Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1740. Hợp Tác


Đánh dấu
Ánh mắt của hắn nhìn về phía trước, rơi vào trong hồ ánh sáng lóe lên những ánh sáng thần thánh.
Từ trong hồ nước truyền ra giọng nói của Xà Vương: "Một mình ngươi là không được, chỉ có khi ngươi và ta hợp tác với nhau, mới có thể chiến thắng loại tận thế này."
Cố Thanh Sơn giật mình, hỏi: "Chúng ta hợp tác sao?"
"Đúng vậy, ta đã khôi phục lực lượng, tiếp theo đây, ta có thể chuyển hóa ôn dịch thành thể năng lượng." Xà Vương nói.
"Vậy ta phải làm gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ngươi phụ trách ăn." Xà Vương Hỗn Loạn nói.
Ăn...
Cố Thanh Sơn cứng người lại, nhớ tới những hành động khi mình biến thành Mèo quýt thì sợ tới run người.
Đến tận bây giờ mà bộ phận nào đó trên cơ thể hắn vẫn còn lạnh lẽo đây này.
Chẳng lẽ phải dùng cách này mới có thể cứu vớt thế giới sao?
Xà Vương Hỗn Loạn tiếp tục nói:
"Trước khi ngươi xuất hiện, ta đã từng đi qua nơi hai thế giới liên thông để tới thế giới ôn dịch, tìm được nơi khởi nguồn của ôn dịch."
"Tội Ngục Long Vương, ta cảm nhận được sức đề kháng với ôn dịch trên cơ thể ngươi. Chắc hẳn ngươi cũng có thể đi cùng ta, đi vào khu vực trung tâm của dịch bệnh."
"Thế nhưng thế giới đó vẫn còn rất nhiều quái vật do ôn dịch chế tạo ra, lực lượng của ngươi vẫn không đủ để chiến đấu với bọn chúng. Ta sẽ đi cùng ngươi, tiêu diệt tất cả quái vật tấn công ngươi."
Sau khi nói xong những lời này, lực lượng thần thánh trong hồ nước càng thêm tinh khiết và mênh mông.
Cố Thanh Sơn yên lặng cảm nhận được điều đó, trở nên yên lặng.
Xà Vương Hỗn Loạn - Ouroboros.
Cố Thanh Sơn không thể hiểu được tại sao có lúc nó là một rừng cây, mà hiện tại lại là hồ nước, thế nhưng hắn lại có thể cảm nhận được rõ ràng đối phương mạnh mẽ như thế nào.
Thế giới Thánh Linh là một thế giới phàm tục do chúng thần của thế giới tầng trong quản lý, là một thế giới cực kỳ mạnh mẽ.
Nhưng nó cũng không thể đại biểu cho lực lượng của chúng Thần được, cũng không sánh bằng Xà Vương Hỗn Loạn - Ouroboros.
Có lẽ được sự hỗ trợ của Xà Vương cũng là một phần của May Mắn Chân Thực.
"Đã như vậy, thời gian không thể chờ đợi nữa, chúng ta lên đường đi." Cố Thanh Sơn nói.
Nước hồ không trả lời.
Thế nhưng trên mặt hồ nước xuất hiện ánh sáng hừng hực, phóng lên tận trời, rồi lại bay trở lại trên người Cố Thanh Sơn.
Trong ánh sáng chói mắt, cả người hắn trôi nổi lên trên.
Trên Giao diện Chiến Thần, từng hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện:
[Xà Vương Hỗn Loạn - Ouroboros đã bám lên cơ thể ngài.]
[Đó không phải là một loại trạng thái có hại, mà là một loại hình thái chiến đấu.]
Cố Thanh Sơn liếc nhìn những câu này rồi gật đầu.
"Cơ thể của ta đã bị hủy diệt, hiện tại chỉ còn tinh thần và lực lượng mà thôi, cần bám vào cơ thể ngươi. Ngươi không có ý kiến gì chứ?" Xà Vương Hỗn Loạn nói.
"Không sao." Cố Thanh Sơn nói.
"Vậy thì tốt, ta sẽ dẫn ngươi đi." Xà Vương Hỗn Loạn nói.
Ánh sáng trắng chỉ hơi lóe lên rồi biến mất.
Oanh!
Gió lốc mãnh liệt bốc lên.
Cố Thanh Sơn ở trong đoàn ánh sáng trắng này mà xuyên qua không gian, vượt qua núi và biển, vượt qua tất cả hoàn cảnh, bay về điểm cuối của thế giới.
Hầu như hắn không thấy rõ bất kỳ thứ gì cả.
Với tốc độ bay hiện tại, mọi cảnh tượng xung quanh đều biến thành đường cong, lướt qua người hắn rồi biến mất ở phía sau hắn.
Qua khoảng mười lăm phút, tốc độ bay mới dần dần giảm xuống.
Ánh sáng trắng hạ xuống, đứng trước một bãi tan hoang của một thành phố.
"Nơi này là nơi liên thông giữa hai thế giới, chú ý, hiện tại ta sẽ cho ngươi biết vị trí nơi phát tán ôn dịch."
Từ trong ánh sáng sáng truyền ra giọng nói của Xà Vương Hỗn Loạn.
Trước mặt Cố Thanh Sơn bỗng xuất hiện một bức tranh.
Trên đó là hình ảnh một sa mạc bị bao phủ bởi một lớp sương mù mỏng, sương mù bao phủ toàn bộ sa mạc này lại, làm cho người ta không thể nhìn rõ được cảnh tượng bên trong.
Ngay sau đó, Cố Thanh Sơn cũng đã cảm nhận được phương hướng dẫn tới sa mạc này.
Bắt đầu từ thành phố hoang tàn này, phải đi qua một con đường rất dài mới có thể tới được sa mạc đó.
"Nhớ kỹ vị trí rồi chứ?" Xà Vương Hỗn Loạn hỏi.
"Nhớ rồi." Cố Thanh Sơn nói.
"Ta sẽ làm hai chuyện, đầu tiên là biến tất cả những ôn dịch ngăn cản chúng ta thành băng tuyết, ngươi phải ăn hết chúng để sinh ra kháng thể." Xà Vương Hỗn Loạn nói.
"Vậy còn chuyện thứ hai?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Nhớ kỹ, ôn dịch sẽ phát hiện được ta và ngươi xuất hiện, thậm chí hiện tại nó đã biết chúng ta đã tới, nó sẽ nghĩ tất cả mọi cách để ngăn cản chúng ta. Cho nên, chiến đấu thì hãy giao cho ta phụ trách, ta sẽ tấn công mọi quái vật cản đường." Xà Vương Hỗn Loạn nói.
"Vậy ta phải làm gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ngươi không cần quan tâm tới những quái vật xuất hiện xung quanh mà chậm trễ thời gian. Ngươi phải dùng tốc độ nhanh nhất mà chạy. Ta vừa chiến đấu vừa chuyển biến dịch bệnh thành băng tuyết, còn việc đi tới trung tâm ôn dịch thì sẽ giao cho ngươi." Xà Vương Hỗn Loạn nói.
"Không có vấn đề gì."
Cố Thanh Sơn nhìn về phía bầu trời.
Trời sắp tối rồi, chỉ cần một lát nữa thôi...
Cố Thanh Sơn hít sâu một hơi, cơ thể dần dần thu nhỏ, biến thành Mèo quýt.
"Meo!"
Mèo quýt rất bình tĩnh.
Nó dùng cả bốn chân để chạy, rất nhanh đã vượt qua nơi kết nối hai thế giới.
Trong đống đổ nát của thành phố.
Khi Mèo quýt vừa mới tiến vào nơi đây, ngay lập tức xung quanh đây xuất hiện rất nhiều âm thanh kỳ lạ.
Vô số côn trùng bỗng nhiên xuất hiện.
Bọn chúng có đôi mắt kép đỏ như máu, nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Sơn.
Ánh sáng xung quanh cơ thể Mèo quýt càng sáng chói hơn, khuếch tán tới bốn phương tám hướng, chiếu rọi tất cả côn trùng xung quanh.
Một nhóm chữ nhỏ liên tục xuất hiện trong hư không:
[Đang phóng ra Thần kỹ Hỗn Loạn: Thanh Không Trảm.]
Xà Vương Hỗn Loạn ra tay!
Mèo quýt rất phấn chấn, phát ra một tiếng "meo" thật dài!
Một giây sau, thân hình nó biến thành một luồng sét, lướt qua toàn bộ thành phố.
Nó chạy với tốc độ nhanh nhất!
Tại một vài nơi, Mèo quýt còn sử dụng Súc Địa Thành Thốn, để có thể xuyên qua một đoạn không gian dài.
Ánh sáng trắng bốc lên hừng hực, lấy nó làm trung tâm, quét ngang mọi thứ cản trên đường nó.
Tất cả côn trùng, đống dổ nát, mọi thứ đang rục rịch muốn ra tay đều bị ánh sáng trắng xóa sổ.
Những nơi Mèo quýt đi qua, mặt đất bằng phẳng, vạn vật bị hủy diệt.
Như vậy vẫn chưa đủ!
Từ nơi này tới sa mạc còn có một khoảng cách rất xa!
Mèo quýt bình tĩnh lại, dùng hết tốc lực tiến về phía trước.
Nó như là một luồng sáng màu cam, lướt ngang qua thế giới bị hủy diệt này.
Trong hư không, thỉnh thoảng có một vài quả cầu tuyết bị ngưng tụ, rồi đưa tới miệng Mèo quýt.
Mèo quýt không do dự mà nuốt luôn chúng nó vào.
[Ngài sinh ra kháng tính đối với dịch bệnh tứ chi biến đổi.]
[Ngài sinh ra kháng tính đối với dịch bệnh tan xương.]
[Ngài sinh ra kháng tính đối với dịch bệnh băng huyết.]
...
Trong ánh sáng thần thánh, Mèo quýt tiếp tục lao nhanh về phía trước, xuyên quan thành phố, tiếp tục dọc theo kênh đào mà tiến lên.
Sau lưng nó, cả thành phố tan hoang đã bị san bằng.
Đây chính là lực lượng của Người chờ đợi, Xà Vương Hỗn Loạn.
"Ngừng... lại... nếu không... chết!"
Bỗng nhiên, từ sâu trong kênh đào truyền ra một tiếng gầm giận dữ.
Một bóng người khổng lồ từ trong con sông này đứng dậy.
Đây là một người khổng lồ đã hư thối, hai mắt có sát ý rất mãnh liệt.
Hắn bước vội về phía Mèo quýt.
Ánh sáng trắng thần thánh từ trên người Mèo quýt quét ngang ra, chỉ lóe lên đã đánh vào người khổng lồ.
Thật nhanh! Cơ bản là không kịp phòng ngự!
Mèo quýt vừa chạy, vừa âm thầm đánh giá.
Người khổng lồ kia bị ánh sáng thần thánh đánh trúng thì ngừng lại bất động.
Nó cứ đứng đấy vài giây, sau đó toàn bộ cơ thể dần dần biến mất trong ánh sáng thần thánh.
Mèo quýt tiếp tục tiến lên hơn mười dặm.
Lại có một con quái vật toàn thân mọc đầy gai nhọn xuất hiện.
Nó cao khoảng vài chục tầng.
Khí tức trên người nó cũng không yếu hơn Cố Thanh Sơn bao nhiêu.
Sau lưng con quái vật này, có cả biển quái vật nữa ngăn chặn đường đi của Mèo quýt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận