Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1715. Tuyết Thổi


Đánh dấu
Đám ác quỷ khom người dâng lên hộp bảo.
Ánh mắt mọi người dừng lại trên hộp bảo, lộ ra vẻ đương nhiên.
Mấy nghìn năm qua, đều là như vậy.
Mọi người đều đã quen.
Cố Thanh Sơn nhìn hộp bảo, lại nhìn những ác quỷ trước mặt.
“Bên trong là thứ gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Những ác quỷ giơ hộp bảo, không nói lời nào.
Bọn chúng không xác định thiếu niên này thực sự muốn chúng mở hộp bảo ra, hay là giả vờ hỏi vậy thôi.
Một giây kế tiếp.
Cố Thanh Sơn trực tiếp mở hộp ra.
Vài miếng ngọc thật mỏng nằm im lìm trong đó, tản ra vầng sáng long lanh trong suốt.
“Xem ra là một ít đồ vật kiểu như công pháp.”
“Thế giới Ác Quỷ thay chúng ta chinh chiến khắp nơi, lấy được không ít đồ tốt.”
“Mặc dù phần lớn trong số đó phải nộp lên, nhưng thứ để tặng cho các vị đại nhân chắc chắn phải rất tốt.”
Mọi người xì xào bàn tán.
Lúc này, ác quỷ cầm đầu thấy hắn thực sự mở ra hộp bảo ngay trước mặt mọi người thì lập tức nói: “Nam tước đại nhân, đây là vài môn cung thuật không tệ, ngay cả thần linh cũng tán thưởng những cung thuật cường đại này, cảm thấy có thể lưu truyền ở thế giới Thánh Linh.”
Tiếng bàn luận của mọi người càng lớn hơn, không ít người tỏ vẻ hâm mộ.
Cố Thanh Sơn lộ ra ý cười, chậm rãi nói: “Các ngươi có lòng, nhưng hiện tại ta là Đoạn Tội giả, quyết định không luyện cung thuật nữa mà một lòng một dạ nghiên cứu Pháp Điển Đoạn Tội, cho nên mấy thứ này ta không nhận được rồi.”
Đám ác quỷ bỗng thấy hơi bất ngờ.
Không phải hắn không nhận đồ, mà là hiện tại những thứ này đã không còn tác dụng đối với hắn.
Đây là chuyện hợp tình hợp lý.
Ác quỷ cầm đầu không nói được gì, càng không có cách nào thuyết phục Cố Thanh Sơn nhận lấy miếng ngọc.
Hắn ta cầm hộp bảo, lắc đầu nói: “Xem ra là chúng ta chuẩn bị không chu đáo.”
Bỗng nhiên.
Giọng nói của Tử tước Warren vang lên:
“Rod, ta khuyên cậu hãy nhận lấy những miếng ngọc này, lúc rảnh rỗi lấy ra xem một chút.”
Tâm trạng Cố Thanh Sơn từ từ trầm xuống, vừa cười vừa nói: “Đại nhân, ta...”
Tử tước Warren ngắt lời hắn, nghiêm túc nói: “Năm đó, thứ mà cha cậu am hiểu nhất chính là cung thuật. Cậu là con của ông ấy, cho dù chỉ để ghi nhớ vinh quang ông ấy từng đạt được thì cũng nên tiếp tục luyện cung thuật.”
Cố Thanh Sơn gật đầu nói: “Đại nhân nói phải.”
Nói xong, hắn đưa tay quét một cái, cầm lấy mấy miếng ngọc và cất đi.
Tử tước Warren khẽ gật đầu, lặng lẽ truyền âm: “Rod, nói thật, ta chuẩn bị đề cử cậu đến thành St. Torrance du học, nhân tiện tham gia làm việc dưới trướng Bá tước Xiis. Không biết cậu có bằng lòng hay không?”
Thành St. Torrance là vương thành của Công quốc, Bá tước Xiis là đại thần nắm giữ quân vụ, có quý tộc cấp dưới nào mà không muốn leo lên kết thân với ông ta?
Cố Thanh Sơn làm ra vẻ phấn chấn, truyền âm: “Đa tạ Tử tước đại nhân, đương nhiên là ta bằng lòng.”
Tử tước Warren vỗ vai hắn, tiếp tục truyền âm: “Bá tước Xiis cần một cao thủ cung thuật xuất sắc, nên ta quyết định đề cử cậu. Nhưng sau khi cậu đến đó rồi, nếu để lộ ra kỹ thuật bắn cung kém cỏi của mình trước mặt Bá tước thì sẽ không có kết quả tốt... Mà ngay cả ta cũng mất mặt, cậu hiểu không?”
Cố Thanh Sơn nói: “Đại nhân yên tâm, ta nhất định chăm chỉ học tập cung thuật do ác quỷ dâng lên, nhất định không phụ kỳ vọng của ngài.”
Lúc này sắc mặt Tử tước Warren mới có vẻ hài lòng.
...
Đêm.
Cố Thanh Sơn đứng ở ngoài trang viên trên núi, lấy ra một cây trường cung màu đen.
Trên bãi cỏ bên cạnh hắn là mấy miếng ngọc.
“Đã chuẩn bị cho mình từ sớm rồi...”
Cố Thanh Sơn lầm bầm, rút một mũi tên ra, đặt lên dây cung.
Nhẹ buông tay.
Mũi tên hóa thành một đạo tàn ảnh, chìm vào bóng tối, chớp mắt đã chẳng biết đi đâu.
Cố Thanh Sơn cứ lẳng lặng đứng ở nơi đó, một lúc lâu cũng không hề nhúc nhích.
“Công tử, không phải ngươi từng đối phó với chuyện kiểu này rồi sao?” Sơn Nữ quan tâm nói.
“Đúng, cùng lắm thì lại dẫn đối phương tới đây, trực tiếp đâm chết.” Lạc Băng Ly nói.
Cố Thanh Sơn vẫn đang trầm tư.
Địa kiếm lại nói: “Các ngươi không hiểu, một khi trải qua chuyện như này, Cố Thanh Sơn sẽ không muốn trải qua thêm một lần nào nữa.”
“Vì sao?” Sơn Nữ hỏi.
“Tự đâm chính mình là một chuyện vô cùng đau đớn.” Địa kiếm thâm trầm nói.
Keng!
Một tiếng va chạm nặng nề vang lên.
Địa kiếm trực tiếp bị Thiên kiếm đập rớt xuống đất, lại bị Lục Giới Thần Sơn kiếm liên tục đánh mạnh vào.
Qua một lúc lâu, Triều Âm kiếm không đành lòng nhìn nữa, lặng lẽ dùng chuôi kiếm gõ vào Cố Thanh Sơn.
“Được rồi, các ngươi đừng đánh nữa.” Cố Thanh Sơn lên tiếng.
Lúc này Lạc Băng Ly và Sơn Nữ mới bỏ qua.
Cố Thanh Sơn chậm rãi nói: “Ta vừa suy nghĩ, nếu cứ lần nào gặp phải chuyện này là ta lại phải tự đâm mình hai kiếm, vậy thì thật thất bại.”
“Chúng ta không biết thế giới này có bao nhiêu người bị hoán đổi thành ác quỷ, lỡ như đối phương người đông thế mạnh, vậy ta giết người thay thế kia, rất có khả năng sẽ bị phát hiện ngay lập tức... Kết cục của ta vẫn đáng lo ngại như cũ.”
Bốn thanh kiếm nghe xong, cùng nhau rơi vào trầm tư.
Đúng vậy, đây đúng là một vấn đề rất lớn.
Cố Thanh Sơn cầm mấy miếng ngọc trong tay, thoáng cân nhắc.
“Mỗi một môn cung thuật trong này đều không sạch sẽ.”
Hắn bật cười nói.
Trên Thiên kiếm, âm thanh của Lạc Băng Ly vang lên: “Cố Thanh Sơn, ngươi định làm gì?”
"Còn đang suy nghĩ..."
Cố Thanh Sơn cẩn thận lựa chọn, cuối cùng chọn ra một miếng trong số đó.
Theo động tác của hắn, dòng chữ nhỏ lập tức xuất hiện trên Giao diện Chiến Thần:
[Cung thuật: Tuyết Thổi.]
[Thần kỹ, kỹ năng truyền thừa.]
[Điều kiện phát động: Ngài phải từng cảm thụ được mùi máu trên người đối phương mới có thể phát động cung thuật này.]
[Tuyết Thổi: Mũi tên ngài bắn ra có tầm bắn một trăm nghìn cây số, mỗi khi tên bay được mười nghìn cây số sẽ có thêm một loại năng lực công kích, có thể thêm tối đa mười loại năng lực.]
[Năng lực một: Phá Khiên, lực tàn phá đối với công cụ phòng ngự tăng gấp ba.]
[Năng lực hai: Mưa Rào, khi bắn trúng kẻ địch sẽ lập tức sinh ra năm đợt tấn công giống vậy.]
[Năng lực ba: Đi Loạn, có thể ngẫu nhiên rút ra một loại sức mạnh ngũ hành và bám vào trên mũi tên.]
[Năng lực bốn: Trí Mạng, mũi tên của ngài có thể bắn trúng điểm yếu của kẻ địch với xác suất rất cao.]
[Năng lực năm: Vũ Nhận, khoảng cách phi hành càng dài, uy lực công kích càng lớn, uy lực tối đa tăng lên gấp ba.]
[Năng lực sáu: Máu Chảy, khiến vết thương không thể cầm máu.]
[Năng lực bảy: Nổ Tung, tên bị đón đỡ thì lập tức nổ tung, toàn bộ năng lực bám vào lập tức bị phát động.]
[Năng lực tám: Lóa Mắt, ánh mắt không thể nào nhìn thấy mũi tên, kẻ địch chỉ có thể dựa vào cảm giác để phát hiện nó.]
[Năng lực chín: Độc Sinh, trong cơ thể người trúng tên sẽ sinh ra vô số trùng độc, cắn nuốt máu thịt.]
[Năng lực mười: Tuyết Rơi, mũi tên bay qua một trăm nghìn cây số chỉ cần thời gian tương đương với bay qua một trăm mét, tỷ lệ bắn trúng mục tiêu hoàn toàn như nhau.]
[Luyện tập thần kỹ truyền thừa này cần tiêu hao một triệu điểm hồn lực.]
Đây là miếng ngọc trân quý nhất trong tất cả những miếng ngọc mà Cố Thanh Sơn nhận được.
Hắn nhìn phần thuyết minh xong, cảm thán: “Không ngờ chúng thật sự đành lòng bỏ ra một số vốn lớn nhường này. Thần kỹ cỡ này mà cũng lấy ra, là bởi vì Đoạn Tội giả quá hiếm gặp nên mới rất rất muốn đoạt xác mình hay sao?”
“Tuyết Thổi” mang theo mười loại năng lực, cộng thêm trường cung màu đen có sẵn “Phi Ảnh”, lực sát thương nhất định là hạng nhất.
Nhược điểm duy nhất là điều kiện phát động của thần kỹ này quá khắc nghiệt.
Cố Thanh Sơn đang suy nghĩ, trên Giao diện Chiến Thần hiện ra một hàng chữ nhỏ:
[Đặc biệt chú ý: Thần kỹ này chính là một môn cung thuật truyền thừa.]
[Xét theo chuyện “Bất Chu” trước đây, bổn giao diện có thể chuyển hóa “Tuyết Thổi” thành tri thức.]
[Tri thức này tuyệt đối an toàn và sạch sẽ, xin hỏi ngài có muốn chuyển hóa hay không?]
“Không, không cần chuyển hóa.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn trực tiếp tiêu hao một triệu điểm hồn lực để học thần kỹ cung thuật này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận