Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2381. Phá Giải Phong Ấn (2)


Đánh dấu

“Ấu trùng...”
Cố Thanh Sơn nhịn không được mà lẩm bẩm.
Vừa dứt lời, hết thảy bốn phía tiêu tan, một thế giới tràn ngập bóng tối xuất hiện trước mắt hắn.
Vô số ống dẫn màu đen, vô số thi thể.
Ống dẫn màu đen đang hấp thu triệt để từng cỗ thi thể, hóa thành nguồn sức mạnh thuần túy rót vào một cái kén côn trùng khổng lồ đầy màu sắc.
Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng!
Cố Thanh Sơn lẳng lặng nhìn chăm chú vào nó, trong lòng dần dần dâng lên cảm giác lạnh lẽo.
Nó kết thành một cái kén, đang hấp thu sức mạnh của toàn bộ thi thể.
Kết kén...
Lẽ nào nó đang tiến hóa?
Trong cơn hoảng hốt, toàn bộ cảnh tượng bỗng biến mất.
Cố Thanh Sơn cảm thấy mối liên hệ giữa mình và Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng đã cắt đứt.
Kèm theo sự biến mất của mầm móng sức mạnh, loại cắt đứt này chính là vĩnh cửu.
Hắn mở mắt ra quan sát khắp xung quanh.
Mình vẫn đứng trên vùng hoang dã bên bờ sông Mộ.
Ánh sáng bao phủ trên người chảy xiết, rừng rực.
Ánh sáng chiếu rọi giây lát, sau đó bay vào trong Lục Đạo Định Giới thần kiếm.
“Đi! Đến Lục Đạo Luân Hồi!”
Thần kiếm không ngừng run rẩy, tiếp nhận tất cả ánh sáng, bỗng nhiên chấn động.
Toàn bộ ánh sáng phóng lên cao, đâm toạc bầu trời đêm tăm tối, nháy mắt một cái đã chẳng biết đi đâu.
Lúc này thần kiếm mới mở miệng lần nữa: “Ngươi mới vừa nói cái gì?”
“Ta loáng thoáng có một suy nghĩ trong đầu, hình như Vĩnh Hằng Đoạt Niệm Giả kia... là một con ấu trùng.” Cố Thanh Sơn nhún vai nói.
“Làm sao ngươi biết nó là ấu trùng?” Thần kiếm gặng hỏi.
“Ta cũng không biết tạo sao mình lại nảy sinh phán đoán như vậy.” Cố Thanh Sơn nói.
Thần kiếm không nói gì nữa.
Xa xôi trong bầy trời, một trang sách nhanh chóng bay xuống.
Trang sách lặng lẽ lơ lửng trước mặt Cố Thanh Sơn, bề mặt tràn ngập ánh sáng, nhưng không thấy bất cứ một chữ viết nào.
Cố Thanh Sơn nhìn trang sách, rồi lại nhìn thần kiếm.
“Cầm đi, ngươi đã bỏ ra quá nhiều, đây là món quà Lục Đạo Luân Hồi tặng cho ngươi.” Thần kiếm nói.
“Như vậy thì ngại quá.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn đưa tay đặt lên trang sách.
Trong nháy mắt, dòng chữ màu đỏ tươi nhanh chóng hiện lên giữa không trung:
[Ngài tìm ra một hung vật truyền thuyết bị ẩn giấu.]
[Ngài hiến tặng mầm móng sức mạnh của Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng cho Lục Đạo Luân Hồi, cung cấp cho nó tiếp tục tiến hóa.]
[Lục Đạo tặng ngài một nhiệm vụ:]
[Đúc lại thần kiếm.]
[Khi ngài hoàn thành nhiệm vụ đúc lại Lục Đạo Định Giới thần kiếm, sức mạnh bị phong ấn của ngài sẽ được khôi phục toàn bộ.]
Cố Thanh Sơn nhanh chóng nhìn xong.
Thần kiếm ở bên cạnh nói: “Ngươi đã trở thành kẻ địch của quái vật kia, cân nhắc điều này, Lục Đạo cho phép ngươi khôi phục thực lực triệt để sau khi đúc lại ta.”
“Nói cách khác, ta có thể khôi phục tu vi và sử dụng kiếm thuật rồi?” Cố Thanh Sơn nghi ngờ hỏi.
“Đúng, ngay cả kỹ năng linh hồn của ngươi cũng có thể dùng được rồi... kỹ năng linh hồn là thuật pháp cấp cao trong hư không, tương đương với thần kỹ Lục Đạo. Lục Đạo Luân Hồi cho phép ngươi khôi phục tất cả lực lượng để tham gia đối kháng sâu hơn với các sứ giả danh sách.” Thần kiếm nói.
Cố Thanh Sơn thở dài một hơi.
Có trời mới biết trong khoảng thời gian này chiến đầu khổ sở đến mức nào.
Hắn gần như là vắt hết óc mới gắng gượng sống sót được.
“Tốt quá rồi... Bây giờ ta nghĩ biện pháp đúc lại ngươi.”
Hắn phấn chấn nói.
“Không cần.” Thần kiếm nói.
“Hả?” Cố Thanh Sơn nghi ngờ nói.
“Điều duy nhất ngươi cần phải làm chính là theo ta đi tìm chuôi kiếm, như vậy ta mới hoàn chỉnh.” Thần kiếm nói.
“Vậy... đúc lại thì sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Nói ra rất dài dòng, ngươi chỉ cần biết Lục Đạo Luân Hồi đã âm thầm mở đường cho ngươi.” Thần kiếm nói.
“Hả?” Cố Thanh Sơn không hiểu mô tê gì.
“Thực ra ta chưa bao giờ vỡ, cái mọi người nhìn thấy chỉ là ngụy trang của ta mà thôi.” Thần kiếm nói.
Từng viết nứt trên thân kiếm nhanh chóng biến mất.
Nó biến thành một thanh trường kiếm băng lãnh hoàn mỹ không tì vết...
Chỉ thiếu chuôi kiếm.
“Đến đây chi, ngươi phải cầm ta.” Trường kiếm nói.
Cố Thanh Sơn ngơ ngác một chút, lập tức vươn nay cầm trường kiếm.
Dường như nhận ra cảm xúc của hắn Lục Giới Thần Sơn kiếm phóng ra một tiếng kiếm gọi chấn động bốn phía.
Trong nháy mắt, dòng chữ nhỏ màu đỏ tươi điên cuồng nhảy ra:
[Phát hiện kiếm khí.]
[Sức mạnh của ngài gần phá giải phong ấn.]
[Lục đạo luân hồi đã không còn bài xích ngài, lúc này khôi phục thực lực sẽ không bị đá khỏi Lục Đạo Tranh Hùng.]
[Bắt đầu hủy bỏ công tác bảo vệ.]
[Bí kiếm: Thiết Kiếm Hoành Giang đã phá giải phong ấn.]
[Bí kiếm: Yến Quy đã phá giải phong ấn.]
[Bí kiếm: Họa Ảnh đã phá giải phong ấn.]
[Bí kiếm: Hồng Lưu đã phá giải phong ấn.]
[Thần kỹ A Tu La: Đỗng La Nhật Nguyệt Già đã phá giải phong ấn.]
[...]
[Kỹ năng linh hồn của ngài: Giới Linh Chi Hàng đã phá giải phong ấn.]
[Bắt đầu phá giải phong ấn kỹ năng danh hiệu, danh hiệu của ngài: Tướng Quân Thần Uy đã phá giải phong ấn.]
[Danh hào: Chiến Thần Tinh Hỏa đã phá giải phong ấn.]
[Danh Hào: Tội Ngục Long Vương đã phá giải phong ấn.]
[Quyền pháp: Bất Chu đã phá giải phong ấn.]
[Cung thuật: Xuy Tuyết đã phá giải phong ấn.]
[Thuật pháp thế giới: Sương Mù Phủ Xuống đã phá giải phong ấn.]
[Thần thông: Hóa thân Quất Hoàng đã phá giải phong ấn.]
[Thuật mắt thần: Nhát Chém Vong Xuyên đã phá giải phong ấn
[...]
[... thức tỉnh.]
Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại, một lần nữa mở ra.
“Rốt cuộc đã trở về.”
Hắn thì thầm, ánh mắt tràn đấy ý chí chiến đấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận