Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2629. Một mình hành động (1)



Sắc mặt nàng biến đổi, nói nhanh:
"Quân Vương Thống Khổ, ngươi tùy tiện đi dạo đi, làm quen cứ điểm này một chút —— ta đi xử lý vài chuyện trước, đợi lát nữa đi chung với ngươi tìm kiếm mảnh vỡ minh chứng. "
Nguyệt Thần vứt xuống câu nói này thì vội vàng bỏ đi.
Để lại Cố Thanh Sơn đứng tại chỗ.
—— Nguyệt Thần là người gần với Thương Vô Ma nhất trong tổ chức.
Lúc Thương Vô Ma đi truy tìm chân tướng, đã để lại hậu sự, truyền vị trí lãnh tụ của tổ chức cho nàng.
Thương Vô Ma thậm chí còn cho nàng một tấm thẻ bài.
Như vậy.
Nếu Nguyệt Thần hồi tưởng lại tất cả những chuyện xảy ra trước đó thì nàng sẽ làm thế nào?
Cố Thanh Sơn có chút chờ mong trong lòng.
Hiện tại...
Đã Nguyệt Thần bắt đầu nhớ lại chuyện trước đó, như vậy mình cũng có chuyện cần làm.
Hắn đi đến phía sau một căn phòng trong góc khuất, trên người dâng lên tầng tầng lớp lớp sương trắng.
Chỉ trong chớp mắt tiếp theo.
Hắn biến mất khỏi nơi đó, xuất hiện ở một vị trí cách đó thật xa.
Đó là một cứ điểm trống rỗng.
Hình như có từng có quái vật đến tàn phá lung tung, toàn bộ cứ điểm đã sụp đổ, cũng không còn cách nào mang đến tác dụng phòng ngự.
Cố Thanh Sơn đứng trong đống phế tích, nhìn chung quanh một chút, không khỏi lắc đầu.
Đây chính là cứ điểm mà Binh Đồng thành lập trước đó.
Đáng tiếc.
Cái nơi giáp ranh vắng vẻ này cách biển binh khí nọ quá gần.
Cứ điểm đã hoang phế rồi.
Thân hình Cố Thanh Sơn lóe lên, hối hả bay lượn trên vùng hoang vắng, đã nhanh chóng bay tới một rừng cây thấp bé không chút thu hút nào.
Hắn tìm thấy ký hiệu trước đó, nhẹ nhàng lấy tay đào bùn đất lên.
Chỉ thấy tám tảng đá tản ra sương mù nhàn nhạt đã xuất hiện trong tầm mắt.
—— Là Mảnh vỡ minh chứng của A Tu La.
Chỉ thiếu một mảnh nữa thôi thì hắn đã có thể tiến vào thế giới kia rồi.
Tám tảng đá tỏa ra làn sương mù nhàn nhạt, sau đó nhanh chóng tạo thành một cảnh tượng mông lung bị làn sương mù giăng kín.
Cố Thanh Sơn sợ dị tượng này thu hút quái vật kéo tới, lập tức cất tảng đá đi.
Chỉ thiếu một khối nữa thôi thì có thể vượt qua biển binh khí, nhìn thấy thế giới kia rồi.
. . . Phải làm sao lấy được tảng đá còn lại đây?
Thần niệm của Cố Thanh Sơn xuyên qua thẻ bài "Cốt Lâm" nhìn về phía thế giới chúng thần.
Chỉ thấy Laura ngồi ngay ngắn trong thần điện tài phú, đang nhắm hai mắt lại, đã tiến vào cảnh giới minh tưởng quên cả chính mình.
—— Hiển nhiên cô bé đang toàn lực tu hành nhất mạch Linh kỹ Kinh Cức Điểu.
Cố Thanh Sơn cũng không quấy nhiễu cô, hắn lập tức thu thần niệm lại, lặng lẽ thối lui ra khỏi thẻ bài.
Xem ra vẫn phải nghĩ cách khác vậy.
Đơn giản nhất chính là tham dự nhiệm vụ được tổ chức, tự nhiên có thể thu được mảnh vỡ, nhưng lại phải giao lên.
Như vậy. . .
Một mình thu gom tảng đá. . .
Hình như lần trước trước khi rời đi, có một tên trinh sát bẩm báo, nói cách nơi đóng quân khoảng bảy trăm dặm về hướng Đông Nam có sóng dao động của mảnh vỡ.
Lúc ấy mình chưa kịp đi thăm dò, đã lập tức cùng Nguyệt Thần bị Thương Vô Ma kêu gọi trở về.
Như vậy hiện tại ——
Cố Thanh Sơn phân rõ phương hướng, thân hình nhảy lên thì lập tức rời khỏi rừng cây.
Mấy trăm dặm chỉ trong chớp mắt là tới.
Phía trước là một mặt hồ vuông vức như gương.
Dưới bầu trời trong veo, trên mặt hồ có không ít lá sen theo gió mà chập chờn.
Trừ cái đó ra, cũng không vật gì khác.
Từng làn sóng dao động hơi yếu truyền đến từ trung tâm mặt hồ.
—— Loại dao động này không khác chút nào so với những mảnh vỡ khác.
Cố Thanh Sơn lặng lẽ đáp xuống mặt hồ nọ, đi thẳng một mạch về phía giữa hồ nước.
Chỉ chốc lát sau.
Hắn đứng ngay giữa hồ, cúi đầu nhìn về phía bên chân.
Một mảnh vỡ tản ra sương mù nhàn nhạt đang nằm trên lá sen.
—— Đơn giản như vậy thôi sao?
Cố Thanh Sơn không khỏi nghĩ đến nơi đóng quân tràn đầy thi thể trước đó, lại nghĩ tới lời nói của Thương Vô Ma:
". . . Toàn bộ tổ chức phải trăm cay nghìn đắng, mới góp nhặt được chừng tám khối mảnh vỡ. . ."
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một lát, sau đó vung tay lên, thu mảnh vỡ kia vào trong tay áo.
Trong chớp mắt, dị biến đã nảy sinh ——
Sắc mặt Cố Thanh Sơn đột nhiên biến đổi, thẻ bài bảy loại vũ khí bị hắn tung ra ngoài, hóa thành một cái khiêng khổng lồ.
Oanh! ! !
Trên mặt hồ vang lên một tiếng va đập kịch liệt.
Hơi nước phóng lên tận trời cao.
Hai tay Cố Thanh Sơn chống chịu cái khiêng đã vỡ vụn, liên tục lui về phía sau ——
Hắn tiện tay vứt bỏ cái khiêng đó, quay người tránh đi một ánh hàn quang, trong tay đã có thêm một thanh Trường Kiếm.
Là Địa Kiếm.
Trường Kiếm khẽ động, kiếm ảnh hắc ám vô tận đón gió nở rộ trong từng luồng hơi nước.
Tiếng giao kích nhanh như mưa rào vang lên không ngừng nghỉ.
Đột nhiên.
Một ánh hàn quang vượt qua kiếm ảnh trùng điệp, đâm thẳng vào ngực của Cố Thanh Sơn.
Một kích thật độc ác!
Lúc này Cố Thanh Sơn có đáp trả cũng đã trễ rồi.
Chỉ thấy hắn trở tay nắm một cái vào hư không——
Mặt hồ lập tức hiện ra một vầng minh nguyệt.
Bí kiếm, Viên Nguyệt Trảm!
Trăng sáng đã lụi tàn trong nháy mắt.
Đương ——
Rầm rầm!
Tiếng giao kích của binh khí vang lên liên hồi.
Một thanh vũ khí vỡ vụn thành mảnh, bay lả tả xuống mặt hồ, làm nổi lên từng gợn sóng lăn tăn.
—— Cố Thanh Sơn trở tay huy động Thần Kiếm Định Giới, lấy khí thế trăng tròn liên tục trảm tám ngàn lần lên trên binh khí của đối phương, lấy vạn vật diệt chi uy, cắt đứt binh khí của đối phương.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Một thanh giao đã gãy dâng trào hàn khí âm u đột nhiên vươn ra từ sau lưng của hắn, hung hăng đâm vào ót của hắn.
Cố Thanh Sơn vung kiếm chém một cái.
Chỉ thấy thanh giáo gãy kia chia ra thành ba, như con rắn độc linh hoạt vòng qua Trường Kiếm mà đâm vào hắn.
Đồng tử của Cố Thanh Sơn đột nhiên co lại.
Cái này không đúng!
Dựa theo lẽ thường, binh khí của đối phương tuyệt đối không thể như thế.
Trừ phi —— lợi dụng sức mạnh của thời gian!
Hàn quang đập vào mặt, Cố Thanh Sơn không kịp nghĩ tiếp, dứt khoát ngẩng đầu lên, nổi giận gầm lên một tiếng.
Hết chương 2629.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2630
Bạn cần đăng nhập để bình luận