Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1722. Rất Có Lý (1)


Đánh dấu
Chỉ là một nam tước nho nhỏ với tùy tùng, muốn sống sót trong trận chiến của những người cấp bậc cao nhất thế giới này là một chuyện rất khó khăn, gần như không có chút hi vọng nào.
Cho nên cả ba người đều bị quẳng đến một nơi rất xa, để tránh bị liên lụy tới.
Bọn họ xuất hiện trên mặt biển mênh mông vô bờ bến, trôi bồng bềnh trên một khối băng thật dày.
"Ta thậm chí còn chưa kịp phản kháng thì đã bị ném lên trên biển." Quạ trầm tư nói.
"Đúng vậy, bọn họ rất mạnh." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn vẫn ngồi yên trên ghế, bưng ly rượu lên mà chậm rãi uống.
Mặt biển rất bình yên, thỉnh thoảng có một vài con chim biển bay ngang qua, kêu những tiếng kêu vui sướng.
"Nhìn xem, nơi đó có mấy con cá Kim Thương, ngươi có muốn..." Cố Thanh Sơn chỉ về một hướng cho vịt nhồi bông xem.
Vịt nhồi bông kháng nghị: "Ta không xuống nước đâu."
"Aiz, đáng tiếc, lúc đầu ta còn định làm một bữa tiệc mời mọi người nữa đây." Cố Thanh Sơn nói với giọng tiếc nuối.
"Người ta thì đang đánh nhau, mà ngươi vẫn còn nghĩ tới việc ăn cơm. Chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể ở đây chờ kết quả thôi sao?" Quạ mở to mắt nhìn Cố Thanh Sơn, hỏi.
Đột ngột bị chuyển đi từ ngay giữa chiến trường sắp nổ ra chiến đấu tới mặt biển yên bình, dù là ai thì cũng khó mà thích ứng được loại tình hình đối lập hoàn toàn như thế.
Ngay sau đó, một luồng sóng năng lượng cực mạnh xuất hiện.
Mặc dù nó xuất hiện ở một nơi cách nơi đây rất xa, thế nhưng với thực lực của Cố Thanh Sơn và Quạ thì cũng vẫn có thể phát hiện được loại sóng năng lượng này.
"Chiến đấu đã bắt đầu." Quạ nắm chặt tay, nói.
Vịt nhồi bông móc ra một quyển sổ ghi chép rồi viết những số liệu gì đó vào trong, sau đó nói với giọng hưng phấn: "Dựa theo quy tắc của thuật pháp không gian đã biết, ít nhất phải có người mạnh hơn chúng ta gấp năm lần trở lên, mới có thể trực tiếp truyền tống chúng ta đi mà không quan tâm tới lực phản kháng của chúng ta."
"Cộng thêm sóng năng lượng mà chúng ta vừa cảm nhận được, chia cho tổng số cường giả xuất hiện ở nơi đó thì tôi có một kết luận, mỗi người trong đó đều mạnh hơn cả ba người chúng ta cộng lại khoảng ba, bốn lần."
"Mạnh mẽ như vậy sao?" Quạ hơi không tin hỏi lại.
"Số liệu sẽ không lừa người." Vịt nhồi bông nói.
Nói xong, cả hai người đều cảm thấy chán nản.
Quạ đã là cao thủ cấp bậc Danh Hiệu, cũng thuộc nhóm người đứng đầu thành Hư Không rồi, mặc dù hơi kém những quái vật hư không khủng bố mạnh nhất thành, nhưng cũng sẽ không yếu hơn quá nhiều.
Thực sự là buồn mà.
Cố Thanh Sơn thấy sắc mặt hai người như vậy thì cười nói: "Không cần nản chí, nơi này là thế giới mạnh nhất trong lịch sử, mà hiện tại chúng ta ở đây, có thể nhìn thấy những cường giả đó đã là một cơ duyên rất lớn. Về sau cứ tu hành ở đây, chắc chắn chúng ta sẽ có trình độ như bọn họ mà thôi."
Hắn rót rượu cho hai người, cụng ly, rồi uống một hơi cạn sạch.
Quạ thấy hắn uống thì cũng uống hết số rượu trong ly của mình.
Rượu chảy trong cơ thể, làm cho sự buồn bực vừa rồi tan biến đi hết.
Quạ lấy lại tinh thần, hỏi tiếp: "Vậy cậu đoán tình hình chiến đấu hiện tại là như nào?"
Cố Thanh Sơn nói: "Đám ác quỷ sẽ không cam lòng từ bỏ công sức bao nhiêu năm cố gắng, chắc chắn sẽ nghĩ cách cứu vãn cục diện hiện tại."
"Thế nhưng cậu đã quay lại được sự thật, tất cả chứng cứ đều đủ, còn ai có thể cứu bọn họ chứ?" Vịt nhồi bông hưởng thụ sự mát mẻ từ gió biển rồi hỏi.
"Những kẻ bị đoạt xác sẽ nghĩ cách xóa đi chứng cứ, sau đó tới cứu đám ác quỷ." Cố Thanh Sơn nói.
Quạ: "Nhưng tất cả mọi người đều biết bọn họ bị đoạt xác, nếu họ dám xuất hiện cũng chỉ càng làm đám cường giả kia giận dữ hơn mà thôi."
Cố Thanh Sơn nghĩ nghĩ rồi nói: "Trong tình huống xấu nhất thì bọn họ sẽ đi tìm một vài người không bị đoạt xác tới giúp đỡ bọn họ."
Quạ hỏi lại với giọng kinh ngạc: "Người không bị đoạt xác sao? Lẽ nào bọn họ lại chịu giúp đám ác quỷ?"
Cố Thanh Sơn nói: "Trong mỗi một thế giới, luôn luôn có một nhóm người có suy nghĩ tiêu cực về chúng sinh và thế giới... Bề ngoài thì trông họ co vẻ rất đức cao vọng trọng, được mọi người kính ngưỡng, thế nhưng sau lưng họ có thể làm ra những việc độc ác và hung tàn nhất, chúng ta không thể nào hiểu được ý nghĩ của bọn họ."
Vào lúc này, Sơn Nữ cũng truyền âm cho Cố Thanh Sơn, hỏi:
"Công tử đã tập luyện ‘Tuyết Thổi', đợi lát nữa, khi đám ác quỷ muốn lật ngược tình hình thì rất có thể sẽ biểu diễn tình trạng bị đoạt xác ngay trước mặt mọi người... Ta và Địa kiếm sẽ chuẩn bị giết địch."
"Không được." Cố Thanh Sơn nói.
"Không được sao?"
"Đúng vậy, lần trước quá khổ rồi, suýt nữa thì chết. Chúng ta không thể ở trước mặt nhiều người như vậy mà tự đâm mình, sau đó chắc chắn sẽ ở vào trạng thái sắp chết, tính mạng sẽ không còn do mình quyết định nữa."
"Vậy..." Sơn Nữ chần chờ.
"Vả lại, chắc chắn đám ác quỷ phải xử lý sạch sẽ những thứ liên quan đến chuyện đoạt xác này hết rồi, tuyệt đối không thể để cho ta đưa chứng cứ này ra."
Cố Thanh Sơn đặt ly rượu xuống, đứng dậy, rút cây cung màu đen ra rồi nói: "Chứng cứ chính là..."
Động tác tay của hắn rất nhanh, liên tục kéo dây cung tạo thành tàn ảnh.
Từng mũi tên liên tục biến thành luồng sáng, xuyên qua mặt biển, cuối cùng biến mất tại cuối đường chân trời, không biết sẽ đi tới đâu.
"Vừa rồi ta đã thi triển hết kỹ năng 'Tuyết Thổi' này ra rồi. Theo lý mà nói, ta phải bị đoạt xác rồi mới đúng, thế nhưng hiện tại lại không có chuyện gì xảy ra cả."
"Đám ác quỷ đã sử dụng tốc độ cực nhanh xóa bỏ 'thuật Đoạt Mệnh Hoán Xá’ trong truyền thừa của ta rồi."
Cố Thanh Sơn bình tĩnh nói.
Sơn Nữ cảm thấy hơi lo lắng, nhỏ giọng nói: "Những cường giả kia sẽ không bị thuyết phục chứ?"
"Ta đoán họ sẽ lại tìm ta để xác định." Cố Thanh Sơn nói.
Sơn Nữ càng lo lắng hơn, hỏi: "Công tử, vậy chúng ta phải làm sao?"
"Ác quỷ chắc chắn đã chuẩn bị kỹ càng, đang chờ ta, thế nhưng tối đa bọn họ chỉ biết rằng ta đã chế tạo ra rất nhiều ngọc giản, cho nên bọn họ chắc chắn sẽ nói rằng ta làm giả ngọc giản."
Cố Thanh Sơn lấy mảnh ngọc khi trước ra, vuốt ve liên tục.
"Thế nhưng bọn họ lại không biết, miếng ngọc trên tay ta chính là đồ của bọn họ, có những hình ảnh nguyên thủy nhất, là bản gốc quay lại hết những chuyện đã xảy ra trong thời gian và không gian, có ý chí thế giới làm chứng, bọn họ không thể nói rằng ta làm giả được."
"Kỳ lạ, tại sao lại vẫn chưa lôi ta trở lại chứ, chẳng lẽ đám ác quỷ từ bỏ..."
Hắn còn chưa nói xong đã biến mất ở nơi này.
Phía ngoài trấn Ramon.
Cố Thanh Sơn bỗng nhiên xuất hiện.
Ánh mắt của mấy trăm cường giả đều đặt lên người của hắn.
Trước mặt hắn.
Vô số ác quỷ nằm úp mặt xuống đất, tất cả đều đang ở tư thế đầu hàng.
Trước mặt đám ác quỷ, có đứng mấy cường giả ăn mặc quần áo rất lộng lẫy.
"Nào, cái tên nam tước này tới rồi! Hình ảnh của hắn thực sự không có vấn đề, thế nhưng có thể là do hắn cố ý cắt sửa."
"Phải làm cho mọi người đều biết sự thật, hắn ta đang lừa gạt mọi người!"
"Đúng vậy, mấy người các ngươi nha, tại sao không suy nghĩ kỹ chứ, rõ ràng mấy miếng ngọc giản kia là do sau này hắn mới chế tạo ra mà."
Những cường giả đó lập tức nói.
Cố Thanh Sơn lạnh lùng liếc nhìn bọn họ, rồi đưa mắt nhìn về phía những cường giả của thế giới này.
Sau đó hắn rút miếng ngọc ban đầu ra, giơ cao tay lên.
Trong khoảnh khắc đó, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên miếng ngọc này.
Miếng ngọc này là miếng ngọc của đám ác quỷ.
Trong này có đoạn video ban đầu.
Sắc mặt những người lúc nãy đứng ra chỉ trích hơi thay đổi.
Thế nhưng những phản ứng này làm sao có thể lừa được những cường giả của thế giới này?
Ngay lập tức, bọn họ vây quanh Cố Thanh Sơn, bảo vệ cho hắn không bị tấn công.
Lão nông dân cầm miếng ngọc từ tay Cố Thanh Sơn, nhắm mắt cảm ứng một lát rồi nói: "Dùng pháp thuật thời gian, ta có thể thấy được sự thật, ta cho rằng không có vấn đề."
Bạn cần đăng nhập để bình luận