Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1943. Kịp Thời


Đánh dấu
Bóng tối tiêu tan. Chỉ một giây sau, Cố Thanh Sơn phát hiện mình đã trở về thánh điện Nữ Thần Vận Mệnh.
Bích họa trên bốn bức tường trong thánh điện vẫn không nhúc nhích, giống như cảnh tượng sinh ra bởi vòng quay tốc độ trước đó chỉ là một hồi ảo giác.
Chỉ có pho tượng nữ thần xa lạ được chắp vá từ các bộ phận của ba pho tượng nữ thần là vẫn còn lẳng lặng đứng vững chính giữa thánh điện.
Mọi dị tượng đều biến mất, Cố Thanh Sơn cũng thoát ra khỏi huyễn cảnh tả lại sự kiện vạn thần chiến đấu với tận thế.
Hắn lau mồ hôi lạnh trên trán.
Kẻ giết chết Laques, chính là Reneedol.
Cố Thanh Sơn tận mắt nhìn thấy sự việc đó.
Như vậy, theo như lời tiên đoán vận mệnh, thì Reneedol chính là hóa thân của tận thế!
Cố Thanh Sơn thở dài lẩm bẩm:
“Thì ra Đại Ca đang yêu đương hẹn hò với tận thế... Ừm... Quả nhiên mạnh mẽ!”
Thế nhưng vẫn cứ có gì đó sai sai.
Cố Thanh Sơn đã giằng co với Reneedol mấy lần và vẫn luôn âm thầm quan sát nàng ta, nhưng càng lúc càng phát hiện nàng ta giống như một chúng sinh tầm thường hơn.
Cùng lắm, nàng cũng chỉ là một vị thần mà thôi.
Hay là... Tận thế chân chính thật ra là mặt người vô diện hắc ám sau lưng nàng ta? Nó ngụy trang thành linh hồn vận mệnh nào đó?
Bây giờ Đại Ca còn chưa biết chuyện này, phải nhanh chóng tìm được hắn ta và nói rõ ràng mọi chuyện cho hắn ta biết.
Nhưng cuối cùng hai người bọn họ sẽ thế nào? Nếu như Reneedol trở mặt thì làm sao mới có thể đối phó với nàng ta?
Cố Thanh Sơn nhìn bức tượng nữ thần xa lạ ở trung tâm thánh điện.
Trong ba món thần khí vận mệnh, Reneedol đã lấy đi hai món, còn dư lại một vật mạnh nhất.
Lẽ nào thần khí vận mệnh mạnh nhất chính là pho tượng nữ thần này?
Cố Thanh Sơn không chắc chắn lắm, sải bước đi tới, đưa tay áp lên mặt ngoài pho tượng nữ thần.
Trên Giao diện Chiến Thần, dòng chữ nhỏ nhấp nháy nhanh chóng xuất hiện:
[Thuật Linh Cảm Vận Mệnh trên tượng thần đã được kích hoạt,]
[Nó sẽ dung nhập vào tay của ngày và sẽ kích hoạt vào một thời khắc nhất định.]
Chỉ trong chớp mắt, tượng thần biến mất ngay trước mắt Cố Thanh Sơn, hóa thành một luồng ánh sáng và rơi vào tay hắn, dần dần dung nhập vào bên trong.
Giọng nói của Laques vang lên trong không trung:
“Để đảm bảo không có chút sơ hở nhầm lẫn nào, ta đã giấu thần khí vận mệnh mạnh nhất ở tương lai, tại một thời đại có cơ hội chiến thắng kẻ địch.”
“Khi thời khắc kia tới, ngươi sẽ cảm ứng được vị trí của thần khí vận mệnh.”
Âm thanh từ từ biến mất.
Lần này, Thánh Điện Vận Mệnh thực sự đã không còn bí mật gì nữa.
Cố Thanh Sơn vẫn giơ tay bất động, sắc mặt có vài phần kinh ngạc xen lẫn vài phần bội phục.
Nữ Thần Vận Mệnh Laques vậy mà lại giấu thần khí mạnh nhất trong thời đại tương lai. Như vậy có thể ngăn chặn bất kỳ kẻ nào có ý đồ với nó, bởi vì vào thời điểm hiện tại, món thần khí kia căn bản sẽ không xuất hiện.
Đây đúng là một ý tưởng tuyệt diệu.
Thế nhưng bây giờ phải làm sao?
Trong lòng Cố Thanh Sơn bỗng nhiên có cảm giác, quay đầu nhìn vào khoảng không bên người. Chỉ thấy một ngọn lửa hắc ám nồng đậm từ hư không rơi xuống mặt đất bên cạnh hắn, hóa thành chó đen.
“Ngươi tiến hóa xong rồi?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Đúng, bây giờ ta có thể dự đoán cái chết, cũng có thể đưa kẻ địch rơi vào ngủ say, thực lực được nâng cao cực nhiều.” Chó đen nói.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ thật nhanh, lại hỏi: “Ngươi có thể khiến cho tồn tại như Reneedol ngủ say không?”
“Ta hấp thu khí xác chết của hàng tỷ thần linh trong quá khứ, đương nhiên có thể cưỡng chế bất cứ tồn tại nào rơi vào ngủ say, nhưng tồn tại quá mạnh như nàng ta, thời gian ngủ say có lẽ chỉ được một giây đồng hồ. Hơn nữa ta phải nói câu này, ngươi đúng là một tên quỷ háo sắc không biết xấu hổ.” Chó đen nói.
Cố Thanh Sơn trừng nó một cái, nói: “Bớt nói nhảm đi, ta đang nghiêm túc.”
Mặt đất đột nhiên lay động.
Một cơon chấn động kịch liệt từ xa tới dần, ầm ầm truyền đến.
Bốn vách tường quanh thánh điện nhanh chóng xuất hiện đầy vết nứt giống như mạng nhện.
Cố Thanh Sơn lập tức lo lắng.
Tình hình càng ngày càng hung hiểm, không thể để Tiểu Tịch và Xích Hộc ở lại trong mật thất.
Ngoài ra, còn phải nhanh chóng tìm được Đại Ca.
“Cho ta một phương hướng, phương hướng có thể tìm được Đại Ca.”
Cố Thanh Sơn lẩm nhẩm trong lòng.
Trong yên lặng, một sợi dây màu đen chợt xuất hiện giữa không trung, một đầu thắt ở cổ tay của hắn, đầu khác hướng vào hư không.
Cố Thanh Sơn lùi về sau vài bước, bị màn sương trắng xoay tròn bao lấy thân thể, trực tiếp biến mất khỏi thánh điện.
Bên kia, ở chỗ sâu trong dòng sông ngầm tối đen như mực, Chúa tể Nguyện lực Vô Tận phóng ra toàn bộ xúc tu, toàn lực chống đỡ vách đá sắp sụp đổ.
Đại Ca và Reneedol đứng cách đó không xa.
Reneedol nghe theo lời Đại Ca, đã thả ra toàn bộ sức mạnh ngôi sao, cho Đại Ca tùy ý sử dụng.
Đại Ca dùng một tay đè lại vô số ngôi sao, tay kia thì đặt lên trên Sách Vận Mệnh, miệng nhanh chóng niệm đọc gì đó.
“Mạc, rốt cuộc huynh đang làm gì?” Reneedol không nhịn được, hỏi.
Đại Ca nghiêm túc nói: “Ta nhận thấy được một loại sức mạnh nào đó tồn tại ở chỗ sâu trong dòng sông ngầm, bây giờ ta đang thử mượn dùng sức mạnh của đối phương, đi thăm dò tình hình sau này của cả vùng đất. Tạm thời đừng nói chuyện với ta.”
Hắn ta nhắm hai mắt lại.
Bỗng nhiên, một làn gió vô hình sinh ra giữa không trung, xuất hiện quanh thân Đại Ca, lượn lờ không đi.
Đại Ca nhẹ nhàng lơ lửng giữa không trung, trên người dâng lên một uy thế không thể diễn tả.
Reneedol lui về sau vài bước, lặng lẽ nhìn cảnh tượng này. Trong ánh mắt của nàng ta hiện lên nét vui mừng, nhưng rất nhanh đã hóa thành điên cuồng.
“Không ngờ... Hắn đã có thể...”
Reneedol thấp giọng lẩm bẩm một câu, sau đó lập tức im lặng, chỉ lẳng lặng quan sát Mạc.
Một hơi thở.
Hai hơi thở.
Ba hơi thở.
Thời gian lặng lẽ trôi qua.
Cho đến một khoảnh khắc nào đó, trong lòng Đại Ca đột nhiên có cảm giác.
Tới rồi!
Hắn ta cố gắng điều chỉnh thuật pháp của mình, dung hợp với sức mạnh đặc thù nào đó.
Luồng sức mạnh kia tràn vào đầu hắn ta, trực tiếp tác động đến suy nghĩ của hắn.
Đại Ca thuận thế phát tán suy nghĩ của mình ra ngoài, tìm kiếm trên dòng sông ngầm.
Dòng tư duy này trực tiếp xuyên qua vách đá, bất chấp các loại quái vật Lục Đạo và cũng chẳng bị tận thế cản trở, liên tục kéo dài lên đến tận mặt đất.
Cuối cùng, suy nghĩ của hắn ta vượt ra khỏi Vạn Thần điện, bắt đầu quan sát tình hình trên mặt đất.
Đại Ca tiến vào trạng thái chìm sâu, hoàn toàn quên đi hoàn cảnh và cả chính mình.
Trong suốt quá trình này, trên người hắn ta xuất hiện một uy thế nhàn nhạt. Nếu như không xem xét tỉ mỉ thì căn bản không cách nào nhận ra uy thế này, nhưng một khi đã phát hiện thì sẽ nhận thấy đây gần như là sức mạnh không thế nào tưởng tượng nổi.
Trên đỉnh đầu Mạc đột nhiên xuất hiện một ảo ảnh hình tròn tối màu.
Ầm!
Reneedol bỗng bay ngược ra đằng sau tựa như bị đánh trúng.
“Sức mạnh... Chính là loại sức mạnh này...”
Cả người nàng ta không ngừng run rẩy, phía sau người dâng lên một luồng khí đen.
Luồng khí đen này ngưng tụ thành gương mặt vô diện khổng lồ, đang nhìn về phía Mạc với vẻ vô cùng nghiêm trọng.
Mặt người vô diện phát ra âm thanh chỉ có Reneedol mới nghe được:
“Atropos, không sai đâu, chính là loại sức mạnh này. Đây là khởi nguyên của Chúa tể Nguyện lực Vô Tận, cũng là bí mật mà vạn vật và chúng sinh sản sinh ra. Ngươi phải... nghĩ cách thôn phệ nó...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận