Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1895. Lời Thì Thầm Của Tử Vong


Đánh dấu
Những dấu chân này là của yêu tinh.
Theo như tình huống trước đó, các yêu tinh rất quen thuộc với Vạn Thần điện.
Cố Thanh Sơn đang suy nghĩ thì bỗng nhiên hắn nhìn thấy một hàng chữ nhỏ như đom đóm xuất hiện trong hư không:
[Ngài là chúa tể pháp tắc Tử Vong của thế giới này.]
[Chúng sinh trên mặt đất đã chết hầu như không còn, sức mạnh của ngài đạt được sự lớn mạnh chưa từng có.]
[Nếu ngài điều kiển ngọn lửa tử vong, uy lực của nó sẽ tăng lên gấp ba.]
[Ngài có thể lựa chọn một trong ba loại thần kỹ dưới đây làm thần kỹ tử vong phụ cho ngài:]
[Thứ nhất, Lời Thì Thầm Của Tử Vong: Lấy thi hài làm cơ sở, ngài có thể thức tỉnh chúng sinh đang lâm vào giấc ngủ ngàn thu đến trò chuyện với ngài.]
[Thứ hai, Tước Đoạt Mệnh Lực: Khi Chó Đen Tử Vong của ngài đối đầu và làm tổn thương kẻ địch, sinh mệnh lực của hắn ta sẽ bị hao mòn dần và chuyển hóa thành sức mạnh của ngài.]
[Thứ ba, Gió Ôn Dịch: Ngài là chủ nhân của tử vong, khi ngài đánh trúng kẻ địch nào, kẻ đó sẽ bị bệnh nguy kịch.]
Cố Thanh Sơn nhìn chăm chú vào giao diện Chiến Thần, nhưng trong lòng đang nghĩ đến một chuyện khác.
“Giao diện Chiến Thần, hình như ta đang bị trúng một loại thuật pháp quan sát, vì sao ngươi lại không nhắc nhở ta?” Hắn hỏi.
Giao diện Chiến Thần đáp lại: [Quan sát không đủ tính công kích, xưa nay bản giao diện không biểu thị nó ra.]
Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói: “Vì sao không biểu thị?”
Giao diện Chiến Thần đáp: [Ngài đã tròn mười tám tuổi, chẳng lẽ trên đường đi bị người khác nhìn một chút còn phải để ta nhắc nhở “có người đang nhìn ngài” sao?]
Cố Thanh Sơn nhất thời nghẹn lời.
Nó nói rất có lý, không cách nào phản bác được.
Cũng phải, mình không thể cứ động phải chuyện gì cũng trông cậy vào nó.
Trên giao diện Chiến Thần, một phần hồn lực bị rút đi, đồng thời một lời nhắc nhở mới xuất hiện:
[Xin mau chóng lựa chọn thần kỹ tử vong thứ cấp.]
Ánh mắt Cố Thanh Sơn đảo qua ba kỹ năng.
Thần kỹ phụ?
Cố Thanh Sơn bắt đầu cân nhắc.
Tức Đoạt Mệnh Lực phải phối hợp với Chó Đen Tử Vong mới có thể phóng thích được. Gió Ôn Dịch thích hợp đánh lâu dài, nhưng thông thường trong bất kỳ cuộc chiến nào, mình đều cố gắng phân ra thắng bại trong thời gian ngắn nhất.
Về phần Lời Thì Thầm Của Tử Vong...
Đây cũng có thể xem là một biện pháp thu hoạch tin tình báo từ người khác.
“Ta chọn Lời Thì Thầm Của Tử Vong.” Cố Thanh Sơn nói.
Bên trên giao diện Chiến Thần, tất cả hàng chữ đều biến mất.
Quanh người Cố Thanh Sơn xuất hiện từng ngọn lửa màu đen trôi nổi.
Ngọn lửa màu đen ngưng tụ lại một chỗ, cuối cùng tạo thành một ngọn lửa màu đen thâm trầm đằng sau lưng Cố Thanh Sơn.
Mạc cười lên: “Rod, chúc mừng ngươi.”
Reneedol cũng gật đầu: “Chúc mừng.”
Xích Hộc vui vẻ nắm lấy tay Cố Thanh Sơn: “Huynh mạnh lên rồi, đúng không?”
“Đúng vậy. Pháp tắc Tử Vong đã lớn mạnh lên rất nhiều, có thể nói là mạnh nhất từ trước đến nay, cho nên lực lượng của tôi cũng được nâng lên theo!” Cố Thanh Sơn xác nhận.
“Lực Tử Vong mạnh hơn trước bao nhiêu?”
“Đại khái gấp ba.”
Cố Thanh Sơn vừa dứt lời, một ngọn lửa màu đen xuất hiện bên cạnh hắn, hóa thành Chó Đen.
Chó Đen nhìn Cố Thanh Sơn: “Sức mạnh của ngươi đã tăng lên, sức mạnh của ta cũng lớn mạnh theo.”
Chỉ thấy sao trời đếm không hết tản ra ánh sáng màu lam nhàn nhạt đang quay tròn chung quanh người Chó Đen.
Chó Đen tru lên một tiếng thật dài.
Mấy ánh sao dần dần rót vào cơ thể của nó.
Hình thể Chó Đen dần dần to lên với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường.
Bây giờ, nó đã là một con chó trưởng thành.
“Để ta thử nghiệm lực lượng của mình một chút.” Chó Đen nói.
Nói xong, nó đã không thấy tăm hơi đâu nữa.
“Ồ.” Xích Hộc tràn đầy phấn khởi, nói: “Ta cũng muốn thử một chút.”
Một ngọn lửa màu đen xuất hiện trên tay cô.
“Không đúng, tại sao ta lại không có thay đổi gì?” Xích Hộc hoang mang hỏi.
Cố Thanh Sơn nhún vai: “Cô là người ký khế ước với ta, chắc chắn cũng sẽ mạnh lên, nhưng có lẽ sẽ chậm một chút?”
Xích Hộc suy nghĩ rồi cầm chai rượu dưới đất rót một ngụm lớn vào miệng, sau đó vươn tay ra.
Ngọn lửa đột nhiên bùng lên.
“Có hiệu quả!”
Cô lại uống một hớp nữa.
Ngọn lửa vọt lên nửa mét.
Cô lại uống một hớp nữa.
Ngọn lửa lại cao thêm nửa mét.
Cuối cùng, cô trút hết cả chai rượu vào họng.
Ngọn lửa bùng lên cao đến năm sáu mét, tản ra uy thế dọa người.
“Ồ, thì ra là cần như thế này.” Xích Hộc hưng phấn nói.
Cố Thanh Sơn: “.....”
Mạc: “.......”
Reneedol: “......”
Mạc lặng lẽ truyền âm cho Cố Thanh Sơn: “Nhất định phải uống rượu mới phát huy uy lực được à?”
“Không phải, do ngay từ ban đầu cô ấy không dốc hết sức.” Cố Thanh Sơn nói nhỏ.
Mạc trầm ngâm: “Nói cách khác...”
“Đúng, cô ấy chỉ muốn uống rượu mà thôi.” Cố Thanh Sơn nói.
Thật không ngờ hắn lại bồi dưỡng ra được một nữ tửu quỷ...
Người của hệ Tử Vong thích uống rượu, chẳng lẽ hoàn toàn là do một tay hắn tạo ra?
Khó trách hậu thế sau này, Anna ở trong Thánh giáo Tử Vong lại có thể lên như diều gặp gió như thế...
Xích Hộc hài lòng thu ngọn lửa lại, nói với Cố Thanh Sơn: “Trước đó nhất định mọi người đã vơ vét không ít rượu ngon ở quán bar rồi, có gì đưa ta một bình nhé! Khi chiến đấu ta sẽ dùng, cảm ơn nhiều!”
Lý do này khá chính đáng, Cố Thanh Sơn đành phải đưa cho cô một bình.
“Uống tiết kiệm một chút. Cả thế giới sắp bị hủy diệt rồi, về sau sẽ không còn tìm được rượu nữa đâu.” Cố Thanh Sơn nhắc nhở.
Xích Hộc nghe xong, vội ôm chặt bình rượu giống như ôm cổ vật quý hiếm.
Cố Thanh Sơn nghĩ đến một chuyện, vội hỏi: “Tại sao cô lại không ngưng tụ được con thú tử vong từ lực lượng ngôi sao vậy?”
Xích Hộc nhìn hắn chằm chằm, thấp thỏm nói: “Ta vẫn còn đang suy nghĩ xem rốt cuộc mình nên ngưng tụ thú tử vong trông như thế nào.”
“Mau nghĩ cho rõ ràng đi. Sắp tới chắc chúng ta sẽ phải đối mặt với đủ loại chiến đấu đấy.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ừ.” Xích Hộc cắn môi đáp.
Lúc này, tiếng ù ù loáng thoáng vang lên bên tai.
Tro bụi giống như từng sợi tơ thật dài rơi từ trên cao xuống.
Mọi người ngẩng đầu nhìn vào bóng tối thăm thẳmg trên đỉnh đầu.
“Việc sụp đổ vẫn còn tiếp tục sao?” Reneedol cảnh giác nói.
Mạc nghiêng tai lắng nghe, sau đó phán đoán: “Chắc là chút dư chấn thôi, cũng không phải động tĩnh gì lớn.”
Reneedol lại nói: “Nhưng rốt cuộc thứ gì mà có thể đè sập cả vùng, thậm chí cả đường hầm thần điện vậy?”
Lần này Mạc không đáp được.
Xích Hộc cũng hoang mang mờ mịt.
Cố Thanh Sơn cúi đầu, dường như lâm vào trầm tư.
Chuyện này đúng là khó nói, muốn giải thích được cũng khá phiền phức.
Vừa rồi, khi đào thoát, hắn rút được một thanh trường mâu của tộc Atula từ trong đống vật phẩm của đường hầm bị sụp.
Điều này rõ ràng đã chứng minh một chuyện.
Thứ giáng xuống từ trên trời, đè sập mặt đất và đường hầm Vạn Thần điện chính là những mảnh vỡ của một thế giới Lục Đạo Luân Hồi hoàn chỉnh.
Vô vàn mảnh vỡ thế giới đếm không hết ẩn chứa bí mật Lục Đạo, thi thể chúng sinh, dư chấn tận thế... cùng nhau rơi xuống thế giới này, diệt sạch chúng sinh trên mặt đất.
Diệt sạch.
Trong lòng Cố Thanh Sơn hơi động, cố ý nói: “Chi bằng chúng ta tiếp tục ở lại đây thêm một lát.”
“Vì sao?” Reneedol khó hiểu hỏi.
“Bởi vì ở đây, ta có thể cảm nhận được tử vong ở trên mặt đất, sức mạnh của ta cũng đang từng bước tăng lên. Ta sợ là, nếu cứ tiếp tục thâm nhập sâu vào di tích thì sẽ không cách nào hấp thu được lực pháp tắc Tử Vong trên mặt đất.” Cố Thanh Sơn nói.
Mọi người cũng hơi do dự.
Cố Thanh Sơn lại nói: “Ít ra nơi này vẫn còn an toàn.”
“Được thôi, chúng ta ở lại đây một lát.” Mạc đồng ý với hắn.
Cố Thanh Sơn khẽ gật đầu, trong lòng bắt đầu đếm.
Một, hai, ba, bốn, năm...
Oành!
Trên đỉnh đầu truyền đến tiếng vang thật lớn.
Tiếng va đập dày đặc chẳng khác nào cơn sóng lớn đang lao xuống từ trên sườn dốc, quét sạch mọi thứ.
“Không ổn rồi, chúng ta không thể dừng lại ở chỗ này lâu hơn! Mau trốn đi!” Reneedol nói.
Cố Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn lên phía trên. Rõ ràng hắn có thể cảm giác được, một đống thứ không thể đếm hết đang lao tới chỗ mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận