Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2138. Bí mật của lực lượng! (2)


Đánh dấu
Thiếu nữ gật đầu, nói: “Nếu ngươi lấy hồn lực, nguyện lực của chúng sinh, hoặc là lấy lực lượng quy tắc của thế giới đi chiến đấu cùng với những quái vật kia, thì chẳng khác nào một giọt nước cùng chiến đấu với cả một con sông... Sự chênh lệch về bản chất lực lượng đã quyết định ngươi căn bản là không có cách nào chiến thắng chúng nó.”
Cố Thanh Sơn không hiểu, hỏi: “Lực lượng của hệ thống thế giới, rốt cuộc là cái gì?”
“Như vậy đi, ta lấy một ví dụ...”
Thiếu nữ nói: “Chúng sinh có thể vận dụng các loại lực lượng của các hệ, cái này giống như lực lượng quy tắc vốn có của thế giới... có hiểu được không?”
Cố Thanh Sơn gật đầu.
Thiếu nữ tiếp tục: “Nhưng ngoại trừ lực lượng cơ bản, chúng sinh còn có thể bởi vì tính chất đặc biệt của bản thân mà sinh ra một loại sức mạnh không thể tưởng tượng nổi. Nó tương đương như phép thần thông, có thể hiểu được không?”
Cố Thanh Sơn lại tiếp tục gật đầu.
Thiếu nữ cười cười, rồi nói: “Hệ thống thế giới cũng như vậy. Nó tập hợp tất cả quy tắc bên trong hệ thống, cũng sẽ sản sinh ra một sức mạnh mạnh mẽ đặc thù.”
Cố Thanh Sơn không lên tiếng một lúc.
Hắn thầm nhớ lại rất nhiều chuyện xảy ra từ trước tới nay, trên người bỗng nhiên trào dâng từng đợt ánh sáng mờ nhạt.
“Vừa rồi cô nói ta có một tư cách độc nhất vô nhị nào đó, là cái này sao?” Hắn hỏi.
“Không phải, cái này vẫn còn khá yếu. Ngươi cần phải cùng người khác cạnh tranh, thì mới có cơ hội nắm giữ lực lượng hệ thống thế giới tương ứng.” Thiếu nữ lắc đầu, nói.
Màu sắc mờ nhạt nhạt trên người Cố Thanh Sơn biến mất, ngược lại một luồng ánh sáng khác dâng lên.
Luồng sáng này lộ ra một vẻ đen tối nặng nề, lại có màu đỏ tươi như máu hiện lên từ trong bóng tối.
Là lực lượng của Ác Quỷ đạo.
Thiếu nữ vươn tay ra, dán vào trên lồng ngực của hắn một lần nữa.
“Thôi được, ta sẽ giúp ngươi khơi ra một ít, nhìn xem đây là cái gì...”
Trên tay nàng xuất hiện một luồng ánh sáng trắng thánh khiết, nhẹ nhàng nhập vào trong ngực Cố Thanh Sơn.
Chỉ một thoáng sau, trên không liền vang lên vô số giọng nữ xa xăm, dùng âm điệu bi ai không gì sánh được mà niệm tụng, đang phán quyết bằng những ngôn từ không thực.
Các nàng dường như đang nói gì đó với Cố Thanh Sơn.
Đầu tiên hắn khẽ nhăn mày lại, nhưng rồi dần dần giãn ra, trên nét mặt toát lên vẻ ngưng trọng.
Từng hàng chữ nhỏ lập lòe xuất hiện ở trước mắt Cố Thanh Sơn:
[Ngài đã có được sự trợ giúp của thánh linh, biết được bí mật của Lục Đạo Luân Hồi.]
[Lục Đạo Luân Hồi đã hoàn thành tiến hóa.]
[Đám Thánh Tuyển giả chiến thắng trong Lục Đạo Tranh Hùng sẽ được giao cho sức mạnh sau khi Lục Đạo tiến hóa.]
Thiếu nữ thu tay về.
Chỉ một thoáng sau, vô số giọng nữ xa xăm cũng biến mất theo, không thể nghe thấy được nữa.
“Nhìn dáng vẻ này của ngươi, có vẻ như đã hiểu ra cái gì.” Thiếu nữ nói.
“Đúng vậy, cảm ơn.” Cố Thanh Sơn chấp tay nói.
“Chúng sinh cùng vạn vật đều thuộc về thế giới, thế giới lại thuộc về hệ thống thế giới, đây là tuân theo trình tự lực lượng từ yếu đến mạnh. Những quái vật kia nắm giữ được lực lượng của hệ thống thế giới.” Thiếu nữ nói.
Cố Thanh Sơn tự giễu: “Dùng lực lượng yếu nhất mà chiến đấu với lực lượng của toàn bộ hệ thống thế giới, cho nên ta mới không có cách nào chiến thắng những quái vật kia?”
“Nếu muốn thắng thì ngươi phải nắm giữ sức mạnh của hệ thống thế giới, nó còn được gọi bằng danh từ phổ biến hơn là giới lực.” Thiếu nữ nói.
“Nước xa không cứu được lửa gần, ta vẫn không thể nào có được loại giới lực ác quỷ kia, thế thì bây giờ phải làm thế nào mới có thể chiến thắng những quái vật đó?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Tiếp theo là thời khắc sinh tử của chúng ta rồi.” Thiếu nữ nói.
“Tức là?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Thiếu nữ nói: “Ngươi là chiến sĩ trời sinh, nếu như ngươi có thể nắm giữ giới lực sớm thì ngươi có thể thay đổi vận mệnh của viện tu đạo, cho nên ngươi phải tiến hành cuộc chiến Thánh Tuyển.”
Tim Cố Thanh Sơn khẽ nảy lên.
Lại là Thánh Tuyển.
Ngoại trừ Lục Đạo Luân Hồi ra, những hệ thống thế giới khác cũng cần phải tiến hành cuộc chiến Thánh Tuyển sao?
Trong lúc hắn im lặng suy tư, thiếu nữ đã lấy quyển sách màu vàng kia ra.
Chỉ thấy quyển sách không gió mà bay, từng tờ một liên tục tự mở ra, phát ra từng hình ảnh đứt quãng khiến cho người ta hoa cả mắt.
“Đây là sách lịch sử của viện tu đạo, ghi lại rất nhiều thời khắc mấu chốt trong lịch sử của cả thế giới.”
“Ngươi nhất định phải đi đến những thời khắc mấu chốt đó, ở trước lúc vật thần thánh bị tà ác hủy diệt, giành được sự kỳ vọng của bọn nó và lấy được tư cách Thánh Tuyển, cuối cùng nhận lấy giới lực của thế giới này.”
Thiếu nữ tiếp tục: “Chú ý, một khi ta mở quyển sách lịch sử này ra, ta nhất định phải bảo trì lượng thánh lực được thả ra, luôn luôn đồng hành trong lịch sử cùng ngươi... Thuật pháp ở trình độ như vậy nhất định sẽ gây chú ý với bọn quái vật, đồng bạn của ngươi phải ở đây để bảo hộ bản thể của chúng ta.”
Laura luống cuống, lắp ba lắp bắp: “Nhưng về mặt chiến đấu thì em rất kém! Em không biết phải làm sao để bảo vệ hai người cả!”
Thiếu nữ khẽ đọc một câu chú ngữ.
Chỉ thấy gò núi bảo vật kia chợt hội tụ lại, phát ra một luồng ánh sáng vàng.
Thiếu nữ nhìn Laura rồi nói: “Những bảo vật kia sẽ ngưng tụ thành một loại giới lực tồn tại tạm thời, ta giao phó nó em, em phải ở lại chỗ này để bảo vệ ta và bản thể của hắn.”
Thiếu nữ dùng một ngón tay chỉ, ánh sáng vàng liền bay lên rồi rơi vào trong ngực Laura.
“Như vậy, cho dù em dùng bất cứ một đòn tấn công nào cũng có thể diệt đám quái vật kia ở mức độ lớn nhất.” Thiếu nữ nói.
“Thật sao?” Laura không chắc chắn lắm.
“Thật, duy trì liên tục ít nhất năm giờ... nếu năm giờ sau mà chúng ta vẫn chưa đi ra, vậy chứng tỏ chúng ta đã thất bại, một mình em hãy chạy thoát thân đi.” Thiếu nữ nói.
Ánh mắt của Laura run run, cả khuôn mặt của cô bé lộ vẻ xoắn xuýt.
Cố Thanh Sơn nghĩ ngợi một chút, sau đó giao một vật cho Laura. Hắn khẽ giọng giải thích rõ ràng cách dùng, cuối cùng nói: “Em nhất định phải phòng thủ ở đây.”
Laura lẳng lặng lắng nghe lời giải thích của hắn, trên mặt dần dần lộ ra vẻ kiên định.
“Được rồi, nếu như chỉ cần tấn công mà có thể đánh bại quái vật, thì em nhất định có thể phòng thủ chỗ này.” Cô bé nắm chặt tay, nói.
Thiếu nữ cười, sau đó lật một trang trong quyển sách màu vàng ra.
“Thời khắc thánh vật thứ nhất bị hủy diệt, là vào cái ngày lụn bại ấy. Vì vậy, chúng ta phải đi tới ngày đó.”
Nói xong, thiếu nữ chạm lên quyển sách màu vàng.
Vụt...
Một luồng ánh sáng màu vàng phóng lên cao, đâm thủng màn đêm.
Với gợn sóng thuật pháp cỡ này, toàn bộ viện tu đạo đều có thể cảm ứng được rõ ràng rành mạch.
Linh hồn của Cố Thanh Sơn thoát khỏi cơ thể, trực tiếp bị hút vào trong mảng ánh sáng vàng này.
“Chú ý, những quái vật kia sắp tới rồi.” Thiếu nữ thốt lên lời dặn dò cuối cùng.
“Được! Cứ giao cho em!” Laura nói.
Thiếu nữ đứng bất động tại chỗ, nhắm hai mắt lại.
Linh hồn của nàng cũng bay ra khỏi thân thể, ẩn vào trong ánh sáng vàng, biến mất không thấy đâu.
Chỉ còn lại một mình Laura.
Cô bé nhìn luồng ánh sáng vàng kia, rồi lại nghiêng tai lắng nghe.
Từ rất xa, tiếng gào thét của quái vật vang lên từng tiếng một trong viện tu đạo.
Laura gật đầu, lẩm bẩm: “Trước phòng ngự, sau đó tấn công.”
Cô bé đi tới trước bức tường sương mù, lấy ra một vật từ trong balo nhỏ.
Đó là một cánh cửa.
... Cánh cửa Thần Thánh mà Cố Thanh Sơn lấy được từ thời đại Tuyên Cổ.
Chỉ cần có bảo thạch, cánh cửa đó có thể bảo vệ cả một khu vực, khu vực đó tuyệt đối sẽ không bị xâm nhập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận