Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2817. "Chúng ta tới giúp người một tay!"



Oanh ——
A Tu La Vương mang theo vô số binh khí phía sau, trực tiếp vượt qua đại quân người chết, một mình bay thẳng về Quân Đoàn Tận Thế.
Trên mặt đất, Quy Thánh thấp giọng gằn lên: "Chờ chút, ta đến giúp ngươi!"
Miệng hắn ta lẩm bẩm, lập tức có từng khối mai rùa hư ảo bay lên không trung, khắc lên trên người A Tu La Vương.
A Tu La Vương có được sức mạnh phòng ngự này, lập tức phấn chấn tinh thần, trực tiếp rút song đao ra, đón lấy chúng tận thế mà bay lên.
Cố Thanh Sơn trốn trong bóng tối, thấy vậy không khỏi thán phục.
Sư tôn thật sự lợi hại.
Một mình nàng đã đóng vai thành ba người Quy Thánh, A Tu La Vương, Anna, còn không lộ ra mảy may sơ hở nao cả.
Dạng tiêu chuẩn này. . .
Không hổ là cao thủ có thể hóa thân ngàn vạn lần!
Bỗng nhiên, ánh mắt Cố Thanh Sơn rơi vào một chỗ trên mặt đất.
Chỉ thấy một tên quái vật toàn thân tỏa ra khí tức màu đen sôi trào, mọc ra một cái sừng, khuôn mặt mơ hồ không rõ, đang đứng trên một tảng đá thật cao, nhanh chóng niệm chú ngữ.
Cố Thanh Sơn khẽ nhíu mày.
Tận thế này không giao chiến với đại quân người chết, lại một mình trốn đến một nơi trên mặt đất, đang làm phép.
Chẳng lẽ nó muốn thừa dịp tất cả mọi người đang giao thủ, trực tiếp hủy đi thế giới này?
Thân hình Cố Thanh Sơn khẽ động, muốn tiến đến ngăn cản.
Một cái tay ngăn cản hắn lại.
Là Tạ Đạo Linh.
"Không có việc gì, thuật mà nó đang thực hiện hình như là các loại Linh kỹ tìm hồn cao cấp, xem thử nó muốn làm gì trước cái đã." Tạ Đạo Linh nói.
Cố Thanh Sơn lập tức kiềm nén lại.
Chỉ thấy quanh người tận thế kia dâng lên tầng tầng lớp lớp làn sóng màu đen, uy thế cực kỳ.
Nó cao giọng nói: "Dựa vào linh thuật Cao Duy vô tận của ta, kêu gọi tất cả các linh hồn qua lại, tìm kiếm kẻ thù không đội trời chung kia, tên thật của nó là —— "
"Lê Cửu!"
Nét mặt Cố Thanh Sơn lập tức khựng lại.
Xem ra tên này chính là chân thân của Ma Hoàng!
"Danh sách, tại sao cái gì cũng có thể lợi dụng sức mạnh của hỗn độn, hóa thành tận thế tới đây vậy?" Cố Thanh Sơn nhịn không được, bực tức nói.
[Ngài cho rằng tận thế tới đây đều là kẻ bình thường hay sao? Huống chi chuyện của hỗn độn vẫn chưa tới thời điểm nói với ngài được.] danh sách cao nhất dùng giọng điệu lạnh lùng đáp lại.
Cố Thanh Sơn lập tức suy nghĩ một lượt, cũng kịp phản ứng.
—— Tận thế có thể tới nơi này, không có kẻ nào là đơn giản.
Tỉ như Ma Hoàng này.
Nó cực kỳ thần bí, căn bản không có ai biết được nguồn gốc thật sự của nó.
Cố Thanh Sơn lại nhìn về hướng khác.
Chỉ thấy trong dòng dao động quang ảnh hắc ám, một linh hồn đã xuất hiện.
—— Là Lê Cửu!
Hắn thật sự bị Ma Hoàng tìm được!
Ma Hoàng vươn tay một phát bắt được linh hồn của Lê Cửu, liếc nhìn một cái, đột nhiên phát ra tiếng gầm thét vang dội cả đất trời:
"Không! Không phải ngươi!"
"Đến cùng là ai, là kẻ nào đã lấy đi sức mạnh của ta!"
Nó một tay bóp nát linh hồn của Lê Cửu thành phấn, hít sâu một hơi, trực tiếp hút vào trong bụng.
Hai sư đồ nhìn thấy cảnh tượng này thì không tiếp tục nhìn nữa.
"Thanh Sơn, ta muốn bắt đầu điều khiển bộ thân thể của chính ta, tìm cơ hội gia nhập chiến đấu." Tạ Đạo Linh nói.
—— Một thân thể khác của nàng còn đang đứng giữa không trung, yên lặng nhìn chăm chú vào quá trình chiến đấu của A Tu La Vương.
"Được, sư tôn người đi trước đi, coi chừng thân ma kia." Cố Thanh Sơn nói.
"Ta đang muốn thử thủ đoạn của nó một chút."
Tạ Đạo Linh nói xong thì cả người biến mất khỏi vị trí cũ.
Chỉ chốc lát sau.
Thân ma sớm đã nhìn thấy A Tu La Vương hung hăng khí thế lao tới, đang muốn ra tay thì thân hình lại đột nhiên lóe lên, rời đi khỏi vị trí cũ.
Nó lao thẳng lên bầu trời, nhìn về hướng một hướng khác.
Chỉ thấy Tạ Đạo Linh cầm Luân Hồi Thiên Thư trong tay, miệng hối hả niệm chú ngữ.
"Là ngươi. . ."
Thân ma nheo mắt lại, nói.
Tạ Đạo Linh không đáp lại, chỉ nhanh chóng thúc giục Luân Hồi Thiên Thư.
Nhưng thấy trên thiên thư, từng đạo pháp thuật như tàn ảnh phá hư không lao ra, đánh úp về phía thân ma.
Thân ma lập tức biến mất khỏi vị trí cũ.
Một giây sau.
Nó xuất hiện ngay phía sau Tạ Đạo Linh.
Trong nháy mắt Tạ Đạo Linh quay đầu, hai người không tránh không né mà tung vào đối phương một quyền.
Đùng! ! !
Song phương tách ra, người nào cũng lui lại.
"Ngươi không phải Thiên Đế tiền nhiệm, rốt cục ngươi là người nào?" Tạ Đạo Linh hỏi.
"Đáng tiếc, Tạ Đạo Linh, ngươi không có cơ hội biết được những chuyện này." Thân ma cười lạnh, nói.
Trong cơ thể nó đột nhiên truyền đến một tiếng kêu sắc nhọn.
Tiếng kêu này tản ra cảm giác nguy hiểm nồng đậm, cũng không phải là âm thanh mà nhân loại có khả năng phát ra.
Trên bầu trời, rất nhiều người chết nghe thấy âm thanh này, lập tức không còn cách nào chiến đấu tiếp.
Bọn họ đứng ngay tại chỗ, điên cuồng la thét gầm gừ, thậm chí bắt đầu phá hư thân thể của mình, hình như đã mất đi thần trí.
Tạ Đạo Linh nheo mắt lại, lập tức nhìn về vị trí ngực của thân ma.
—— Hình như trong ngực của thân ma, cất giấu thứ gì đó.
Cố Thanh Sơn biến sắc.
Âm thanh vừa rồi khiến cho linh hồn của hắn run lên một cái.
Nguy hiểm nguy hiểm nguy hiểm nguy hiểm nguy hiểm ——
Linh giác phát ra lời nhắc nhở mang cấp độ cao nhất, cảnh cáo hắn cục diện tiếp theo có thể sẽ vượt qua dự tính vào bất cứ lúc nào.
Tạ Đạo Linh cũng cảm ứng được.
Nàng đưa tay đặt vào bên trong Luân Hồi Thiên Thư ——
Cây roi dài không rút ra được.
"Sư tôn, cái thứ kia quá lợi hại kia, thế giới này không có." Cố Thanh Sơn vội vàng nói.
Tạ Đạo Linh im lặng.
Một giây sau.
Chỉ thấy trên mặt đất, Quy Thánh, Anna cùng nhau bay lên không trung, đứng ở chung quanh Tạ Đạo Linh.
"Chúng ta tới giúp người một tay!"
Anna nói.
Tạ Đạo Linh khẽ gật đầu, nói: "Coi chừng, cái tên này khá quái dị."
Tam thánh, đối đầu với thân ma!
Cố Thanh Sơn âm thầm quan sát trong bóng tối, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng lại không biết đến cùng là xảy ra vấn đề ở đâu.
Loại cảm giác này khiến cho tim của hắn đập càng lúc càng nhanh.
"Không được, ta cũng phải đi xem một chút."
Hắn nhìn về phía thân thể sao chép kia của mình ——
Thân thể được sao chép kia của hắn còn giấu trong một góc khuất của thế giới, đang hấp thu sức mạnh tích trữ vừa lấy được từ Ma Hoàng.
"Ta cũng tới!" Cố Thanh Sơn nỉ non, bỗng nhiên biến mất khỏi đó.
Hết chương 2817.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2818
Bạn cần đăng nhập để bình luận