Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2535. Yếu tố • bắt giết! (2)


Đánh dấu

Cố Thanh Sơn nghiêm túc lắng nghe, tự nhiên biết nó nói rất đúng với tình hình thực tế.
Khó trách vào lần Tế Vũ trước, vị nữ sĩ kia vẫn không cách nào yên tâm, tự mình đến để chủ trì một trận.
Đại khái nàng sợ mình sẽ thua bởi Reneedol.
Cũng may Reneedol đủ ngốc, lại chọn lựa yếu tố vận mệnh.
Mà lần này, vị nữ sĩ kia không có ở đây.
—— Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng tuyệt đối sẽ không ngu xuẩn như Reneedol.
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng nhìn vào Cố Thanh Sơn, lấy nửa là trò đùa, nửa là nghiêm túc nói: "Nếu như ngươi trực tiếp đầu hàng trở thành nô lệ của ta, ta còn có thể để ngươi tiếp tục sống sót."
"Dù sao ngươi vẫn có chút bản lãnh."
"Đây là cơ hội cuối cùng của ngươi, nếu không ta sẽ trực tiếp ăn sạch mọi thứ của ngươi, chỉ để lại một miếng da làm vật kỷ niệm."
Cố Thanh Sơn nói: "Ngươi tự tin với bản thân như thế à?"
"Đương nhiên, ta đã sống qua năm tháng vô tận, hiểu rất rõ một sự kiện —— "
"Bên trong tất cả danh sách, danh sách chúng sinh là yếu ớt nhất, đặc biệt là bon Nhân Tộc các ngươi, vĩnh viễn không có thiên phú bẩm sinh cường đại, hết thảy đều phải bắt đầu lại từ đầu mà học tập, mà kẻ có thể kiến thức được chân lý thế gian lại chỉ là con số cực kỳ nhỏ, thật sự là một đám sâu kiến đáng buồn." Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng nói.
Cố Thanh Sơn cười cười, nói: "Nói ra yếu tố ngươi lựa chọn."
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng yên lặng.
"Xem ra ngươi lựa chọn tử vong, thật sự là sinh linh ngu muội..."
Thanh âm của nó trầm thấp lại, dần dần tràn đầy sát ý không thể ức chế:
"Ta chính là kẻ đoạt niệm trong hư không, có quyền năng là ngươi không cách nào tưởng tượng, cho nên yếu tố ta chọn lựa chính là —— "
"Săn giết."
"Kẻ nào giết chết đối phương trước chính là người chiến thắng!"
Tùng tùng tùng tùng xèng!
Tiếng trống trận nhanh như mưa rào, cùng lúc vang động trời cao ngay khi Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng nói ra điều kiện này.
Trước mắt Cố Thanh Sơn xuất hiện từng hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi:
[Các ngươi sẽ ngẫu nhiên tiến vào thời đại quá khứ của đối phương, săn giết tính mệnh của đối phương.]
[Thực lực của các ngươi sẽ cố định vào thời điểm trong quá khứ.]
[Thực lực của các ngươi... Sẽ cao hơn thời đại quá khứ của đối phương gấp ba lần!]
[Điều kiện thắng bại: "
[—— Kẻ nào giết chết đối phương trước chính là người chiến thắng!]
[Đặc biệt nói rõ: Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng có tồng cộng bảy hồn phách phân thân, ngươi nhất định phải giết chết bảy phân thân của nó mới tính là thắng; mà nó chỉ cần giết ngươi một lần.]
Cố Thanh Sơn xem lướt qua một lần.
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng đứng ở đối diện, mỉm cười nói: "Thắng bại đã định, ta chỉ cần giết ngươi một lần, mà ngươi, cũng không biết phải giết ta mấy lần."
Lời nói vừa dứt, Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng đã biến mất khỏi trước mặt Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nhún nhún vai, thở dài nói: "Giết bảy lần... Quả thật có chút khó..."
Sơn Nữ xuất hiện, dậm chân nói: "Công tử, sớm biết khó như vậy, chúng ta cũng không cần dùng phương thức Tế Vũ để khiêu chiến nó."
"Không, chỉ có Tế Vũ mới cho chúng ta cơ hội giết nó."
"Rời đi, Sơn Nữ!"
Cố Thanh Sơn cũng biến mất trong hư không.
...
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng không ngừng xuyên qua trong hư vô.
Thực lực của nó bị vô hạn áp chế, cuối cùng chỉ còn lại một chút đáng thương.
—— Chút thực lực như thế này, cũng mạnh hơn đối thủ gấp đôi sao?
Thì ra vào một thời khắc nào đó trong quá khứ, Quỷ Vương Hoàng Tuyền kia lại nhỏ yếu như vậy...
Đang nghĩ ngợi, phía trước xuất hiện một thế giới.
Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng bay xuống dưới, phát hiện mình đi tới một nơi băng tuyết giăng kín.
Nơi này là đâu?
Được rồi, tạm thời mặc kệ đây là địa phương nào ——
Ánh mắt Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng nhìn về phía băng nguyên, chỉ thấy Cố Thanh Sơn cưỡi một con ngựa ô, mang theo một đứa bé gái, đang chầm chậm chạy đến hướng này.
Cơ hội tốt!
Thân hình Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng chấn động, bay vút về phía trước, miệng quát: "Đứng lại cho ta!"
Cố Thanh Sơn nhìn thoáng qua từ đằng xa, đưa tay vỗ vỗ ngựa.
Oanh ——
Con ngựa đen kia như một trận gió táp, trong nháy mắt đã hóa thành một điểm đen trên đường chân trời, biến mất khỏi tầm mắt của Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng.
"... Tốc độ nhanh như vậy..." Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng lẩm bẩm nói.
Nó cuống quít đuổi theo hướng mà đối phương chạy trốn.
Phía bên kia.
Trên lưng con ngựa đen.
"Cái con côn trùng sắc thái rực rỡ vừa rồi kia thật đáng sợ." Laura nhỏ giọng mà nói.
"Không sao đâu, ngựa của chúng ta có tốc độ rất nhanh." Cố Thanh Sơn sờ lên mái tóc dài bị làn gió tuyết rét lạnh thổi đến cứng ngắc kia, lên tiếng.
Hắn cũng cảm giác được sự đáng sợ của con côn trùng vừa rồi.
Cứ như ——
Lẽ ra nó không nên xuất hiện ở chỗ này.
"Laura, trong thế giới trân quý của Triste, tại sao lại có dạng côn trùng này?" Cố Thanh Sơn nhịn không được mà hỏi.
"Em cũng không rõ lắm, nói không chừng chính là Triste tìm nó đến để bắt chúng ta đấy." Laura nói xong thì sợ run cả người.
Nàng bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, chui đầu vào ba lô nhỏ bắt đầu lục lọi.
"Em đang tìm cái gì thế?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Bình thường em không thích bảo vật nghiêng về khoa học kỹ thuật, nhưng đôi khi vì phòng thân —— "
Laura nói xong thì lấy ra một cái hỏa tiễn dạng vác trên vai vô cùng tinh xảo, màu hồng khảm kim cương, khắc trên mình hoa văn mỹ lệ.
"Em làm gì vậy?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Em ghét côn trùng." Laura khó chịu nói.
Cô bé đụng đụng mi tâm của mình lên lưới ánh sáng xuất hiện trên thân của pháo hoả tiễn.
Ngay lập tức, lưới ánh sáng hóa thành bộ dáng của Kẻ Đoạt Niệm Vĩnh Hằng.
"Thấy rõ rồi chứ?" Laura hỏi.
"Thấy rõ." Pháo hoả tiễn lập tức đáp lại.
"Tìm tới nó, bắn nó một pháo, hiểu chứ?" Laura nói.
"Tuân mệnh, công chúa Kinh Cức điện hạ." Pháo hoả tiễn đáp lại.
Vèo —— ——
Một phát đạn chạy ra khỏi họng pháo, bay vút đi, nhanh chóng biến mất trong làn gió tuyết mênh mông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận