Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1551. Chủ Mưu Hiện Thân


Đánh dấu
Cách nói chuyện của cô ấy cũng không giống trước đây.
Nghe như cô ấy đang đứng ở một góc độ không ai có thể hiểu được, đang quan sát chuyện xảy ra trong thế giới Tháp Cao.
Nhưng những chuyện này đều là thứ yếu.
Điều thực sự quan trọng là... Cố Thanh Sơn không có việc gì.
Anna lấy lại bình tĩnh, lặng lẽ hỏi: “Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả giết không chết, rốt cuộc cô có tính toán gì không?”
Tô Tuyết Nhi nói: “Tôi đang ở sâu trong quá trình tiến hóa, dựa vào cảm giác của chiều không gian thứ tư mới thấy được chuyện mọi người đang trải qua.”
“Mặc dù tôi không có cách nào ngăn cản Kỷ Nguyên Hỗn Loạn ban sức mạnh cho Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả, nhưng chúng ta có thể không giết chết nó, mà phong ấn nó.”
“Chờ cô và Diệp Phi Ly thành công khống chế Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả, tôi sẽ tạm ngừng tiến hóa, tạm thời tỉnh lại, ném tên kia xuống phần mộ thời không sụp đổ.”
Phần mộ thời không?
Anna thầm lặp lại trong lòng.
Tô Tuyết Nhi lập tức cảm ứng được ý nghĩ của cô, nói: “Đúng, đó là một nhánh trong dòng sông thời gian, đã bị hủy diệt triệt để... Cho dù Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả là Thần Hỗn Loạn cũng không thể rời khỏi nơi đó.”
“Tôi hiểu rồi.” Anna nói.
Cô hóa giải thuật linh hồn vừa thi triển trước đó, bàn tay nắm chặt lưỡi hái dài màu đen, ánh mắt nhìn vào giữa không trung.
Diệp Phi Ly đã phát điên rồi, hắn ta chiến đấu với Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả rất ác liệt, hoàn toàn quên hết tất cả mọi thứ.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả gầm lên: “Tên chết tiệt kia, ngươi không xứng làm Thần Hỗn Loạn, ngươi chính là một tên điên liều mạng!”
Nó tập trung Thần Phạt vào giữa hai tay, toàn lực đánh vào trên người Diệp Phi Ly.
Diệp Phi Ly phun ra một ngụm máu tươi, hai cái cánh phía sau bám vào trên tay, hình thành hai bộ móng vuốt bén nhọn.
“Ha ha ha ha! Toàn thân ta cũng tràn đầy sức mạnh Hỗn Loạn, để xem chúng ta ai sợ đau hơn ai!”
Diệp Phi Ly cười lên một cách điên rồ, sau đó lại giống như chó điên nhào tới lần nữa, điên cuồng xé nát Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.
Hai người lăn lộn trên bầu trời, xoay vòng, bay đến bay đi nhanh chóng. Mặc dù mọi người cũng muốn tấn công nhưng căn bản không bắt được hành tung của bọn họ.
“Diệp Phi Ly, giúp tôi bắt lấy nó!”
Anna đột nhiên quát lên.
Diệp Phi Ly giật mình, thoáng tỉnh táo lại.
Tuy rằng không biết Anna muốn làm gì, nhưng nếu cô đã yêu cầu thì nhất định có dụng ý riêng.
Diệp Phi Ly lập tức xông lên, nghênh đón sức mạnh Thần phạt của Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả, liều mạng ôm lấy đối phương.
Anna vung lưỡi hái lên, thân thể bay vút tới.
“Khóa Tử Vong, trói buộc chúng sinh, thay ta vây khốn nó!”
Cả chuôi lưỡi hái ẩm ầm tản ra, hóa thành từng bóng đen, quấn quanh người Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.
“Nhanh, ngay lúc này!”
Anna quát lớn vào hư không.
Trong làn sương mù màu xám tràn ngập khắp tầng mây, một vệt sáng từ trên trời giáng xuống.
Những tia sáng tựa như những ngôi sao này dần dần ngưng tụ lại, tạo thành hình dáng một cô gái.
Tô Tuyết Nhi.
“Bằng tất cả lực lượng vận mệnh của ta, hãy phá vỡ những vết thương thời gian, khiến cho nhánh sông hủy diệt bị ngăn cách bên ngoài dòng sông thời gian một lần nữa hiện ra trước thế giới.”
Cô nhanh chóng đọc ra một câu chú ngữ.
Hư không tách ra hai bên.
Một con sông khô cạn xuất hiện trước mặt mọi người.
Con sông này ngập tràn rác rưởi và sức mạnh hủy diệt hắc ám, làm cho người ta vừa nhìn vào đã cảm thấy hít thở không thông.
“Không, ngươi không thể nào...” Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả giận dữ hét lên.
Diệp Phi Ly xông lên, hung hăng nện một quyền trên người Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.
Ầm!
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả bị đánh bay, mắt thấy sẽ rơi vào dòng sông khô cằn kia.
Nếu như nó bị trục xuất đi, trong một khoảng thời gian dài sẽ không thể quay trở lại lần nữa.
Diệp Phi Ly tuy là Thần Hỗn Loạn, nhưng tuyệt đối sẽ không làm ra những hành động cực đoan với loài người.
Dạ Như Hi cũng như vậy.
Trật Tự sẽ chào đón một thời kì phát triển phồn vinh yên ổn, lãnh đạo toàn bộ chúng sinh dần dần trở nên mạnh mẽ.
Tất cả nguy cơ đều bị giải trừ.
“Thắng!”
Anna nắm tay lại, nói.
Đúng lúc này, dị biến nảy sinh...
Một thân hình hư ảo xuất hiện trước khe nứt hư không, hai tay cố sức đẩy ra.
Hư không bên trong khe nứt co rút lại, sụp xuống, toàn bộ dòng sông lập tức biến mất ngay trước mắt mọi người.
Thân hình hư ảo nọ nhìn Tô Tuyết Nhi.
“Ngươi đã ngủ say tại một thời điểm nào đó trong tương lai, vậy thì quay về ngủ tiếp đi. Chờ ta giải quyết xong chuyện ở đây, sau này sẽ tới tiêu diệt ngươi.”
Y tung ra một cú đấm từ xa.
Rầm!
Thân thể tạo thành từ đốm sáng của Tô Tuyết Nhi lập tức tan thành khói bụi.
Thân hình hư ảo xoay người, nhìn Dạ Như Hi.
“Vở kịch đến đây là kết thúc. Người thông báo tận thế kết thúc, hiện tại là thời khắc ngươi đón nhận sứ mệnh lịch sử...”
Theo lời nói của y, sương mù xám trên bầu trời hoàn toàn ngưng tụ.
Trong nháy mắt, sương xám trở nên sáng rực như những ngôi sao, khiến cho tất cả mọi người không mở mắt nổi.
“Nguyện lực chúng sinh nghìn tỷ năm, cuối cùng đã đến thời khắc có thể sử dụng!”
Bóng dáng kia than nhẹ.
Ầm!
Cột sáng mênh mông từ trên trời giáng xuống, rơi vào trên người Dạ Như Hi.
“Ưm a a a a a... Sức mạnh như vậy... là nguyện lực!”
Dạ Như Hi ra sức giãy giụa, lại bị thân hình hư ảo tóm lấy, không thể nào thoát khỏi sự bao phủ của loại sức mạnh này.
Cô bỗng nhiên biến sắc, hoảng hốt hét to: “Không được! Mọi người mau ngăn cản hắn ta, đừng để hắn ta rót sức mạnh cho tôi! Bằng không tôi sẽ gọi tới tồn tại có thể hủy diệt hết thảy!”
“Tôi đang cung cấp sức mạnh cho Người Chờ Đợi!”
Chớp mắt tiếp theo.
Diệp Phi Ly và Anna đồng thời xông lên.
Thân hình hư ảo chỉ nhẹ nhàng giơ tay.
“Tân Thần Hỗn Loạn, ngươi rất phù hợp với tưởng tượng của chúng ta, nhưng trong đầu lại có suy nghĩ không nên có.”
“Còn ngươi nữa, Tử Thần của thế giới tầng trong. Xưa nay ngươi vẫn luôn khinh thường những người đến từ bên ngoài như chúng ta, nhưng sự huy hoàng của các ngươi lại bị chính các ngươi kết thúc. Bây giờ các ngươi chỉ là đám chó mất chủ mà thôi!”
Ầm!
Ầm!
Hai tiếng công kích nặng nề vang lên.
Mặt đất chấn động không ngớt.
Diệp Phi Ly và Anna trực tiếp bị đánh rơi xuống mặt đất, đập ra một cái hố sâu.
“Không thể để hắn ta được như ý, chúng ta lên!” Đại Ca nói.
Mọi người đều dồn dập hưởng ứng.
Thân hình hư ảo một tay bắt lấy Dạ Như Hi, tay kia cách không ấn xuống đất.
“À, thì ra là Vua của Vực Sâu đang bị trọng thương sắp chết, còn có tất cả chúng sinh nữa, các ngươi phải kiên nhẫn chờ đợi.”
“Rất nhanh thôi, các ngươi sẽ được chứng kiến thời khắc mang tính lịch sử.”
Sức mạnh vô hình từ trên trời giáng xuống, hung hăng đè ép ở trên thân thể từng người, khiến cho bọn họ không thể động đậy.
Đại Ca dùng hết toàn lực cũng chỉ có thể chậm rãi di chuyển từng bước một.
“Người đứng đầu Vương miện Ngôi sao, ta thật sự không ngờ rằng ngươi sẽ rơi vào hoàn cảnh này, tựa như một con chó không thể nắm giữ vận mệnh của mình.” Thân hình hư ảo chậm rãi nói.
Đại Ca im lặng không lên tiếng, vẫn di chuyển về phía thân hình hư ảo như trước.
Thân hình hư ảo nhẹ phất tay.
Đại Ca bị đánh bay ra ngoài, những ngôi sao nhỏ trong tay rơi lả tả trong gió.
“Vua Vực Sâu đáng thương, thời đại của ngươi cũng đã qua, mà hôm nay, sau nghìn tỷ năm mưu tính, cuối cùng đã tới lúc chúng ta sắp giành được quyền quyết định vận mệnh. Đây không phải là điều mà ngươi có khả năng thay đổi.”
Kèm theo lời nói của thân hình hư ảo, vầng sáng từ trên trời giáng xuống càng lúc càng chói lóa.
Dạ Như Hi đứng giữa vầng sáng ấy, dần dần trở nên tuyệt vọng.
Cô nghẹn giọng kêu lên: “Ta không muốn triệu hoán chúng nó, ta không muốn hủy diệt thế giới! Vì sao! Vì sao ta phải tiếp nhận vận mệnh như vậy!”
Thân hình hư ảo lại hưng phấn trả lời: “Bởi vì đây là ngày mà Hỗn Loạn chiến thắng. Sau khi chúng sinh, vạn vật, hết thảy đều kết thúc, chư giới sẽ làm lại từ đầu, mà ngươi chính là nhân tố quyết định hết thảy.”
Dạ Như Hi rơi nước mắt như mưa.
Trên người cô bắt đầu xảy ra dị tượng trước nay chưa từng có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận