Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3131. Ngoại truyện 1: "Ngươi miêu tả ta như thế nào?"



Huyết hải.
Trên một tấm ván gỗ trôi nổi, có hai băng ghế ở đó.
Cố Thanh Sơn cầm một cần câu, ngồi trên một băng ghế, lại cầm mồi câu móc vào lưỡi câu, rồi quăng vào trong biển.
"A..."
Hắn ngáp lớn, tâm trạng chán ngán buồn tẻ.
Bên cạnh hắn và một người đàn ông trung niên đẹp trai lạnh lùng mang theo khí thế không tầm thường.
Người đàn ông này đang cầm giấy bút, vẫn đang viết cái gì đó.
"Cho nên ngươi không được rời đi nơi này sao?" Người đàn ông này hỏi.
"Đúng vậy, sư tôn nói nơi duy nhất mà ta có thể nương nhờ là Huyết Hải, chờ ta ở lại Huyết Hải yên bình một đoạn thời gian, liên hệ với thế giới chân thật càng mạnh hơn trước mới có thể làm những chuyện khác." Cố Thanh Sơn nói.
"Điều này thật sự là nhàm chán đi."
Người đàn ông kia lắc đầu, cảm thán, tiếp tục viết nhanh.
"Ai nói không nhàm chán đâu... với lại khi trước ta còn giết chết một Người Ghi Chép Lịch Sử đây, làm sao mà ngươi vẫn dám tới tìm ta?" Cố Thanh Sơn liếc mắt nhìn người đàn ông kia rồi hỏi.
"Giết một người?" Người đàn ông kia cảnh giác, hỏi lại: "Không thể nào, sự tích của ngươi rõ ràng chỉ có ta ghi chép mà thôi, tên của người kia là gì?"
"Hình như tên là Yên... gì gì đó, ta còn chưa chờ hắn ta nói tên thì đã xử lý hắn ta rồi." Cố Thanh Sơn nhớ lại, nói.
"À... hóa ra là Yên Hoành Giang!" Người đàn ông kia gật đầu, rồi tiếp tục viết lách.
Lần này tới lượt Cố Thanh Sơn tò mò.
"Hình như ngươi không thèm để ý tới việc đồng hành chết đi nhỉ?" Hắn hỏi.
"Tên đó là kẻ viết sách lậu, ta mới là người viết chính bản." Sắc mặt người đàn ông không thay đổi, nói.
"Thì ra là thế, tên ngươi là gì?" Cố Thanh Sơn thở dài hỏi.
"Tên là Yên Hỏa."
Người đàn ông nói xong thì cất giấy bút đi, lấy hai gói mì tôm từ trong hư không ra, đưa một gói cho Cố Thanh Sơn, mình thì mở một gói ra, rồi ăn vui vẻ.
"Có đồ uống không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Không có." Người đàn ông trả lời.
Hai người nhanh chóng ăn mì tôm.
"Đúng rồi, ở trận chiến cuối cùng, tại sao ngươi với Tần Tiểu Lâu lại có nhiều động tác liên lạc lẫn nhau như vậy?" Người đàn ông kia vừa ăn vừa hỏi.
Cố Thanh Sơn nói: "Hắn là sứ đồ bên trong đám yêu tinh, đại khái rằng ta đoán hắn đã biết sư tôn là thuật chủ, cho nên khi ngươi viết tới chương 119: Mở Đầu, hắn hơi khẩn trương, không tự chủ được mà nhìn về phía sư tôn."
"Thật nguy hiểm." Người đàn ông kia thở dài.
"Lúc ấy trái tim ta cũng đập thình thịch, cũng may sư tôn rất bình tĩnh, sau đó ta cũng tiếp tục câu chuyện, bóp tắt chút manh mối đó trong trứng nước." Cố Thanh Sơn nói.
Hai người nhìn nhau.
"Yêu tinh nha..." Bọn họ cùng thở dài.
"Ban đầu khi quyết chiến với Linh Hồn Tiêm Khiếu giả, bọn chúng cũng suýt nữa gây ra chuyện xấu... đó cũng không phải bọn chúng xấu tới mức độ nào... chỉ là bọn chúng không giữ được bí mật, đặc biệt là chuyện của người khác." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn ăn xong đưa bát cho người đàn ông kia.
"Ngươi rửa bát."
"Được rồi, chờ ta rửa xong, chúng ta tiếp tục hiệu đính một vài chi tiết..."
"Được." Cố Thanh Sơn lại cầm cần câu một lần nữa.
Một lát sau...
Người đàn ông kia rửa tay, lau khô, rồi tiếp tục lấy giấy bút ra.
Hắn nhìn sắc mặt chuyên chú của Cố Thanh Sơn mà không nhịn được hỏi: "Nơi này là Huyết Hải, ngươi thật sự cho rằng sẽ câu được thứ gì đó lên hay sao?"
Cố Thanh Sơn bỗng giơ gậy tren lên cao.
Có một con cá bay lên trên ván gỗ, nhảy hai lần rồi hóa thành một tấm thẻ bài.
Người đàn ông kia đi tới cầm lên xem xét, phía trên vẽ một người với vẻ mặt chân thành, đang làm ra động tác cầu nguyện.
"Thẻ bài: Lời Thật Lòng."
"Người cầm lên thẻ bài này, phải trả lời một vấn đề, đồng thời phải ăn ngay nói thật."
"Di chứng sau khi sử dụng thẻ bài: Người sử dụng sẽ quên những lời mà mình từng nói."
Cố Thanh Sơn liếc nhìn, lại nhìn người đàn ông kia.
Chỉ thấy sắc mặt Người Ghi Chép Lịch Sử này đã trở nên dại ra.
Hình như hắn ta đang chờ đợi một câu hỏi.
Cố Thanh Sơn ngẫm nghĩ, hỏi: "Ngươi miêu tả ta như thế nào?"
Người đàn ông kia không tự chủ được, trả lời: "Ngươi quá đẹp trai đi, cho nên khi ta ghi chép lịch sử thì hầu như không miêu tả rõ ràng về bề ngoài của ngươi, để tránh việc bị ngươi hạ thấp độ đẹp trai của ta."
Vừa nói xong, người đàn ông kia lại trở nên bình thường.
"Vừa rồi có chuyện gì xảy ra vậy?" Hắn ta hỏi với vẻ nghi ngờ.
"Không có gì."
Cố Thanh Sơn nói, lại nhấc cần câu lên.
Người đàn ông kia vẫn đang ngờ vực.
Cố Thanh Sơn không để ý tới hắn ta, tự mình câu cá.
Một lúc lâu sau...
Cố Thanh Sơn cũng không quay đầu lại, hỏi:
"À đúng rồi, khi ngươi ghi chép lịch sử... có chăm chú miêu tả bề ngoài của ta hay không?"
Người đàn ông kia cười cười, vỗ vai hắn rồi nói: "Ngươi người này, bề ngoài đẹp trai gần với ta, cho nên khi ghi chép lịch sử, vì để tránh việc mọi người trở nên phân tâm, ta cũng không miêu tả rõ ràng bề ngoài của ngươi, chỉ tại chương 90 quyển thứ nhất viết một chút xíu mà thôi."
"Thì ra là thế." Cố Thanh Sơn híp mắt, nói.
"Làm sao? Ngươi không tin à?"
"Người lừa ta, mặc kệ hắn ta ở thế giới nào, ta đều sẽ tìm tới hắn, rồi giết hắn." Cố Thanh Sơn thản nhiên nói.
Người đàn ông kia xoa đi mồ hôi lạnh trên trán.
Cố Thanh Sơn vẫn không nhìn hắn ta, nói tiếp: "Người khi căng thẳng, sẽ có một vài triệu chứng như tay run, mồ hôi lạnh xuất hiện, mặt đỏ, hô hấp dồn dập, tim đập nhanh hơn, hình như ngươi hoàn toàn phù hợp với những điều này... là đang chột dạ chuyện gì hay sao?"
Người đàn ông kia nói: "Ha ha ha, có một chuyện ta quên không nói cho ngươi biết."
Cố Thanh Sơn nhíu mày, hỏi: "Chuyện gì?"
Người đàn ông kia nói: "Sau khi sư tôn ngươi trở về thế giới chân thật, sẽ nói hết tất cả mọi chuyện đã diễn ra trong hư không cho những cường giả chân thật kia biết... Nghe nói sau khi mấy người Tô Tuyết Nhi, Anna, Trĩ La, Ly Ám, Phi Nguyệt, Ninh Nguyệt Thiền xem xong ký ức trong hư không đều tỏ ý muốn tới gặp ngươi đó."
Cố Thanh Sơn: "..."
Người đàn ông kia nói: "Người khi căng thẳng, sẽ có một vài triệu chứng như tay run, mồ hôi lạnh xuất hiện, mặt đỏ, hô hấp dồn dập, tim đập nhanh hơn, hình như ngươi hoàn toàn phù hợp với những điều này... là đang chột dạ chuyện gì hay sao?"
Cố Thanh Sơn chầm chậm quay đầu nhìn về phía người đàn ông kia.
...
Chư giới ngoại truyện
Hết chương 3131.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3132
Bạn cần đăng nhập để bình luận