bên ngoài vẫn là thiên điện của thế giới Ác Quỷ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận