Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1806. Có Vẻ Như Là Người Quen Tới


Đánh dấu
"Sao vậy?" Triệu Tiểu Tăng hỏi.
"Có thể để ta và Tiết Nô trở lại khoảng thời gian nói chuyện khi nãy không?"
"Không được, hiện tại ta không có pháp trận cỡ lớn hỗ trợ, ta chỉ có thể đảo ngược thời gian của một cá thể duy nhất mà thôi."
"Vậy hãy đảo ngược thời gian của Tiết Nô trở về vài giây trước đi." Cố Thanh Sơn nói.
Triệu Tiểu Tăng: "Với năng lực của ta, có thể để hắn ta trở về khoảng thời gian ba giây trước, mà một ngày ta chỉ có thể dùng một lần, ngươi phải tận dụng tốt cơ hội lần này."
"Được, bắt đầu đi." Cố Thanh Sơn nói.
"Được."
Một giây sau...
Động tác của Tiết Nô bị đảo ngược, trở lại ba giây trước.
Giống như đang tua ngược một bộ phim vậy.
Tiết Nô vẫn không phát hiện điều này, mỉm cười nhìn Cố Thanh Sơn, nói: "Trần Ngũ, năng lực vừa thức tỉnh của ngươi rất mạnh, sau khi trở về phủ, chuyện đầu tiên là ngươi sẽ được bỏ tên cũ là 'Ngũ' đi, và ngươi sẽ giống như ta, được quản gia trong phủ ban thưởng tên 'Nô', thân phận cũng sẽ được nâng lên ngang bằng với ta."
Cố Thanh Sơn cầm một bình rượu lên, rót vào chén của Tiết Nô rồi nói với giọng chân thành: "Nếu như không có Tiết đại ca thì ta vẫn chẳng là cái thá gì cả, về sau ta chắc chắn sẽ không quên công ơn nâng đỡ của Tiết đại ca."
Tiết Nô thấy thái độ của Cố Thanh Sơn thì rất hài lòng, cười to rồi nói: "Nào, hai huynh đệ chúng ta cùng uống."
Hai người nâng chén, uống một hơi cạn sạch.
Cố Thanh Sơn lại rót đầy cả hai chén: "Tiết đại ca, không dối gạt huynh, kiến thức của mỏ tu chúng ta rất kém, cả đời đều làm việc trong hầm mỏ, thật sự là không hiểu được tình hình bên ngoài, xin Tiết đại dạy bảo nhiều hơn, Trần Ngũ thật sự biết ơn."
"Nào! Ta uống một chén trước!"
Cố Thanh Sơn nâng chén uống sạch.
Tiết Nô cười ha ha, cũng nâng chén uống sạch.
Cố Thanh Sơn lại rót đầy rượu cho hắn ta.
"Tiết ca, về sau có chuyện gì thì cứ nói với ta, nếu Trần Ngũ ta nhíu mày một chút thôi thì không phải là hảo hán."
Ba câu nói này đã thể hiện rõ thái độ của Trần Ngũ, làm cho Tiết Nô rất yên tâm, cũng rất vui vẻ.
Tiết Nô chủ động nâng chén, cạn chén cùng Cố Thanh Sơn.
Mà Cố Thanh Sơn lại chủ động uống cạn chén rượu trong tay trước.
Ở bên trong thức hải, Sơn Nữ nhắc nhở: "Công tử, rượu này quá mạnh, nên uống ít thôi."
"Không sao." Cố Thanh Sơn truyền âm trả lời.
Lạc Băng Ly thở dài, lẩm bẩm: "Thật sự không nghĩ tới, một người kiếm tu như Cố Thanh Sơn, lại có thể uống rượu vui vẻ với một tên nô tài."
"Đó là vì công tử muốn điều tra tin tức." Sơn Nữ nói.
Lạc Băng Ly mỉm cười: "Ta cũng không nói công tử nhà cô không đúng, ta chỉ cảm thấy một người đường đường chính chính như hắn lại phải làm việc này, thật sự là hơi tủi thân thay hắn mà thôi."
Cố Thanh Sơn xen vào: "Trên đời này có rất nhiều việc cay đắng lại không có cách giải quyết, việc ta đang làm cũng không đáng là gì... Các ngươi hãy chú ý mọi thứ xung quanh, ta luôn có cảm giác hơi lo lắng."
Bốn thanh kiếm nghe thấy hắn nói vậy thì tập trung tinh thần, quan sát mọi thứ xung quanh.
Cố Thanh Sơn đặt chén rượu xuống, nói với Tiết Nô: "Uống trước rồi nói sau."
Tiết Nô thấy dáng vẻ hào sảng của hắn thì gật đầu, nói: "Rất tốt, Trần lão đệ, ta sẽ bảo kê ngươi, yên tâm đi."
Cố Thanh Sơn hơi do dự, rồi hỏi: "Tiết ca, thế nhưng người làm việc đào mỏ nặng nhọc như ta, có thể được ban thưởng tên là 'Nô' khi vào trong phủ sao?"
Tiết Nô nghe vậy thì nói: "Chắc chắn có thể!"
"Tại sao?"
"Không giấu giếm gì ngươi, hiện tại cục diện trở nên ổn định, Vực Sâu Vĩnh Hằng... thôi được rồi, ngươi chỉ cần biết là, chúng ta sắp sửa thắng lợi là được."
Tiết Nô nói tới đây, theo bản năng lại chuyển chủ đề, nói: "Trần Ngũ, ngươi có thể được ta đón vào trong phủ cũng là vận mệnh của ngươi, bởi vì chỉ cần vào trong phủ thì chúng ta chính là nô tài của riêng Quỷ chủ mà thôi."
Cố Thanh Sơn nhếch miệng, cười nói: "Tiết ca, Vực Sâu Vĩnh Hằng huynh vừa mới nói là thứ gì?"
Tiết Nô đang định lắc đầu thì Cố Thanh Sơn lại nói: "Tiết đại ca, nếu có tin tức gì thì cũng đừng giấu tiểu đệ, về sau tiểu đệ còn muốn làm việc cho huynh mà. Nếu như về sau ta không biết cái gì, giống như hai lúa lên phố thì mặt mũi của huynh để đâu chứ?"
Tiết Nô vừa rồi đã cụng ly cạn chén vài lần, cũng vỗ ngực bảo đảm qua, cho nên vào lúc này hắn ta cũng không tiện che giấu.
Hơn nữa, từ giờ trở đi, đối phương cũng coi như là người của mình.
"Thôi được, ta nói cho ngươi biết, thế nhưng ngươi không thể nói cho bất kỳ kẻ nào khác nữa." Tiết Nô nói với vẻ nghiêm túc.
"Đại ca yên tâm đi, ta cũng chỉ biết mỗi mình huynh mà thôi, sẽ không đi nói lung tung đâu." Cố Thanh Sơn nói.
Tới lúc này Tiết Nô mới nói: "Kẻ địch của thế giới chúng ta, Vực Sâu Vĩnh Hằng sắp xong rồi."
"Rốt cuộc Vực Sâu Vĩnh Hằng là gì vậy?"
"Một quái vật cực kỳ mạnh mẽ, trước khi chưa thể tiêu diệt nó thì cả ba vị Quỷ chủ đều sẽ đồng tâm hiệp lực với nhau, thế nhưng hiện tại Vực Sâu Vĩnh Hằng sắp bị tiêu diệt, ba vị Quỷ chủ cũng sắp tranh cướp vị trí Người đứng đầu Chiến Tranh Lục Đạo của thế giới Ác Quỷ chúng ta."
Cố Thanh Sơn hỏi: "Chỉ có một vị trí hay sao?"
Tiết Nô nói: "Đúng, chúng ta là nô tài của Quỷ chủ Mệnh Chướng, toàn bộ nô tài trong phủ đều phải cướp lấy điều kiện có lợi cho chủ nhân, tới khi chủ nhân trở thành chủ nhân chính thức của toàn bộ Ác Quỷ đạo thì địa vị của chúng ta sẽ tăng lên cực lớn."
Cố Thanh Sơn hiểu.
Lần này tới đúng lúc đúng nơi rồi.
Có thể đi vào trong phủ của Quỷ chủ Mệnh Chướng, lại đạt được địa vị không thấp, về sau muốn leo lên trên, hay là thu thập tình báo, thậm chí là tiếp xúc với đám người Phi Nguyệt đều có rất nhiều cơ hội.
Ngay cả Triệu Tiểu Tăng cũng vui mừng, truyền âm: "A di đà phật, lần này tốt rồi, chúng ta có thể đi vào thẳng phủ Quỷ chủ luôn!"
Chuyện này khó khăn như nào cơ chứ!
Mệnh phù, mặt nạ Ngọc Thụ, Chúng Sinh Đồng Điệu, kỹ năng vận mệnh "Quyến Luyến", cùng với truyền tống trận của ác quỷ, quặng mỏ bạo loạn, tất cả mọi thứ tụ tập vào với nhau mới sáng tạo ra một cơ hội như vậy.
Cố Thanh Sơn duy trì bình tĩnh, hỏi: "Tiết đại ca, tại sao khi tiểu đệ vào phủ lại được ban tên 'Nô' ngay lập tức?"
Tiết Nô cười cười, chỉ vào Cố Thanh Sơn nói: "Binh khí, pháp bảo, phù lục, mặt nạ, thứ gì mà không cần khoáng sản chứ? Nếu có ngươi thì hiệu suất thu thập khoáng sản sẽ tăng lên cực lớn, điều này mặc dù không phải là nhân tố quyết định, thế nhưng cũng rất quan trọng."
Cố Thanh Sơn gật đầu, nói: "Tiểu đệ rõ ràng."
Rồi hắn lại rót rượu cho Tiết Nô, chuẩn bị hỏi thêm vài câu.
Bỗng nhiên, có một tùy tùng đi vào trong căn phòng này, bẩm báo: "Tiết đại nhân, quản lý mới của quặng mỏ đã nhận chức, muốn gặp ngài một lần."
"Ta còn đang uống rượu với Trần lão đệ, làm gì có thời gian mà gặp hắn ta chứ." Tiết Nô nói với giọng khó chịu.
Tên tùy tùng kia hỏi: "Vậy đại nhân có gì dặn dò không? Để tiểu nhân chuyển lời cho hắn ta."
Tiết Nô nói: "Ngươi đi nói cho hắn ta biết, còn thừa một đội trưởng ta chưa kịp giết, để hắn giết chết tên đó cho ta."
"Vâng."
"À, còn những tên mỏ tu nào bị thương thì đều giết hết, lấy làm răn đe, để xem xem sau này còn có tên mỏ tu nào dám bạo loạn hay không!"
"Tuân mệnh."
Tên tùy tùng kia nhận lệnh rồi ra ngoài.
Tiết Nô quay đầu lại, cười với Cố Thanh Sơn, nói: "Trần lão đệ, nào, chúng ta uống tiếp thôi."
Hai người vừa bưng chén lên thì Cố Thanh Sơn bỗng nhiên khựng lại.
Một sợi tơ màu đen yên lặng xuất hiện, một đầu thắt trên cổ tay hắn, một đầu khác thì xuyên qua vách phòng, cũng không biết xuyên tới nơi nào.
Chuyện này...
Cố Thanh Sơn cảm ứng sợi tơ này, lập tức nhận ra một sự liên hệ nào đó.
Mối liên hệ này giống như là một người bạn lâu ngày không gặp, bỗng nhiên lại xuất hiện ở gần đây vậy.
Có vẻ như có người quen tới...
Là ai?
Trái tim Cố Thanh Sơn đập nhanh hơn.
Nơi này là thế giới Ác Quỷ, bất kỳ kẻ xâm nhập trái phép nào đi tới mà bị phát hiện thì hậu quả thật sự quá đáng lo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận