Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2623. Đột nhiên chiến đấu (2)



Bốn phía im ắng.
Một cảm giác quyết tử tỏa ra từ trên người bọn họ.
Ánh mắt của nữ A Tu La càng ngày càng sáng, mỗi khi bước ra một bước, khí thế trên người nàng lại dâng lên một cấp độ.
Mà khí thế trên người Cố Thanh Sơn lại tiêu tán toàn bộ, hoàn toàn không nhìn ra được sâu cạn.
—— Hắn như sáp nhập vào hư không.
Một bước.
Hai bước.
Ba bước.
Bốn bước.
Thân thể nữ A Tu La nghiêng đi một cái ——
Nàng đột nhiên thối lui về phía sau, bổ ra một búa vào hư không.
Viễn không bay tới một ánh Nguyệt tỏa ra hàn khí, đánh vào trên lưỡi búa, cuốn lên sương lạnh vô biên xông thẳng lên chín tầng mây, gầm thét lan tỏa trên bầu trời.
Nữ A Tu La nhìn thoáng qua hướng phương xa, trên mặt hiện ra vẻ tiếc nuối.
"Hình như các bạn của ngươi sắp tới." Nàng lên tiếng.
Cố Thanh Sơn cũng tiếc nuối mà thở dài.
Rõ ràng đã chuẩn bị hết toàn bộ sức mạnh, sẵn sàng chém giết một trận, đột nhiên lại không thể không hủy bỏ.
Tất cả sức mạnh rơi vào không trung, trạng thái vốn đã vận sức chờ phát động phải điều chỉnh lại lần nữa, cố ổn định xuống.
Loại cảm giác này cũng không tốt mấy.
"Nói ra thì chúng ta cũng không có thù oán gì." Cố Thanh Sơn nói.
"Ngươi đến từ nơi nào?" Nữ A Tu La hỏi.
"Hư không, ta là Chủ Nhân Hư Không." Cố Thanh Sơn nói.
"... Quái vật hư không à, A Tu La chúng ta cũng không bài xích quái vật hư không, hơn nữa phong cách chiến đấu của ngươi... Hẳn có thể đạt được sự yêu thích của A Tu La bọn ta." Nữ A Tu La nói.
Nàng thu hồi lưỡi búa, phảng phất như nhớ tới cái gì, lại nói:
"Đúng rồi, khối mảnh vỡ trên người ngươi kia, có thể tiếp tục giữ lại."
Nói xong thì nàng xoay người, đi về phương xa.
Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi. Nàng đã không thấy tăm hơi.
Cố Thanh Sơn đứng tại chỗ, chậm rãi hiểu ra được.
—— Thì ra nữ A Tu La này giết chết toàn bộ người ở nơi đóng quân, cũng là vì mảnh vỡ này.
Hình như nàng không muốn để những người này đạt được vật minh chứng của A Tu La.
Nhưng nàng lại để lại mảnh vỡ cho mình.
Có lẽ mình thông qua được một loại khảo nghiệm nào đó của nàng?
Trên bầu trời có hai người đang đáp xuống.
Binh Đồng.
Nguyệt Thần.
"Ngươi giao thủ với A Tu La sao?" Binh Đồng hỏi.
"Đúng." Cố Thanh Sơn nói.
"May mắn chúng ta phát giác được sóng dao động chiến đấu của bên này, cảm ứng một chút thì biết là ngươi." Nguyệt Thần nói.
Hai người đều mang dáng vẻ hết sức cảnh giác.
Cùng lúc đó, từng hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhanh chóng hiển hiện:
[Chú ý, ba người các ngươi đều rời khỏi nơi đóng quân, còn xảy ra chiến đấu.]
[Các ngươi là những thẻ bài cường lực trong cánh quân hàng đầu của bộ bài kỳ tích.]
[Kẻ nắm giữ bộ bài kỳ tích đang chú ý đến các ngươi.]
Suy nghĩ lướt nhanh qua đầu Cố Thanh Sơn như một tia chớp.
Hắn bỗng nhiên mở miệng nói: "Các ngươi biết tại sao A Tu La kia phải đánh với ta không?"
"Vì cái gì?" Nguyệt Thần hỏi.
Cố Thanh Sơn lấy mảnh vỡ kia ra ngoài.
"Nàng đánh với ta một trận, sau đó nói —— "
"Ta có thể lưu lại nó."
Binh Đồng vươn tay.
Khối mảnh vỡ kia bay lên, rơi vào trong tay hắn.
"Ta muốn xác định thật giả một cái."
Binh Đồng nhìn chăm chú vào mảnh vỡ, bắt đầu niệm chú ngữ.
Nguyệt Thần nhìn về phía Cố Thanh Sơn, hỏi: "Quân vương, không phải ngươi đang nghỉ ngơi sao? Vì sao lại đối mặt với A Tu La?"
Cố Thanh Sơn nói: "Thi khí ở nơi này quá nặng, ta cảm ứng được, cho nên đến đây nhìn xem."
"Thi khí?"
"Đúng, trước đó nơi này là chỗ đóng quân."
Cố Thanh Sơn thuật lại chuyện vừa xảy ra vừa rồi.
Lúc này Binh Đồng đã nghiệm chứng hoàn tất, hắn nói với hai người: "Mảnh vỡ này là thật."
Nguyệt Thần cười cười, nói: "A Tu La vốn rất thưa thớt ở mảnh đất Vạn Cổ Nghịch Loạn, không không ngờ Quân Vương Thống Khổ có thể gặp phải một kẻ lịch luyện, còn chiếm được sự tán thành của đối phương, chậc chậc."
"Đúng, A Tu La không tán thành ngươi thì tuyệt đối sẽ không để mảnh vỡ lại trên tay ngươi." Binh Đồng nói.
"Cái gì là kẻ lịch luyện?" Cố Thanh Sơn lại hỏi.
"Chính là cao thủ vừa đạt được sự công nhận của tộc đàn, bởi vậy mới có cơ hội tới đây một chuyến, nhằm thu hoạch truyền thừa." Nguyệt Thần nói.
"A Tu La đặt truyền thừa ở mảnh đất Nghịch Loạn Vạn Cổ sao?" Cố Thanh Sơn giật mình hỏi lại.
"Đúng vậy, bí mật của Lục Đạo Luân Hồi cũng ở nơi đây." Nguyệt Thần nói.
Cố Thanh Sơn há to miệng, không biết nói gì.
"Có phải cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi không? Bọn họ cư nhiên không phái trọng binh trấn giữ, cũng không quan tâm gì đến nơi này lắm." Nguyệt Thần hiểu rõ mà nói.
"Đúng vậy." Cố Thanh Sơn nói.
Binh Đồng nói: "Từ cổ đại mãi cho đến bây giờ, nhiều lắm chỉ có người có thể thu hoạch được truyền thừa căn bản của A Tu La, nhưng tối đa cũng chỉ như vậy, từ xưa tới nay chưa từng có ai thành công tìm kiếm ra bí mật của Lục Đạo Luân Hồi."
"Không một người nào hết cả sao?"
"Đúng vậy, rất nhiều người uy danh hiển hách đều bị gạt bỏ ở nơi này, sau đó đầu nhập vào luân hồi, trở thành một thành viên trong Lục Đạo Luân Hồi."
Khó trách tổ chức không đi trêu chọc A Tu La, chỉ chuyên tâm càn quét trên mảnh đất Nghịch Loạn Vạn Cổ, Cố Thanh Sơn nghĩ thầm.
Nhưng mà, kẻ tồn tại phía sau bộ bài kỳ tích có thể lợi dụng quyền năng kỳ tích mà.
Chẳng lẽ ngay cả quyền năng của kỳ tích. . . Cũng không có tác dụng?
Cố Thanh Sơn âm thầm kỳ quái trong lòng, ngoài miệng lại kéo chủ đề về một phương hướng khác.
"Vừa rồi A Tu La kia là đi ra lịch luyện. . . Vậy mà có thể đánh ngang tay với ta. . ."
Hắn có chút không cam lòng mà lên tiếng.
Binh Đồng và Nguyệt Thần lập tức thầm đồng cảm trong lòng.
Binh Đồng thở dài nói: "Bây giờ những Luân Hồi đạo khác đang dần dần tàn lụi, chỉ có A Tu La vẫn cường đại như thời điểm ban đầu."
Nguyệt Thần nói: "Nhất tộc A Tu La rõ ràng là tộc đàn yêu quý chiến tranh, nhưng vào thời điểm Lục Đạo Tranh Hùng, bọn họ lại nấp đi không chịu ra ngoài, vẫn luôn giấu tài, cho tới bây giờ, gần như không có người nào dám đi trêu chọc bọn họ nữa."
Cố Thanh Sơn như có điều suy nghĩ, nói: "Vẫn luôn tùy tiện, vẫn luôn hùng mạnh, suy nghĩ kiểu như thế."
Hai người nghĩ cũng phải, không khỏi khẽ gật đầu.
Hết chương 2623.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2624
Bạn cần đăng nhập để bình luận