Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2406. Phỏng đoán (2)


Đánh dấu

Đúng vậy.
Lúc còn ở thế giới ác quỷ, mình tiếp nhận hộp kiếm ngay trước mặt Reneedol, nhìn thấy là một thanh Trường kiếm đã triệt để vỡ vụn.
Reneedol và nữ thần Vận Mệnh nghĩ hết biện pháp cũng không thể hàn gắn được nó.
—— Thì ra nó vốn không cần hàn gắn gì cả.
Nó chỉ đang giấu giếm sức mạnh mà thôi.
Cố Thanh Sơn thở dài một hơi.
Đối với một thanh thần kiếm mà nói, lịch trình kéo dài vô số năm này thật sự có chút khúc chiết thật.
Cố Thanh Sơn nhớ tới một vấn đề, vội hỏi: "Định Giới, nếu như ngươi thật sự gia nhập vào trận quyết chiến kia thì kết quả sẽ thế nào?"
Thần kiếm Định Giới nói: "Ta đã sớm cảm ứng được trong Lục Đạo có một người tinh thông kiếm thuật, chỉ cần ta xuất hiện ở chiến trường Thiên Giới, người kia sẽ cảm ứng được sự cường đại của ta ngay lập tức, nàng sẽ phát huy được quyền năng của ta, triệt để chiến thắng tận thế."
"Là Sư tôn của ta sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đúng vậy."
Nói đến đây, hình như thần kiếm có hơi canh cánh trong lòng, nhịn không được đệm thêm một câu: "Không phải thế ta cũng sẽ không tuỳ tiện hưởng ứng triệu hồi, xuất hiện ở Ác Quỷ Đạo."
Cố Thanh Sơn im lặng.
Kiếp trước quả thật sư tôn có sử dụng kiếm.
Lấy ra suy luận thì...
Không sai rồi.
Nói cách khác ——
Nếu như Ác Quỷ Đạo không có bất trắc này xảy ra thì Lục Đạo Luân Hồi vốn có thể chiến thắng.
—— Còn có một lỗ thủng nhỏ.
Cố Thanh Sơn hỏi lần nữa: "Nếu ngươi rơi vào tay của sư tôn ta, mà Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng trùng hợp xuất hiện trên chiến trường Thiên Giới thì sao?"
Thần kiếm nói: "Sư tôn ngươi hội tụ tất cả công đức của Lục Đạo Luân Hồi, thực lực tuyệt không phải Ác Quỷ Đạo Chủ có thể so sánh với, còn có thể đánh với Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng một trận, coi như không cách nào chiến thắng, chạy trốn cũng thoát được."
Lần này đúng rồi.
Hết thảy đều không có vấn đề gì.
Cố Thanh Sơn thở dài, nhìn về phía vài câu thơ trên vách tường kia.
"Lộc kêu ô ô, ăn táo ngoài đồng; "
"Ta có khách quý, trống sắt thổi sênh."
"Rõ ràng như trăng, khi nào nhặt được ; "
"Ưu từ đó đến, không thể cắt ngang."
Không nói đến sư tôn.
Chính mình đã nắm rõ tình cảnh mà Thần Kiếm Định Giới gặp phải.
Như vậy, thay một lối suy nghĩ khác.
Nếu là Thần kiếm Định Giới nói ra bài thơ này, nó muốn biểu đạt cái gì?
Lấy chuyện mà thần kiếm gặp phải mà nói, trong Lục Đạo Tranh Hùng của "Quần hùng tranh giành", nó chính là "Táo ngoài đồng" từ bên ngoài đến.
Lục Đạo Luân Hồi là lộc.
Lộc ăn kiếm.
Kiếm trở thành người hộ vệ của lộc, vẫn luôn trông coi Đại Mộ.
Thẳng đến cuối cùng kiếm mới bởi vì hoài nghi những chuyện mà mình gặp phải, từ đó làm ra chuyện mà lộc không tưởng tượng được.
Như vậy ——
Câu thứ hai, "Ta có khách quý, trống sắt thổi sênh."
Câu này nên hiểu như thế nào đây?
Thần kiếm. . . Không gặp qua chuyện tương tự. . .
Không được, câu thứ hai không suy tính nổi nữa.
Cố Thanh Sơn thở dài, bài trừ hết mọi cảm xúc, tiếp tục nhìn xuống phía dưới.
"Rõ ràng như trăng, khi nào nhặt được ; "
"Ưu từ đó đến, không thể cắt ngang."
Quái lạ.
Rõ ràng trong "Có khách quý, trống sắt thổi sênh", tại sao lại cảm thấy mọi chuyện không thể ngừng lại, như hoa trong gương, trăng trong nước, không thể có được, vì thế cảm thấy sầu lo?
Cố Thanh Sơn vừa nghĩ, vừa vô ý thức viết ra suy nghĩ của mình trên vách tường.
Thần kiếm đứng một bên nhìn, lên tiếng hỏi: "Ngươi viết những thứ này là gì?"
"Suy đoán của ta." Cố Thanh Sơn nói.
"Suy đoán có căn cứ cụ thể nào không?" Thần kiếm hỏi.
"Không có, nhưng ta đoán chẳng mấy chốc sẽ áp dụng một vài hành động, dù sao tình báo quá ít, mà Lục Đạo Tranh Hùng còn đang tiến hành, ta phải sớm chuẩn bị thôi."
Cố Thanh Sơn vừa nói, vừa nhìn thần kiếm một cái.
Mặc kệ lai lịch của nó ra sao, tóm lại nó không phải thuộc về Lục Đạo Luân Hồi.
Cuối cùng, nó biến thành Thần Kiếm Định Giới Lục Đạo.
Khi nó có ý đồ lừa gạt Lục Đạo Luân Hồi, đưa ra lựa chọn mới, cùng mình rơi vào tử cảnh.
Những sứ giả danh sách kia. . .
Yêu cầu mình giao ra chuôi kiếm này.
Ai có thể đồng thời huy động nhiều sứ giả danh sách như vậy?
Ai có thể biết gốc rễ của mình, biết kỳ thật mình không có được cái bí mật mà Thiên Đế nói tới kia?
Danh sách cao nhất sẽ không nói.
Lão yêu tinh ngủ say bên trong danh sách, càng sẽ không.
—— Chỉ còn Lục Đạo Luân Hồi mà thôi.
Nếu như không phải Lục Đạo Luân Hồi, chẳng lẽ là trùng hợp sao?
Những sứ giả danh sách kia đúng lúc tụ tập lại với nhau —— chỉ vì dò xét mình rốt cuộc có lừa bọn chúng hay không?
Thế nhưng ai có thể cho bọn chúng đáp án?
"—— Ngươi chỉ dựa vào suy đoán của mình thì đã chuẩn bị muốn hành động sao?" Thần kiếm không hiểu mà hỏi.
"Đúng, ta bị đánh một trận, còn thiếu chút nữa chết rồi, ngươi cảm thấy ta nên trốn sao?" Cố Thanh Sơn hỏi lại.
"Thế nhưng. . . Suy đoán làm sao có thể trợ giúp ngươi đi hành động, lỡ đâu ngươi đoán sai lầm, tất cả mọi bước chuẩn bị mà ngươi làm ra đều sẽ xảy ra vấn đề lớn." Thần kiếm nói.
Cố Thanh Sơn xuất thần mà suy nghĩ một hồi, nói khẽ: "Kỳ thật ta nhìn thấy sự trùng hợp thì đã chuẩn bị hành động, dù sao trên thế giới này làm gì có nhiều trùng hợp như vậy, vạn sự vạn vật đều có sự liên hệ ngấm ngầm, những chuyện lớn lao phát sinh trong lịch sử, bình thường đều là kết quả do có người trăm phương ngàn kế tính toán; không thì dùng một cách nói khác, cho dù là Lục Đạo Luân Hồi thì cũng phải nói đến hai chữ duyên phận."
"Thời khắc quan trọng nhất mà xuất hiện trùng hợp, người khác có lẽ chấp nhận, nhưng ở trước mặt ta, đây chính là một trò cười."
Hắn hướng phất phất tay về phía sau.
Cổng cung điện ầm ầm mở ra, Tần Tiểu Lâu bị trực tiếp nhấc bổng kéo vào trong, rơi đến trước mặt Cố Thanh Sơn.
"Sư đệ? Không, tông chủ có chuyện gì thế?"
Tiểu Lâu luống cuống tay chân mà đứng vững lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận