Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2106. Bí mật của hắn


Đánh dấu
Tận thế thần binh run rẩy một trận, điên cuồng giận dữ la hét: "Đáng chết, thằng ngu nhà ngươi, ngươi không biết mình đang từ chối cái gì —— "
Ma Long nhìn chăm chú vào thần binh, trên mặt lộ ra vẻ chán ghét.
"Ta từng bị người chi phối vận mệnh, sống cả một đời còn không bằng chết. Đời này, ngày đầu tiên sống lại ta đã thề, thà ta chết cũng sẽ không để cho bất kỳ kẻ nào chi phối ý chí của ta nữa... Cút đi cho ta."
Tiếng nói vừa dứt, chỉ thấy thần binh tận thế phóng vút lên trời, bay về hướng bầu trời đêm đen như mực.
Thanh thần binh tận thế giận dữ gào hét:
"Ngu xuẩn! Ta đã biết vị trí nơi này, trong tương lai không lâu, ta nhất định sẽ mang theo danh sách tận thế hùng mạnh hơn để đến đây phá hủy hết thảy!"
Hư không lóe lên.
Nó biến mất.
Lúc này Ma Long mới nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
"Nhớ kỹ, hiện giờ chỉ kéo dài được chút thời gian ngắn ngủi. Cánh cửa thế giới đã bị phát hiện, hết thảy nhất định sẽ bị hủy diệt." Ma Long nói.
"Đã có thời gian, bọn ta có thể nghĩ ra biện pháp mới, lần này thật sự đa tạ ngươi." Cố Thanh Sơn nói.
Ma Long cười một tiếng, châm chọc nói: "Đừng nói cảm ơn ta. Ngươi vẫn mau mau về đi, kỳ thật hai tận thế kia còn chưa làm đến hẳn hòi đâu."
Cố Thanh Sơn nhìn vào Ma Long.
Hơi thở của Ma Long đã đến nhịp cuối cùng, toàn bộ lực sinh mệnh đều biến mất khỏi cơ thể hắn ta.
Chỉ thấy Ma Long cúi người, nắm lên một dòng cát chảy từ dưới đất.
"Cố Thanh Sơn."
"Ta ở đây."
"Ta hỏi ngươi —— Vì sao có người, bất kể hắn cố gắng như thế nào đi nữa, mạng của hắn cũng luôn thua kém kẻ khác kia chứ?"
Tiếng nói vừa dứt.
Làn gió thổi qua.
Dòng cát tung bay tan biến.
Ma Long nhắm mắt lại, lặng yên, bất động.
Thân thể hắn ta đứng sừng sững trong sa mạc, từ đầu đến cuối vẫn không ngã xuống.
Hắn ta tựa như một pho tượng, gương mặt đã ngưng kết nét lạnh lùng cùng sầu bi vĩnh hằng.
Cố Thanh Sơn không nói gì, thậm chí hắn còn không có thời gian để bi thương.
—— Sơn Nữ tuyệt đối không chịu được sự công kích của hai đại tận thế!
Cố Thanh Sơn mở to con mắt trái có ánh sáng mờ nhạt đang tuôn trào, nhìn thoáng qua thi thể của Ma Long.
Ngay sau đó, một làn sương trắng bao vây chung quanh hắn, trực tiếp cuốn hắn vào trong đó.
Đảo Mộng Mơ.
Khách sạn.
Cố Thanh Sơn đã xuất hiện, đưa tay vỗ một cái lên bờ vai của tên mập chết bầm.
"Làm việc nào."
Tên mập giật mình ngơ ra nguyên chỗ, đột nhiên nhanh chóng đánh chữ.
Cái mũ của hắn ta phát ra từng câu nói:
"Cố ca, làm việc gì thế?"
"Cố ca, thời gian đã triệt để rối loạn rồi, huynh có biết không?"
"Ấy —— Cố ca huynh đi đâu vậy?"
Đối diện hắn ta, Cố Thanh Sơn đã biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi.
Tên mập chết bầm không biết phải làm sao.
Trong toàn bộ dòng chảy thời không hỗn loạn, vô số thế giới đã bắt đầu rối loạn lên cả.
Kết quả Cố Thanh Sơn chỉ xuất hiện một cái, sau đó thì không thấy tung tích.
Chuyện này rốt cuộc là sao kia chứ?
Đang trong lúc hoang mang, một giọng nữ bỗng nhiên xuất hiện bên tai tên mập chết bầm.
[Rồng Tử Vong các hạ, hoan nghênh ngài gia nhập Quân Đoàn Nhân Tộc của Chư Giới Tận Thế Online.]
[Bởi vì có sự tham gia của ngài, cuộc chiến của ngài Cố Thanh Sơn đã sinh ra một biến hóa mấu chốt.]
[Xin chú ý, nhiệm vụ chung cực cứu vớt hàng tỉ thế giới đã được tuyên bố:]
[Nhiệm vụ cấp SSS: Thu gom và cung cấp nguyện lực.]
[Thời gian đã không còn nhiều, xin ngài tranh thủ thực hiện.]
...
Thế giới Ác Quỷ.
Sương trắng đã tán ra bốn phía, Cố Thanh Sơn xuất hiện, ngăn cản trước mặt Sơn Nữ.
"Công tử... Thật xin lỗi..."
Sơn Nữ bị thương chằng chịt, phun ra một ngụm máu.
—— Cho dù có được sức mạnh Bất Hủ, nhưng trước sự tấn công của hai đại tận thế, nàng vẫn bị thương đôi phần.
Cố Thanh Sơn rũ mắt xuống nhìn lại, chỉ thấy trên mặt đất có thêm một thi thể.
Tiểu Điệp.
Tiểu Điệp nằm trên mặt đất, vẻ mặt thật an lành.
Máu me bê bết khắp người nàng.
Phi Nguyệt ôm thi thể của nàng, mặt mũi toàn là nước mắt.
Phi Nguyệt gãy mất một cái tay.
Nàng đã không chiến đấu được nữa.
Cố Thanh Sơn nhìn thoáng qua, rồi lại thu hồi ánh mắt.
"Chuyện này cũng không trách cô được, Sơn Nữ." Cố Thanh Sơn nói khẽ.
Đối diện truyền đến tiếng nói của tu sĩ ác quỷ: "Đúng vậy, các ngươi không cần phải bi thương, dù sao tất cả chúng sinh đều sẽ bị hủy diệt, các ngươi sẽ nhanh chóng đi theo nàng mà thôi."
Cố Thanh Sơn nhìn chăm chú vào bàn tay gã ta, chỉ thấy trên tay gã toàn là máu tươi.
——Tận thế Thời Gian ra tay giết Tiểu Điệp.
Vẻ mặt Cố Thanh Sơn không thay đổi, lấy giọng điệu bình tĩnh mà cất tiếng: "Bà mẹ đơn thân rất khó khăn, quần thể yếu thế này mà các ngươi cũng giết, thực sự làm ta càng hận tận thế thêm một chút."
Bộ xương ánh sáng nói: "Vừa rồi bọn ta còn đang nói, chắc chắn ngươi có quen với chủ nhân của thần binh, thế mà lại có thể thuyết phục hắn ta tự sát, khiến thần binh bị trục xuất ra khỏi cánh cửa thế giới này."
Tu sĩ ác quỷ nói: "Làm khá lắm, nhưng đến trình độ này đã là quá mức rồi, trước mặt bọn ta tất cả các chúng sinh vẫn chỉ có một con đường là bị hủy diệt."
Cố Thanh Sơn lắc đầu, trong tay bỗng xuất hiện một thanh kiếm.
Lục Giới Thần Sơn kiếm.
"Kiếm? Trước mặt dòng thời gian ngừng trôi, kiếm thuật chỉ là một thứ kỹ nghệ buồn cười." Tu sĩ ác quỷ lấy giọng điệu từ trên cao nhìn xuống mà bình luận.
Chỉ một thoáng, tu sĩ ác quỷ đã biến mất không thấy đâu.
—— Gã đã phát động Thời Gian Tạm Dừng, toàn bộ thế giới đều lâm vào trạng thái đình trệ.
Tu sĩ ác quỷ thản nhiên đi về hướng Cố Thanh Sơn.
Trong dòng thời gian đứng im, gã có thể tùy ý ra tay mà diệt sát kẻ thù.
"A?"
Tu sĩ ác quỷ đột nhiên dừng chân lại.
Đối diện gã ta, trên người Cố Thanh Sơn xuất hiện mấy trăm kiếm ảnh.
—— Trong nháy mắt khi gã phát động Thời Gian Tạm Dừng, mấy trăm ánh kiếm đã được Cố Thanh Sơn cùng lúc chém ra, phòng thủ kín quanh người hắn, ngay cả một khe hở để tấn công cũng không có.
Những ánh kiếm này tuyệt không phải dạng vừa, mỗi một kiếm đều là dùng hết toàn lực của Cố Thanh Sơn mà tung ra.
Tu sĩ ác quỷ chậm rãi đi một vòng quanh tất cả các ánh kiếm.
Gã ta dừng bước, suy nghĩ, lại đi một vòng.
—— Thế nhưng, dù gã đã đi hai vòng cũng vẫn không tìm thấy một góc độ nào có thể công kích!
"Kiếm thuật thế này... Trước đó quả thật không thấy hắn ta dùng qua, chẳng lẽ là đột phá?"
Tu sĩ ác quỷ bật cười lắc đầu.
"—— Nhưng lại có tác dụng gì chứ? Ở trước mặt ta, từ xưa tới nay chưa từng có sinh mệnh nào không thể phá hủy."
Gã ta duỗi nắm đấm ra, toàn lực đập về phía ánh kiếm tạm dừng bất động kia ——
Ầm! ! !
Thời gian khôi phục bình thường.
Cố Thanh Sơn bị một quyền đấm sâu vào dưới mặt đất.
Toàn bộ thế giới chấn động kịch liệt.
Bộ xương ánh sáng đi tới, lên tiếng: "Thế giới này sắp bị ngươi phá hủy, vừa rồi ngươi có nhìn ra lai lịch thật của hắn hay không?"
Trên tay gã ta đang kéo lê một thi thể.
Là Phi Nguyệt.
—— Ngay vừa rồi, Phi Nguyệt cũng bị gã ta giết chết.
"Luôn cảm thấy có chút kỳ quái..." Tu sĩ ác quỷ nói xong thì búng tay một cái.
Chỉ thấy một điểm sáng xuất hiện ngay trước mắt gã, trên đó xuất hiện một số việc Cố Thanh Sơn đã làm.
Nhưng trong những chuyện này lại không có manh mối mà bọn chúng muốn.
Tu sĩ ác quỷ nói: "Thời gian ghi lại hết thảy, nhưng hắn cứ xuyên qua xuyên lại bậy bạ trong dòng chảy thời gian, cho nên ta phải tiếp xúc hắn thêm mấy lần, mới có thể thấy rõ lai lịch thực sự của hắn."
"Đợi hắn bò lên đi." Bộ xương ánh sáng nói.
Hai đại tận thế cùng nhìn xuống cái hố sâu dưới mặt đất.
—— Nhưng Cố Thanh Sơn lại chưa xuất hiện ngay.
"Không phải chết dễ như vậy đó chứ, nếu thật sự yếu ớt như thế thì bí mật này cũng không đáng để chúng ta đi thăm dò." Tu sĩ ác quỷ hờ hững nói.
"Ta cảm giác hắn còn chưa chết, ta đi bắt hắn." Bộ xương ánh sáng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận