Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1725. Phong Làm Bá Tước


Đánh dấu
“A...” Thân thể người phụ nữ co giật, phát ra tiếng thét thê lương chói tai.
Khoảnh khắc bị mũi tên bắn trúng, đứa bé trong tay nàng ta đã bị văng ra ngoài, suýt nữa đụng vào một bức tường.
Quạ vội vàng đi lên đón lấy đứa bé, Cố Thanh Sơn lại phi thân tiến lên, đưa tay đè người phụ nữ lại, nhanh chóng thì thầm: “Vạn vật sinh diệt chỉ trong nháy mắt, lấy sức mạnh Đoạn Tội của ta, những khổ sở ngươi phải gánh chịu sẽ được cứu vớt...”
“Thánh Ngôn thuật, Tịnh.”
Người phụ nữ run rẩy toàn thân, lập tức có một bóng mờ màu đen từ trên người nàng bay ra ngoài, dần dần tiêu tan.
Lúc này Quạ đã tiếp được đứa bé, đang lo lắng giương mắt nhìn Cố Thanh Sơn và người phụ nữ.
“Tránh xa đứa trẻ ra!” Cố Thanh Sơn đột nhiên quát lên.
Đứa trẻ nằm trong lòng Quạ đột nhiên vươn hai tay, hung hăng đâm về phía Quạ.
Vẻ mặt đứa trẻ dữ tợn, hai tay hóa thành móng vuốt sắc nhọn, chỉ cần cứa một cái là có thể cắt đứt cổ bất cứ ai.
Suýt nữa thì nó thành công rồi.
Nhưng trong một khoảnh khắc cuối cùng, khí lạnh cuộn trào mãnh liệt từ trên người Quạ xông lên, trực tiếp đông cứng đứa trẻ thành một khối băng trong suốt lấp lánh.
“Đi!”
Vịt bông nhảy ra khỏi lòng Quạ, một cước đá bay khối băng ra xa.
Đứa trẻ phát hiện mình mất đi cơ hội, quanh thân từ từ dâng lên một luồng sương mù màu đen.
Sương mù ngưng tụ thành một bóng quỷ mang mặt nạ màu đỏ, nhìn thẳng vào Cố Thanh Sơn.
“Rod.” Bóng quỷ mở miệng nói: “Thế giới này có gần 60% người thường đã bị ta khống chế thần hồn, ngươi không giết chết được ta.”
Giọng điệu của hắn ta giống như đang trêu tức: “Lẽ nào ngươi vốn là lấy việc tàn sát dân thường làm niềm vui? Được, ta sẽ thỏa mãn ngươi, chỉ cần nơi ngươi đi qua, ta đảm bảo tất cả người dân ở đó đều chết sạch.”
Cố Thanh Sơn thản nhiên nói: “Những người này đã chết từ lâu rồi, ngay cả linh hồn cũng không còn tồn tại, bằng không vừa nãy lúc ta loại bỏ pháp thuật của ngươi, bọn họ sẽ sống lại chứ không phải chết đi.”
Ban nãy Quạ toát mồ hôi lạnh khắp toàn thân, giờ mới nổi giận nói: “Vô liêm sỉ, trẻ con mà ngươi cũng giết, cái tên cặn bã rác rưởi nhà ngươi.”
Hắn ta đâm ra một kiếm.
Bóng quỷ lập tức bị đánh tan, chỉ còn lại âm thanh vụn vặt:
“Kỳ lạ... Đoạn Tội giả... Lẽ nào ngươi cũng không phải...”
Âm thanh tiêu tan.
Thuật pháp của Quỷ Đỏ kết thúc.
Ngự Quyển tiến lên kiểm tra ba thi thể một phen, nói: “Vẫn là thuật pháp đó, bình thường sẽ không bị phát hiện, chỉ sau khi kích phát mới giết chết linh hồn trong nháy mắt, sau đó chuyển hóa thành một thi thể có thể điều khiển từ xa.”
Cậu ta rùng mình, thấp giọng nói; “Thế giới Ác Quỷ lại có thuật pháp hung ác như vậy? Thư viện Hư Không chúng ta cũng chưa từng phát hiện.”
Cố Thanh Sơn nhìn thi thể trên đất.
Một nhà ba người.
Nếu như không bị ác quỷ xâm nhập, bọn họ vốn dĩ sẽ sống một đời bình lặng an ổn, chứ không phải giống như bây giờ, chỉ còn lại thi thể nằm đây.
Hai ngày trước.
Ở trong vùng hoang dã bên ngoài trấn nhỏ Ramon, những cao thủ của thế giới Thánh Linh giết chết rất nhiều ác quỷ.
Chẳng biết Quỷ Đỏ dùng thuật pháp gì, thoát chết.
Đây mới chỉ là bắt đầu.
Khi chân tướng bị vạch trần, các cường giả suy nghĩ rất nhiều biện pháp, cuối cùng công bố bảy loại thánh thuật phân biệt thân phận để tìm ra những ác quỷ đang ẩn náu, giúp mọi người tiêu diệt chúng.
Bọn họ không ngờ trong toàn bộ thế giới Thánh Linh, ác quỷ đã bố trí một thời gian dài, phần lớn quý tộc bị đoạt xác, ngay cả dân thường cũng bị khống chế đáng kể.
Thời loạn lạc rốt cuộc đã tới.
Một trong hai đế quốc lớn là đế quốc Hàn Sương trực tiếp tuyên bố không tiếp nhận bất kỳ kiểm tra thuật pháp nào, cũng bày tỏ tất cả chỉ là ảo ảnh, là cái cớ để các cường giả tiêu diệt đế quốc.
Từ trên xuống dưới, cả đế quốc đều gia nhập công cuộc chuẩn bị cho trận chiến, các cường giả của đế quốc thì bắt đầu xâm lược các công quốc lớn nhỏ khác, tự xưng là đánh đòn phủ đầu trong cuộc chiến bảo vệ chính nghĩa.
Điều này rất rõ ràng, bọn ác quỷ đã đoạt xác hầu hết các cường giả của đế quốc này, và thực sự đã kiểm soát được mọi thứ.
Còn một đế quốc khác là đế quốc Roland, sau một cuộc điều tra kỹ lưỡng, đã phát hiện chuyện ác quỷ đoạt xác xảy ra rất ít.
Thì ra chuyện này có liên quan đến phong tục lề thói của mỗi đế quốc.
Các quý tộc của đế quốc Roland cho rằng bất luận thứ gì được người khác tặng cho đều phải kính dâng thần linh trước tiên.
Bọn họ mang thuật pháp truyền thừa, bảo vật, mũ giáp mà ác quỷ tặng cho ngâm ở trong suối lễ thần thánh, hiến dâng lên thần linh, sau đó mới tự mình lấy dùng.
Suối lễ thần thánh thiên nhiên mang trong mình sức mạnh tinh lọc, bảo vật được ngâm trong đó sẽ trực tiếp mất đi tác dụng đoạt xác.
Bọn ác quỷ không có biện pháp nào giải quyết việc này, lại không dám thử làm ra hành vi dao động tín ngưỡng.
Cuối cùng, bọn ác quỷ chỉ có thể dâng lên những thứ chỉ vừa đủ lọt mắt các quý tộc đế quốc Roland, còn lại thì chủ yếu tập trung tinh lực lên đế quốc Hàn Sương.
Công quốc nơi Cố Thanh Sơn ở chính là một bộ phận của đế quốc Hàn Sương.
Hiện tại, rốt cuộc hai đế quốc lớn đã triệt để trở mặt...
Hoặc là nói, rốt cuộc bọn ác quỷ đã lộ ra bộ mặt thật.
Chiến tranh nổ ra mà không hề có cuộc tranh cãi nào.
Lúc này đây, tất cả mọi người đều bị cuốn vào trong đó.
“Thành phố hình như sắp bị phá hủy rồi, chúng ta có cần ra sức hơn không?” Quạ hỏi.
Cố Thanh Sơn cùng hắn ta chôn ba thi thể, lại nhìn về phía xa trong thành phố.
Chỗ nào chỗ nấy đều là người.
Người bị ác quỷ đoạt xác.
Quân đội, thường dân, quý tộc... đều đang toàn lực chống lại sự tấn công của đế quốc Roland.
Những người này kỳ thực là ác quỷ đoạt xác.
Không biết Quỷ Đỏ dùng loại pháp thuật gì mà có thể khống chế thân thể bất cứ người nào và ra lệnh cho đám ác quỷ.
Tiếng nổ thuật pháp không ngừng vang vọng phía chân trời.
Mặt đất và các công trình kiến trúc thi nhau chấn động, thỉnh thoảng phát ra tiếng sụp đổ ầm ầm.
Cuộc chiến công thành vẫn còn tiếp tục.
Cố Thanh Sơn thở dài, nói: “Về đế quốc Roland một chuyến trước, hôm nay phải phong tước, chúng ta cần phải nắm giữ quyền lực thì mới có thể đối phó vấn đề tốt hơn.”
Quạ cũng đồng ý: “Chính xác, nhưng chờ sau khi phong tước xong, ta muốn trở lại giết ác quỷ.”
Cố Thanh Sơn nhìn hắn ta.
Chỉ thấy trong mắt hắn ta tràn đầy sát ý không thể kìm chế.
“Được, ta và người cùng đi.” Cố Thanh Sơn nói.
Một làn sương trắng không biết từ đâu sinh ra, như gió xoáy vây lấy hai người.
Bọn họ trời khỏi con phố đầy chiến tranh loạn lạc.
Đế quốc Roland.
Thủ đô, thành phố Thánh Quan.
Đám người Cố Thanh Sơn vừa về đến phòng thì nghe tiếng đập cửa.
“Rod, bệ hạ triệu kiến.”
Cố Thanh Sơn mở cửa, theo thị vệ đi tới hoàng cung.
Trải qua mấy lần kiểm tra, hắn và Quạ rốt cuộc cũng được dẫn tới đại điện hoàng cung.
Từ xa có thể thấy quốc vương đế quốc Roland đang cùng những cường giả khác bàn bạc tình hình chiến sự, thỉnh thoảng có người chạy nhanh tới báo cáo tình hình quân sự mới nhất.
Cảm giác cấp bách của chiến tranh đang sinh sôi nảy nở trong lòng Cố Thanh Sơn.
Thị vệ ra hiệu Quạ và Cố Thanh Sơn dừng lại, một mình tiến lên, cất giọng bẩm báo:
“Bệ hạ, đã đưa Rod tới.”
Tất cả tiếng bàn bạc đều biến mất.
Các cường giả cùng nhau quay đầu nhìn Cố Thanh Sơn.
Quốc vương Roland cũng thu lại vẻ mặt nghiêm túc, mang theo ý cười đi về phía hắn.
“Người đầu tiên biết rõ âm mưu của ác quỷ vậy mà lại là một thiếu niên, lại còn là Đoạn Tội giả hiếm thấy... Thực sự là trên đại lục đã lâu không có Đoạn Tội giả xuất hiện, Giáo hội Đoạn Tội giả cũng chỉ là một nơi trống rỗng.”
Ông ta rút lễ kiếm, nhẹ nhàng đụng vào vai Cố Thanh Sơn.
“Rod, ta có một nghi vấn.” Quốc vương Roland nói.
“Xin bệ hạ nói rõ.” Cố Thanh Sơn nói.
Quốc vương Roland nói: “Ta muốn biết tại sao cậu lại nghi ngờ lễ vật của ác quỷ, phải biết đây chính là việc đã được ước định hàng ngàn năm nay, mọi người đều đã quen với nó.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận